Chương 1: Cậu chủ nhỏ mất tích! Nóng rực… Cả người như bị lửa thiêu đốt… Cảm giác đau nhức thấu xương lan ra từ mỗi lỗ chân lông, nó không ngừng gặm nhấm lý trí của Dương Tâm. Một lúc sau, cơn đau đầu tựa búa bổ lan xuống chân tay gân cốt, đau đến mức nội tạng cũng khẽ run rẩy. Cô hét “a” một tiếng, vô thức muốn phản kháng. Nhưng, cơ thể lại không động đậy được. Đau buốt thấu xương, như băng đè lửa đốt, suốt hai ngày trời. Cô không nhìn thấy gì cả, trong phòng rất âm u, rất tốt, thỉnh thoảng cảm nhận được sự tồn tại của người đàn ông kia, còn linh hồn của cô đã không còn thuộc về cô nữa rồi. Không biết bao lâu rồi, nhiệt độ trong phòng mới dần dần hạ xuống. Dương Tâm sức cùng lực kiệt lảo đảo ngã lăn xuống đất, lần tìm quần áo rồi mặc bừa lên người trong màn đêm tăm tối. Khi xông ra khỏi căn phòng đó, một giọng nữ chua chát phá vỡ mọi hành động cố gắng nhẹ nhàng của cô. “Chị ra ngoài rồi đấy à, chậc chậc chậc, ba tiếng rồi đấy, xem ra tổng giám đốc Lý dù đã hơn 50 tuổi nhưng vẫn khỏe…
Chương 527
Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh LùngTác giả: Chiều VợTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cậu chủ nhỏ mất tích! Nóng rực… Cả người như bị lửa thiêu đốt… Cảm giác đau nhức thấu xương lan ra từ mỗi lỗ chân lông, nó không ngừng gặm nhấm lý trí của Dương Tâm. Một lúc sau, cơn đau đầu tựa búa bổ lan xuống chân tay gân cốt, đau đến mức nội tạng cũng khẽ run rẩy. Cô hét “a” một tiếng, vô thức muốn phản kháng. Nhưng, cơ thể lại không động đậy được. Đau buốt thấu xương, như băng đè lửa đốt, suốt hai ngày trời. Cô không nhìn thấy gì cả, trong phòng rất âm u, rất tốt, thỉnh thoảng cảm nhận được sự tồn tại của người đàn ông kia, còn linh hồn của cô đã không còn thuộc về cô nữa rồi. Không biết bao lâu rồi, nhiệt độ trong phòng mới dần dần hạ xuống. Dương Tâm sức cùng lực kiệt lảo đảo ngã lăn xuống đất, lần tìm quần áo rồi mặc bừa lên người trong màn đêm tăm tối. Khi xông ra khỏi căn phòng đó, một giọng nữ chua chát phá vỡ mọi hành động cố gắng nhẹ nhàng của cô. “Chị ra ngoài rồi đấy à, chậc chậc chậc, ba tiếng rồi đấy, xem ra tổng giám đốc Lý dù đã hơn 50 tuổi nhưng vẫn khỏe… Chương 527 Đường chủ Dư sợ đến mức hai chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ xuống sàn nhà. “Hữu, hữu chưởng sự, cô Lạc ám sát công chúa điện hạ, chuyện này tổng bộ đã nhận được tin tức, các trưởng lão trong điện trưởng lão vô cùng tức giận, lần lượt yêu cầu tôi phải xử lý cô Lạc, mệnh lệnh của anh cũng vô dụng thôi.” “Cạch “ Lạc Hồ trực tiếp bóp cò súng, ý là không tin. Đường chủ Dư sợ tới mức toàn thân run cầm cập, vội vàng thay đổi lời nói: “Hay là anh liên hệ với thủ lĩnh, mời anh ta ra mặt bảo vệ cô Lạc. Bây giờ cũng chỉ có lời nói của anh ta mới có thể ngăn được miệng mồm các trưởng lão đó.” Trên trán Lạc Hồ đột nhiên nổi lên mấy gân xanh, vốn định trực tiếp cho anh ta một viên đạn bạc để anh ta đi gặp Diêm vương. Nhưng thay đổi suy nghĩ, không biết đã nghĩ đến điều g, anh ta lại dừng động tác. “Đưa tôi đi gặp Lạc Hà.” Đường chủ Dư không dám nói “không”, vội vàng bò dậy khỏi mặt đất, lắp ba lắp bắp nói: “Được được được, mời anh, mời anh.” Lạc Hồ nghiêng đầu nhìn Nam Kiên, giọng nói lạnh lùng: “Bắt đầu từ hôm nay, em gái tôi không liên quan gì đến cậu nữa. Sau này đừng để tôi nhìn thấy cậu quấy rầy nó, nếu không tôi sẽ g**t ch*t cậu.” Quán cà phê. Không gian tầng hai. Bên cửa sổ, Thẩm Thanh Vi ngồi dựa vào sô pha, nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên đối diện. “Chủ nhiệm Lưu đã làm việc ở bộ phận thẩm định bệnh viện Trung tâm mười năm rồi nhỉ, cứ mãi không được thăng chức có cảm thấy không cam tâm không?” Người đàn ông trung niên nghe vậy, mồ hôi chảy dài trên trán. Hôm qua nhà họ Thẩm mới gửi dữ liệu mẫu máu qua cho ông ta làm giám định quan hệ cha con. Hôm nay, con gái nhà họ Thẩm đã tìm tới cửa. Không cần đoán ông ta cũng biết mục đích của cô ta khi đến đây. “Chuyện đó, cô Thẩm à, cho dù cô có là con gái ruột hay là con gái nuôi nhà họ Thẩm đi chăng nữa, tôi tin rằng ông bà Thẩm và anh Thẩm vẫn sẽ đối xử với cô như trước mà thôi. Cô thật sự không cần mạo hiểm ép buộc tôi sửa lại…” Không chờ ông ta nói xong, Thẩm Thanh Vi đã xen thẳng vào: “Nghe nói Hiệp hội Y dược đang thiếu vị trí quan trọng. Đoạn thời gian này, chủ nhiệm Lưu cứ chạy khắp nơi vì chuyện này, nhưng đã chạy đến rất nhiều nơi, tìm đến vô số người đều không thể giải quyết được. Hay là tôi giúp ông một tay nhé.” Cơ thể chủ nhiệm Lưu run lên, bần thần nhìn cô ta, sự kiên định trong ánh mắt có dấu hiệu tan vỡ. Điều kiện này thực sự rất hấp dẫn, làm sao ông ta có thể kháng cự được? Thẩm Thanh Vi nhìn thấy ánh mắt thả lỏng của ông ta thì tiếp tục nói: “Chủ nhiệm Lưu là một người thông minh, làm việc ở bộ phận giám định lâu như vậy, chắc ông cũng nên biết rõ có một số kết quả sau một lần thay đổi thì đã hoàn toàn khác biệt. Tục ngữ có câu “truy cầu phú quý trong cảnh hiểm nghèo”, nếu như ông không bỏ ra thì làm sao có thể thu hoạch? Điều kiện tôi đã nói rồi, nếu ông cảm thấy chưa đủ thì có thể bổ sung thêm, đương nhiên nếu chủ nhiệm Lưu thực sự khó xử, tôi chỉ có thể tìm người khác thôi.” Nói xong, cô ta ngồi trên sô pha một lúc, thấy đối phương vẫn không có ý mở miệng, cô ta cũng không nói lời vô ích, đứng dậy chuẩn bị rời đi. “Chờ đã.” Chủ nhiệm Lưu vội vàng hét gọi cô ta lại, cắn răng nói: “Cô Thẩm là người thẳng thắn, nếu cô đã tìm đến tôi trước, chứng tỏ là chúng ta có duyên. Được rồi, tôi đồng ý chuyện này, hy vọng sau này cô sẽ không hối hận, đã hứa thì nhất định phải giữ lời, nếu không cả thế giới đều sẽ biết chuyện cô mua chuộc tôi sửa lại báo cáo giám định đấy.” Thẩm Thanh Vi cong môi cười: “Đồng ý, vậy tôi coi như chủ nhiệm Lưu đồng ý giao dịch giữa chúng ta, hợp tác vui vẻ.”
Chương 527
Đường chủ Dư sợ đến mức hai chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ xuống sàn nhà.
“Hữu, hữu chưởng sự, cô Lạc ám sát công chúa điện hạ, chuyện này tổng bộ đã nhận được tin tức, các trưởng lão trong điện trưởng lão vô cùng tức giận, lần lượt yêu cầu tôi phải xử lý cô Lạc, mệnh lệnh của anh cũng vô dụng thôi.”
“Cạch “
Lạc Hồ trực tiếp bóp cò súng, ý là không tin.
Đường chủ Dư sợ tới mức toàn thân run cầm cập, vội vàng thay đổi lời nói: “Hay là anh liên hệ với thủ lĩnh, mời anh ta ra mặt bảo vệ cô Lạc. Bây giờ cũng chỉ có lời nói của anh ta mới có thể ngăn được miệng mồm các trưởng lão đó.”
Trên trán Lạc Hồ đột nhiên nổi lên mấy gân xanh, vốn định trực tiếp cho anh ta một viên đạn bạc để anh ta đi gặp Diêm vương.
Nhưng thay đổi suy nghĩ, không biết đã nghĩ đến điều g, anh ta lại dừng động tác.
“Đưa tôi đi gặp Lạc Hà.”
Đường chủ Dư không dám nói “không”, vội vàng bò dậy khỏi mặt đất, lắp ba lắp bắp nói: “Được được được, mời anh, mời anh.”
Lạc Hồ nghiêng đầu nhìn Nam Kiên, giọng nói lạnh lùng: “Bắt đầu từ hôm nay, em gái tôi không liên quan gì đến cậu nữa. Sau này đừng để tôi nhìn thấy cậu quấy rầy nó, nếu không tôi sẽ g**t ch*t cậu.”
Quán cà phê.
Không gian tầng hai.
Bên cửa sổ, Thẩm Thanh Vi ngồi dựa vào sô pha, nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên đối diện.
“Chủ nhiệm Lưu đã làm việc ở bộ phận thẩm định bệnh viện Trung tâm mười năm rồi nhỉ, cứ mãi không được thăng chức có cảm thấy không cam tâm không?”
Người đàn ông trung niên nghe vậy, mồ hôi chảy dài trên trán.
Hôm qua nhà họ Thẩm mới gửi dữ liệu mẫu máu qua cho ông ta làm giám định quan hệ cha con.
Hôm nay, con gái nhà họ Thẩm đã tìm tới cửa.
Không cần đoán ông ta cũng biết mục đích của cô ta khi đến đây.
“Chuyện đó, cô Thẩm à, cho dù cô có là con gái ruột hay là con gái nuôi nhà họ Thẩm đi chăng nữa, tôi tin rằng ông bà Thẩm và anh Thẩm vẫn sẽ đối xử với cô như trước mà thôi. Cô thật sự không cần mạo hiểm ép buộc tôi sửa lại…”
Không chờ ông ta nói xong, Thẩm Thanh Vi đã xen thẳng vào: “Nghe nói Hiệp hội Y dược đang thiếu vị trí quan trọng. Đoạn thời gian này, chủ nhiệm Lưu cứ chạy khắp nơi vì chuyện này, nhưng đã chạy đến rất nhiều nơi, tìm đến vô số người đều không thể giải quyết được. Hay là tôi giúp ông một tay nhé.”
Cơ thể chủ nhiệm Lưu run lên, bần thần nhìn cô ta, sự kiên định trong ánh mắt có dấu hiệu tan vỡ.
Điều kiện này thực sự rất hấp dẫn, làm sao ông ta có thể kháng cự được?
Thẩm Thanh Vi nhìn thấy ánh mắt thả lỏng của ông ta thì tiếp tục nói: “Chủ nhiệm Lưu là một người thông minh, làm việc ở bộ phận giám định lâu như vậy, chắc ông cũng nên biết rõ có một số kết quả sau một lần thay đổi thì đã hoàn toàn khác biệt. Tục ngữ có câu “truy cầu phú quý trong cảnh hiểm nghèo”, nếu như ông không bỏ ra thì làm sao có thể thu hoạch? Điều kiện tôi đã nói rồi, nếu ông cảm thấy chưa đủ thì có thể bổ sung thêm, đương nhiên nếu chủ nhiệm Lưu thực sự khó xử, tôi chỉ có thể tìm người khác thôi.”
Nói xong, cô ta ngồi trên sô pha một lúc, thấy đối phương vẫn không có ý mở miệng, cô ta cũng không nói lời vô ích, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
“Chờ đã.” Chủ nhiệm Lưu vội vàng hét gọi cô ta lại, cắn răng nói: “Cô Thẩm là người thẳng thắn, nếu cô đã tìm đến tôi trước, chứng tỏ là chúng ta có duyên. Được rồi, tôi đồng ý chuyện này, hy vọng sau này cô sẽ không hối hận, đã hứa thì nhất định phải giữ lời, nếu không cả thế giới đều sẽ biết chuyện cô mua chuộc tôi sửa lại báo cáo giám định đấy.”
Thẩm Thanh Vi cong môi cười: “Đồng ý, vậy tôi coi như chủ nhiệm Lưu đồng ý giao dịch giữa chúng ta, hợp tác vui vẻ.”
Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh LùngTác giả: Chiều VợTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cậu chủ nhỏ mất tích! Nóng rực… Cả người như bị lửa thiêu đốt… Cảm giác đau nhức thấu xương lan ra từ mỗi lỗ chân lông, nó không ngừng gặm nhấm lý trí của Dương Tâm. Một lúc sau, cơn đau đầu tựa búa bổ lan xuống chân tay gân cốt, đau đến mức nội tạng cũng khẽ run rẩy. Cô hét “a” một tiếng, vô thức muốn phản kháng. Nhưng, cơ thể lại không động đậy được. Đau buốt thấu xương, như băng đè lửa đốt, suốt hai ngày trời. Cô không nhìn thấy gì cả, trong phòng rất âm u, rất tốt, thỉnh thoảng cảm nhận được sự tồn tại của người đàn ông kia, còn linh hồn của cô đã không còn thuộc về cô nữa rồi. Không biết bao lâu rồi, nhiệt độ trong phòng mới dần dần hạ xuống. Dương Tâm sức cùng lực kiệt lảo đảo ngã lăn xuống đất, lần tìm quần áo rồi mặc bừa lên người trong màn đêm tăm tối. Khi xông ra khỏi căn phòng đó, một giọng nữ chua chát phá vỡ mọi hành động cố gắng nhẹ nhàng của cô. “Chị ra ngoài rồi đấy à, chậc chậc chậc, ba tiếng rồi đấy, xem ra tổng giám đốc Lý dù đã hơn 50 tuổi nhưng vẫn khỏe… Chương 527 Đường chủ Dư sợ đến mức hai chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ xuống sàn nhà. “Hữu, hữu chưởng sự, cô Lạc ám sát công chúa điện hạ, chuyện này tổng bộ đã nhận được tin tức, các trưởng lão trong điện trưởng lão vô cùng tức giận, lần lượt yêu cầu tôi phải xử lý cô Lạc, mệnh lệnh của anh cũng vô dụng thôi.” “Cạch “ Lạc Hồ trực tiếp bóp cò súng, ý là không tin. Đường chủ Dư sợ tới mức toàn thân run cầm cập, vội vàng thay đổi lời nói: “Hay là anh liên hệ với thủ lĩnh, mời anh ta ra mặt bảo vệ cô Lạc. Bây giờ cũng chỉ có lời nói của anh ta mới có thể ngăn được miệng mồm các trưởng lão đó.” Trên trán Lạc Hồ đột nhiên nổi lên mấy gân xanh, vốn định trực tiếp cho anh ta một viên đạn bạc để anh ta đi gặp Diêm vương. Nhưng thay đổi suy nghĩ, không biết đã nghĩ đến điều g, anh ta lại dừng động tác. “Đưa tôi đi gặp Lạc Hà.” Đường chủ Dư không dám nói “không”, vội vàng bò dậy khỏi mặt đất, lắp ba lắp bắp nói: “Được được được, mời anh, mời anh.” Lạc Hồ nghiêng đầu nhìn Nam Kiên, giọng nói lạnh lùng: “Bắt đầu từ hôm nay, em gái tôi không liên quan gì đến cậu nữa. Sau này đừng để tôi nhìn thấy cậu quấy rầy nó, nếu không tôi sẽ g**t ch*t cậu.” Quán cà phê. Không gian tầng hai. Bên cửa sổ, Thẩm Thanh Vi ngồi dựa vào sô pha, nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên đối diện. “Chủ nhiệm Lưu đã làm việc ở bộ phận thẩm định bệnh viện Trung tâm mười năm rồi nhỉ, cứ mãi không được thăng chức có cảm thấy không cam tâm không?” Người đàn ông trung niên nghe vậy, mồ hôi chảy dài trên trán. Hôm qua nhà họ Thẩm mới gửi dữ liệu mẫu máu qua cho ông ta làm giám định quan hệ cha con. Hôm nay, con gái nhà họ Thẩm đã tìm tới cửa. Không cần đoán ông ta cũng biết mục đích của cô ta khi đến đây. “Chuyện đó, cô Thẩm à, cho dù cô có là con gái ruột hay là con gái nuôi nhà họ Thẩm đi chăng nữa, tôi tin rằng ông bà Thẩm và anh Thẩm vẫn sẽ đối xử với cô như trước mà thôi. Cô thật sự không cần mạo hiểm ép buộc tôi sửa lại…” Không chờ ông ta nói xong, Thẩm Thanh Vi đã xen thẳng vào: “Nghe nói Hiệp hội Y dược đang thiếu vị trí quan trọng. Đoạn thời gian này, chủ nhiệm Lưu cứ chạy khắp nơi vì chuyện này, nhưng đã chạy đến rất nhiều nơi, tìm đến vô số người đều không thể giải quyết được. Hay là tôi giúp ông một tay nhé.” Cơ thể chủ nhiệm Lưu run lên, bần thần nhìn cô ta, sự kiên định trong ánh mắt có dấu hiệu tan vỡ. Điều kiện này thực sự rất hấp dẫn, làm sao ông ta có thể kháng cự được? Thẩm Thanh Vi nhìn thấy ánh mắt thả lỏng của ông ta thì tiếp tục nói: “Chủ nhiệm Lưu là một người thông minh, làm việc ở bộ phận giám định lâu như vậy, chắc ông cũng nên biết rõ có một số kết quả sau một lần thay đổi thì đã hoàn toàn khác biệt. Tục ngữ có câu “truy cầu phú quý trong cảnh hiểm nghèo”, nếu như ông không bỏ ra thì làm sao có thể thu hoạch? Điều kiện tôi đã nói rồi, nếu ông cảm thấy chưa đủ thì có thể bổ sung thêm, đương nhiên nếu chủ nhiệm Lưu thực sự khó xử, tôi chỉ có thể tìm người khác thôi.” Nói xong, cô ta ngồi trên sô pha một lúc, thấy đối phương vẫn không có ý mở miệng, cô ta cũng không nói lời vô ích, đứng dậy chuẩn bị rời đi. “Chờ đã.” Chủ nhiệm Lưu vội vàng hét gọi cô ta lại, cắn răng nói: “Cô Thẩm là người thẳng thắn, nếu cô đã tìm đến tôi trước, chứng tỏ là chúng ta có duyên. Được rồi, tôi đồng ý chuyện này, hy vọng sau này cô sẽ không hối hận, đã hứa thì nhất định phải giữ lời, nếu không cả thế giới đều sẽ biết chuyện cô mua chuộc tôi sửa lại báo cáo giám định đấy.” Thẩm Thanh Vi cong môi cười: “Đồng ý, vậy tôi coi như chủ nhiệm Lưu đồng ý giao dịch giữa chúng ta, hợp tác vui vẻ.”