Tác giả:

Trước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống…

Chương 152

Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Chiếc xe đâm thẳng vào khu trung tâm bị bỏ hoang.Cả người Tô Lăng và Tô Nhiên đập mạnh vào phía trước mũi xe.Kính xe bị đâm vỡ bắn tung toé.Máu chảy từ đầu trượt xuống gò má, máu tươi đỏ thâm bốc lên mùi tanh nồng đượm.Tô Lăng đã ngất đi vì chấn thương, Tô Nhiên mơ hồ không còn tỉnh táo nữa.Nữ nhân tiến đến mở cửa xe, lật người Tô Nhiên tìm kiếm sợi dây chuyền trên cổ cô.Đáng tiếc, sợi dây cô đã cất đi rồi.Ả ta trừng mắt với cô, gần giọng mình xuống "Sợi dây đâu rồi"Tô Nhiên hiện tại không thể nhận thức được nữa, cô nhẹ nhàng lắc lắc đầu.Cơn đau tê dại đeo bám lấy đầu của cô, cô nhăn mày nhăn mặt chịu đựng không để bản thân mất đi ý thức.Nữ nhân đẩy người Tô Nhiên, lạnh lùng nói "Hứa Tĩnh Nhiên, cô chết đi, lần này cô chết đi cho tôi"Hứa Tĩnh Nhiên, cô ấy rốt cuộc là ai và có quan hệ gì với Tô Nhiên? Cô ra sức lắc đầu chối bỏ.Cô không phải cô ấy, cô không phải là cô ấy.Đầu Tô Nhiên đau như búa bổ, tựa như nó muốn nổ tung ra."Tôi không phải Hứa Tĩnh Nhiên, tôi là Tô Nhiên"Tô Nhiên dùng hết sức lực của mình hét lên một câu.Nữ nhân bị kích động, trừng lớn mắt nhìn Tô Nhiên đang rơi vào hôn mê.Cô yếu ớt lắc đầu "Tôi không phải Hứa Tĩnh Nhiên, không phải....", sau đó, ý thức của Tô Nhiên rơi vào bóng đen vô định.Ma giới...!Ngạn Thần bị tiếng hét mơ hồ kích động vào tiềm thức của hản.Lông ngực hắn truyền đến cơn đau nhói.Ánh mắt Ngạn Thần sắc lạnh, tựa như lưỡi dao sắc nhọn muốn ăn tươi nuốt sống đám người xung quanh.Trời đất ngừng rung chuyển, Diêm La Thất Sát thất thần đứng nhìn chiếc xe do chính mình tặng cho Tô Lăng bị đâm vào cánh cổng cũ hoang, đến mức chiếc xe méo mó biến dạng."Tô Lăng, cô ấy đâu rồi?"Chất giọng run rẩy của Diêm La Thất Sát vang lên bên tai Ngạn Thần.Hắn không nói gì, ánh mắt đỏ ngầu liếc qua người Y một cái cũng đủ để Y nhận thức được có chuyện chẳng lành xảy ra.Diêm La Thất Sát hất tung đám người cùng cảnh sát đang vây kín chiếc xe ra, Y bước từng bước chân nặng trịch tiến đến bế người Tô Lăng ra khỏi xe.May quá, người nàng vẫn còn hơi ấm.Y nhanh chóng đưa Tô Lăng tới bệnh viện, điều động đội ngũ bác sĩ cấp cứu giúp Tô Lăng.Diêm La Thất Sát được một y tác nữ đẩy xe băng ca tới, Y đặt người Tô Lăng lên chiếc xe đẩy.Đồng thời, la hét toáng lên trong bệnh viện "Bác sĩ đâu, mau phẫu thuật cho cô ấy"Dường như, hắn đang rất gấp gáp và trở nên mất kiểm soát hành động của bản thân.Một vị bác sĩ vừa thực hiện xong ca phẫu thuật, tính về nghỉ ngơi thì bắt gặp tình huống này, anh ta tiến đến xỏ tay vào áo blue nghiêm túc hỏi "Có chuyện gì mà anh la hét trong bệnh viện thế kia, anh có biết quy định của bệnh viện là phải giữ yên lặng không hả?"Diêm La Thất Sát bị anh ta chọc tức, Y tiến đến năm lấy cổ áo tên kia xách người hản lên.Ánh mắt hắn tựa như một lưỡi hái tử thần, tên kia có thể chết bất cứ lúc nào.Y đang hành động giống như một con quái thú, nữ nhân của hắn đang gặp nguy hiểm, hắn không thể nào bình tĩnh được nữa."Mày lập tức phẫu thuật cho cô ấy, nếu như để tao điên lên thì mày sống không nổi một phút nữa đâu"Sự lạnh lùng từ trong lời nói của Diêm La Thất Sát khiến cho tên bác sĩ sợ hãi..

Chiếc xe đâm thẳng vào khu trung tâm bị bỏ hoang.

Cả người Tô Lăng và Tô Nhiên đập mạnh vào phía trước mũi xe.

Kính xe bị đâm vỡ bắn tung toé.

Máu chảy từ đầu trượt xuống gò má, máu tươi đỏ thâm bốc lên mùi tanh nồng đượm.

Tô Lăng đã ngất đi vì chấn thương, Tô Nhiên mơ hồ không còn tỉnh táo nữa.

Nữ nhân tiến đến mở cửa xe, lật người Tô Nhiên tìm kiếm sợi dây chuyền trên cổ cô.

Đáng tiếc, sợi dây cô đã cất đi rồi.

Ả ta trừng mắt với cô, gần giọng mình xuống "Sợi dây đâu rồi"

Tô Nhiên hiện tại không thể nhận thức được nữa, cô nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

Cơn đau tê dại đeo bám lấy đầu của cô, cô nhăn mày nhăn mặt chịu đựng không để bản thân mất đi ý thức.

Nữ nhân đẩy người Tô Nhiên, lạnh lùng nói "Hứa Tĩnh Nhiên, cô chết đi, lần này cô chết đi cho tôi"

Hứa Tĩnh Nhiên, cô ấy rốt cuộc là ai và có quan hệ gì với Tô Nhiên? Cô ra sức lắc đầu chối bỏ.

Cô không phải cô ấy, cô không phải là cô ấy.

Đầu Tô Nhiên đau như búa bổ, tựa như nó muốn nổ tung ra.

"Tôi không phải Hứa Tĩnh Nhiên, tôi là Tô Nhiên"

Tô Nhiên dùng hết sức lực của mình hét lên một câu.

Nữ nhân bị kích động, trừng lớn mắt nhìn Tô Nhiên đang rơi vào hôn mê.

Cô yếu ớt lắc đầu "Tôi không phải Hứa Tĩnh Nhiên, không phải....", sau đó, ý thức của Tô Nhiên rơi vào bóng đen vô định.

Ma giới...!

Ngạn Thần bị tiếng hét mơ hồ kích động vào tiềm thức của hản.

Lông ngực hắn truyền đến cơn đau nhói.

Ánh mắt Ngạn Thần sắc lạnh, tựa như lưỡi dao sắc nhọn muốn ăn tươi nuốt sống đám người xung quanh.

Trời đất ngừng rung chuyển, Diêm La Thất Sát thất thần đứng nhìn chiếc xe do chính mình tặng cho Tô Lăng bị đâm vào cánh cổng cũ hoang, đến mức chiếc xe méo mó biến dạng.

"Tô Lăng, cô ấy đâu rồi?"

Chất giọng run rẩy của Diêm La Thất Sát vang lên bên tai Ngạn Thần.

Hắn không nói gì, ánh mắt đỏ ngầu liếc qua người Y một cái cũng đủ để Y nhận thức được có chuyện chẳng lành xảy ra.

Diêm La Thất Sát hất tung đám người cùng cảnh sát đang vây kín chiếc xe ra, Y bước từng bước chân nặng trịch tiến đến bế người Tô Lăng ra khỏi xe.May quá, người nàng vẫn còn hơi ấm.

Y nhanh chóng đưa Tô Lăng tới bệnh viện, điều động đội ngũ bác sĩ cấp cứu giúp Tô Lăng.

Diêm La Thất Sát được một y tác nữ đẩy xe băng ca tới, Y đặt người Tô Lăng lên chiếc xe đẩy.

Đồng thời, la hét toáng lên trong bệnh viện "Bác sĩ đâu, mau phẫu thuật cho cô ấy"

Dường như, hắn đang rất gấp gáp và trở nên mất kiểm soát hành động của bản thân.

Một vị bác sĩ vừa thực hiện xong ca phẫu thuật, tính về nghỉ ngơi thì bắt gặp tình huống này, anh ta tiến đến xỏ tay vào áo blue nghiêm túc hỏi "Có chuyện gì mà anh la hét trong bệnh viện thế kia, anh có biết quy định của bệnh viện là phải giữ yên lặng không hả?"

Diêm La Thất Sát bị anh ta chọc tức, Y tiến đến năm lấy cổ áo tên kia xách người hản lên.

Ánh mắt hắn tựa như một lưỡi hái tử thần, tên kia có thể chết bất cứ lúc nào.

Y đang hành động giống như một con quái thú, nữ nhân của hắn đang gặp nguy hiểm, hắn không thể nào bình tĩnh được nữa.

"Mày lập tức phẫu thuật cho cô ấy, nếu như để tao điên lên thì mày sống không nổi một phút nữa đâu"

Sự lạnh lùng từ trong lời nói của Diêm La Thất Sát khiến cho tên bác sĩ sợ hãi..

Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Chiếc xe đâm thẳng vào khu trung tâm bị bỏ hoang.Cả người Tô Lăng và Tô Nhiên đập mạnh vào phía trước mũi xe.Kính xe bị đâm vỡ bắn tung toé.Máu chảy từ đầu trượt xuống gò má, máu tươi đỏ thâm bốc lên mùi tanh nồng đượm.Tô Lăng đã ngất đi vì chấn thương, Tô Nhiên mơ hồ không còn tỉnh táo nữa.Nữ nhân tiến đến mở cửa xe, lật người Tô Nhiên tìm kiếm sợi dây chuyền trên cổ cô.Đáng tiếc, sợi dây cô đã cất đi rồi.Ả ta trừng mắt với cô, gần giọng mình xuống "Sợi dây đâu rồi"Tô Nhiên hiện tại không thể nhận thức được nữa, cô nhẹ nhàng lắc lắc đầu.Cơn đau tê dại đeo bám lấy đầu của cô, cô nhăn mày nhăn mặt chịu đựng không để bản thân mất đi ý thức.Nữ nhân đẩy người Tô Nhiên, lạnh lùng nói "Hứa Tĩnh Nhiên, cô chết đi, lần này cô chết đi cho tôi"Hứa Tĩnh Nhiên, cô ấy rốt cuộc là ai và có quan hệ gì với Tô Nhiên? Cô ra sức lắc đầu chối bỏ.Cô không phải cô ấy, cô không phải là cô ấy.Đầu Tô Nhiên đau như búa bổ, tựa như nó muốn nổ tung ra."Tôi không phải Hứa Tĩnh Nhiên, tôi là Tô Nhiên"Tô Nhiên dùng hết sức lực của mình hét lên một câu.Nữ nhân bị kích động, trừng lớn mắt nhìn Tô Nhiên đang rơi vào hôn mê.Cô yếu ớt lắc đầu "Tôi không phải Hứa Tĩnh Nhiên, không phải....", sau đó, ý thức của Tô Nhiên rơi vào bóng đen vô định.Ma giới...!Ngạn Thần bị tiếng hét mơ hồ kích động vào tiềm thức của hản.Lông ngực hắn truyền đến cơn đau nhói.Ánh mắt Ngạn Thần sắc lạnh, tựa như lưỡi dao sắc nhọn muốn ăn tươi nuốt sống đám người xung quanh.Trời đất ngừng rung chuyển, Diêm La Thất Sát thất thần đứng nhìn chiếc xe do chính mình tặng cho Tô Lăng bị đâm vào cánh cổng cũ hoang, đến mức chiếc xe méo mó biến dạng."Tô Lăng, cô ấy đâu rồi?"Chất giọng run rẩy của Diêm La Thất Sát vang lên bên tai Ngạn Thần.Hắn không nói gì, ánh mắt đỏ ngầu liếc qua người Y một cái cũng đủ để Y nhận thức được có chuyện chẳng lành xảy ra.Diêm La Thất Sát hất tung đám người cùng cảnh sát đang vây kín chiếc xe ra, Y bước từng bước chân nặng trịch tiến đến bế người Tô Lăng ra khỏi xe.May quá, người nàng vẫn còn hơi ấm.Y nhanh chóng đưa Tô Lăng tới bệnh viện, điều động đội ngũ bác sĩ cấp cứu giúp Tô Lăng.Diêm La Thất Sát được một y tác nữ đẩy xe băng ca tới, Y đặt người Tô Lăng lên chiếc xe đẩy.Đồng thời, la hét toáng lên trong bệnh viện "Bác sĩ đâu, mau phẫu thuật cho cô ấy"Dường như, hắn đang rất gấp gáp và trở nên mất kiểm soát hành động của bản thân.Một vị bác sĩ vừa thực hiện xong ca phẫu thuật, tính về nghỉ ngơi thì bắt gặp tình huống này, anh ta tiến đến xỏ tay vào áo blue nghiêm túc hỏi "Có chuyện gì mà anh la hét trong bệnh viện thế kia, anh có biết quy định của bệnh viện là phải giữ yên lặng không hả?"Diêm La Thất Sát bị anh ta chọc tức, Y tiến đến năm lấy cổ áo tên kia xách người hản lên.Ánh mắt hắn tựa như một lưỡi hái tử thần, tên kia có thể chết bất cứ lúc nào.Y đang hành động giống như một con quái thú, nữ nhân của hắn đang gặp nguy hiểm, hắn không thể nào bình tĩnh được nữa."Mày lập tức phẫu thuật cho cô ấy, nếu như để tao điên lên thì mày sống không nổi một phút nữa đâu"Sự lạnh lùng từ trong lời nói của Diêm La Thất Sát khiến cho tên bác sĩ sợ hãi..

Chương 152