Trước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống…
Chương 35
Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… "Đây là trà đào, đồ uống nhanh"Tô Nhiên mua hai ly trà đào trong tiệm trà sữa, cô đưa cho Ngạn Thần một ly, hẳn đi bên cạnh người cô, vừa xuống vừa xách một đồng đồ trên tay."Ngon không?"Hắn không trả lời, mặt lạnh bước đi, tuy nhiên tay cầm ly nước đưa lên miệng hút."Nếu như không ngon thì lần sau tôi sẽ đổi loại khác""Không tệ"Cả hai trên đường trở về nhà, ngoài chuyện xàm xí Tô Nhiên muốn hỏi hắn thì không còn gì hơn.Cô mở cửa, hắn đặt đống đồ xuống trên bàn ăn.Tô Nhiên chỉ hẳn cách nhặt rau, sau đó cô đi vào nhà tắm.Đến khi từ nhà vệ sinh trở ra, Ngạn Thần sớm đã làm xong rau.Tô Nhiên mặc một chiếc váy ngủ, tóc cô búi lại trên đầu bằng chiếc khăn, nước từng giọt nhỏ xuống trên cổ.Cô bước đến, xem qua, sau đó bảo hắn nhặt nấm "Nhặt nấm và rửa sạch sẽ đi""Cô đang ra lệnh cho tôi?""Anh muốn ăn mà không muốn làm đầy à? Tôi cũng đâu ăn không ngồi rồi""Cô...được lắm"Hắn nể tình cô đang bị thương mà nghe lời răm rắp đi nhặt nấm.Tô Nhiên lấy thịt bò, cắt từng miếng nhỏ vừa đủ miệng, sau đó đem đi rửa sạch và bày ra trên hai chiếc đĩa, cô soạn sẵn ra bàn."Tôi vào sấy tóc một lúc""Không cần""Thế làm sao nó khô được?"Cô gỡ chiếc khăn xuống, lập tức nước bị đọng lại chảy xuống ướt vai áo.Hắn bắt đầu thi triển pháp thuật trên tóc cô, ngay lập tức tóc đã khô không còn một giọt nước.Hiệu quả hơn cả khi cô dùng máy sấy.Tô Nhiên ngạc nhiên, cô đưa tay sờ vào mấy lọn tóc, há hốc mồm?Ôi trời, nhanh vậy sao?""Tôi đói bụng rồi, nhanh tay một chút"Ngạn Thần tiếp tục làm sạch nấm và rửa qua nước, hắn bày ra đĩa giống cô, rồi đặt lên bàn ăn."Thế cô mua rượu về để trưng bày đấy à?""Cái đấy để ngày mai tôi sẽ làm bò bít tết, uống kèm với rượu"Hắn phần lớn hiểu ra, mở lon nước rót vào ly.Ngạn Thần đã vớt nấm cùng cải thảo ra trước, Tô Nhiên gắp cho hắn trước, sau đó mới gắp cho mình "Anh ăn thử trước đi, ngon lắm đầy""Muốn ăn gì cứ tự nhúng rồi tự gắp ra ăn nữa là được"Hẳn buông đôi đũa nhúng xuống, trực tiếp dùng đũa của mình luôn.Ngạn Thần gắp một miếng nấm đưa lên miệng, hắn ăn thử."Thấy thế nào?""Ừ, ngon!!"Tô Nhiên cười cười, cô cũng tự gắp đồ ăn cho chính mình.Thịt bò không bị chín quá mà tái vừa, nhúng vào nước lẩu cay của là mùi vị đậm đà, đượm vì nồng của ớt.Ngạn Thần gắp cho cô mấy miếng thịt bò cho chính tay hẳn nhúng, Tô Nhiên chợt ngẩng đầu nhìn hắn đầy ngại ngùng, giống như miếng thịt vừa rồi đã làm thay đổi khoảng cách của bọn họ.Cô cười cười "Cảm ơn""Chuyện tôi nên làm thôi"Hẳn cùi gãm mặt ăn.Bữa tối hôm nay có chút cầu kì nhưng không quá đắt đỏ, chỉ cần hắn cảm thấy ngon miệng là Tô Nhiên rất vui.Tô Lăng cùng cả nhóm đi ăn, sau đó vào bar, lão sếp hôm nay hào phóng thuê cả phòng vip cho cả hội.Bọn người cùng làm trong phòng dịch vui vẻ nhảy nhót, ca hát.Lão sếp bụng phệ nhân cơ hội mua vui ôm ấp mấy chị gái đồng nghiệp.Bọn họ cầm lấy mic thi nhau hát, lão sếp đứng cạnh ôm lấy em, rồi sờ mó lung tung..
"Đây là trà đào, đồ uống nhanh"
Tô Nhiên mua hai ly trà đào trong tiệm trà sữa, cô đưa cho Ngạn Thần một ly, hẳn đi bên cạnh người cô, vừa xuống vừa xách một đồng đồ trên tay.
"Ngon không?"
Hắn không trả lời, mặt lạnh bước đi, tuy nhiên tay cầm ly nước đưa lên miệng hút.
"Nếu như không ngon thì lần sau tôi sẽ đổi loại khác"
"Không tệ"
Cả hai trên đường trở về nhà, ngoài chuyện xàm xí Tô Nhiên muốn hỏi hắn thì không còn gì hơn.
Cô mở cửa, hắn đặt đống đồ xuống trên bàn ăn.
Tô Nhiên chỉ hẳn cách nhặt rau, sau đó cô đi vào nhà tắm.
Đến khi từ nhà vệ sinh trở ra, Ngạn Thần sớm đã làm xong rau.
Tô Nhiên mặc một chiếc váy ngủ, tóc cô búi lại trên đầu bằng chiếc khăn, nước từng giọt nhỏ xuống trên cổ.
Cô bước đến, xem qua, sau đó bảo hắn nhặt nấm "Nhặt nấm và rửa sạch sẽ đi"
"Cô đang ra lệnh cho tôi?"
"Anh muốn ăn mà không muốn làm đầy à? Tôi cũng đâu ăn không ngồi rồi"
"Cô...được lắm"
Hắn nể tình cô đang bị thương mà nghe lời răm rắp đi nhặt nấm.
Tô Nhiên lấy thịt bò, cắt từng miếng nhỏ vừa đủ miệng, sau đó đem đi rửa sạch và bày ra trên hai chiếc đĩa, cô soạn sẵn ra bàn.
"Tôi vào sấy tóc một lúc"
"Không cần"
"Thế làm sao nó khô được?"
Cô gỡ chiếc khăn xuống, lập tức nước bị đọng lại chảy xuống ướt vai áo.
Hắn bắt đầu thi triển pháp thuật trên tóc cô, ngay lập tức tóc đã khô không còn một giọt nước.
Hiệu quả hơn cả khi cô dùng máy sấy.
Tô Nhiên ngạc nhiên, cô đưa tay sờ vào mấy lọn tóc, há hốc mồm?Ôi trời, nhanh vậy sao?"
"Tôi đói bụng rồi, nhanh tay một chút"
Ngạn Thần tiếp tục làm sạch nấm và rửa qua nước, hắn bày ra đĩa giống cô, rồi đặt lên bàn ăn.
"Thế cô mua rượu về để trưng bày đấy à?"
"Cái đấy để ngày mai tôi sẽ làm bò bít tết, uống kèm với rượu"
Hắn phần lớn hiểu ra, mở lon nước rót vào ly.
Ngạn Thần đã vớt nấm cùng cải thảo ra trước, Tô Nhiên gắp cho hắn trước, sau đó mới gắp cho mình "Anh ăn thử trước đi, ngon lắm đầy"
"Muốn ăn gì cứ tự nhúng rồi tự gắp ra ăn nữa là được"
Hẳn buông đôi đũa nhúng xuống, trực tiếp dùng đũa của mình luôn.
Ngạn Thần gắp một miếng nấm đưa lên miệng, hắn ăn thử.
"Thấy thế nào?"
"Ừ, ngon!!"
Tô Nhiên cười cười, cô cũng tự gắp đồ ăn cho chính mình.
Thịt bò không bị chín quá mà tái vừa, nhúng vào nước lẩu cay của là mùi vị đậm đà, đượm vì nồng của ớt.
Ngạn Thần gắp cho cô mấy miếng thịt bò cho chính tay hẳn nhúng, Tô Nhiên chợt ngẩng đầu nhìn hắn đầy ngại ngùng, giống như miếng thịt vừa rồi đã làm thay đổi khoảng cách của bọn họ.
Cô cười cười "Cảm ơn"
"Chuyện tôi nên làm thôi"
Hẳn cùi gãm mặt ăn.
Bữa tối hôm nay có chút cầu kì nhưng không quá đắt đỏ, chỉ cần hắn cảm thấy ngon miệng là Tô Nhiên rất vui.
Tô Lăng cùng cả nhóm đi ăn, sau đó vào bar, lão sếp hôm nay hào phóng thuê cả phòng vip cho cả hội.
Bọn người cùng làm trong phòng dịch vui vẻ nhảy nhót, ca hát.
Lão sếp bụng phệ nhân cơ hội mua vui ôm ấp mấy chị gái đồng nghiệp.
Bọn họ cầm lấy mic thi nhau hát, lão sếp đứng cạnh ôm lấy em, rồi sờ mó lung tung..
Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… "Đây là trà đào, đồ uống nhanh"Tô Nhiên mua hai ly trà đào trong tiệm trà sữa, cô đưa cho Ngạn Thần một ly, hẳn đi bên cạnh người cô, vừa xuống vừa xách một đồng đồ trên tay."Ngon không?"Hắn không trả lời, mặt lạnh bước đi, tuy nhiên tay cầm ly nước đưa lên miệng hút."Nếu như không ngon thì lần sau tôi sẽ đổi loại khác""Không tệ"Cả hai trên đường trở về nhà, ngoài chuyện xàm xí Tô Nhiên muốn hỏi hắn thì không còn gì hơn.Cô mở cửa, hắn đặt đống đồ xuống trên bàn ăn.Tô Nhiên chỉ hẳn cách nhặt rau, sau đó cô đi vào nhà tắm.Đến khi từ nhà vệ sinh trở ra, Ngạn Thần sớm đã làm xong rau.Tô Nhiên mặc một chiếc váy ngủ, tóc cô búi lại trên đầu bằng chiếc khăn, nước từng giọt nhỏ xuống trên cổ.Cô bước đến, xem qua, sau đó bảo hắn nhặt nấm "Nhặt nấm và rửa sạch sẽ đi""Cô đang ra lệnh cho tôi?""Anh muốn ăn mà không muốn làm đầy à? Tôi cũng đâu ăn không ngồi rồi""Cô...được lắm"Hắn nể tình cô đang bị thương mà nghe lời răm rắp đi nhặt nấm.Tô Nhiên lấy thịt bò, cắt từng miếng nhỏ vừa đủ miệng, sau đó đem đi rửa sạch và bày ra trên hai chiếc đĩa, cô soạn sẵn ra bàn."Tôi vào sấy tóc một lúc""Không cần""Thế làm sao nó khô được?"Cô gỡ chiếc khăn xuống, lập tức nước bị đọng lại chảy xuống ướt vai áo.Hắn bắt đầu thi triển pháp thuật trên tóc cô, ngay lập tức tóc đã khô không còn một giọt nước.Hiệu quả hơn cả khi cô dùng máy sấy.Tô Nhiên ngạc nhiên, cô đưa tay sờ vào mấy lọn tóc, há hốc mồm?Ôi trời, nhanh vậy sao?""Tôi đói bụng rồi, nhanh tay một chút"Ngạn Thần tiếp tục làm sạch nấm và rửa qua nước, hắn bày ra đĩa giống cô, rồi đặt lên bàn ăn."Thế cô mua rượu về để trưng bày đấy à?""Cái đấy để ngày mai tôi sẽ làm bò bít tết, uống kèm với rượu"Hắn phần lớn hiểu ra, mở lon nước rót vào ly.Ngạn Thần đã vớt nấm cùng cải thảo ra trước, Tô Nhiên gắp cho hắn trước, sau đó mới gắp cho mình "Anh ăn thử trước đi, ngon lắm đầy""Muốn ăn gì cứ tự nhúng rồi tự gắp ra ăn nữa là được"Hẳn buông đôi đũa nhúng xuống, trực tiếp dùng đũa của mình luôn.Ngạn Thần gắp một miếng nấm đưa lên miệng, hắn ăn thử."Thấy thế nào?""Ừ, ngon!!"Tô Nhiên cười cười, cô cũng tự gắp đồ ăn cho chính mình.Thịt bò không bị chín quá mà tái vừa, nhúng vào nước lẩu cay của là mùi vị đậm đà, đượm vì nồng của ớt.Ngạn Thần gắp cho cô mấy miếng thịt bò cho chính tay hẳn nhúng, Tô Nhiên chợt ngẩng đầu nhìn hắn đầy ngại ngùng, giống như miếng thịt vừa rồi đã làm thay đổi khoảng cách của bọn họ.Cô cười cười "Cảm ơn""Chuyện tôi nên làm thôi"Hẳn cùi gãm mặt ăn.Bữa tối hôm nay có chút cầu kì nhưng không quá đắt đỏ, chỉ cần hắn cảm thấy ngon miệng là Tô Nhiên rất vui.Tô Lăng cùng cả nhóm đi ăn, sau đó vào bar, lão sếp hôm nay hào phóng thuê cả phòng vip cho cả hội.Bọn người cùng làm trong phòng dịch vui vẻ nhảy nhót, ca hát.Lão sếp bụng phệ nhân cơ hội mua vui ôm ấp mấy chị gái đồng nghiệp.Bọn họ cầm lấy mic thi nhau hát, lão sếp đứng cạnh ôm lấy em, rồi sờ mó lung tung..