Tác giả:

Chương 1: TIểu Biệt Thắng Tân Hôn Thành phố B, trung tâm hội nghị quốc tế. “At last but not least, may China and XX continue to grow strong together.” “Cuối cùng nhưng cũng không kém quan trọng, mong Trung Quốc và XX có thể tiếp tục hợp tác phát triển bền vững.” Tiếng vỗ tay vang như sấm, kéo dài nửa ngày đến khi kết thúc hội nghị. Tân Hoành tháo tai nghe xuống, cũng không rời đi vội, ngồi ở nơi đó, từ cửa nhỏ nhìn đầu người nhốn nháo ở bên ngoài, có người vừa đi vừa trao đổi cũng có chỗ túm năm tụm ba rời đi. Tân Hoành là một phiên dịch viên trực tiếp, hai mươi hai tuổi, tham ra một hội nghị quốc tế trọng đại dung là không dễ. Có rất nhiều người đỏ mắt ở sau lung, người cần có năng lực và tài hoa như cô đúng là không có được mấy người. Cho nên, có đỏ mắt cũng không làm gì được. Là một phiên dịch viên trực tiếp thường có người cộng sự cố định, Tân Hoành gần như đều làm chung với Điền Tĩnh. Điền Tĩnh tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng, lại có kinh nghiệm, năm nay đã gần ba mươi…

Chương 51-52

Mỹ Nhân Áp Chế Tổng Tài Hung TànTác giả: Nam Mịch.Truyện Ngôn TìnhChương 1: TIểu Biệt Thắng Tân Hôn Thành phố B, trung tâm hội nghị quốc tế. “At last but not least, may China and XX continue to grow strong together.” “Cuối cùng nhưng cũng không kém quan trọng, mong Trung Quốc và XX có thể tiếp tục hợp tác phát triển bền vững.” Tiếng vỗ tay vang như sấm, kéo dài nửa ngày đến khi kết thúc hội nghị. Tân Hoành tháo tai nghe xuống, cũng không rời đi vội, ngồi ở nơi đó, từ cửa nhỏ nhìn đầu người nhốn nháo ở bên ngoài, có người vừa đi vừa trao đổi cũng có chỗ túm năm tụm ba rời đi. Tân Hoành là một phiên dịch viên trực tiếp, hai mươi hai tuổi, tham ra một hội nghị quốc tế trọng đại dung là không dễ. Có rất nhiều người đỏ mắt ở sau lung, người cần có năng lực và tài hoa như cô đúng là không có được mấy người. Cho nên, có đỏ mắt cũng không làm gì được. Là một phiên dịch viên trực tiếp thường có người cộng sự cố định, Tân Hoành gần như đều làm chung với Điền Tĩnh. Điền Tĩnh tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng, lại có kinh nghiệm, năm nay đã gần ba mươi… Chương 51: Người Nhà 5Trầm Ngôn, hắn dám trước mặt cô nhìn Tân Hoành như vậy! Ôn nhu , thương tiếc như vậy… Hắn đối với cô, chưa từng như vậy bao giờ! Nắm chặt tay, trong lòng Tân Giác nhác nháy mắt xấu hổ và giận dữ mãnh liệt, ngón tay chỉ Tân Hoành, tức giận mắng mỏ: “Tân Hoành! Giết người thì đền mạng…”“Tân Giác tiểu thư! Cẩn thận, họa từ miệng mà ra!”Tân Giác chưa nói xong, bị anh cắt ngang lời, không khí nhất thời ngưng trọng.Tân Giác nghe xong, trong lòng, nhất thời rét lạnh, như có một bàn tay giá lạnh nhéo tim cô, nếu không làm nó ngừng động, hẳn là hắn sẽ không can tâm. Nhịn không được, nhưng vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng lại, ánh mắt sinh ra sợ hãi, có phần ngu ngơ nhìn về phía người lên tiếng, hắn từ khi vào cửa vẫn luôn nắm tay người phụ nữ đó, Dịch Tân. (vì đây là suy nghĩ của Tân Giác nên để gọi Dịch Tân là hắn) Rõ ràng, người, vẫn là người kia, Tân Giác lại có ảo giác, giống như… bản than thay đổi. Người đàn ông này, cánh tay trái vẫn quấn băng gạc, lúc đầu, lời nói gian, nhưng giờ phút này rõ ràng không thấy sắc bén và lạnh lẽo, mà đột nhiên lại gian hơn. (không hiểu gian là sao nữa >.

Chương 51: Người Nhà 5

Trầm Ngôn, hắn dám trước mặt cô nhìn Tân Hoành như vậy! Ôn nhu , thương tiếc như vậy… Hắn đối với cô, chưa từng như vậy bao giờ! Nắm chặt tay, trong lòng Tân Giác nhác nháy mắt xấu hổ và giận dữ mãnh liệt, ngón tay chỉ Tân Hoành, tức giận mắng mỏ: “Tân Hoành! Giết người thì đền mạng…”

“Tân Giác tiểu thư! Cẩn thận, họa từ miệng mà ra!”

Tân Giác chưa nói xong, bị anh cắt ngang lời, không khí nhất thời ngưng trọng.Tân Giác nghe xong, trong lòng, nhất thời rét lạnh, như có một bàn tay giá lạnh nhéo tim cô, nếu không làm nó ngừng động, hẳn là hắn sẽ không can tâm. Nhịn không được, nhưng vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng lại, ánh mắt sinh ra sợ hãi, có phần ngu ngơ nhìn về phía người lên tiếng, hắn từ khi vào cửa vẫn luôn nắm tay người phụ nữ đó, Dịch Tân. (vì đây là suy nghĩ của Tân Giác nên để gọi Dịch Tân là hắn) Rõ ràng, người, vẫn là người kia, Tân Giác lại có ảo giác, giống như… bản than thay đổi. Người đàn ông này, cánh tay trái vẫn quấn băng gạc, lúc đầu, lời nói gian, nhưng giờ phút này rõ ràng không thấy sắc bén và lạnh lẽo, mà đột nhiên lại gian hơn. (không hiểu gian là sao nữa >.

Mỹ Nhân Áp Chế Tổng Tài Hung TànTác giả: Nam Mịch.Truyện Ngôn TìnhChương 1: TIểu Biệt Thắng Tân Hôn Thành phố B, trung tâm hội nghị quốc tế. “At last but not least, may China and XX continue to grow strong together.” “Cuối cùng nhưng cũng không kém quan trọng, mong Trung Quốc và XX có thể tiếp tục hợp tác phát triển bền vững.” Tiếng vỗ tay vang như sấm, kéo dài nửa ngày đến khi kết thúc hội nghị. Tân Hoành tháo tai nghe xuống, cũng không rời đi vội, ngồi ở nơi đó, từ cửa nhỏ nhìn đầu người nhốn nháo ở bên ngoài, có người vừa đi vừa trao đổi cũng có chỗ túm năm tụm ba rời đi. Tân Hoành là một phiên dịch viên trực tiếp, hai mươi hai tuổi, tham ra một hội nghị quốc tế trọng đại dung là không dễ. Có rất nhiều người đỏ mắt ở sau lung, người cần có năng lực và tài hoa như cô đúng là không có được mấy người. Cho nên, có đỏ mắt cũng không làm gì được. Là một phiên dịch viên trực tiếp thường có người cộng sự cố định, Tân Hoành gần như đều làm chung với Điền Tĩnh. Điền Tĩnh tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng, lại có kinh nghiệm, năm nay đã gần ba mươi… Chương 51: Người Nhà 5Trầm Ngôn, hắn dám trước mặt cô nhìn Tân Hoành như vậy! Ôn nhu , thương tiếc như vậy… Hắn đối với cô, chưa từng như vậy bao giờ! Nắm chặt tay, trong lòng Tân Giác nhác nháy mắt xấu hổ và giận dữ mãnh liệt, ngón tay chỉ Tân Hoành, tức giận mắng mỏ: “Tân Hoành! Giết người thì đền mạng…”“Tân Giác tiểu thư! Cẩn thận, họa từ miệng mà ra!”Tân Giác chưa nói xong, bị anh cắt ngang lời, không khí nhất thời ngưng trọng.Tân Giác nghe xong, trong lòng, nhất thời rét lạnh, như có một bàn tay giá lạnh nhéo tim cô, nếu không làm nó ngừng động, hẳn là hắn sẽ không can tâm. Nhịn không được, nhưng vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng lại, ánh mắt sinh ra sợ hãi, có phần ngu ngơ nhìn về phía người lên tiếng, hắn từ khi vào cửa vẫn luôn nắm tay người phụ nữ đó, Dịch Tân. (vì đây là suy nghĩ của Tân Giác nên để gọi Dịch Tân là hắn) Rõ ràng, người, vẫn là người kia, Tân Giác lại có ảo giác, giống như… bản than thay đổi. Người đàn ông này, cánh tay trái vẫn quấn băng gạc, lúc đầu, lời nói gian, nhưng giờ phút này rõ ràng không thấy sắc bén và lạnh lẽo, mà đột nhiên lại gian hơn. (không hiểu gian là sao nữa >.

Chương 51-52