Tác giả:

Trước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống…

Chương 114

Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Chết tiệt, nếu như lơ là một giây có khi Dương Dịch này xuống gặp tổ tông sớm.Diêm La Thất Sát biến mất vào hư không.Dương Dịch nhìn thấy rất rõ ràng thân ảnh của hản rời đi.Y lập tức thở phào một hơi.Thế nhưng, khi thanh âm lạnh lẽo của Diêm La Thất Sát truyền tới trong không khí, Y một lần nữa toát mồ hôi khắp người."Chiếu cố Tô Lăng cho tốt, nếu để cô ấy ấm ức thì đến cả việc gặp được tổ tông cậu cũng đừng mong""Dạ, tôi nhất định sẽ ghi nhớ lời dặn của ngài"Diêm La Thất Sát thực sự đã rời đi rồi.Thể nhưng Dương Dịch vẫn cứ tưởng hẳn còn ở đây cho nên mọi hành động và lời nói đều trở nên rất cẩn trọng.Y đưa di động ra gọi cho tên phó giám đốc.Đầu giây bên kia lập tức truyền đến thanh âm trầm trầm "Alo""Mày ngủ chưa?""Chưa, đang soạn tài liệu cho cuộc họp ngày mai"Dương Dịch và phó tổng là bạn của nhau, hai người bọn họ cùng nhau mở công ty.Bởi vì số vốn Dương Dịch chỉ ra nhiều hơn cho nên Y nắm quyền nhiều hơn Lý Kiệm.Y ừ một tiếng, ấp úng nói không nên lời.Lý Kiệm thấy Y gọi tới giờ này nghĩ là có chuyện gì quan trọng nên hỏi "Gọi tao có chuyện gì sao?""Việc để Tô Lăng quay lại công ty làm việc cứ thế mà quyết định đi""Mày đồng ý để cô ta trở lại sao?""Ừm, thực lực của Tô Lăng rất tốt""Nhưng cái chức trưởng phòng kia đã bị thay thế rôi, bây giờ phải làm sao?"Dương Dịch vội nhớ tới lời cảnh cáo lúc nấy của Diêm La Thất Sát.Y quả thực không dám làm bừa, mọi quyết định phải nghe theo lời căn dặn của hẳn nếu không đến cả tổ tông cũng không gặp được là biết được hậu quả như thế nào.Nàng nhanh nhẹn tiếp lời "Chú yên tâm, con đã bảo với anh Thất Sát rồi.Anh ấy đã đồng ý, ảnh đợt này bận quá không tới thăm con được"Dường như, đôi mắt đã in hằn những vết chân chim mờ nhạt kia đang hiện lên tia tiếc nuối và buồn bã.Tô Lăng bước đến vô vô lên vai chú, nàng nơt một nụ cười trấn an "Con sẽ thường xuyên qua chơi, không để chú và Tiểu Mao buồn đâu"Tiểu Mao đang rửa bát trong bếp liền dừng tay lại, cậu ta tiến ra chỗ Tô Lăng hỏi "Chị Tô Lăng về ạ?"Nàng quay đầu nhìn cậu, gật đầu "Ừ, thời gian qua cảm ơn Tiểu Mao nhiêu nhé""Vâng chị"Chú Thẩm ngẩng đầu nhìn nàng, nở một nụ cười vui vẻ "Ở một mình nhớ cẩn thận nhé, nếu gặp bất trắc gì cứ gọi điện chú qua ngay""Vâng ạ"Tô Lăng cuối cùng cũng được trở về nhà của mình.Chú Thẩm đưa nàng tới trước cửa nhà, dặn dò thêm vài câu nữa mới trở về nhà chuẩn bị đi làm.Chú thà đi làm muộn để muốn nhắc nhở Tô Lăng chú ý sức khỏe, ăn uống đủ bữa.Tô Nhiên bây giờ không biết tin tức nhưng nhất định cô sẽ an toàn thôi.Nàng mở cửa, kéo vali bước vào nhà.Ngôi nhà đã lâu không trở lại, thế nhưng lúc nàng bước vào lại vô cùng sạch sẽ giống như ai đó dã dọn dẹp cho rồi.Nàng đẩy vali vào phòng mình.Tô Lăng có dừng lại trước cửa phòng một chút, nàng thất thần nhìn qua phòng đối diện, là phòng của Tô Nhiên..

Chết tiệt, nếu như lơ là một giây có khi Dương Dịch này xuống gặp tổ tông sớm.

Diêm La Thất Sát biến mất vào hư không.

Dương Dịch nhìn thấy rất rõ ràng thân ảnh của hản rời đi.

Y lập tức thở phào một hơi.

Thế nhưng, khi thanh âm lạnh lẽo của Diêm La Thất Sát truyền tới trong không khí, Y một lần nữa toát mồ hôi khắp người.

"Chiếu cố Tô Lăng cho tốt, nếu để cô ấy ấm ức thì đến cả việc gặp được tổ tông cậu cũng đừng mong"

"Dạ, tôi nhất định sẽ ghi nhớ lời dặn của ngài"

Diêm La Thất Sát thực sự đã rời đi rồi.

Thể nhưng Dương Dịch vẫn cứ tưởng hẳn còn ở đây cho nên mọi hành động và lời nói đều trở nên rất cẩn trọng.

Y đưa di động ra gọi cho tên phó giám đốc.

Đầu giây bên kia lập tức truyền đến thanh âm trầm trầm "Alo"

"Mày ngủ chưa?"

"Chưa, đang soạn tài liệu cho cuộc họp ngày mai"

Dương Dịch và phó tổng là bạn của nhau, hai người bọn họ cùng nhau mở công ty.

Bởi vì số vốn Dương Dịch chỉ ra nhiều hơn cho nên Y nắm quyền nhiều hơn Lý Kiệm.

Y ừ một tiếng, ấp úng nói không nên lời.

Lý Kiệm thấy Y gọi tới giờ này nghĩ là có chuyện gì quan trọng nên hỏi "Gọi tao có chuyện gì sao?"

"Việc để Tô Lăng quay lại công ty làm việc cứ thế mà quyết định đi"

"Mày đồng ý để cô ta trở lại sao?"

"Ừm, thực lực của Tô Lăng rất tốt"

"Nhưng cái chức trưởng phòng kia đã bị thay thế rôi, bây giờ phải làm sao?"

Dương Dịch vội nhớ tới lời cảnh cáo lúc nấy của Diêm La Thất Sát.

Y quả thực không dám làm bừa, mọi quyết định phải nghe theo lời căn dặn của hẳn nếu không đến cả tổ tông cũng không gặp được là biết được hậu quả như thế nào.

Nàng nhanh nhẹn tiếp lời "Chú yên tâm, con đã bảo với anh Thất Sát rồi.

Anh ấy đã đồng ý, ảnh đợt này bận quá không tới thăm con được"

Dường như, đôi mắt đã in hằn những vết chân chim mờ nhạt kia đang hiện lên tia tiếc nuối và buồn bã.

Tô Lăng bước đến vô vô lên vai chú, nàng nơt một nụ cười trấn an "Con sẽ thường xuyên qua chơi, không để chú và Tiểu Mao buồn đâu"

Tiểu Mao đang rửa bát trong bếp liền dừng tay lại, cậu ta tiến ra chỗ Tô Lăng hỏi "Chị Tô Lăng về ạ?"

Nàng quay đầu nhìn cậu, gật đầu "Ừ, thời gian qua cảm ơn Tiểu Mao nhiêu nhé"

"Vâng chị"

Chú Thẩm ngẩng đầu nhìn nàng, nở một nụ cười vui vẻ "Ở một mình nhớ cẩn thận nhé, nếu gặp bất trắc gì cứ gọi điện chú qua ngay"

"Vâng ạ"

Tô Lăng cuối cùng cũng được trở về nhà của mình.

Chú Thẩm đưa nàng tới trước cửa nhà, dặn dò thêm vài câu nữa mới trở về nhà chuẩn bị đi làm.

Chú thà đi làm muộn để muốn nhắc nhở Tô Lăng chú ý sức khỏe, ăn uống đủ bữa.

Tô Nhiên bây giờ không biết tin tức nhưng nhất định cô sẽ an toàn thôi.

Nàng mở cửa, kéo vali bước vào nhà.

Ngôi nhà đã lâu không trở lại, thế nhưng lúc nàng bước vào lại vô cùng sạch sẽ giống như ai đó dã dọn dẹp cho rồi.

Nàng đẩy vali vào phòng mình.

Tô Lăng có dừng lại trước cửa phòng một chút, nàng thất thần nhìn qua phòng đối diện, là phòng của Tô Nhiên.

.

Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Chết tiệt, nếu như lơ là một giây có khi Dương Dịch này xuống gặp tổ tông sớm.Diêm La Thất Sát biến mất vào hư không.Dương Dịch nhìn thấy rất rõ ràng thân ảnh của hản rời đi.Y lập tức thở phào một hơi.Thế nhưng, khi thanh âm lạnh lẽo của Diêm La Thất Sát truyền tới trong không khí, Y một lần nữa toát mồ hôi khắp người."Chiếu cố Tô Lăng cho tốt, nếu để cô ấy ấm ức thì đến cả việc gặp được tổ tông cậu cũng đừng mong""Dạ, tôi nhất định sẽ ghi nhớ lời dặn của ngài"Diêm La Thất Sát thực sự đã rời đi rồi.Thể nhưng Dương Dịch vẫn cứ tưởng hẳn còn ở đây cho nên mọi hành động và lời nói đều trở nên rất cẩn trọng.Y đưa di động ra gọi cho tên phó giám đốc.Đầu giây bên kia lập tức truyền đến thanh âm trầm trầm "Alo""Mày ngủ chưa?""Chưa, đang soạn tài liệu cho cuộc họp ngày mai"Dương Dịch và phó tổng là bạn của nhau, hai người bọn họ cùng nhau mở công ty.Bởi vì số vốn Dương Dịch chỉ ra nhiều hơn cho nên Y nắm quyền nhiều hơn Lý Kiệm.Y ừ một tiếng, ấp úng nói không nên lời.Lý Kiệm thấy Y gọi tới giờ này nghĩ là có chuyện gì quan trọng nên hỏi "Gọi tao có chuyện gì sao?""Việc để Tô Lăng quay lại công ty làm việc cứ thế mà quyết định đi""Mày đồng ý để cô ta trở lại sao?""Ừm, thực lực của Tô Lăng rất tốt""Nhưng cái chức trưởng phòng kia đã bị thay thế rôi, bây giờ phải làm sao?"Dương Dịch vội nhớ tới lời cảnh cáo lúc nấy của Diêm La Thất Sát.Y quả thực không dám làm bừa, mọi quyết định phải nghe theo lời căn dặn của hẳn nếu không đến cả tổ tông cũng không gặp được là biết được hậu quả như thế nào.Nàng nhanh nhẹn tiếp lời "Chú yên tâm, con đã bảo với anh Thất Sát rồi.Anh ấy đã đồng ý, ảnh đợt này bận quá không tới thăm con được"Dường như, đôi mắt đã in hằn những vết chân chim mờ nhạt kia đang hiện lên tia tiếc nuối và buồn bã.Tô Lăng bước đến vô vô lên vai chú, nàng nơt một nụ cười trấn an "Con sẽ thường xuyên qua chơi, không để chú và Tiểu Mao buồn đâu"Tiểu Mao đang rửa bát trong bếp liền dừng tay lại, cậu ta tiến ra chỗ Tô Lăng hỏi "Chị Tô Lăng về ạ?"Nàng quay đầu nhìn cậu, gật đầu "Ừ, thời gian qua cảm ơn Tiểu Mao nhiêu nhé""Vâng chị"Chú Thẩm ngẩng đầu nhìn nàng, nở một nụ cười vui vẻ "Ở một mình nhớ cẩn thận nhé, nếu gặp bất trắc gì cứ gọi điện chú qua ngay""Vâng ạ"Tô Lăng cuối cùng cũng được trở về nhà của mình.Chú Thẩm đưa nàng tới trước cửa nhà, dặn dò thêm vài câu nữa mới trở về nhà chuẩn bị đi làm.Chú thà đi làm muộn để muốn nhắc nhở Tô Lăng chú ý sức khỏe, ăn uống đủ bữa.Tô Nhiên bây giờ không biết tin tức nhưng nhất định cô sẽ an toàn thôi.Nàng mở cửa, kéo vali bước vào nhà.Ngôi nhà đã lâu không trở lại, thế nhưng lúc nàng bước vào lại vô cùng sạch sẽ giống như ai đó dã dọn dẹp cho rồi.Nàng đẩy vali vào phòng mình.Tô Lăng có dừng lại trước cửa phòng một chút, nàng thất thần nhìn qua phòng đối diện, là phòng của Tô Nhiên..

Chương 114