Tác giả:

Trước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống…

Chương 88

Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Sau khi đã thống kê tình hình của Tô Nhiên và Tô Lăng, bác sĩ đưa ra thông báo rằng khả năng tỉnh lại của Tô Lăng cao hơn cô rất nhiều.Điều này khiến cho trong lòng Tuý Linh bắt đầu dậy sóng.Nàng cơ hồ muốn sử dụng pháp thuật giúp Tô Nhiên điều tiết thể lực.Nếu như cô không tỉnh lại, nàng sẽ suy nghĩ biện pháp khác nhưng là Ngạn Phong cự tuyệt.Một phần vì pháp lực của nàng ở hạ giới bị hạn chế, càng sợ sẽ ảnh hưởng tới sức khoẻ của Tô Nhiên.Gô là người phàm, căn bản không thể chịu đựng được linh khí truyền vào người.Rất nhiều trường hợp xấu sẽ xảy ra.Tốt nhất, không nên mạo hiểm.Tuý Linh chống tay lên bàn, là loại bàn dùng cho người thường được đặt ngay trong phòng bệnh.Nàng ngồi trên ghế, nhìn xem biểu cảm của Ngạn Phong."Ngạn Phong, con bé sẽ tỉnh lại chứ? Chắc chắn cho ta một câu đi"Thời gian ở hạ giới trôi chậm hơn Ma giới, từng khắc trôi qua cứ ngỡ cả trăm năm.Điều này khiến cho tâm trạng Tuý Linh không vui một chút nào.Ngạn Phong tiến đến, xoa xoa phía sau lưng trấn an cho nàng "Đừng lo lắng, bổn tôn sẽ nghĩ cách"Bọn họ đã túc trực bên cạnh Tô Nhiên và Tô Lăng suốt mấy giờ đồng hồ.Sắc trời bên ngoài đã dần tối sầm lại, mà Diêm La Thất Sát còn chưa quay trở lại với Tô Lăng.Ngạn Thần vừa vận khí tức được một lúc, song hắn thu lại đứng dậy tiến đến chỗ Tô Nhiên.Cô không có vấn đề gì, chỉ là vẫn nằm yên giấc trên giường bệnh.Hẳn quay đầu, nhìn hai người thân nhân của mình nói "Ba, nương, hai người trở về Ma giới trước đi, con sẽ ở lại với Tô Nhiên""Ta muốn ở lại đây nhiều thêm một lúc"Nàng liếc nhìn Ngạn Phong, Y cư nhiên sẽ không cự tuyệt nàng.Đôi lại, Y nhẹ xoa đầu Tuý Linh, cười nói "Đói bụng không?"Tuý Linh bĩu môi gật đầu.Ngạn Phong liền là hướng phía Ngạn Thần nhìn đến, giọng điệu ra lệnh "Nương của con đói rồi, mau kiếm một chút đồ ăn về đây đi""Con không đi, con phải ở lại với cô ấy"Ngạn Phong từ chối, cũng bởi vì Y nuốt không trôi mất đồ ngọt này.Nước sốt rất ngọt, Y lại dùng không quen, thực không dám ăn thêm.Nhưng vì muốn Tuý Linh dùng bữa một cách vui vẻ và ngon miệng, Y đành phối hợp.Tuy Linh nhìn đống đồ trên bàn, một mình nàng làm sao dùng hết được đây? "Một mình ta ăn không hết""Tất thảy đồ thừa nhường cho Ngạn Thần"Gương mặt Ngạn Thần bởi vì tức giận mà đỏ như sôi máu.Hẳn không quan tâm đến hai người này nữa.Diêm La Thất Sát trở lại vào buổi tối, tầm 7 giờ tối sau khi bác sĩ và y tá kiểm tra tình hình tiến triển đợt hai trong ngày.Ngạn Phong và Tuý Linh căn bản chưa rời đi.Bởi vì nàng muốn ở lại cùng Ngạn Thần túc trực bên cạnh cô đợi cô tỉnh lại, bất quá, Ngạn Phong cùng nàng ở lại.Đêm khuya...!Ngạn Phong mở ra không gian ảo, là một phòng ngủ rộng lớn đủ cho Y và nàng ngủ.Chỉ khi hai người vào bên trong, người bên ngoài sẽ chẳng nghe thấy được tiếng động bên trong, càng không nhìn thấy được không gian ảo nếu Ngạn Phong đóng lại.Không gian ảo, chẳng qua là một không gian bí thuật được Y mở ra sử dụng tạm thời, tuy nhiên nó rất an toàn.Tuý Linh sau khi đã thay qua y phục, đổi thành một bộ đồ ngủ ở hạ giới, nàng bước vào không gian bí thuật, Ngạn Phong theo nàng trở vào.Ngay sau đó, không gian biến mất trước mắt Ngạn Thần và Diêm La Thất Sát.Nàng ngồi trên giường, vươn vai ngáp ngáp dài.Thời giờ ở hạ giới, nàng căn bản không quen cho nên có chút mệt mỏi muốn nghỉ ngơi.Tuý Linh ngả lưng xuống giường, rất nhanh say giấc nồng trong vòng tay ấm áp của Ngạn Phong..

Sau khi đã thống kê tình hình của Tô Nhiên và Tô Lăng, bác sĩ đưa ra thông báo rằng khả năng tỉnh lại của Tô Lăng cao hơn cô rất nhiều.

Điều này khiến cho trong lòng Tuý Linh bắt đầu dậy sóng.

Nàng cơ hồ muốn sử dụng pháp thuật giúp Tô Nhiên điều tiết thể lực.

Nếu như cô không tỉnh lại, nàng sẽ suy nghĩ biện pháp khác nhưng là Ngạn Phong cự tuyệt.

Một phần vì pháp lực của nàng ở hạ giới bị hạn chế, càng sợ sẽ ảnh hưởng tới sức khoẻ của Tô Nhiên.

Gô là người phàm, căn bản không thể chịu đựng được linh khí truyền vào người.

Rất nhiều trường hợp xấu sẽ xảy ra.

Tốt nhất, không nên mạo hiểm.

Tuý Linh chống tay lên bàn, là loại bàn dùng cho người thường được đặt ngay trong phòng bệnh.

Nàng ngồi trên ghế, nhìn xem biểu cảm của Ngạn Phong.

"Ngạn Phong, con bé sẽ tỉnh lại chứ? Chắc chắn cho ta một câu đi"

Thời gian ở hạ giới trôi chậm hơn Ma giới, từng khắc trôi qua cứ ngỡ cả trăm năm.

Điều này khiến cho tâm trạng Tuý Linh không vui một chút nào.

Ngạn Phong tiến đến, xoa xoa phía sau lưng trấn an cho nàng "Đừng lo lắng, bổn tôn sẽ nghĩ cách"

Bọn họ đã túc trực bên cạnh Tô Nhiên và Tô Lăng suốt mấy giờ đồng hồ.

Sắc trời bên ngoài đã dần tối sầm lại, mà Diêm La Thất Sát còn chưa quay trở lại với Tô Lăng.

Ngạn Thần vừa vận khí tức được một lúc, song hắn thu lại đứng dậy tiến đến chỗ Tô Nhiên.

Cô không có vấn đề gì, chỉ là vẫn nằm yên giấc trên giường bệnh.

Hẳn quay đầu, nhìn hai người thân nhân của mình nói "Ba, nương, hai người trở về Ma giới trước đi, con sẽ ở lại với Tô Nhiên"

"Ta muốn ở lại đây nhiều thêm một lúc"

Nàng liếc nhìn Ngạn Phong, Y cư nhiên sẽ không cự tuyệt nàng.

Đôi lại, Y nhẹ xoa đầu Tuý Linh, cười nói "Đói bụng không?"

Tuý Linh bĩu môi gật đầu.

Ngạn Phong liền là hướng phía Ngạn Thần nhìn đến, giọng điệu ra lệnh "Nương của con đói rồi, mau kiếm một chút đồ ăn về đây đi"

"Con không đi, con phải ở lại với cô ấy"

Ngạn Phong từ chối, cũng bởi vì Y nuốt không trôi mất đồ ngọt này.

Nước sốt rất ngọt, Y lại dùng không quen, thực không dám ăn thêm.

Nhưng vì muốn Tuý Linh dùng bữa một cách vui vẻ và ngon miệng, Y đành phối hợp.

Tuy Linh nhìn đống đồ trên bàn, một mình nàng làm sao dùng hết được đây? "Một mình ta ăn không hết"

"Tất thảy đồ thừa nhường cho Ngạn Thần"

Gương mặt Ngạn Thần bởi vì tức giận mà đỏ như sôi máu.

Hẳn không quan tâm đến hai người này nữa.

Diêm La Thất Sát trở lại vào buổi tối, tầm 7 giờ tối sau khi bác sĩ và y tá kiểm tra tình hình tiến triển đợt hai trong ngày.

Ngạn Phong và Tuý Linh căn bản chưa rời đi.

Bởi vì nàng muốn ở lại cùng Ngạn Thần túc trực bên cạnh cô đợi cô tỉnh lại, bất quá, Ngạn Phong cùng nàng ở lại.

Đêm khuya...!

Ngạn Phong mở ra không gian ảo, là một phòng ngủ rộng lớn đủ cho Y và nàng ngủ.

Chỉ khi hai người vào bên trong, người bên ngoài sẽ chẳng nghe thấy được tiếng động bên trong, càng không nhìn thấy được không gian ảo nếu Ngạn Phong đóng lại.

Không gian ảo, chẳng qua là một không gian bí thuật được Y mở ra sử dụng tạm thời, tuy nhiên nó rất an toàn.

Tuý Linh sau khi đã thay qua y phục, đổi thành một bộ đồ ngủ ở hạ giới, nàng bước vào không gian bí thuật, Ngạn Phong theo nàng trở vào.

Ngay sau đó, không gian biến mất trước mắt Ngạn Thần và Diêm La Thất Sát.

Nàng ngồi trên giường, vươn vai ngáp ngáp dài.

Thời giờ ở hạ giới, nàng căn bản không quen cho nên có chút mệt mỏi muốn nghỉ ngơi.

Tuý Linh ngả lưng xuống giường, rất nhanh say giấc nồng trong vòng tay ấm áp của Ngạn Phong..

Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Sau khi đã thống kê tình hình của Tô Nhiên và Tô Lăng, bác sĩ đưa ra thông báo rằng khả năng tỉnh lại của Tô Lăng cao hơn cô rất nhiều.Điều này khiến cho trong lòng Tuý Linh bắt đầu dậy sóng.Nàng cơ hồ muốn sử dụng pháp thuật giúp Tô Nhiên điều tiết thể lực.Nếu như cô không tỉnh lại, nàng sẽ suy nghĩ biện pháp khác nhưng là Ngạn Phong cự tuyệt.Một phần vì pháp lực của nàng ở hạ giới bị hạn chế, càng sợ sẽ ảnh hưởng tới sức khoẻ của Tô Nhiên.Gô là người phàm, căn bản không thể chịu đựng được linh khí truyền vào người.Rất nhiều trường hợp xấu sẽ xảy ra.Tốt nhất, không nên mạo hiểm.Tuý Linh chống tay lên bàn, là loại bàn dùng cho người thường được đặt ngay trong phòng bệnh.Nàng ngồi trên ghế, nhìn xem biểu cảm của Ngạn Phong."Ngạn Phong, con bé sẽ tỉnh lại chứ? Chắc chắn cho ta một câu đi"Thời gian ở hạ giới trôi chậm hơn Ma giới, từng khắc trôi qua cứ ngỡ cả trăm năm.Điều này khiến cho tâm trạng Tuý Linh không vui một chút nào.Ngạn Phong tiến đến, xoa xoa phía sau lưng trấn an cho nàng "Đừng lo lắng, bổn tôn sẽ nghĩ cách"Bọn họ đã túc trực bên cạnh Tô Nhiên và Tô Lăng suốt mấy giờ đồng hồ.Sắc trời bên ngoài đã dần tối sầm lại, mà Diêm La Thất Sát còn chưa quay trở lại với Tô Lăng.Ngạn Thần vừa vận khí tức được một lúc, song hắn thu lại đứng dậy tiến đến chỗ Tô Nhiên.Cô không có vấn đề gì, chỉ là vẫn nằm yên giấc trên giường bệnh.Hẳn quay đầu, nhìn hai người thân nhân của mình nói "Ba, nương, hai người trở về Ma giới trước đi, con sẽ ở lại với Tô Nhiên""Ta muốn ở lại đây nhiều thêm một lúc"Nàng liếc nhìn Ngạn Phong, Y cư nhiên sẽ không cự tuyệt nàng.Đôi lại, Y nhẹ xoa đầu Tuý Linh, cười nói "Đói bụng không?"Tuý Linh bĩu môi gật đầu.Ngạn Phong liền là hướng phía Ngạn Thần nhìn đến, giọng điệu ra lệnh "Nương của con đói rồi, mau kiếm một chút đồ ăn về đây đi""Con không đi, con phải ở lại với cô ấy"Ngạn Phong từ chối, cũng bởi vì Y nuốt không trôi mất đồ ngọt này.Nước sốt rất ngọt, Y lại dùng không quen, thực không dám ăn thêm.Nhưng vì muốn Tuý Linh dùng bữa một cách vui vẻ và ngon miệng, Y đành phối hợp.Tuy Linh nhìn đống đồ trên bàn, một mình nàng làm sao dùng hết được đây? "Một mình ta ăn không hết""Tất thảy đồ thừa nhường cho Ngạn Thần"Gương mặt Ngạn Thần bởi vì tức giận mà đỏ như sôi máu.Hẳn không quan tâm đến hai người này nữa.Diêm La Thất Sát trở lại vào buổi tối, tầm 7 giờ tối sau khi bác sĩ và y tá kiểm tra tình hình tiến triển đợt hai trong ngày.Ngạn Phong và Tuý Linh căn bản chưa rời đi.Bởi vì nàng muốn ở lại cùng Ngạn Thần túc trực bên cạnh cô đợi cô tỉnh lại, bất quá, Ngạn Phong cùng nàng ở lại.Đêm khuya...!Ngạn Phong mở ra không gian ảo, là một phòng ngủ rộng lớn đủ cho Y và nàng ngủ.Chỉ khi hai người vào bên trong, người bên ngoài sẽ chẳng nghe thấy được tiếng động bên trong, càng không nhìn thấy được không gian ảo nếu Ngạn Phong đóng lại.Không gian ảo, chẳng qua là một không gian bí thuật được Y mở ra sử dụng tạm thời, tuy nhiên nó rất an toàn.Tuý Linh sau khi đã thay qua y phục, đổi thành một bộ đồ ngủ ở hạ giới, nàng bước vào không gian bí thuật, Ngạn Phong theo nàng trở vào.Ngay sau đó, không gian biến mất trước mắt Ngạn Thần và Diêm La Thất Sát.Nàng ngồi trên giường, vươn vai ngáp ngáp dài.Thời giờ ở hạ giới, nàng căn bản không quen cho nên có chút mệt mỏi muốn nghỉ ngơi.Tuý Linh ngả lưng xuống giường, rất nhanh say giấc nồng trong vòng tay ấm áp của Ngạn Phong..

Chương 88