Trước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống…
Chương 196
Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Ánh sáng đã bắt đầu xuất hiện những tia ấm áp...!Khí trời ở Thuỷ Tộc thay đổi theo mùa, không lạnh lẽo giống như Ma giới.Túy Linh tỉnh lại từ rất sớm, nàng có thói quen vươn vai hít thở khí trời một chút.Nàng ưỡn người, đưa hai tay lên cao, ánh mắt nhìn thẳng cho đến khi cảm thấy chói mắt mới dám nhìn xuống.Nàng mỉm cười, liếc nhìn tiên cảnh nơi đây.Có lẽ, đây là lần cuối cùng nàng được hít thở không khí trong lành ở Thủy Tộc, nàng thật tham lam, hít thở một hơi thật dài và thật sâu."Sau này không biết có thể trở về không nữa"Nàng quay trở lại thư phòng, cái tên Ngạn Phong còn chưa muốn tỉnh lại.Đêm qua hắn uống rất nhiều, muốn tỉnh cũng mất nửa ngày trời.Nữ nhân tiến đến bàn trang điểm, câm cây lược gỗ nhẹ nhàng chải tóc.Nàng nhìn thật kỹ gương mặt của mình trong gương, làm da bóng bấy mềm mại không một chút tạp chất lẫn vào.Chỉ có điều, làn da của nàng bị khô, cần cấp thêm độ ấm.Tiết trời ở ma giới rất lạnh, cho nên Túy Linh luôn luôn phải điều tiết làn da của mình bằng cách vận khí, làm ấm cơ thể.Ngạn Phong bị ánh sáng quá mạnh từ khe cửa sổ chiếu vào mặt.Hắn bất chợt tỉnh lại, hai mắt từ từ mở ra.Cơn đau đầu ập đến, tựa như búa bổ lên đầu.Hắn ưỡn mình ngôi dậy trên giường, vận khí tức cho xoa dịu cơn đau đầu.Túy Linh cảm nhận được ma khí trong phòng, nàng hoảng hốt quay đầu nhìn Ngạn Phong."Ngạn Phong, lập tức thu lại ma khí"Nàng nhanh chân tiến đến đóng cánh cửa sổ, dùng linh khí bao phủ lấy căn phòng.Ngạn Phong thu lại khí tức trên người, một cỗ đau đầu bất cập ập đến khiến hắn ngã khụy xuống.Hắn đưa hai tay ôm lấy đầu, đau đớn la lên thành tiếng "Áaaaa"Nồng độ rượu của Thuỷ Tộc thật mạnh, đêm qua không biết hắn đã uống qua bao nhiêu là rượu.Túy Linh đã chuẩn bị sẵn cho hắn một bát canh giải rượu được nấu từ thảo dược..||||| Truyện đề cử: Cục Cưng Có Chiêu |||||Nàng bưng bát canh tiến đến giường đưa cho Ngạn Phong uống."Canh giải rượu, mau uống cho đỡ đau đầu"Cái gì mà tình cũ, cái gì mà giao nộp phu quân của nàng? Nàng còn lo lắng cho hẳn chưa hết phần hản lại dám nói ra những lời như thể? "Ngài, tốt nhất yên phận một chút""Bốn tôn không cần nàng nhắc nhở""Ta chỉ thuận miệng cảnh cáo, ngài tự mình định đoạt đi""Đã rõ thưa Ma Hậu đại nhân"Ngạn Phong nở một nụ cười lưu manh, Túy Linh nhếch mép, lườm hắn một ánh mắt.Suốt ngày chỉ biết trêu chọc nàng.Ngạn Phong theo nàng ra trước đại sảnh hít thở khí trời....!Quả nhiên, không khi ở Thuỷ Tộc vô cùng trong lành và dễ chịu.Nàng một lần nữa vươn vai ưỡn mình, mái tóc xõa xuống ngang vai.Bất ngờ, nàng bị ai đó ôm lấy nửa người, bay lên không trung.Túy Linh quay đầu, hoá ra là Ngạn Phong.Hắn đáp người xuống trên cành cây.Ngạn Phong để nàng ngồi xuống, khí trời trên cao dễ chịu hơn nhiều, lại vô cùng mát mẻ.Túy Linh đưa đôi mắt nhìn xuống cảnh vật bên dưới, trên này rõ thật cao, nàng có thể nhìn thấy bên kia cung điện của Thuỷ Hậu và Thuỷ Quân.Nàng cao hứng, chỉ chỉ tay về phía trước "Ngạn Phong, mau nhìn xem bên kia thật đẹp"Trên mái đình của Thuỷ Cung Điện, ánh sáng chiếu vào tạo thành một mảng lấp lánh mờ ảo.Ngạn Phong đặt người nàng trong lòng, hắn để Túy Linh tựa vào ngực mình dễ dàng ngắm cảnh từ trên cao nhìn xuống.Cảnh vật tuy đẹp nhưng làm sao đẹp bằng nữ nhân trong lòng? "Nếu như có thể ngắm vào lúc ánh trăng chiếu xuống, ta sẽ không cảm thấy hối tiếc""Bồn tôn sẽ cùng nàng đợi tới lúc trăng lên""Ừm".
Ánh sáng đã bắt đầu xuất hiện những tia ấm áp...!
Khí trời ở Thuỷ Tộc thay đổi theo mùa, không lạnh lẽo giống như Ma giới.
Túy Linh tỉnh lại từ rất sớm, nàng có thói quen vươn vai hít thở khí trời một chút.
Nàng ưỡn người, đưa hai tay lên cao, ánh mắt nhìn thẳng cho đến khi cảm thấy chói mắt mới dám nhìn xuống.
Nàng mỉm cười, liếc nhìn tiên cảnh nơi đây.
Có lẽ, đây là lần cuối cùng nàng được hít thở không khí trong lành ở Thủy Tộc, nàng thật tham lam, hít thở một hơi thật dài và thật sâu.
"Sau này không biết có thể trở về không nữa"
Nàng quay trở lại thư phòng, cái tên Ngạn Phong còn chưa muốn tỉnh lại.
Đêm qua hắn uống rất nhiều, muốn tỉnh cũng mất nửa ngày trời.
Nữ nhân tiến đến bàn trang điểm, câm cây lược gỗ nhẹ nhàng chải tóc.
Nàng nhìn thật kỹ gương mặt của mình trong gương, làm da bóng bấy mềm mại không một chút tạp chất lẫn vào.
Chỉ có điều, làn da của nàng bị khô, cần cấp thêm độ ấm.
Tiết trời ở ma giới rất lạnh, cho nên Túy Linh luôn luôn phải điều tiết làn da của mình bằng cách vận khí, làm ấm cơ thể.
Ngạn Phong bị ánh sáng quá mạnh từ khe cửa sổ chiếu vào mặt.
Hắn bất chợt tỉnh lại, hai mắt từ từ mở ra.
Cơn đau đầu ập đến, tựa như búa bổ lên đầu.
Hắn ưỡn mình ngôi dậy trên giường, vận khí tức cho xoa dịu cơn đau đầu.
Túy Linh cảm nhận được ma khí trong phòng, nàng hoảng hốt quay đầu nhìn Ngạn Phong.
"Ngạn Phong, lập tức thu lại ma khí"
Nàng nhanh chân tiến đến đóng cánh cửa sổ, dùng linh khí bao phủ lấy căn phòng.
Ngạn Phong thu lại khí tức trên người, một cỗ đau đầu bất cập ập đến khiến hắn ngã khụy xuống.
Hắn đưa hai tay ôm lấy đầu, đau đớn la lên thành tiếng "Áaaaa"
Nồng độ rượu của Thuỷ Tộc thật mạnh, đêm qua không biết hắn đã uống qua bao nhiêu là rượu.
Túy Linh đã chuẩn bị sẵn cho hắn một bát canh giải rượu được nấu từ thảo dược.
.
||||| Truyện đề cử: Cục Cưng Có Chiêu |||||
Nàng bưng bát canh tiến đến giường đưa cho Ngạn Phong uống.
"Canh giải rượu, mau uống cho đỡ đau đầu"
Cái gì mà tình cũ, cái gì mà giao nộp phu quân của nàng? Nàng còn lo lắng cho hẳn chưa hết phần hản lại dám nói ra những lời như thể? "Ngài, tốt nhất yên phận một chút"
"Bốn tôn không cần nàng nhắc nhở"
"Ta chỉ thuận miệng cảnh cáo, ngài tự mình định đoạt đi"
"Đã rõ thưa Ma Hậu đại nhân"
Ngạn Phong nở một nụ cười lưu manh, Túy Linh nhếch mép, lườm hắn một ánh mắt.
Suốt ngày chỉ biết trêu chọc nàng.
Ngạn Phong theo nàng ra trước đại sảnh hít thở khí trời....!
Quả nhiên, không khi ở Thuỷ Tộc vô cùng trong lành và dễ chịu.
Nàng một lần nữa vươn vai ưỡn mình, mái tóc xõa xuống ngang vai.
Bất ngờ, nàng bị ai đó ôm lấy nửa người, bay lên không trung.
Túy Linh quay đầu, hoá ra là Ngạn Phong.
Hắn đáp người xuống trên cành cây.
Ngạn Phong để nàng ngồi xuống, khí trời trên cao dễ chịu hơn nhiều, lại vô cùng mát mẻ.
Túy Linh đưa đôi mắt nhìn xuống cảnh vật bên dưới, trên này rõ thật cao, nàng có thể nhìn thấy bên kia cung điện của Thuỷ Hậu và Thuỷ Quân.
Nàng cao hứng, chỉ chỉ tay về phía trước "Ngạn Phong, mau nhìn xem bên kia thật đẹp"
Trên mái đình của Thuỷ Cung Điện, ánh sáng chiếu vào tạo thành một mảng lấp lánh mờ ảo.
Ngạn Phong đặt người nàng trong lòng, hắn để Túy Linh tựa vào ngực mình dễ dàng ngắm cảnh từ trên cao nhìn xuống.
Cảnh vật tuy đẹp nhưng làm sao đẹp bằng nữ nhân trong lòng? "Nếu như có thể ngắm vào lúc ánh trăng chiếu xuống, ta sẽ không cảm thấy hối tiếc"
"Bồn tôn sẽ cùng nàng đợi tới lúc trăng lên"
"Ừm".
Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Ánh sáng đã bắt đầu xuất hiện những tia ấm áp...!Khí trời ở Thuỷ Tộc thay đổi theo mùa, không lạnh lẽo giống như Ma giới.Túy Linh tỉnh lại từ rất sớm, nàng có thói quen vươn vai hít thở khí trời một chút.Nàng ưỡn người, đưa hai tay lên cao, ánh mắt nhìn thẳng cho đến khi cảm thấy chói mắt mới dám nhìn xuống.Nàng mỉm cười, liếc nhìn tiên cảnh nơi đây.Có lẽ, đây là lần cuối cùng nàng được hít thở không khí trong lành ở Thủy Tộc, nàng thật tham lam, hít thở một hơi thật dài và thật sâu."Sau này không biết có thể trở về không nữa"Nàng quay trở lại thư phòng, cái tên Ngạn Phong còn chưa muốn tỉnh lại.Đêm qua hắn uống rất nhiều, muốn tỉnh cũng mất nửa ngày trời.Nữ nhân tiến đến bàn trang điểm, câm cây lược gỗ nhẹ nhàng chải tóc.Nàng nhìn thật kỹ gương mặt của mình trong gương, làm da bóng bấy mềm mại không một chút tạp chất lẫn vào.Chỉ có điều, làn da của nàng bị khô, cần cấp thêm độ ấm.Tiết trời ở ma giới rất lạnh, cho nên Túy Linh luôn luôn phải điều tiết làn da của mình bằng cách vận khí, làm ấm cơ thể.Ngạn Phong bị ánh sáng quá mạnh từ khe cửa sổ chiếu vào mặt.Hắn bất chợt tỉnh lại, hai mắt từ từ mở ra.Cơn đau đầu ập đến, tựa như búa bổ lên đầu.Hắn ưỡn mình ngôi dậy trên giường, vận khí tức cho xoa dịu cơn đau đầu.Túy Linh cảm nhận được ma khí trong phòng, nàng hoảng hốt quay đầu nhìn Ngạn Phong."Ngạn Phong, lập tức thu lại ma khí"Nàng nhanh chân tiến đến đóng cánh cửa sổ, dùng linh khí bao phủ lấy căn phòng.Ngạn Phong thu lại khí tức trên người, một cỗ đau đầu bất cập ập đến khiến hắn ngã khụy xuống.Hắn đưa hai tay ôm lấy đầu, đau đớn la lên thành tiếng "Áaaaa"Nồng độ rượu của Thuỷ Tộc thật mạnh, đêm qua không biết hắn đã uống qua bao nhiêu là rượu.Túy Linh đã chuẩn bị sẵn cho hắn một bát canh giải rượu được nấu từ thảo dược..||||| Truyện đề cử: Cục Cưng Có Chiêu |||||Nàng bưng bát canh tiến đến giường đưa cho Ngạn Phong uống."Canh giải rượu, mau uống cho đỡ đau đầu"Cái gì mà tình cũ, cái gì mà giao nộp phu quân của nàng? Nàng còn lo lắng cho hẳn chưa hết phần hản lại dám nói ra những lời như thể? "Ngài, tốt nhất yên phận một chút""Bốn tôn không cần nàng nhắc nhở""Ta chỉ thuận miệng cảnh cáo, ngài tự mình định đoạt đi""Đã rõ thưa Ma Hậu đại nhân"Ngạn Phong nở một nụ cười lưu manh, Túy Linh nhếch mép, lườm hắn một ánh mắt.Suốt ngày chỉ biết trêu chọc nàng.Ngạn Phong theo nàng ra trước đại sảnh hít thở khí trời....!Quả nhiên, không khi ở Thuỷ Tộc vô cùng trong lành và dễ chịu.Nàng một lần nữa vươn vai ưỡn mình, mái tóc xõa xuống ngang vai.Bất ngờ, nàng bị ai đó ôm lấy nửa người, bay lên không trung.Túy Linh quay đầu, hoá ra là Ngạn Phong.Hắn đáp người xuống trên cành cây.Ngạn Phong để nàng ngồi xuống, khí trời trên cao dễ chịu hơn nhiều, lại vô cùng mát mẻ.Túy Linh đưa đôi mắt nhìn xuống cảnh vật bên dưới, trên này rõ thật cao, nàng có thể nhìn thấy bên kia cung điện của Thuỷ Hậu và Thuỷ Quân.Nàng cao hứng, chỉ chỉ tay về phía trước "Ngạn Phong, mau nhìn xem bên kia thật đẹp"Trên mái đình của Thuỷ Cung Điện, ánh sáng chiếu vào tạo thành một mảng lấp lánh mờ ảo.Ngạn Phong đặt người nàng trong lòng, hắn để Túy Linh tựa vào ngực mình dễ dàng ngắm cảnh từ trên cao nhìn xuống.Cảnh vật tuy đẹp nhưng làm sao đẹp bằng nữ nhân trong lòng? "Nếu như có thể ngắm vào lúc ánh trăng chiếu xuống, ta sẽ không cảm thấy hối tiếc""Bồn tôn sẽ cùng nàng đợi tới lúc trăng lên""Ừm".