Tác giả:

“Sở Khuynh Ca, ngươi dám hạ dược bản thế tử! Bản thế tử thà cần một xác chết, cũng sẽ không cần ngươi!” Sở Khuynh Ca chỉ cảm thấy cổ bị nhói như kim châm, rõ ràng đã ngạt thở. Hai mắt nam nhân đỏ tươi, cuối cùng không chống đỡ nổi sức mạnh của thuốc, liền đè lên người nàng. Rất nhanh, cơn đau đớn dưới thân còn hơn cả đau ở cổ. Giống như toàn thân bị cắt thành hai mảnh. Cơn đau đớn trong nháy mắt lan ra toàn thân, không biết đã qua bao lâu, nam nhân đã rời khỏi người nàng. Một chiếc trường bào ôm lấy thân hình cao lớn tuấn tú của hắn. Khuôn mặt tuấn tú đủ khiến cho thiên hạ biến sắc kia, ngoại trừ mồ hôi nhẹ, còn lại toàn là khí tức cực kỳ lạnh lùng. Cửa phòng bị phát đập của hắn làm cho mở toang, bên ngoài có người đã quỳ trên đất. “Thế… Thế tử gia, Cửu Công chúa, nàng… nàng ấy…” “Chết rồi.” Khuôn mặt Phong Li Dạ lãnh đạm, không hề có chút gợn sóng: “Chôn đi!” Tấm lưng lạnh lẽo cùng với hơi thở ảm đạm khiến người ta không khỏi rùng mình. Nhưng mà, chôn… chôn ư? Sắc mặt tất cả mọi…

Chương 86: Chuyện Của Nàng Có Liên Quan Gì Đến Ta

Nhật Ký Dưỡng Thành Nữ Bá VươngTác giả: Tiếu_TiếuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường“Sở Khuynh Ca, ngươi dám hạ dược bản thế tử! Bản thế tử thà cần một xác chết, cũng sẽ không cần ngươi!” Sở Khuynh Ca chỉ cảm thấy cổ bị nhói như kim châm, rõ ràng đã ngạt thở. Hai mắt nam nhân đỏ tươi, cuối cùng không chống đỡ nổi sức mạnh của thuốc, liền đè lên người nàng. Rất nhanh, cơn đau đớn dưới thân còn hơn cả đau ở cổ. Giống như toàn thân bị cắt thành hai mảnh. Cơn đau đớn trong nháy mắt lan ra toàn thân, không biết đã qua bao lâu, nam nhân đã rời khỏi người nàng. Một chiếc trường bào ôm lấy thân hình cao lớn tuấn tú của hắn. Khuôn mặt tuấn tú đủ khiến cho thiên hạ biến sắc kia, ngoại trừ mồ hôi nhẹ, còn lại toàn là khí tức cực kỳ lạnh lùng. Cửa phòng bị phát đập của hắn làm cho mở toang, bên ngoài có người đã quỳ trên đất. “Thế… Thế tử gia, Cửu Công chúa, nàng… nàng ấy…” “Chết rồi.” Khuôn mặt Phong Li Dạ lãnh đạm, không hề có chút gợn sóng: “Chôn đi!” Tấm lưng lạnh lẽo cùng với hơi thở ảm đạm khiến người ta không khỏi rùng mình. Nhưng mà, chôn… chôn ư? Sắc mặt tất cả mọi… Nam tử ngồi trước bàn, hai đầu lông mày không chút dao động nào.Nhìn dáng vẻ rất bình tĩnh nhẹ nhàng, tựa như không quan tâm chút nào đến chuyện Phong Tảo nói.Phong Tảo cũng đoán không ra tâm tư của thế tử gia nhà mình.Cửu Công chúa ở chung phòng với một mỹ nam tử tuyệt sắc, cô nam quả nữ ở chung một hai canh giờ, thế tử gia, thật sự không để ý à?Chờ một lát, vẫn không thấy thế tử gia có phản ứng.Phong Tảo quyết định, không để ý đến chuyện này.Dù sao, danh tiếng phong lưu của Cửu công chúa, thế tử gia hẳn là cũng đã quen rồi.Chuyện rất nhỏ.“Gia, tam quân đã chỉnh đốn xong, sáng ngày mai là có thể…”“Nam tử tuyệt sắc từ đâu đến?” Phong Ly Dạ ngồi trước bàn đột nhiên hỏi.Gương mặt như sao trời, ngay cả nhấc mày cũng chưa từng nhấc, không hiển sơn không lộ thủy, vẫn nhẹ nhàng như trước.Chỉ là, nét bút vừa đặt xuống, vốn là cứng cáp có lực, lúc này càng là như rồng bay phượng múa.Nhưng lại như đang cầm đao Trảm Nguyệt, một đao chém xuống…Trong lòng Phong Tảo rung động một chút, suýt nữa đã bị suy nghĩ trong lòng mình hù chết.Thu lại thần sắc, hắn ta nói: “Là mỹ nam tử mà Lam Vũ mang về, còn mang về làm gì, trước mắt còn chưa biết, thuộc hạ lập tức đi nghe ngóng…”“Tại sao phải nghe ngóng?”“Ơ?” Phong Tảo phát hiện mình càng lúc càng không hiểu thấu được tâm tư của thế tử gia, không nghe ngóng, Gia đang muốn hỏi gì vậy chứ?“Vậy…” Hắn chần chừ được một lúc, mới cẩn thận mà nói: “Có còn muốn… chú ý kỹ họ hay không?”Ánh mắt Phong Ly Dạ lạnh buốt, dời mắt từ trên bàn giấy lên, rơi vào trên mặt hắn ta.Trái tim Phong Tảo căng lên, hắn ta, hắn ta hình như lại nói sai gì đó.“Chuyện của nàng, liên quan gì đến ta?” Phong Ly Dạ đứng lên, tiện vươn tay lên.Ngoại bào bên trên bức bình phong, trong nháy mắt quấn lên dáng người cao gầy của hắn.Hắn đi ra, không biết muốn đi đâu, chỉ là, bóng lưng kia có vẻ cô độc không nói nên lời.Phong Tảo sửng sốt một chút, hơi khiếp sợ dời mắt đi, không nhìn lên bàn nữa, nhanh chân đuổi theo.“Thế tử gia, chờ ta một chút!”“Thế tử gia, chuyện không liên quan gì đến ngài, ngài bẻ bút là có ý gì?”Vì để cho Công chúa có thể tỏa sáng rực rỡ ở buổi dạ tiệc đêm nay, Xảo Nhi buổi chiều ra ngoài, tìm người chuẩn bị đồ.Không ngờ rằng, khi trở về lại nghe được tin tức đáng sợ như thế - Công chúa cùng một vị mỹ nam tử tuyệt sắc, cô nam quả nữ ở chung trong phòng gần hai canh giờ?“Công Chúa! Công chúa muốn đi đâu?” Lúc nàng ấy trở về, nam tử tên Mộ Bạch kia đã đi.Lại nhìn thấy Công chúa đeo lên cái bọc nhỏ kì quái kia, đang muốn đi ra ngoài.“Công chúa, yến hội sắp bắt đầu rồi, đến lúc phải trang điểm rồi!”Chẳng phải là đã sắp đến đêm rồi sao?Còn nữa, người tên Mộ Bạch kia là chuyện gì thế? Công chúa còn chưa nói rõ ràng!“Ta đi bôi thuốc cho Lam Vũ.” Sở Khuynh Ca tăng tốc.“Sẽ có đại phu bôi thuốc cho Lam Vũ, không cần Công chúa! Công chúa, người vẫn nên về trước đi, để nô tỳ trang điểm cho người.”“Trang điểm làm gì, ta trời sinh sắc đẹp tuyệt trần, sửa soạn làm gì?”“Công chúa…”“Lam Vũ ngươi nói có đúng không?” Lúc nói chuyện, Lam Vũ đã đẩy cửa phòng ra.Lam Vũ đang tính tự mình bôi thuốc, quần áo cũng đã cởi một nửa.Nhìn thấy hai người vào cửa, hắn ta bị dọa đến cuống quýt mặc lại quần áo: “Công chúa…”“Ôi!” Xảo Nhi bất cẩn nhìn thấy lồng ngực của người ta, bị dọa đến cuống quýt quay mặt sang chỗ khác, cả gương mặt đỏ ửng cả lên.“Thấy nhiều rồi quen!” Sở Khuynh Ca đứng sau lưng, đẩy nàng ấy ra ngoài.Suy nghĩ này chỉ mới lóe lên trong đầu, trước mắt nàng ấy đã xuất hiện một bóng dáng cao gầy.Xảo Nhi sững sờ, trợn tròn mắt!Ngài ấy đến làm gì?.

Nam tử ngồi trước bàn, hai đầu lông mày không chút dao động nào.

Nhìn dáng vẻ rất bình tĩnh nhẹ nhàng, tựa như không quan tâm chút nào đến chuyện Phong Tảo nói.

Phong Tảo cũng đoán không ra tâm tư của thế tử gia nhà mình.

Cửu Công chúa ở chung phòng với một mỹ nam tử tuyệt sắc, cô nam quả nữ ở chung một hai canh giờ, thế tử gia, thật sự không để ý à?

Chờ một lát, vẫn không thấy thế tử gia có phản ứng.

Phong Tảo quyết định, không để ý đến chuyện này.

Dù sao, danh tiếng phong lưu của Cửu công chúa, thế tử gia hẳn là cũng đã quen rồi.

Chuyện rất nhỏ.

“Gia, tam quân đã chỉnh đốn xong, sáng ngày mai là có thể…”

“Nam tử tuyệt sắc từ đâu đến?” Phong Ly Dạ ngồi trước bàn đột nhiên hỏi.

Gương mặt như sao trời, ngay cả nhấc mày cũng chưa từng nhấc, không hiển sơn không lộ thủy, vẫn nhẹ nhàng như trước.

Chỉ là, nét bút vừa đặt xuống, vốn là cứng cáp có lực, lúc này càng là như rồng bay phượng múa.

Nhưng lại như đang cầm đao Trảm Nguyệt, một đao chém xuống…

Trong lòng Phong Tảo rung động một chút, suýt nữa đã bị suy nghĩ trong lòng mình hù chết.

Thu lại thần sắc, hắn ta nói: “Là mỹ nam tử mà Lam Vũ mang về, còn mang về làm gì, trước mắt còn chưa biết, thuộc hạ lập tức đi nghe ngóng…”

“Tại sao phải nghe ngóng?”

“Ơ?” Phong Tảo phát hiện mình càng lúc càng không hiểu thấu được tâm tư của thế tử gia, không nghe ngóng, Gia đang muốn hỏi gì vậy chứ?

“Vậy…” Hắn chần chừ được một lúc, mới cẩn thận mà nói: “Có còn muốn… chú ý kỹ họ hay không?”

Ánh mắt Phong Ly Dạ lạnh buốt, dời mắt từ trên bàn giấy lên, rơi vào trên mặt hắn ta.

Trái tim Phong Tảo căng lên, hắn ta, hắn ta hình như lại nói sai gì đó.

“Chuyện của nàng, liên quan gì đến ta?” Phong Ly Dạ đứng lên, tiện vươn tay lên.

Ngoại bào bên trên bức bình phong, trong nháy mắt quấn lên dáng người cao gầy của hắn.

Hắn đi ra, không biết muốn đi đâu, chỉ là, bóng lưng kia có vẻ cô độc không nói nên lời.

Phong Tảo sửng sốt một chút, hơi khiếp sợ dời mắt đi, không nhìn lên bàn nữa, nhanh chân đuổi theo.

“Thế tử gia, chờ ta một chút!”

“Thế tử gia, chuyện không liên quan gì đến ngài, ngài bẻ bút là có ý gì?”

Vì để cho Công chúa có thể tỏa sáng rực rỡ ở buổi dạ tiệc đêm nay, Xảo Nhi buổi chiều ra ngoài, tìm người chuẩn bị đồ.

Không ngờ rằng, khi trở về lại nghe được tin tức đáng sợ như thế - Công chúa cùng một vị mỹ nam tử tuyệt sắc, cô nam quả nữ ở chung trong phòng gần hai canh giờ?

“Công Chúa! Công chúa muốn đi đâu?” Lúc nàng ấy trở về, nam tử tên Mộ Bạch kia đã đi.

Lại nhìn thấy Công chúa đeo lên cái bọc nhỏ kì quái kia, đang muốn đi ra ngoài.

“Công chúa, yến hội sắp bắt đầu rồi, đến lúc phải trang điểm rồi!”

Chẳng phải là đã sắp đến đêm rồi sao?

Còn nữa, người tên Mộ Bạch kia là chuyện gì thế? Công chúa còn chưa nói rõ ràng!

“Ta đi bôi thuốc cho Lam Vũ.

” Sở Khuynh Ca tăng tốc.

“Sẽ có đại phu bôi thuốc cho Lam Vũ, không cần Công chúa! Công chúa, người vẫn nên về trước đi, để nô tỳ trang điểm cho người.

“Trang điểm làm gì, ta trời sinh sắc đẹp tuyệt trần, sửa soạn làm gì?”

“Công chúa…”

“Lam Vũ ngươi nói có đúng không?” Lúc nói chuyện, Lam Vũ đã đẩy cửa phòng ra.

Lam Vũ đang tính tự mình bôi thuốc, quần áo cũng đã cởi một nửa.

Nhìn thấy hai người vào cửa, hắn ta bị dọa đến cuống quýt mặc lại quần áo: “Công chúa…”

“Ôi!” Xảo Nhi bất cẩn nhìn thấy lồng ngực của người ta, bị dọa đến cuống quýt quay mặt sang chỗ khác, cả gương mặt đỏ ửng cả lên.

“Thấy nhiều rồi quen!” Sở Khuynh Ca đứng sau lưng, đẩy nàng ấy ra ngoài.

Suy nghĩ này chỉ mới lóe lên trong đầu, trước mắt nàng ấy đã xuất hiện một bóng dáng cao gầy.

Xảo Nhi sững sờ, trợn tròn mắt!

Ngài ấy đến làm gì?.

Nhật Ký Dưỡng Thành Nữ Bá VươngTác giả: Tiếu_TiếuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường“Sở Khuynh Ca, ngươi dám hạ dược bản thế tử! Bản thế tử thà cần một xác chết, cũng sẽ không cần ngươi!” Sở Khuynh Ca chỉ cảm thấy cổ bị nhói như kim châm, rõ ràng đã ngạt thở. Hai mắt nam nhân đỏ tươi, cuối cùng không chống đỡ nổi sức mạnh của thuốc, liền đè lên người nàng. Rất nhanh, cơn đau đớn dưới thân còn hơn cả đau ở cổ. Giống như toàn thân bị cắt thành hai mảnh. Cơn đau đớn trong nháy mắt lan ra toàn thân, không biết đã qua bao lâu, nam nhân đã rời khỏi người nàng. Một chiếc trường bào ôm lấy thân hình cao lớn tuấn tú của hắn. Khuôn mặt tuấn tú đủ khiến cho thiên hạ biến sắc kia, ngoại trừ mồ hôi nhẹ, còn lại toàn là khí tức cực kỳ lạnh lùng. Cửa phòng bị phát đập của hắn làm cho mở toang, bên ngoài có người đã quỳ trên đất. “Thế… Thế tử gia, Cửu Công chúa, nàng… nàng ấy…” “Chết rồi.” Khuôn mặt Phong Li Dạ lãnh đạm, không hề có chút gợn sóng: “Chôn đi!” Tấm lưng lạnh lẽo cùng với hơi thở ảm đạm khiến người ta không khỏi rùng mình. Nhưng mà, chôn… chôn ư? Sắc mặt tất cả mọi… Nam tử ngồi trước bàn, hai đầu lông mày không chút dao động nào.Nhìn dáng vẻ rất bình tĩnh nhẹ nhàng, tựa như không quan tâm chút nào đến chuyện Phong Tảo nói.Phong Tảo cũng đoán không ra tâm tư của thế tử gia nhà mình.Cửu Công chúa ở chung phòng với một mỹ nam tử tuyệt sắc, cô nam quả nữ ở chung một hai canh giờ, thế tử gia, thật sự không để ý à?Chờ một lát, vẫn không thấy thế tử gia có phản ứng.Phong Tảo quyết định, không để ý đến chuyện này.Dù sao, danh tiếng phong lưu của Cửu công chúa, thế tử gia hẳn là cũng đã quen rồi.Chuyện rất nhỏ.“Gia, tam quân đã chỉnh đốn xong, sáng ngày mai là có thể…”“Nam tử tuyệt sắc từ đâu đến?” Phong Ly Dạ ngồi trước bàn đột nhiên hỏi.Gương mặt như sao trời, ngay cả nhấc mày cũng chưa từng nhấc, không hiển sơn không lộ thủy, vẫn nhẹ nhàng như trước.Chỉ là, nét bút vừa đặt xuống, vốn là cứng cáp có lực, lúc này càng là như rồng bay phượng múa.Nhưng lại như đang cầm đao Trảm Nguyệt, một đao chém xuống…Trong lòng Phong Tảo rung động một chút, suýt nữa đã bị suy nghĩ trong lòng mình hù chết.Thu lại thần sắc, hắn ta nói: “Là mỹ nam tử mà Lam Vũ mang về, còn mang về làm gì, trước mắt còn chưa biết, thuộc hạ lập tức đi nghe ngóng…”“Tại sao phải nghe ngóng?”“Ơ?” Phong Tảo phát hiện mình càng lúc càng không hiểu thấu được tâm tư của thế tử gia, không nghe ngóng, Gia đang muốn hỏi gì vậy chứ?“Vậy…” Hắn chần chừ được một lúc, mới cẩn thận mà nói: “Có còn muốn… chú ý kỹ họ hay không?”Ánh mắt Phong Ly Dạ lạnh buốt, dời mắt từ trên bàn giấy lên, rơi vào trên mặt hắn ta.Trái tim Phong Tảo căng lên, hắn ta, hắn ta hình như lại nói sai gì đó.“Chuyện của nàng, liên quan gì đến ta?” Phong Ly Dạ đứng lên, tiện vươn tay lên.Ngoại bào bên trên bức bình phong, trong nháy mắt quấn lên dáng người cao gầy của hắn.Hắn đi ra, không biết muốn đi đâu, chỉ là, bóng lưng kia có vẻ cô độc không nói nên lời.Phong Tảo sửng sốt một chút, hơi khiếp sợ dời mắt đi, không nhìn lên bàn nữa, nhanh chân đuổi theo.“Thế tử gia, chờ ta một chút!”“Thế tử gia, chuyện không liên quan gì đến ngài, ngài bẻ bút là có ý gì?”Vì để cho Công chúa có thể tỏa sáng rực rỡ ở buổi dạ tiệc đêm nay, Xảo Nhi buổi chiều ra ngoài, tìm người chuẩn bị đồ.Không ngờ rằng, khi trở về lại nghe được tin tức đáng sợ như thế - Công chúa cùng một vị mỹ nam tử tuyệt sắc, cô nam quả nữ ở chung trong phòng gần hai canh giờ?“Công Chúa! Công chúa muốn đi đâu?” Lúc nàng ấy trở về, nam tử tên Mộ Bạch kia đã đi.Lại nhìn thấy Công chúa đeo lên cái bọc nhỏ kì quái kia, đang muốn đi ra ngoài.“Công chúa, yến hội sắp bắt đầu rồi, đến lúc phải trang điểm rồi!”Chẳng phải là đã sắp đến đêm rồi sao?Còn nữa, người tên Mộ Bạch kia là chuyện gì thế? Công chúa còn chưa nói rõ ràng!“Ta đi bôi thuốc cho Lam Vũ.” Sở Khuynh Ca tăng tốc.“Sẽ có đại phu bôi thuốc cho Lam Vũ, không cần Công chúa! Công chúa, người vẫn nên về trước đi, để nô tỳ trang điểm cho người.”“Trang điểm làm gì, ta trời sinh sắc đẹp tuyệt trần, sửa soạn làm gì?”“Công chúa…”“Lam Vũ ngươi nói có đúng không?” Lúc nói chuyện, Lam Vũ đã đẩy cửa phòng ra.Lam Vũ đang tính tự mình bôi thuốc, quần áo cũng đã cởi một nửa.Nhìn thấy hai người vào cửa, hắn ta bị dọa đến cuống quýt mặc lại quần áo: “Công chúa…”“Ôi!” Xảo Nhi bất cẩn nhìn thấy lồng ngực của người ta, bị dọa đến cuống quýt quay mặt sang chỗ khác, cả gương mặt đỏ ửng cả lên.“Thấy nhiều rồi quen!” Sở Khuynh Ca đứng sau lưng, đẩy nàng ấy ra ngoài.Suy nghĩ này chỉ mới lóe lên trong đầu, trước mắt nàng ấy đã xuất hiện một bóng dáng cao gầy.Xảo Nhi sững sờ, trợn tròn mắt!Ngài ấy đến làm gì?.

Chương 86: Chuyện Của Nàng Có Liên Quan Gì Đến Ta