Tác giả:

Trước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống…

Chương 78

Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Diêm La Thất Sát ngẩng đầu nhìn Mạnh Bà, ánh mắt hắn mông lung mờ ảo "Ta chỉ tin khi cô ấy yêu ta"Mạnh Bà một tay chống gậy, một tay chống lưng ngầm nghĩ.Mỗi người tới chỗ lão bà đều có những câu chuyện khác nhau.Nhân sinh không ai cưỡng cầu, chết đi rồi nếu đậm tình có thể kiếp sau nguyện cùng nhau một chỗ.Nếu như muốn quên thì ắt sẽ không gặp lại.Kiếp trước có nợ, kiếp sau phải trả bằng mọi giá."Ta đã dành cho cô ấy những gì tốt nhất có thể, đến trả trái tim ta cũng có thể đưa cho cô ấy chơi đùa"Cuối cùng thì, Tô Lăng chỉ mỉm cười đáp trả lại Diêm La Thất Sát một câu "Xin lỗi, tôi chưa thích anh"Chưa thích có nghĩa là chưa thích, cũng có nghĩa là chưa bao giờ muốn thích.Tô Lăng chẳng qua không muốn hắn đau lòng thêm cho nên mới bảo chưa thích hẳn.Nếu không, từ đầu nàng đã mạnh dạn nói không thích."Cậu có thế cho cô ấy những thứ tốt nhất nhưng người chỉ cảm động, chứ không hề rung động"Diêm La Thất Sát cười cười, nụ cười bi thương đến nhường nào.Hoá ra, người chỉ cảm động chứ không rung động.Đúng, hắn thích nàng, thậm chí là yêu nàng.Hắn có thể cho nàng những thứ tốt nhất trên đời, cũng có thể bảo vệ nàng chu toàn cả đời.Nhưng một điều hắn cần, nàng lại không thể đáp ứng.Tô Lăng rất tàn nhẫn, chỉ một câu nói có thể khảm sâu cả lưỡi dao vào trong tim Diêm La Thất Sát.Hắn không muốn kiếp trước tái diễn, càng không muốn đánh mất nàng thêm một lần nữa..||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân |||||Nhưng, hắn biết phải làm sao đây? "Mạnh Bà, ta mệt mỏi đủ rồi""Cậu hãy ngủ một giấc, mơ một giấc mơ thật đẹp""Đến khi tỉnh lại, ta sẽ quên được cô ấy chứ?""Nếu tâm đã muốn quên, lòng sẽ không vướng bận"Diêm La Thất Sát đứng dậy, hắn vịn vai lão Mạnh Bà, gật gật đầu nói "Được, được"Hẳn bước những bước chân lạnh chạng rời khỏi đại điện của Mạnh Bà."Người ta thân là khách không thể làm như thế"Ngạn Phong xem Tô Nhiên như một người khách và muốn tiếp đãi cô một cách chu đáo.Tuyệt đổi Y không muốn Tô Nhiên phải tự tay xuống bếp hay làm bất cứ việc gì.Nếu như Tô Nhiên trở lại Ma giới lần nữa, nhất định phải tiếp đón cô một cách tận tình.Ngạn Thần lại cho rằng, Tô Nhiên sẽ không để ý mấy vấn đề nhỏ nhặt này, ngược lại cô còn rất thích là đằng khác."Cô ấy không để bụng mấy chuyện nhỏ nhặt này đâu""Ta đã bảo không là không!"Ngạn Phong nhất quyết không đồng ý.Tuý Linh bĩu bĩu môi, có chút tiếc nuối, không thèm để ý tới Y.Ngạn Thần cũng chẳng buồn cãi lại, không thì không thôi.Buổi trưa hôm nay, Ngạn Thần dùng bữa cùng ba và nương của hắn, rất hiếm khi hẳn ở tại chính điện.Tô Lăng sáng nay có chút mệt mỏi, nàng xin nghỉ làm một hôm.Tô Nhiên sáng ra khỏi cửa nhìn thấy con xe BMW đậu trước cửa nhà liên ngạn nhiên vô cùng.Cô tính vào nhà hỏi Tô Lăng nhưng nàng ngủ rất say, cô thâm nghĩ trong bụng "Hắn là của cái tên Thất Sát tặng rồi đây!"Cô cười thầm trong bụng, vui vẻ tới tiệm hoa làm việc.Nàng tỉnh lại đã trưa, sau khi đánh răng liền đứng ngẩn người trước gương.Bộ dạng của Tô Lăng trong gương rất thảm, đến mức nàng suýt nữa không nhận ra mình.Đêm qua đi bộ trở về nhà đến mức gót giày cà vào chân sưng tấy lên.Hai mắt khóc lóc đến đỏ hoe và sưng tấy..

Diêm La Thất Sát ngẩng đầu nhìn Mạnh Bà, ánh mắt hắn mông lung mờ ảo "Ta chỉ tin khi cô ấy yêu ta"

Mạnh Bà một tay chống gậy, một tay chống lưng ngầm nghĩ.

Mỗi người tới chỗ lão bà đều có những câu chuyện khác nhau.

Nhân sinh không ai cưỡng cầu, chết đi rồi nếu đậm tình có thể kiếp sau nguyện cùng nhau một chỗ.

Nếu như muốn quên thì ắt sẽ không gặp lại.

Kiếp trước có nợ, kiếp sau phải trả bằng mọi giá.

"Ta đã dành cho cô ấy những gì tốt nhất có thể, đến trả trái tim ta cũng có thể đưa cho cô ấy chơi đùa"

Cuối cùng thì, Tô Lăng chỉ mỉm cười đáp trả lại Diêm La Thất Sát một câu "Xin lỗi, tôi chưa thích anh"

Chưa thích có nghĩa là chưa thích, cũng có nghĩa là chưa bao giờ muốn thích.

Tô Lăng chẳng qua không muốn hắn đau lòng thêm cho nên mới bảo chưa thích hẳn.

Nếu không, từ đầu nàng đã mạnh dạn nói không thích.

"Cậu có thế cho cô ấy những thứ tốt nhất nhưng người chỉ cảm động, chứ không hề rung động"

Diêm La Thất Sát cười cười, nụ cười bi thương đến nhường nào.

Hoá ra, người chỉ cảm động chứ không rung động.

Đúng, hắn thích nàng, thậm chí là yêu nàng.

Hắn có thể cho nàng những thứ tốt nhất trên đời, cũng có thể bảo vệ nàng chu toàn cả đời.

Nhưng một điều hắn cần, nàng lại không thể đáp ứng.

Tô Lăng rất tàn nhẫn, chỉ một câu nói có thể khảm sâu cả lưỡi dao vào trong tim Diêm La Thất Sát.

Hắn không muốn kiếp trước tái diễn, càng không muốn đánh mất nàng thêm một lần nữa.

.

||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân |||||

Nhưng, hắn biết phải làm sao đây? "Mạnh Bà, ta mệt mỏi đủ rồi"

"Cậu hãy ngủ một giấc, mơ một giấc mơ thật đẹp"

"Đến khi tỉnh lại, ta sẽ quên được cô ấy chứ?"

"Nếu tâm đã muốn quên, lòng sẽ không vướng bận"

Diêm La Thất Sát đứng dậy, hắn vịn vai lão Mạnh Bà, gật gật đầu nói "Được, được"

Hẳn bước những bước chân lạnh chạng rời khỏi đại điện của Mạnh Bà.

"Người ta thân là khách không thể làm như thế"

Ngạn Phong xem Tô Nhiên như một người khách và muốn tiếp đãi cô một cách chu đáo.

Tuyệt đổi Y không muốn Tô Nhiên phải tự tay xuống bếp hay làm bất cứ việc gì.

Nếu như Tô Nhiên trở lại Ma giới lần nữa, nhất định phải tiếp đón cô một cách tận tình.

Ngạn Thần lại cho rằng, Tô Nhiên sẽ không để ý mấy vấn đề nhỏ nhặt này, ngược lại cô còn rất thích là đằng khác.

"Cô ấy không để bụng mấy chuyện nhỏ nhặt này đâu"

"Ta đã bảo không là không!"

Ngạn Phong nhất quyết không đồng ý.

Tuý Linh bĩu bĩu môi, có chút tiếc nuối, không thèm để ý tới Y.

Ngạn Thần cũng chẳng buồn cãi lại, không thì không thôi.

Buổi trưa hôm nay, Ngạn Thần dùng bữa cùng ba và nương của hắn, rất hiếm khi hẳn ở tại chính điện.

Tô Lăng sáng nay có chút mệt mỏi, nàng xin nghỉ làm một hôm.

Tô Nhiên sáng ra khỏi cửa nhìn thấy con xe BMW đậu trước cửa nhà liên ngạn nhiên vô cùng.

Cô tính vào nhà hỏi Tô Lăng nhưng nàng ngủ rất say, cô thâm nghĩ trong bụng "Hắn là của cái tên Thất Sát tặng rồi đây!"

Cô cười thầm trong bụng, vui vẻ tới tiệm hoa làm việc.

Nàng tỉnh lại đã trưa, sau khi đánh răng liền đứng ngẩn người trước gương.

Bộ dạng của Tô Lăng trong gương rất thảm, đến mức nàng suýt nữa không nhận ra mình.

Đêm qua đi bộ trở về nhà đến mức gót giày cà vào chân sưng tấy lên.

Hai mắt khóc lóc đến đỏ hoe và sưng tấy..

Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Diêm La Thất Sát ngẩng đầu nhìn Mạnh Bà, ánh mắt hắn mông lung mờ ảo "Ta chỉ tin khi cô ấy yêu ta"Mạnh Bà một tay chống gậy, một tay chống lưng ngầm nghĩ.Mỗi người tới chỗ lão bà đều có những câu chuyện khác nhau.Nhân sinh không ai cưỡng cầu, chết đi rồi nếu đậm tình có thể kiếp sau nguyện cùng nhau một chỗ.Nếu như muốn quên thì ắt sẽ không gặp lại.Kiếp trước có nợ, kiếp sau phải trả bằng mọi giá."Ta đã dành cho cô ấy những gì tốt nhất có thể, đến trả trái tim ta cũng có thể đưa cho cô ấy chơi đùa"Cuối cùng thì, Tô Lăng chỉ mỉm cười đáp trả lại Diêm La Thất Sát một câu "Xin lỗi, tôi chưa thích anh"Chưa thích có nghĩa là chưa thích, cũng có nghĩa là chưa bao giờ muốn thích.Tô Lăng chẳng qua không muốn hắn đau lòng thêm cho nên mới bảo chưa thích hẳn.Nếu không, từ đầu nàng đã mạnh dạn nói không thích."Cậu có thế cho cô ấy những thứ tốt nhất nhưng người chỉ cảm động, chứ không hề rung động"Diêm La Thất Sát cười cười, nụ cười bi thương đến nhường nào.Hoá ra, người chỉ cảm động chứ không rung động.Đúng, hắn thích nàng, thậm chí là yêu nàng.Hắn có thể cho nàng những thứ tốt nhất trên đời, cũng có thể bảo vệ nàng chu toàn cả đời.Nhưng một điều hắn cần, nàng lại không thể đáp ứng.Tô Lăng rất tàn nhẫn, chỉ một câu nói có thể khảm sâu cả lưỡi dao vào trong tim Diêm La Thất Sát.Hắn không muốn kiếp trước tái diễn, càng không muốn đánh mất nàng thêm một lần nữa..||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân |||||Nhưng, hắn biết phải làm sao đây? "Mạnh Bà, ta mệt mỏi đủ rồi""Cậu hãy ngủ một giấc, mơ một giấc mơ thật đẹp""Đến khi tỉnh lại, ta sẽ quên được cô ấy chứ?""Nếu tâm đã muốn quên, lòng sẽ không vướng bận"Diêm La Thất Sát đứng dậy, hắn vịn vai lão Mạnh Bà, gật gật đầu nói "Được, được"Hẳn bước những bước chân lạnh chạng rời khỏi đại điện của Mạnh Bà."Người ta thân là khách không thể làm như thế"Ngạn Phong xem Tô Nhiên như một người khách và muốn tiếp đãi cô một cách chu đáo.Tuyệt đổi Y không muốn Tô Nhiên phải tự tay xuống bếp hay làm bất cứ việc gì.Nếu như Tô Nhiên trở lại Ma giới lần nữa, nhất định phải tiếp đón cô một cách tận tình.Ngạn Thần lại cho rằng, Tô Nhiên sẽ không để ý mấy vấn đề nhỏ nhặt này, ngược lại cô còn rất thích là đằng khác."Cô ấy không để bụng mấy chuyện nhỏ nhặt này đâu""Ta đã bảo không là không!"Ngạn Phong nhất quyết không đồng ý.Tuý Linh bĩu bĩu môi, có chút tiếc nuối, không thèm để ý tới Y.Ngạn Thần cũng chẳng buồn cãi lại, không thì không thôi.Buổi trưa hôm nay, Ngạn Thần dùng bữa cùng ba và nương của hắn, rất hiếm khi hẳn ở tại chính điện.Tô Lăng sáng nay có chút mệt mỏi, nàng xin nghỉ làm một hôm.Tô Nhiên sáng ra khỏi cửa nhìn thấy con xe BMW đậu trước cửa nhà liên ngạn nhiên vô cùng.Cô tính vào nhà hỏi Tô Lăng nhưng nàng ngủ rất say, cô thâm nghĩ trong bụng "Hắn là của cái tên Thất Sát tặng rồi đây!"Cô cười thầm trong bụng, vui vẻ tới tiệm hoa làm việc.Nàng tỉnh lại đã trưa, sau khi đánh răng liền đứng ngẩn người trước gương.Bộ dạng của Tô Lăng trong gương rất thảm, đến mức nàng suýt nữa không nhận ra mình.Đêm qua đi bộ trở về nhà đến mức gót giày cà vào chân sưng tấy lên.Hai mắt khóc lóc đến đỏ hoe và sưng tấy..

Chương 78