Trước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống…
Chương 127
Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Tuý Linh nhấp môi một ngụm trà, nàng lại nhớ tới Ngạn Phong của nàng.Đường đi xa xôi, hắn có lẽ vẫn đang ở ngoài thành đợi nàng quay trở lại.Lần đi đây, Ngạn Phong luôn lo lắng sẽ bị người của Ma giới phát hiện ra.Hắn cũng lo cho nàng vì sợ khi quay trở lại Thuỷ Tộc nhỡ chưa gặp được Quang Thánh Tiễn lại bị bọn binh quân bắt lại.Tuý Linh ánh mắt mở to tròn nhìn Quang Thánh Tiễn, nàng đã trở lại Thuỷ Tộc an toàn nhưng là Ngạn Phong vẫn còn bên ngoài."Ba, Ngạn Phong đang ở bên ngoài thành"Lần này trở về vô cùng không thuận lợi, bởi vì Ngạn Phong không được phép trở lại Thuỷ Tộc.Nếu như hẳn bị phát hiện, lập tức sẽ bị giam giữ và dùng hình bất cứ giá nào.Chỉ cần là người của Ma giới, nhất định binh quân của Thủy Tộc sẽ không tha thứ.Đáy mắt nàng hiện lên tia lo lắng, lo sợ Ngạn Phong sẽ bị bắt.Quang Thánh Tiễn cũng trở nên bất lực trước vấn đề nan giải này.Lão đến nhìn cũng không dám huống hồ là cầu xin Thuỷ Quân giúp nàng.Thủy Hậu nắm lấy tay Tuý Linh, nàng ấy vẫn chưa hết kích động "Tỷ vừa mới tới hắn là rất mệt, ta đưa tỷ trở về cung điện"Tuý Linh lo lắng cho Ngạn Phong còn đâu tâm tư để nghỉ ngơi.Tuy nhiên, nàng vẫn mỉm cười với nàng ấy."Ba, Hứa Quần, không thể để Ngạn Phong...!""Tuý Linh!"Quang Thánh Tiễn đột nhiên quát nàng, Tuý Linh còn chưa dứt câu những lời còn lại liên bị ba mình đánh chìm.Nàng cúi đầu, hai tay nắm chặt lại thành quyền, thân thể nàng bắt đầu run rẩy.Hứa Quần chợt liếc ánh mắt qua người nàng, ánh mắt vô cùng thông cảm "Tiểu Linh Lung, Thuỷ Tộc không phải bất cứ ai muốn tới cũng có thể tới, ta không muốn nhắc lại lần thứ hai"Chất giọng hắn cảnh cáo, Tuý Linh đương nhiên biết lỗi của mình.Tuý Linh còn nhớ vị trí sắp xếp lúc đó, cho đến bây giờ vẫn nguyên vị trí, không thay đổi mấy.Nàng bật cười thành tiếng, nhanh chân nhào vào lòng Quang Thánh Tiên.Nàng bật khóc thành tiếng lớn, tiếng nấc rất nhanh phát ra."Hức...Ba...được ôm ba...thật tốt..."Nàng chỉ có một mong ước nho nhỏ, chính là thời khắc hiện tại, nàng ôm lấy người Quang Thánh Tiên khóc một trận.Sau lần này trở lại Ma giới, e là cơ hội quay trở lại Thuỷ Tộc sẽ không có.Quang Thánh Tiễn v**t v* mái tóc của nàng, ông ấy ôm con gái nhỏ của mình vào trong lòng."Tiểu Linh Lung ngoan, ba vẫn luôn ở đây đợi con quay trở về bất cứ lúc nào""Hức...!hức...""Nếu như Ngạn Phong dám tổn thương con, ba nhất định sẽ trừng trị hãn và mang con về"Tuý Linh vừa khóc nhưng vẫn gật gật đầu "Ừm".Giống như lúc nàng còn nhỏ, mỗi lần nàng tủi khóc liền nhào vào lòng Quang Thánh Tiễn khóc lóc một trận.Những lần như thế, ông ấy nhất định không bỏ qua chuyện dễ dàng mà truy hỏi cho ra kẻ đã bắt nạt nàng.Tuý Linh một hồi khóc lóc đi qua...!Tâm tư của nàng cũng nhẹ nhàng hẳn đi, nàng cảm giác thật nhẹ nhõm trong lòng.Quang Thánh Tiễn lau lau nước mắt cho con gái nhỏ của mình, lão vừa cười vừa nói "Con nghỉ ngơi một chút, tối nay sẽ phải bận rộn".
Tuý Linh nhấp môi một ngụm trà, nàng lại nhớ tới Ngạn Phong của nàng.
Đường đi xa xôi, hắn có lẽ vẫn đang ở ngoài thành đợi nàng quay trở lại.
Lần đi đây, Ngạn Phong luôn lo lắng sẽ bị người của Ma giới phát hiện ra.
Hắn cũng lo cho nàng vì sợ khi quay trở lại Thuỷ Tộc nhỡ chưa gặp được Quang Thánh Tiễn lại bị bọn binh quân bắt lại.
Tuý Linh ánh mắt mở to tròn nhìn Quang Thánh Tiễn, nàng đã trở lại Thuỷ Tộc an toàn nhưng là Ngạn Phong vẫn còn bên ngoài.
"Ba, Ngạn Phong đang ở bên ngoài thành"
Lần này trở về vô cùng không thuận lợi, bởi vì Ngạn Phong không được phép trở lại Thuỷ Tộc.
Nếu như hẳn bị phát hiện, lập tức sẽ bị giam giữ và dùng hình bất cứ giá nào.
Chỉ cần là người của Ma giới, nhất định binh quân của Thủy Tộc sẽ không tha thứ.
Đáy mắt nàng hiện lên tia lo lắng, lo sợ Ngạn Phong sẽ bị bắt.
Quang Thánh Tiễn cũng trở nên bất lực trước vấn đề nan giải này.
Lão đến nhìn cũng không dám huống hồ là cầu xin Thuỷ Quân giúp nàng.
Thủy Hậu nắm lấy tay Tuý Linh, nàng ấy vẫn chưa hết kích động "Tỷ vừa mới tới hắn là rất mệt, ta đưa tỷ trở về cung điện"
Tuý Linh lo lắng cho Ngạn Phong còn đâu tâm tư để nghỉ ngơi.
Tuy nhiên, nàng vẫn mỉm cười với nàng ấy.
"Ba, Hứa Quần, không thể để Ngạn Phong...!
"
"Tuý Linh!"
Quang Thánh Tiễn đột nhiên quát nàng, Tuý Linh còn chưa dứt câu những lời còn lại liên bị ba mình đánh chìm.
Nàng cúi đầu, hai tay nắm chặt lại thành quyền, thân thể nàng bắt đầu run rẩy.
Hứa Quần chợt liếc ánh mắt qua người nàng, ánh mắt vô cùng thông cảm "Tiểu Linh Lung, Thuỷ Tộc không phải bất cứ ai muốn tới cũng có thể tới, ta không muốn nhắc lại lần thứ hai"
Chất giọng hắn cảnh cáo, Tuý Linh đương nhiên biết lỗi của mình.
Tuý Linh còn nhớ vị trí sắp xếp lúc đó, cho đến bây giờ vẫn nguyên vị trí, không thay đổi mấy.
Nàng bật cười thành tiếng, nhanh chân nhào vào lòng Quang Thánh Tiên.
Nàng bật khóc thành tiếng lớn, tiếng nấc rất nhanh phát ra.
"Hức...Ba...được ôm ba...thật tốt..."
Nàng chỉ có một mong ước nho nhỏ, chính là thời khắc hiện tại, nàng ôm lấy người Quang Thánh Tiên khóc một trận.
Sau lần này trở lại Ma giới, e là cơ hội quay trở lại Thuỷ Tộc sẽ không có.
Quang Thánh Tiễn v**t v* mái tóc của nàng, ông ấy ôm con gái nhỏ của mình vào trong lòng.
"Tiểu Linh Lung ngoan, ba vẫn luôn ở đây đợi con quay trở về bất cứ lúc nào"
"Hức...!
hức..."
"Nếu như Ngạn Phong dám tổn thương con, ba nhất định sẽ trừng trị hãn và mang con về"
Tuý Linh vừa khóc nhưng vẫn gật gật đầu "Ừm".
Giống như lúc nàng còn nhỏ, mỗi lần nàng tủi khóc liền nhào vào lòng Quang Thánh Tiễn khóc lóc một trận.
Những lần như thế, ông ấy nhất định không bỏ qua chuyện dễ dàng mà truy hỏi cho ra kẻ đã bắt nạt nàng.
Tuý Linh một hồi khóc lóc đi qua...!
Tâm tư của nàng cũng nhẹ nhàng hẳn đi, nàng cảm giác thật nhẹ nhõm trong lòng.
Quang Thánh Tiễn lau lau nước mắt cho con gái nhỏ của mình, lão vừa cười vừa nói "Con nghỉ ngơi một chút, tối nay sẽ phải bận rộn".
Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Tuý Linh nhấp môi một ngụm trà, nàng lại nhớ tới Ngạn Phong của nàng.Đường đi xa xôi, hắn có lẽ vẫn đang ở ngoài thành đợi nàng quay trở lại.Lần đi đây, Ngạn Phong luôn lo lắng sẽ bị người của Ma giới phát hiện ra.Hắn cũng lo cho nàng vì sợ khi quay trở lại Thuỷ Tộc nhỡ chưa gặp được Quang Thánh Tiễn lại bị bọn binh quân bắt lại.Tuý Linh ánh mắt mở to tròn nhìn Quang Thánh Tiễn, nàng đã trở lại Thuỷ Tộc an toàn nhưng là Ngạn Phong vẫn còn bên ngoài."Ba, Ngạn Phong đang ở bên ngoài thành"Lần này trở về vô cùng không thuận lợi, bởi vì Ngạn Phong không được phép trở lại Thuỷ Tộc.Nếu như hẳn bị phát hiện, lập tức sẽ bị giam giữ và dùng hình bất cứ giá nào.Chỉ cần là người của Ma giới, nhất định binh quân của Thủy Tộc sẽ không tha thứ.Đáy mắt nàng hiện lên tia lo lắng, lo sợ Ngạn Phong sẽ bị bắt.Quang Thánh Tiễn cũng trở nên bất lực trước vấn đề nan giải này.Lão đến nhìn cũng không dám huống hồ là cầu xin Thuỷ Quân giúp nàng.Thủy Hậu nắm lấy tay Tuý Linh, nàng ấy vẫn chưa hết kích động "Tỷ vừa mới tới hắn là rất mệt, ta đưa tỷ trở về cung điện"Tuý Linh lo lắng cho Ngạn Phong còn đâu tâm tư để nghỉ ngơi.Tuy nhiên, nàng vẫn mỉm cười với nàng ấy."Ba, Hứa Quần, không thể để Ngạn Phong...!""Tuý Linh!"Quang Thánh Tiễn đột nhiên quát nàng, Tuý Linh còn chưa dứt câu những lời còn lại liên bị ba mình đánh chìm.Nàng cúi đầu, hai tay nắm chặt lại thành quyền, thân thể nàng bắt đầu run rẩy.Hứa Quần chợt liếc ánh mắt qua người nàng, ánh mắt vô cùng thông cảm "Tiểu Linh Lung, Thuỷ Tộc không phải bất cứ ai muốn tới cũng có thể tới, ta không muốn nhắc lại lần thứ hai"Chất giọng hắn cảnh cáo, Tuý Linh đương nhiên biết lỗi của mình.Tuý Linh còn nhớ vị trí sắp xếp lúc đó, cho đến bây giờ vẫn nguyên vị trí, không thay đổi mấy.Nàng bật cười thành tiếng, nhanh chân nhào vào lòng Quang Thánh Tiên.Nàng bật khóc thành tiếng lớn, tiếng nấc rất nhanh phát ra."Hức...Ba...được ôm ba...thật tốt..."Nàng chỉ có một mong ước nho nhỏ, chính là thời khắc hiện tại, nàng ôm lấy người Quang Thánh Tiên khóc một trận.Sau lần này trở lại Ma giới, e là cơ hội quay trở lại Thuỷ Tộc sẽ không có.Quang Thánh Tiễn v**t v* mái tóc của nàng, ông ấy ôm con gái nhỏ của mình vào trong lòng."Tiểu Linh Lung ngoan, ba vẫn luôn ở đây đợi con quay trở về bất cứ lúc nào""Hức...!hức...""Nếu như Ngạn Phong dám tổn thương con, ba nhất định sẽ trừng trị hãn và mang con về"Tuý Linh vừa khóc nhưng vẫn gật gật đầu "Ừm".Giống như lúc nàng còn nhỏ, mỗi lần nàng tủi khóc liền nhào vào lòng Quang Thánh Tiễn khóc lóc một trận.Những lần như thế, ông ấy nhất định không bỏ qua chuyện dễ dàng mà truy hỏi cho ra kẻ đã bắt nạt nàng.Tuý Linh một hồi khóc lóc đi qua...!Tâm tư của nàng cũng nhẹ nhàng hẳn đi, nàng cảm giác thật nhẹ nhõm trong lòng.Quang Thánh Tiễn lau lau nước mắt cho con gái nhỏ của mình, lão vừa cười vừa nói "Con nghỉ ngơi một chút, tối nay sẽ phải bận rộn".