Trước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống…
Chương 91
Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Nhìn cảnh tượng trước mặt đột nhiên trong lòng nàng dâng lên một cỗ đầy chua xót.Một người là con trai của nàng, một người là con trai của Diêm Vương.Hai người đàn ông này suy đi tính lại cũng chẳng khác nhau là bao nhiêu.Hai người cùng là truyền nhân, và cũng đều là những người rất nặng tình.Qua cách Diêm La Thất Sát chăm sóc Tô Lăng, nàng đã nhận ra được ngay thành ý của Y.Còn Ngạn Thần, không cần hẳn thổ lộ ra cũng biết được Ngạn Thần có tình có ý với Tô Nhiên.Con trai của nàng, đến cuối cùng liệu có thể quên được Hứa Tĩnh Nhiên, chấp nhận một Tô Nhiên thuần khiết này không? Tất cả dựa vào định mệnh, hy vọng sự rung động mà Tô Nhiên mang lại sẽ cảm hoá được trái tim tựa như đã bị tảng băng vây khốn của Ngạn Thần.Nàng nở một nụ cười nhạt, tiến lại gần Ngạn Thần.Nàng đặt tay lên vai hắn, cười nói "Ngạn Thần, mau nghỉ ngơi thôi, con đã rất cố gắng bảo vệ cho con bé Tô Nhiên"Ngạn Thần ngẩng đầu nhìn nàng, ánh mắt ngập tràn sự mệt mỏi và lo sợ.Nàng tất nhiên sẽ biết, sẽ thấu hiểu tâm tư hiện tại.Dù sao, là nàng mang nặng đẻ đau ra Ngạn Thần, là nàng nuôi hản trưởng thành.Diêm La Thất Sát lau người cho Tô Lăng, y chợt ngẩng đầu bắt gặp khoảnh khắc Ngạn Thần cười với nương của mình.Có lẽ, là lần đầu tiên Y nhìn thấy hắn cười.Y cúi đầu, tiếp tục lau người cho Tô Lăng, nụ cười vô thức đọng lại trên khóe môi.Ngạn Thần bước vào không gian bí thuật, vừa tu luyện vừa dành chút thời gian ngắn ngủi để nghỉ ngơi.Tuý Linh thay phiên hắn trông coi Tô Nhiên, vừa muốn xem tình hình hiện tại của cô một chút.Mạch tượng không có vấn đề, hơi thở thông suốt nhẹ hều, khí huyết tương thông, căn bản không còn nguy hiểm.Chỉ là, y thuật của nàng hạn hẹp, không hiểu biết nhiều.Nàng không dám tuỳ tiện sử dụng linh khí, Ngạn Phong đã bảo không khả quan, nàng càng không dám là bừa một bước.Ngạn Phong đưa nàng trở lại Ma giới ngày hôm sau....!Tuý Linh đành để Ngạn Thần chăm sóc cho Tô Nhiên, nàng sẽ trở lại sau nếu như Ngạn Phong cho phép."Tuyệt đối không được để nàng biết""Con hiểu""Ta sẽ giúp con một tay"Ngạn Thần nhẹ gật đầu.Hắn suy nghĩ một lúc rồi lại nói "Tạm thời người kia sẽ không xuất hiện, tung tích bất ổn, phải làm thế nào?""Đợi Tô Nhiên hồi phục hãng tính toán"Dù sao, mục đích của đối phương là nhắm vào Tô Nhiên.Trước mắt vẫn nên canh chừng cô thật nghiêm ngặt, và Ngạn Phong cũng có việc quan trọng phải theo dõi bọn người Tỉnh Khâm Sứ.Tinh Khâm Sứ đang triệu tập một đội quân, Ngạn Phong nếu không nhanh tay tìm ra manh mối trừ khử e là rất nhanh quân phản nghịch sẽ kéo tới náo động.Nếu như hoà, Tinh Khâm Sứ sẽ là người có thế lực, còn nếu như để tuột mất sơ hở, Ma giới coi như rơi vào quyền hành của lão ta.Hắn không thể để điều đó xảy da được, tuyệt đối không để quyền lực của mình bị phong trừ."Tạm thời con muốn ở hạ giới một thời gian""Ừ, lúc nào con bé tỉnh lại nhanh chóng báo cáo cho ta biết"Ngạn Thần nhẹ gật đầu.Những ngày của tuần thứ hai sau khi Tô Lăng và Tô Nhiên xảy ra tai nạn.Nàng hiện tại bị đình chỉ làm việc ở công ty, đã có người lên đảm nhiệm chức vụ của nàng, là Trương Du Mẫn..
Nhìn cảnh tượng trước mặt đột nhiên trong lòng nàng dâng lên một cỗ đầy chua xót.
Một người là con trai của nàng, một người là con trai của Diêm Vương.
Hai người đàn ông này suy đi tính lại cũng chẳng khác nhau là bao nhiêu.
Hai người cùng là truyền nhân, và cũng đều là những người rất nặng tình.
Qua cách Diêm La Thất Sát chăm sóc Tô Lăng, nàng đã nhận ra được ngay thành ý của Y.
Còn Ngạn Thần, không cần hẳn thổ lộ ra cũng biết được Ngạn Thần có tình có ý với Tô Nhiên.
Con trai của nàng, đến cuối cùng liệu có thể quên được Hứa Tĩnh Nhiên, chấp nhận một Tô Nhiên thuần khiết này không? Tất cả dựa vào định mệnh, hy vọng sự rung động mà Tô Nhiên mang lại sẽ cảm hoá được trái tim tựa như đã bị tảng băng vây khốn của Ngạn Thần.
Nàng nở một nụ cười nhạt, tiến lại gần Ngạn Thần.
Nàng đặt tay lên vai hắn, cười nói "Ngạn Thần, mau nghỉ ngơi thôi, con đã rất cố gắng bảo vệ cho con bé Tô Nhiên"
Ngạn Thần ngẩng đầu nhìn nàng, ánh mắt ngập tràn sự mệt mỏi và lo sợ.
Nàng tất nhiên sẽ biết, sẽ thấu hiểu tâm tư hiện tại.
Dù sao, là nàng mang nặng đẻ đau ra Ngạn Thần, là nàng nuôi hản trưởng thành.
Diêm La Thất Sát lau người cho Tô Lăng, y chợt ngẩng đầu bắt gặp khoảnh khắc Ngạn Thần cười với nương của mình.
Có lẽ, là lần đầu tiên Y nhìn thấy hắn cười.
Y cúi đầu, tiếp tục lau người cho Tô Lăng, nụ cười vô thức đọng lại trên khóe môi.
Ngạn Thần bước vào không gian bí thuật, vừa tu luyện vừa dành chút thời gian ngắn ngủi để nghỉ ngơi.
Tuý Linh thay phiên hắn trông coi Tô Nhiên, vừa muốn xem tình hình hiện tại của cô một chút.
Mạch tượng không có vấn đề, hơi thở thông suốt nhẹ hều, khí huyết tương thông, căn bản không còn nguy hiểm.
Chỉ là, y thuật của nàng hạn hẹp, không hiểu biết nhiều.
Nàng không dám tuỳ tiện sử dụng linh khí, Ngạn Phong đã bảo không khả quan, nàng càng không dám là bừa một bước.
Ngạn Phong đưa nàng trở lại Ma giới ngày hôm sau....!
Tuý Linh đành để Ngạn Thần chăm sóc cho Tô Nhiên, nàng sẽ trở lại sau nếu như Ngạn Phong cho phép.
"Tuyệt đối không được để nàng biết"
"Con hiểu"
"Ta sẽ giúp con một tay"
Ngạn Thần nhẹ gật đầu.
Hắn suy nghĩ một lúc rồi lại nói "Tạm thời người kia sẽ không xuất hiện, tung tích bất ổn, phải làm thế nào?"
"Đợi Tô Nhiên hồi phục hãng tính toán"
Dù sao, mục đích của đối phương là nhắm vào Tô Nhiên.
Trước mắt vẫn nên canh chừng cô thật nghiêm ngặt, và Ngạn Phong cũng có việc quan trọng phải theo dõi bọn người Tỉnh Khâm Sứ.
Tinh Khâm Sứ đang triệu tập một đội quân, Ngạn Phong nếu không nhanh tay tìm ra manh mối trừ khử e là rất nhanh quân phản nghịch sẽ kéo tới náo động.
Nếu như hoà, Tinh Khâm Sứ sẽ là người có thế lực, còn nếu như để tuột mất sơ hở, Ma giới coi như rơi vào quyền hành của lão ta.
Hắn không thể để điều đó xảy da được, tuyệt đối không để quyền lực của mình bị phong trừ.
"Tạm thời con muốn ở hạ giới một thời gian"
"Ừ, lúc nào con bé tỉnh lại nhanh chóng báo cáo cho ta biết"
Ngạn Thần nhẹ gật đầu.
Những ngày của tuần thứ hai sau khi Tô Lăng và Tô Nhiên xảy ra tai nạn.
Nàng hiện tại bị đình chỉ làm việc ở công ty, đã có người lên đảm nhiệm chức vụ của nàng, là Trương Du Mẫn..
Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Nhìn cảnh tượng trước mặt đột nhiên trong lòng nàng dâng lên một cỗ đầy chua xót.Một người là con trai của nàng, một người là con trai của Diêm Vương.Hai người đàn ông này suy đi tính lại cũng chẳng khác nhau là bao nhiêu.Hai người cùng là truyền nhân, và cũng đều là những người rất nặng tình.Qua cách Diêm La Thất Sát chăm sóc Tô Lăng, nàng đã nhận ra được ngay thành ý của Y.Còn Ngạn Thần, không cần hẳn thổ lộ ra cũng biết được Ngạn Thần có tình có ý với Tô Nhiên.Con trai của nàng, đến cuối cùng liệu có thể quên được Hứa Tĩnh Nhiên, chấp nhận một Tô Nhiên thuần khiết này không? Tất cả dựa vào định mệnh, hy vọng sự rung động mà Tô Nhiên mang lại sẽ cảm hoá được trái tim tựa như đã bị tảng băng vây khốn của Ngạn Thần.Nàng nở một nụ cười nhạt, tiến lại gần Ngạn Thần.Nàng đặt tay lên vai hắn, cười nói "Ngạn Thần, mau nghỉ ngơi thôi, con đã rất cố gắng bảo vệ cho con bé Tô Nhiên"Ngạn Thần ngẩng đầu nhìn nàng, ánh mắt ngập tràn sự mệt mỏi và lo sợ.Nàng tất nhiên sẽ biết, sẽ thấu hiểu tâm tư hiện tại.Dù sao, là nàng mang nặng đẻ đau ra Ngạn Thần, là nàng nuôi hản trưởng thành.Diêm La Thất Sát lau người cho Tô Lăng, y chợt ngẩng đầu bắt gặp khoảnh khắc Ngạn Thần cười với nương của mình.Có lẽ, là lần đầu tiên Y nhìn thấy hắn cười.Y cúi đầu, tiếp tục lau người cho Tô Lăng, nụ cười vô thức đọng lại trên khóe môi.Ngạn Thần bước vào không gian bí thuật, vừa tu luyện vừa dành chút thời gian ngắn ngủi để nghỉ ngơi.Tuý Linh thay phiên hắn trông coi Tô Nhiên, vừa muốn xem tình hình hiện tại của cô một chút.Mạch tượng không có vấn đề, hơi thở thông suốt nhẹ hều, khí huyết tương thông, căn bản không còn nguy hiểm.Chỉ là, y thuật của nàng hạn hẹp, không hiểu biết nhiều.Nàng không dám tuỳ tiện sử dụng linh khí, Ngạn Phong đã bảo không khả quan, nàng càng không dám là bừa một bước.Ngạn Phong đưa nàng trở lại Ma giới ngày hôm sau....!Tuý Linh đành để Ngạn Thần chăm sóc cho Tô Nhiên, nàng sẽ trở lại sau nếu như Ngạn Phong cho phép."Tuyệt đối không được để nàng biết""Con hiểu""Ta sẽ giúp con một tay"Ngạn Thần nhẹ gật đầu.Hắn suy nghĩ một lúc rồi lại nói "Tạm thời người kia sẽ không xuất hiện, tung tích bất ổn, phải làm thế nào?""Đợi Tô Nhiên hồi phục hãng tính toán"Dù sao, mục đích của đối phương là nhắm vào Tô Nhiên.Trước mắt vẫn nên canh chừng cô thật nghiêm ngặt, và Ngạn Phong cũng có việc quan trọng phải theo dõi bọn người Tỉnh Khâm Sứ.Tinh Khâm Sứ đang triệu tập một đội quân, Ngạn Phong nếu không nhanh tay tìm ra manh mối trừ khử e là rất nhanh quân phản nghịch sẽ kéo tới náo động.Nếu như hoà, Tinh Khâm Sứ sẽ là người có thế lực, còn nếu như để tuột mất sơ hở, Ma giới coi như rơi vào quyền hành của lão ta.Hắn không thể để điều đó xảy da được, tuyệt đối không để quyền lực của mình bị phong trừ."Tạm thời con muốn ở hạ giới một thời gian""Ừ, lúc nào con bé tỉnh lại nhanh chóng báo cáo cho ta biết"Ngạn Thần nhẹ gật đầu.Những ngày của tuần thứ hai sau khi Tô Lăng và Tô Nhiên xảy ra tai nạn.Nàng hiện tại bị đình chỉ làm việc ở công ty, đã có người lên đảm nhiệm chức vụ của nàng, là Trương Du Mẫn..