Tác giả:

Chương 1 “Diệp mộc Châu, Khánh Thy đang mang thai con của tôi đấy, sao cô có thể đẩy cô ấy xuống cầu thang?” Bốp một tiếng, Diệp mộc Châu thậm chí vẫn chưa kịp phản ứng lại thì một cái tát đau điếng đánh lên mặt cô. Sắc mặt Diệp Khánh Thy trắng bệch, thái dương sứt lõm như một cái lỗ, toàn thân yếu ớt run rẩy: “Đừng trách chị gái, là em không tốt, chị gái ghét em cũng là điều đương nhiên.” Diệp mộc Châu vô thức ngẩng đầu. Vì để hoàn thành tâm nguyện của ông nội nên cô mới phải đính ước và kết hôn với Hoắc Ngạn Lâm, không ngờ vừa mới đến cửa cục dân chính thì nhìn thấy Hoắc Ngạn Lâm với đứa em gái cùng cha khác mẹ của cô, Diệp Khánh Thy đang ôm lấy nhau. Diệp Khánh Thy cố ý vu oan cho cô để cô phải nhận lấy cái tát này. Mọi người xung quanh cục dân chính lần lượt đến xem rồi chỉ trỏ vào cô: “Chị gái muốn hại chết con của em gái ruột, sao lại ác độc như vậy?” “Đúng là người lớn lên ở quê, không có chút giáo dưỡng nào! Không giống cô Khánh Thy, từ nhỏ đã được dạy dỗ tử tế, hai người này…

Chương 235

Bà Xã Giả Vờ Yếu ĐuốiTác giả: 333Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 “Diệp mộc Châu, Khánh Thy đang mang thai con của tôi đấy, sao cô có thể đẩy cô ấy xuống cầu thang?” Bốp một tiếng, Diệp mộc Châu thậm chí vẫn chưa kịp phản ứng lại thì một cái tát đau điếng đánh lên mặt cô. Sắc mặt Diệp Khánh Thy trắng bệch, thái dương sứt lõm như một cái lỗ, toàn thân yếu ớt run rẩy: “Đừng trách chị gái, là em không tốt, chị gái ghét em cũng là điều đương nhiên.” Diệp mộc Châu vô thức ngẩng đầu. Vì để hoàn thành tâm nguyện của ông nội nên cô mới phải đính ước và kết hôn với Hoắc Ngạn Lâm, không ngờ vừa mới đến cửa cục dân chính thì nhìn thấy Hoắc Ngạn Lâm với đứa em gái cùng cha khác mẹ của cô, Diệp Khánh Thy đang ôm lấy nhau. Diệp Khánh Thy cố ý vu oan cho cô để cô phải nhận lấy cái tát này. Mọi người xung quanh cục dân chính lần lượt đến xem rồi chỉ trỏ vào cô: “Chị gái muốn hại chết con của em gái ruột, sao lại ác độc như vậy?” “Đúng là người lớn lên ở quê, không có chút giáo dưỡng nào! Không giống cô Khánh Thy, từ nhỏ đã được dạy dỗ tử tế, hai người này… Chương 235“Còn muốn cái gì cơ?”Bỗng nhiên, một giọng nữ bình tĩnh cắt ngang lời nói của Chu Chính Hà.Diệp Mộc Châu xuất hiện ở trước cửa chậm rãi lên tiếng, nhíu mày lại: “Còn muốn vượt qua ông, khiến cho ông mất mặt đúng không?”Phòng khách bỗng nhiên rơi vào tĩnh lặng.Phía sau Diệp Mộc Châu là người giúp việc đang thở hồng hộc: “Xin lỗi ông, tôi… Tôi không cần được cô cả…”Diệp Gia Trường nhíu mày: “Mày trở về sao lại không nói tiếng nào? Vừa về đã chạy vào đây, không nhìn thấy thầy Chu đang ở đây sao? Không biết lễ phép gì cả!”“Tôi về nhà mình còn cần phải thông báo sao? Tổng giám đốc Diệp quên mất người đứng tên căn biệt thự này là ai rồi à?”Diệp Gia Trường tức tối, Diệp Khánh Thy vội vàng đi lên phía trước, giọng nói dịu dàng.“Chị à, chị quay về xin lỗi thầy Chu sao? Chị yên tâm, thầy Chu đã tha thứ cho chị rồi, chuyện này kết thúc từ đây. Không sao đâu, thầy Chu rất tốt, thầy ấy sẽ không trách chị đâu mà.”Diệp Mộc Châu nở nụ cười như không, ánh mắt nhìn về phía Chu Chính Hà.“Ông Chu, ông cảm thấy ông gánh được tiếng xin lỗi của tôi sao?” Sắc mặt Chu Chính Hà hơi thay đổi.Diệp Gia Trường sợ đắc tội với Bậc thầy phiên dịch này nên vội vàng mắng: “Diệp Mộc Châu, đã gian lận còn không chịu thừa nhận, mày thật là ngỗ nghịch quá mà!”Diệp Khánh Thy c*n m** d***: “Cha, cha đừng nghiêm khắc với chị như vậy. Chị nhất định sẽ xin lỗi mà”Diệp Mộc Châu gõ đầu ngón tay lên mặt bàn, chẳng hề để ý đến âm thanh ồn ào của hai người phía sau.Ánh mắt cô dừng lại trên người Chu Chính Hà, nở nụ cười đầy ẩn ý: “Thầy Chu, ông biết tôi rốt cuộc có gian lận hay không mà.”Ánh mắt đang né tránh của Chu Chính Hà khẽ động. Ông ta cố làm ra vẻ khinh thường nhưng tuyệt nhiên lại không dám nhìn thẳng vào mắt cô.Đúng vậy, ông ta biết Diệp Mộc Châu không gian lận, vậy thì đã sao?Cái loại thiên tài này đáng bị chôn vùi và tiêu diệt. Nếu không, một khi cô ta được tất cả mọi người biết đến thì một nhà phiên dịch đã trải qua bốn mươi năm kinh nghiệm mới có thể được gọi là thành công như ông ta, chẳng phải sẽ trở thành trò cười cho người khác sao?Ánh mắt của Diệp Gia Trường sắc bén: “Diệp Mộc Châu, mày ngậm miệng lại cho tao! Nhà họ Diệp bọn tao sao lại có loại sao chổi như mày thế này? Mày đã gian lận thì nên nhận lỗi đi, còn ở đây nói bậy bạ gì thế hả?”

Chương 235

“Còn muốn cái gì cơ?”

Bỗng nhiên, một giọng nữ bình tĩnh cắt ngang lời nói của Chu Chính Hà.

Diệp Mộc Châu xuất hiện ở trước cửa chậm rãi lên tiếng, nhíu mày lại: “Còn muốn vượt qua ông, khiến cho ông mất mặt đúng không?”

Phòng khách bỗng nhiên rơi vào tĩnh lặng.

Phía sau Diệp Mộc Châu là người giúp việc đang thở hồng hộc: “Xin lỗi ông, tôi… Tôi không cần được cô cả…”

Diệp Gia Trường nhíu mày: “Mày trở về sao lại không nói tiếng nào? Vừa về đã chạy vào đây, không nhìn thấy thầy Chu đang ở đây sao? Không biết lễ phép gì cả!”

“Tôi về nhà mình còn cần phải thông báo sao? Tổng giám đốc Diệp quên mất người đứng tên căn biệt thự này là ai rồi à?”

Diệp Gia Trường tức tối, Diệp Khánh Thy vội vàng đi lên phía trước, giọng nói dịu dàng.

“Chị à, chị quay về xin lỗi thầy Chu sao? Chị yên tâm, thầy Chu đã tha thứ cho chị rồi, chuyện này kết thúc từ đây. Không sao đâu, thầy Chu rất tốt, thầy ấy sẽ không trách chị đâu mà.”

Diệp Mộc Châu nở nụ cười như không, ánh mắt nhìn về phía Chu Chính Hà.

“Ông Chu, ông cảm thấy ông gánh được tiếng xin lỗi của tôi sao?”

 

Sắc mặt Chu Chính Hà hơi thay đổi.

Diệp Gia Trường sợ đắc tội với Bậc thầy phiên dịch này nên vội vàng mắng: “Diệp Mộc Châu, đã gian lận còn không chịu thừa nhận, mày thật là ngỗ nghịch quá mà!”

Diệp Khánh Thy c*n m** d***: “Cha, cha đừng nghiêm khắc với chị như vậy. Chị nhất định sẽ xin lỗi mà”

Diệp Mộc Châu gõ đầu ngón tay lên mặt bàn, chẳng hề để ý đến âm thanh ồn ào của hai người phía sau.

Ánh mắt cô dừng lại trên người Chu Chính Hà, nở nụ cười đầy ẩn ý: “Thầy Chu, ông biết tôi rốt cuộc có gian lận hay không mà.”

Ánh mắt đang né tránh của Chu Chính Hà khẽ động. Ông ta cố làm ra vẻ khinh thường nhưng tuyệt nhiên lại không dám nhìn thẳng vào mắt cô.

Đúng vậy, ông ta biết Diệp Mộc Châu không gian lận, vậy thì đã sao?

Cái loại thiên tài này đáng bị chôn vùi và tiêu diệt. Nếu không, một khi cô ta được tất cả mọi người biết đến thì một nhà phiên dịch đã trải qua bốn mươi năm kinh nghiệm mới có thể được gọi là thành công như ông ta, chẳng phải sẽ trở thành trò cười cho người khác sao?

Ánh mắt của Diệp Gia Trường sắc bén: “Diệp Mộc Châu, mày ngậm miệng lại cho tao! Nhà họ Diệp bọn tao sao lại có loại sao chổi như mày thế này? Mày đã gian lận thì nên nhận lỗi đi, còn ở đây nói bậy bạ gì thế hả?”

Bà Xã Giả Vờ Yếu ĐuốiTác giả: 333Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 “Diệp mộc Châu, Khánh Thy đang mang thai con của tôi đấy, sao cô có thể đẩy cô ấy xuống cầu thang?” Bốp một tiếng, Diệp mộc Châu thậm chí vẫn chưa kịp phản ứng lại thì một cái tát đau điếng đánh lên mặt cô. Sắc mặt Diệp Khánh Thy trắng bệch, thái dương sứt lõm như một cái lỗ, toàn thân yếu ớt run rẩy: “Đừng trách chị gái, là em không tốt, chị gái ghét em cũng là điều đương nhiên.” Diệp mộc Châu vô thức ngẩng đầu. Vì để hoàn thành tâm nguyện của ông nội nên cô mới phải đính ước và kết hôn với Hoắc Ngạn Lâm, không ngờ vừa mới đến cửa cục dân chính thì nhìn thấy Hoắc Ngạn Lâm với đứa em gái cùng cha khác mẹ của cô, Diệp Khánh Thy đang ôm lấy nhau. Diệp Khánh Thy cố ý vu oan cho cô để cô phải nhận lấy cái tát này. Mọi người xung quanh cục dân chính lần lượt đến xem rồi chỉ trỏ vào cô: “Chị gái muốn hại chết con của em gái ruột, sao lại ác độc như vậy?” “Đúng là người lớn lên ở quê, không có chút giáo dưỡng nào! Không giống cô Khánh Thy, từ nhỏ đã được dạy dỗ tử tế, hai người này… Chương 235“Còn muốn cái gì cơ?”Bỗng nhiên, một giọng nữ bình tĩnh cắt ngang lời nói của Chu Chính Hà.Diệp Mộc Châu xuất hiện ở trước cửa chậm rãi lên tiếng, nhíu mày lại: “Còn muốn vượt qua ông, khiến cho ông mất mặt đúng không?”Phòng khách bỗng nhiên rơi vào tĩnh lặng.Phía sau Diệp Mộc Châu là người giúp việc đang thở hồng hộc: “Xin lỗi ông, tôi… Tôi không cần được cô cả…”Diệp Gia Trường nhíu mày: “Mày trở về sao lại không nói tiếng nào? Vừa về đã chạy vào đây, không nhìn thấy thầy Chu đang ở đây sao? Không biết lễ phép gì cả!”“Tôi về nhà mình còn cần phải thông báo sao? Tổng giám đốc Diệp quên mất người đứng tên căn biệt thự này là ai rồi à?”Diệp Gia Trường tức tối, Diệp Khánh Thy vội vàng đi lên phía trước, giọng nói dịu dàng.“Chị à, chị quay về xin lỗi thầy Chu sao? Chị yên tâm, thầy Chu đã tha thứ cho chị rồi, chuyện này kết thúc từ đây. Không sao đâu, thầy Chu rất tốt, thầy ấy sẽ không trách chị đâu mà.”Diệp Mộc Châu nở nụ cười như không, ánh mắt nhìn về phía Chu Chính Hà.“Ông Chu, ông cảm thấy ông gánh được tiếng xin lỗi của tôi sao?” Sắc mặt Chu Chính Hà hơi thay đổi.Diệp Gia Trường sợ đắc tội với Bậc thầy phiên dịch này nên vội vàng mắng: “Diệp Mộc Châu, đã gian lận còn không chịu thừa nhận, mày thật là ngỗ nghịch quá mà!”Diệp Khánh Thy c*n m** d***: “Cha, cha đừng nghiêm khắc với chị như vậy. Chị nhất định sẽ xin lỗi mà”Diệp Mộc Châu gõ đầu ngón tay lên mặt bàn, chẳng hề để ý đến âm thanh ồn ào của hai người phía sau.Ánh mắt cô dừng lại trên người Chu Chính Hà, nở nụ cười đầy ẩn ý: “Thầy Chu, ông biết tôi rốt cuộc có gian lận hay không mà.”Ánh mắt đang né tránh của Chu Chính Hà khẽ động. Ông ta cố làm ra vẻ khinh thường nhưng tuyệt nhiên lại không dám nhìn thẳng vào mắt cô.Đúng vậy, ông ta biết Diệp Mộc Châu không gian lận, vậy thì đã sao?Cái loại thiên tài này đáng bị chôn vùi và tiêu diệt. Nếu không, một khi cô ta được tất cả mọi người biết đến thì một nhà phiên dịch đã trải qua bốn mươi năm kinh nghiệm mới có thể được gọi là thành công như ông ta, chẳng phải sẽ trở thành trò cười cho người khác sao?Ánh mắt của Diệp Gia Trường sắc bén: “Diệp Mộc Châu, mày ngậm miệng lại cho tao! Nhà họ Diệp bọn tao sao lại có loại sao chổi như mày thế này? Mày đã gian lận thì nên nhận lỗi đi, còn ở đây nói bậy bạ gì thế hả?”

Chương 235