Bên trong căn nhà kho dưới chân núi có một người đang ngồi run rẩy,sợ hãi nhìn xung quanh,mùi ẩm mốc bốc lên khiến cô vô cùng khó chịu. Cửa ra vào của nhà kho đã bị khoá, cô không thể thoát ra ngoài được. Bỗng nhiên cánh cửa bật mở,cô ngước lên thấy 2 thân ảnh đang đi về phía mình hai người đó không ai khác chính là Ngô Khải Phong và Hạ Lăng Tuyết. Nhìn thấy họ cô như thấy cứu tinh liền chạy đến ôm chặt lấy Ngô Khải Phong —"Khải Phong anh đến rồi ,anh có biết em sợ lắm không? Em cứ tưởng không bao giờ gặp lại anh nữa"\- cô nói một tràng không để ý rằng người mình ôm đang nở một nụ cười khinh bỉ – "Hahaha, cô ngây thơ thật đấy Hứa Giai Kì.Cô có muốn biết ai đã cho người bắt cô đến đây không? Chính là tôi và ang Khải Phong đấy" – Hạ Lăng Tuyết cười to rồi nhìn cô bằng ánh mắt khinh bỉ lên giọng nói – "C...cậu đang nói cái cái gì vậy ? Cậu đang đùa mình đúng không?" Cô sửng sốt,quay đầu nhìn Hạ Lăng Tuyết, không dám tin vào những lời mình vừa nghe Lúc đó, Ngô Khải Phong đẩy cô ra đi đến…
Chương 92: Có Người Bắt Nạt Em
Trọng Sinh Để Đến Bên AnhTác giả: SasorizaTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhBên trong căn nhà kho dưới chân núi có một người đang ngồi run rẩy,sợ hãi nhìn xung quanh,mùi ẩm mốc bốc lên khiến cô vô cùng khó chịu. Cửa ra vào của nhà kho đã bị khoá, cô không thể thoát ra ngoài được. Bỗng nhiên cánh cửa bật mở,cô ngước lên thấy 2 thân ảnh đang đi về phía mình hai người đó không ai khác chính là Ngô Khải Phong và Hạ Lăng Tuyết. Nhìn thấy họ cô như thấy cứu tinh liền chạy đến ôm chặt lấy Ngô Khải Phong —"Khải Phong anh đến rồi ,anh có biết em sợ lắm không? Em cứ tưởng không bao giờ gặp lại anh nữa"\- cô nói một tràng không để ý rằng người mình ôm đang nở một nụ cười khinh bỉ – "Hahaha, cô ngây thơ thật đấy Hứa Giai Kì.Cô có muốn biết ai đã cho người bắt cô đến đây không? Chính là tôi và ang Khải Phong đấy" – Hạ Lăng Tuyết cười to rồi nhìn cô bằng ánh mắt khinh bỉ lên giọng nói – "C...cậu đang nói cái cái gì vậy ? Cậu đang đùa mình đúng không?" Cô sửng sốt,quay đầu nhìn Hạ Lăng Tuyết, không dám tin vào những lời mình vừa nghe Lúc đó, Ngô Khải Phong đẩy cô ra đi đến… Hứa Giai Kì quay về phòng làm việc, sắc mặt thay đổi 360 độ.Đem gương mặt đáng thương, đôi mắt rưng rưng như sắp khóc đi vào bên trong.Vứt mấy gói đồ ăn vặt lên ghế sofa ở gần đó rồi nhào tới chỗ c*̉a Lục Hạo Thiên . _" Lục Hạo Thiên, có người bắt nạt em ! " Hứa Giai Kì nằm trong ngực Lục Hạo Thiên nũng nịu nói _" Bọn họ nói em là tình nhân c*̉a anh.Nói anh sẽ bỏ em, anh sẽ không ở bên cạnh em nữa, còn đuổi em ra khỏi Lục thị ! " _" Sẽ không có chuyện đó ! Đừng nghe bọn chúng nói linh tinh ! " Lục Hạo Thiên nâng mặt cô lên, nước mắt c*̉a cô đã chảy dài, đôi mắt long lanh chứa đầy nước làm người ta không thể không siêu lòng _" Bọn họ làm việc ở phòng kinh doanh, bọn họ còn nói anh có quan hệ mờ ám với phó phòng kinh doanh ! Ý bọn họ là nói là nói em là tiểu tam phá hoại hạnh phúc c*̉a người khác ! Nhưng rõ ràng anh đã tỏ tình với em rồi cơ mà ! Anh là bạn trai c*̉a em sao bọn họ có thể nói như vậy được chứ ? " Hứa Giai Kì tủi thân, nước mắt ngày càng chảy ra nhiều hơn . Đây c*̃ng không thể nói cô cho thêm mắm muối được vì vốn dĩ ý c*̉a bọn chúng là như vậy ! Chỉ là ở trước mặt cô không nói thẳng ra mà thôi ! Bọn họ không dám nói trước mặt Lục Hạo Thiên những lời vừa rồi nhưng cô thì dám ! Đừng trách cô độc ác, đây chỉ là biện pháp bảo vệ bản thân thôi ! Đúng vậy ! Chính là bảo vệ bản thân ! Lục Hạo Thiên đưa tay lên lau nước mắt cho cô, cứ mỗi lần nhìn thấy cô khóc tim anh giống như bị thứ gì đó bóp chặt lại.Rất đau đớn ! _" Em c*̃ng biết anh yêu em rất nhiều mà ! Ngoan, mau nín đi ! " Lục Hạo Thiên dỗ dành cô, trong đầu thầm ghi nhớ tới cái chức vụ phó phòng kinh doanh này.Trước nay anh còn chưa bước chân vào phòng kinh doanh, đến cả trưởng phòng còn chả nhớ mặt thì cái người ngồi ở chức phó phòng là trai hay gái anh còn không biết thì lấy đâu ra quan hệ mờ ám.Huống hồ người mà anh luôn để vào trong mắt chỉ có một mình Hứa Giai Kì . Dám tung tin đồn nhảm làm bảo bối c*̉a anh khóc ? Chuyện này không thể tha thứ được ! Hứa Giai Kì lại úp mặt vào ngực c*̉a Lục Hạo Thiên, hiện lên nụ thỏa mãn, hôm nay phòng kinh doanh sẽ có biến cố gì đây ?! Thật mong chờ ! Lục Hạo Thiên xoa xoa đầu cô, dùng tay còn lại bấm vào vài nút trên máy tính.Trong phút chốc những sự việc cừa nãy đều hiện ra.Lục Hạo Thiên không hề để ý đến thái độ thất thường c*̉a cô, ánh mắt chỉ chăm chú nhìn vào bốn người phụ nữ kia.Bọn chúng chính là người đã nói linh tinh làm cho Giai Kì khóc ! Lục Hạo Thiên phóng to màn hình, nhíu mày một cái.Nếu như anh nhớ không nhầm thì một trong số bọn chúng là Hạ Lăng Tuyết.Tắt máy tính đi, Lục Hạo Thiên kêu Tử Duệ thông báo cho phòng kinh doanh mang báo cáo tháng này lên phòng làm việc c*̉a anh và nhất định người mang lên phải là phó phòng kinh doanh . Mà Hạ Lăng Tuyết vừa nghe thấy thông báo này mặt mày liền trở nên vui vẻ, cầm theo một tập tài liệu tung tăng đi lên phòng làm việc c*̉a Lục Hạo Thiên . _" Lục tổng, em mang báo cáo lên ạ ! " Hạ Lăng Tuyết gõ cửa nói rồi Khi được sự cho phép c*̉a Lục Hạo Thiên cô ta liền mở cửa đi vào.Trước mắt hiện lên cảnh Hứa Giai Kì đang ngồi ở ghế sofa, mắt đỏ ửng lên có lẽ là do vừa khóc xong.Lúc này cô ta càng cảm thấy vui vẻ, Hứa Giai Kì chắc là đã làm gì sai nên bị Lục Hạo Thiên mắng đây mà ! Cô ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội lần này đâu ! _" Lục tổng, báo cáo đây ạ ! " Cô ta nhỏ nhẹ nói, đặt tập văn kiện kia lên bàn Lục Hạo Thiên nhìn cô ta một lượt rồi cầm tâp tài liệu lên , đến anh c*̃ng không ngờ rằng Hạ Lăng Tuyết vậy mà lại là phó phòng kinh doanh c*̉a công ty mình.Thảo nào dạo này Lục thị kiếm được ít tiền hơn trước hóa ra là do có sự góp mặt c*̉a nhân vật này đây ! Lục Hạo Thiên nhíu mày nhìn vào tập tài liệu kia, nhìn hoa hết cả mắt.Chả hàng nào ra hàng nào cả, số liệu c*̃ng đánh sai.Nhân viên trong Lục thị mà lại yếu kém đến như vậy ?! _" Cái này là do ai làm ! " Lục Hạo Thiên giả bộ bình tĩnh nhìn cô ta nói _" Là...!lè em ! " Hạ Lăng Tuyết rụt rè nói, thật ra cái này cô ta còn chưa đụng đến chứ ở đấy mà làm.Chỉ là thấy Lục Hạo Thiên không có dấu hiệu c*̉a sự tức giận nên mới nói dối, nếu may mắn còn có thể nhận thưởng . _" Ra là cô ! " Lục Hạo Thiên gật đầu như đã hiểu _" Cô làm ăn cái kiểu gì vậy hả ? Có mỗi một bản báo cáo c*̃ng không làm được.Cô nhìn trong này xem xem có chỗ nào có thể dịch được không hả ? Chỗ thì là Tiếng Anh chỗ thì là tiếng Trung, cô làm như thế này thì đến cả ba cô còn đấm cho một phát vào mặt chứ đừng nói là tôi ! Cô về làm lại bản báo cáo này hai mươi lần nữa cho tôi.Sau đó c*́t xuống khỏi vị trí phó phòng ngay lập tức ! " Lục Hạo Thiên bỗng nhiên nói lớn, lấy bản báo cáo kia lên nhắm trúng mặt cô ta mà ném.Giấy tờ bay tứ tung . Hứa Giai Kì ngồi ở một chỗ cười khúc khích, cảnh này đúng là đẹp thật luôn a ! Vậy mà cô lại quên mất không lấy điện thoại ra quay rồi ! Chuyện vui như vậy mà lại bỏ lỡ, thật đáng tiếc . Hạ Lăng Tuyết bị ném đau như vậy nước mắt c*̃ng tự động chảy xuống, uất ức nói _" Em xin lỗi ! Em lập tức làm lại ! " Hạ Lăng Tuyết một tay ôm mặt, vội vàng ngồi xuống nhặt lại chỗ giấy kia rồi chạy ra khỏi phòng.Bộ dạng thảm hại này vậy mà lại bị Hứa Giai Kì nhìn thấy ! Mất mặt, quá mất mặt rồi !.
Hứa Giai Kì quay về phòng làm việc, sắc mặt thay đổi 360 độ.
Đem gương mặt đáng thương, đôi mắt rưng rưng như sắp khóc đi vào bên trong.
Vứt mấy gói đồ ăn vặt lên ghế sofa ở gần đó rồi nhào tới chỗ c*̉a Lục Hạo Thiên .
_" Lục Hạo Thiên, có người bắt nạt em ! " Hứa Giai Kì nằm trong ngực Lục Hạo Thiên nũng nịu nói
_" Bọn họ nói em là tình nhân c*̉a anh.
Nói anh sẽ bỏ em, anh sẽ không ở bên cạnh em nữa, còn đuổi em ra khỏi Lục thị ! "
_" Sẽ không có chuyện đó ! Đừng nghe bọn chúng nói linh tinh ! " Lục Hạo Thiên nâng mặt cô lên, nước mắt c*̉a cô đã chảy dài, đôi mắt long lanh chứa đầy nước làm người ta không thể không siêu lòng
_" Bọn họ làm việc ở phòng kinh doanh, bọn họ còn nói anh có quan hệ mờ ám với phó phòng kinh doanh ! Ý bọn họ là nói là nói em là tiểu tam phá hoại hạnh phúc c*̉a người khác ! Nhưng rõ ràng anh đã tỏ tình với em rồi cơ mà ! Anh là bạn trai c*̉a em sao bọn họ có thể nói như vậy được chứ ? " Hứa Giai Kì tủi thân, nước mắt ngày càng chảy ra nhiều hơn .
Đây c*̃ng không thể nói cô cho thêm mắm muối được vì vốn dĩ ý c*̉a bọn chúng là như vậy ! Chỉ là ở trước mặt cô không nói thẳng ra mà thôi ! Bọn họ không dám nói trước mặt Lục Hạo Thiên những lời vừa rồi nhưng cô thì dám ! Đừng trách cô độc ác, đây chỉ là biện pháp bảo vệ bản thân thôi ! Đúng vậy ! Chính là bảo vệ bản thân !
Lục Hạo Thiên đưa tay lên lau nước mắt cho cô, cứ mỗi lần nhìn thấy cô khóc tim anh giống như bị thứ gì đó bóp chặt lại.
Rất đau đớn !
_" Em c*̃ng biết anh yêu em rất nhiều mà ! Ngoan, mau nín đi ! "
Lục Hạo Thiên dỗ dành cô, trong đầu thầm ghi nhớ tới cái chức vụ phó phòng kinh doanh này.
Trước nay anh còn chưa bước chân vào phòng kinh doanh, đến cả trưởng phòng còn chả nhớ mặt thì cái người ngồi ở chức phó phòng là trai hay gái anh còn không biết thì lấy đâu ra quan hệ mờ ám.
Huống hồ người mà anh luôn để vào trong mắt chỉ có một mình Hứa Giai Kì .
Dám tung tin đồn nhảm làm bảo bối c*̉a anh khóc ? Chuyện này không thể tha thứ được !
Hứa Giai Kì lại úp mặt vào ngực c*̉a Lục Hạo Thiên, hiện lên nụ thỏa mãn, hôm nay phòng kinh doanh sẽ có biến cố gì đây ?! Thật mong chờ !
Lục Hạo Thiên xoa xoa đầu cô, dùng tay còn lại bấm vào vài nút trên máy tính.
Trong phút chốc những sự việc cừa nãy đều hiện ra.
Lục Hạo Thiên không hề để ý đến thái độ thất thường c*̉a cô, ánh mắt chỉ chăm chú nhìn vào bốn người phụ nữ kia.
Bọn chúng chính là người đã nói linh tinh làm cho Giai Kì khóc !
Lục Hạo Thiên phóng to màn hình, nhíu mày một cái.
Nếu như anh nhớ không nhầm thì một trong số bọn chúng là Hạ Lăng Tuyết.
Tắt máy tính đi, Lục Hạo Thiên kêu Tử Duệ thông báo cho phòng kinh doanh mang báo cáo tháng này lên phòng làm việc c*̉a anh và nhất định người mang lên phải là phó phòng kinh doanh .
Mà Hạ Lăng Tuyết vừa nghe thấy thông báo này mặt mày liền trở nên vui vẻ, cầm theo một tập tài liệu tung tăng đi lên phòng làm việc c*̉a Lục Hạo Thiên .
_" Lục tổng, em mang báo cáo lên ạ ! " Hạ Lăng Tuyết gõ cửa nói rồi
Khi được sự cho phép c*̉a Lục Hạo Thiên cô ta liền mở cửa đi vào.
Trước mắt hiện lên cảnh Hứa Giai Kì đang ngồi ở ghế sofa, mắt đỏ ửng lên có lẽ là do vừa khóc xong.
Lúc này cô ta càng cảm thấy vui vẻ, Hứa Giai Kì chắc là đã làm gì sai nên bị Lục Hạo Thiên mắng đây mà ! Cô ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội lần này đâu !
_" Lục tổng, báo cáo đây ạ ! " Cô ta nhỏ nhẹ nói, đặt tập văn kiện kia lên bàn
Lục Hạo Thiên nhìn cô ta một lượt rồi cầm tâp tài liệu lên , đến anh c*̃ng không ngờ rằng Hạ Lăng Tuyết vậy mà lại là phó phòng kinh doanh c*̉a công ty mình.
Thảo nào dạo này Lục thị kiếm được ít tiền hơn trước hóa ra là do có sự góp mặt c*̉a nhân vật này đây !
Lục Hạo Thiên nhíu mày nhìn vào tập tài liệu kia, nhìn hoa hết cả mắt.
Chả hàng nào ra hàng nào cả, số liệu c*̃ng đánh sai.
Nhân viên trong Lục thị mà lại yếu kém đến như vậy ?!
_" Cái này là do ai làm ! " Lục Hạo Thiên giả bộ bình tĩnh nhìn cô ta nói
_" Là...!lè em ! " Hạ Lăng Tuyết rụt rè nói, thật ra cái này cô ta còn chưa đụng đến chứ ở đấy mà làm.
Chỉ là thấy Lục Hạo Thiên không có dấu hiệu c*̉a sự tức giận nên mới nói dối, nếu may mắn còn có thể nhận thưởng .
_" Ra là cô ! " Lục Hạo Thiên gật đầu như đã hiểu
_" Cô làm ăn cái kiểu gì vậy hả ? Có mỗi một bản báo cáo c*̃ng không làm được.
Cô nhìn trong này xem xem có chỗ nào có thể dịch được không hả ? Chỗ thì là Tiếng Anh chỗ thì là tiếng Trung, cô làm như thế này thì đến cả ba cô còn đấm cho một phát vào mặt chứ đừng nói là tôi ! Cô về làm lại bản báo cáo này hai mươi lần nữa cho tôi.
Sau đó c*́t xuống khỏi vị trí phó phòng ngay lập tức ! "
Lục Hạo Thiên bỗng nhiên nói lớn, lấy bản báo cáo kia lên nhắm trúng mặt cô ta mà ném.
Giấy tờ bay tứ tung .
Hứa Giai Kì ngồi ở một chỗ cười khúc khích, cảnh này đúng là đẹp thật luôn a ! Vậy mà cô lại quên mất không lấy điện thoại ra quay rồi ! Chuyện vui như vậy mà lại bỏ lỡ, thật đáng tiếc .
Hạ Lăng Tuyết bị ném đau như vậy nước mắt c*̃ng tự động chảy xuống, uất ức nói
_" Em xin lỗi ! Em lập tức làm lại ! "
Hạ Lăng Tuyết một tay ôm mặt, vội vàng ngồi xuống nhặt lại chỗ giấy kia rồi chạy ra khỏi phòng.
Bộ dạng thảm hại này vậy mà lại bị Hứa Giai Kì nhìn thấy ! Mất mặt, quá mất mặt rồi !.
Trọng Sinh Để Đến Bên AnhTác giả: SasorizaTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhBên trong căn nhà kho dưới chân núi có một người đang ngồi run rẩy,sợ hãi nhìn xung quanh,mùi ẩm mốc bốc lên khiến cô vô cùng khó chịu. Cửa ra vào của nhà kho đã bị khoá, cô không thể thoát ra ngoài được. Bỗng nhiên cánh cửa bật mở,cô ngước lên thấy 2 thân ảnh đang đi về phía mình hai người đó không ai khác chính là Ngô Khải Phong và Hạ Lăng Tuyết. Nhìn thấy họ cô như thấy cứu tinh liền chạy đến ôm chặt lấy Ngô Khải Phong —"Khải Phong anh đến rồi ,anh có biết em sợ lắm không? Em cứ tưởng không bao giờ gặp lại anh nữa"\- cô nói một tràng không để ý rằng người mình ôm đang nở một nụ cười khinh bỉ – "Hahaha, cô ngây thơ thật đấy Hứa Giai Kì.Cô có muốn biết ai đã cho người bắt cô đến đây không? Chính là tôi và ang Khải Phong đấy" – Hạ Lăng Tuyết cười to rồi nhìn cô bằng ánh mắt khinh bỉ lên giọng nói – "C...cậu đang nói cái cái gì vậy ? Cậu đang đùa mình đúng không?" Cô sửng sốt,quay đầu nhìn Hạ Lăng Tuyết, không dám tin vào những lời mình vừa nghe Lúc đó, Ngô Khải Phong đẩy cô ra đi đến… Hứa Giai Kì quay về phòng làm việc, sắc mặt thay đổi 360 độ.Đem gương mặt đáng thương, đôi mắt rưng rưng như sắp khóc đi vào bên trong.Vứt mấy gói đồ ăn vặt lên ghế sofa ở gần đó rồi nhào tới chỗ c*̉a Lục Hạo Thiên . _" Lục Hạo Thiên, có người bắt nạt em ! " Hứa Giai Kì nằm trong ngực Lục Hạo Thiên nũng nịu nói _" Bọn họ nói em là tình nhân c*̉a anh.Nói anh sẽ bỏ em, anh sẽ không ở bên cạnh em nữa, còn đuổi em ra khỏi Lục thị ! " _" Sẽ không có chuyện đó ! Đừng nghe bọn chúng nói linh tinh ! " Lục Hạo Thiên nâng mặt cô lên, nước mắt c*̉a cô đã chảy dài, đôi mắt long lanh chứa đầy nước làm người ta không thể không siêu lòng _" Bọn họ làm việc ở phòng kinh doanh, bọn họ còn nói anh có quan hệ mờ ám với phó phòng kinh doanh ! Ý bọn họ là nói là nói em là tiểu tam phá hoại hạnh phúc c*̉a người khác ! Nhưng rõ ràng anh đã tỏ tình với em rồi cơ mà ! Anh là bạn trai c*̉a em sao bọn họ có thể nói như vậy được chứ ? " Hứa Giai Kì tủi thân, nước mắt ngày càng chảy ra nhiều hơn . Đây c*̃ng không thể nói cô cho thêm mắm muối được vì vốn dĩ ý c*̉a bọn chúng là như vậy ! Chỉ là ở trước mặt cô không nói thẳng ra mà thôi ! Bọn họ không dám nói trước mặt Lục Hạo Thiên những lời vừa rồi nhưng cô thì dám ! Đừng trách cô độc ác, đây chỉ là biện pháp bảo vệ bản thân thôi ! Đúng vậy ! Chính là bảo vệ bản thân ! Lục Hạo Thiên đưa tay lên lau nước mắt cho cô, cứ mỗi lần nhìn thấy cô khóc tim anh giống như bị thứ gì đó bóp chặt lại.Rất đau đớn ! _" Em c*̃ng biết anh yêu em rất nhiều mà ! Ngoan, mau nín đi ! " Lục Hạo Thiên dỗ dành cô, trong đầu thầm ghi nhớ tới cái chức vụ phó phòng kinh doanh này.Trước nay anh còn chưa bước chân vào phòng kinh doanh, đến cả trưởng phòng còn chả nhớ mặt thì cái người ngồi ở chức phó phòng là trai hay gái anh còn không biết thì lấy đâu ra quan hệ mờ ám.Huống hồ người mà anh luôn để vào trong mắt chỉ có một mình Hứa Giai Kì . Dám tung tin đồn nhảm làm bảo bối c*̉a anh khóc ? Chuyện này không thể tha thứ được ! Hứa Giai Kì lại úp mặt vào ngực c*̉a Lục Hạo Thiên, hiện lên nụ thỏa mãn, hôm nay phòng kinh doanh sẽ có biến cố gì đây ?! Thật mong chờ ! Lục Hạo Thiên xoa xoa đầu cô, dùng tay còn lại bấm vào vài nút trên máy tính.Trong phút chốc những sự việc cừa nãy đều hiện ra.Lục Hạo Thiên không hề để ý đến thái độ thất thường c*̉a cô, ánh mắt chỉ chăm chú nhìn vào bốn người phụ nữ kia.Bọn chúng chính là người đã nói linh tinh làm cho Giai Kì khóc ! Lục Hạo Thiên phóng to màn hình, nhíu mày một cái.Nếu như anh nhớ không nhầm thì một trong số bọn chúng là Hạ Lăng Tuyết.Tắt máy tính đi, Lục Hạo Thiên kêu Tử Duệ thông báo cho phòng kinh doanh mang báo cáo tháng này lên phòng làm việc c*̉a anh và nhất định người mang lên phải là phó phòng kinh doanh . Mà Hạ Lăng Tuyết vừa nghe thấy thông báo này mặt mày liền trở nên vui vẻ, cầm theo một tập tài liệu tung tăng đi lên phòng làm việc c*̉a Lục Hạo Thiên . _" Lục tổng, em mang báo cáo lên ạ ! " Hạ Lăng Tuyết gõ cửa nói rồi Khi được sự cho phép c*̉a Lục Hạo Thiên cô ta liền mở cửa đi vào.Trước mắt hiện lên cảnh Hứa Giai Kì đang ngồi ở ghế sofa, mắt đỏ ửng lên có lẽ là do vừa khóc xong.Lúc này cô ta càng cảm thấy vui vẻ, Hứa Giai Kì chắc là đã làm gì sai nên bị Lục Hạo Thiên mắng đây mà ! Cô ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội lần này đâu ! _" Lục tổng, báo cáo đây ạ ! " Cô ta nhỏ nhẹ nói, đặt tập văn kiện kia lên bàn Lục Hạo Thiên nhìn cô ta một lượt rồi cầm tâp tài liệu lên , đến anh c*̃ng không ngờ rằng Hạ Lăng Tuyết vậy mà lại là phó phòng kinh doanh c*̉a công ty mình.Thảo nào dạo này Lục thị kiếm được ít tiền hơn trước hóa ra là do có sự góp mặt c*̉a nhân vật này đây ! Lục Hạo Thiên nhíu mày nhìn vào tập tài liệu kia, nhìn hoa hết cả mắt.Chả hàng nào ra hàng nào cả, số liệu c*̃ng đánh sai.Nhân viên trong Lục thị mà lại yếu kém đến như vậy ?! _" Cái này là do ai làm ! " Lục Hạo Thiên giả bộ bình tĩnh nhìn cô ta nói _" Là...!lè em ! " Hạ Lăng Tuyết rụt rè nói, thật ra cái này cô ta còn chưa đụng đến chứ ở đấy mà làm.Chỉ là thấy Lục Hạo Thiên không có dấu hiệu c*̉a sự tức giận nên mới nói dối, nếu may mắn còn có thể nhận thưởng . _" Ra là cô ! " Lục Hạo Thiên gật đầu như đã hiểu _" Cô làm ăn cái kiểu gì vậy hả ? Có mỗi một bản báo cáo c*̃ng không làm được.Cô nhìn trong này xem xem có chỗ nào có thể dịch được không hả ? Chỗ thì là Tiếng Anh chỗ thì là tiếng Trung, cô làm như thế này thì đến cả ba cô còn đấm cho một phát vào mặt chứ đừng nói là tôi ! Cô về làm lại bản báo cáo này hai mươi lần nữa cho tôi.Sau đó c*́t xuống khỏi vị trí phó phòng ngay lập tức ! " Lục Hạo Thiên bỗng nhiên nói lớn, lấy bản báo cáo kia lên nhắm trúng mặt cô ta mà ném.Giấy tờ bay tứ tung . Hứa Giai Kì ngồi ở một chỗ cười khúc khích, cảnh này đúng là đẹp thật luôn a ! Vậy mà cô lại quên mất không lấy điện thoại ra quay rồi ! Chuyện vui như vậy mà lại bỏ lỡ, thật đáng tiếc . Hạ Lăng Tuyết bị ném đau như vậy nước mắt c*̃ng tự động chảy xuống, uất ức nói _" Em xin lỗi ! Em lập tức làm lại ! " Hạ Lăng Tuyết một tay ôm mặt, vội vàng ngồi xuống nhặt lại chỗ giấy kia rồi chạy ra khỏi phòng.Bộ dạng thảm hại này vậy mà lại bị Hứa Giai Kì nhìn thấy ! Mất mặt, quá mất mặt rồi !.