Trong căn phòng tối đen như mực với vách tường loang lổ, trên sàn nhà xi măng lạnh lẽo nước tiêu vung vãi khắp nơi. Trong đông nước bản ở chân tường rải rác mây hộp mì ăn liên, vỏ chai nước suôi cùng rác rưởi, bôc ra mùi chua lòm. Ở giữa bãi nước bẩn như thế có một thằng bé đang ngồi, phần quần dưới mông đều ướt hêt, không phân biệt được là dính nước bản hay là cứt đái. Một người đàn ông khuất sáng đi tới, mặt mũi gã ta chỉ có những đường nét chung chung không rõ ràng, còn lại là một mảnh đen kịt, chỉ thây gã ta đưa tay cởi thăt luring ra. Tới rồi, lại tới rồi, mỗi lần như thế bọn chúng đều đi tiểu vào mặt thằng bé. Thằng bé nhắm chặt hai mắt và môi lại, chuẩn bị nghênh đón mùi khai thổi quen thuộc... Sợ Chiêu Dương đột nhiên kinh hoàng ngồi bật dậy từ trên giường, dồn dập thở dôc. Bốn giờ sáng, ánh sáng mờ mờ bên ngoài xuyên qua lớp rèm cửa sổ đã có thể thấy rõ tảt cả bên trong căn phòng ngủ. Lại gặp ác mộng rồi Hô hấp của Sở Chiêu Dương dần ổn định trở lại, anh vùi đầu vào đôi bàn…
Chương 1345: Ông muốn bao nhiêu tiền? (3)
Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool NgầuTác giả: Hoàng Nhã Thần HiTruyện Ngôn TìnhTrong căn phòng tối đen như mực với vách tường loang lổ, trên sàn nhà xi măng lạnh lẽo nước tiêu vung vãi khắp nơi. Trong đông nước bản ở chân tường rải rác mây hộp mì ăn liên, vỏ chai nước suôi cùng rác rưởi, bôc ra mùi chua lòm. Ở giữa bãi nước bẩn như thế có một thằng bé đang ngồi, phần quần dưới mông đều ướt hêt, không phân biệt được là dính nước bản hay là cứt đái. Một người đàn ông khuất sáng đi tới, mặt mũi gã ta chỉ có những đường nét chung chung không rõ ràng, còn lại là một mảnh đen kịt, chỉ thây gã ta đưa tay cởi thăt luring ra. Tới rồi, lại tới rồi, mỗi lần như thế bọn chúng đều đi tiểu vào mặt thằng bé. Thằng bé nhắm chặt hai mắt và môi lại, chuẩn bị nghênh đón mùi khai thổi quen thuộc... Sợ Chiêu Dương đột nhiên kinh hoàng ngồi bật dậy từ trên giường, dồn dập thở dôc. Bốn giờ sáng, ánh sáng mờ mờ bên ngoài xuyên qua lớp rèm cửa sổ đã có thể thấy rõ tảt cả bên trong căn phòng ngủ. Lại gặp ác mộng rồi Hô hấp của Sở Chiêu Dương dần ổn định trở lại, anh vùi đầu vào đôi bàn… Kết quả vừa đi qua thì đụng vào.Hạ Kính Bắc ôm cả một bụng tức, lập tức mắng chửi: “Ai mà không có mắt nhìn vậy? Không thấy có người à?”Liên Bách Nghề mắng lại: “Ông mới không có mắt đấy! Đi mà không nhìn đường a?”Hạ Kính Bắc giơ tay định đánh, nhưng nhìn thấy đồ hiệu trên người cô ta liền dùng tay lại.Liên Bách Nghề thấy ông ta không dám đánh, liền cứng rắn trở lại, “Ông là cậu của Trình Dĩ An?”Hạ Kinh Bắc chau mày, mặt đầy nghi ngờ hỏi: “Cô là ai?”“Tôi là ai ông không cần quan tâm!” Liên Bách Nghề kiêu ngạo nói, “Ông chỉ cần nói, Trình Dĩ An rốt cuộc là thế nào? Ông đến tìm Trình Dĩ An làm gì?”Nếu là trước kia, Hạ Kính Bắc sẽ không quan tâm mà bôi nhọ Trình Dĩ An. Nhưng có sự uy h**p của Nam Cảnh Hành, Hạ Kính Bắc không dám nói lung tung nữa.Hạ Kính Bắc có bản lĩnh đối phó với Trình Dĩ An, cũng dám uy h**p cô, nhưng đụng đến Nam Cảnh Hành, thì ông ta không dám nữa.Nghe thấy Liên Bách Nghề nói như vậy, Hạ Kính Bắc lập tức mắng chửi: “Mẹ kiếp cô là ai thế? Cô có bệnh à?”“Ông mới có bệnh đấy!” Liên Bách Nghệ tức giận nói, từ nhỏ đến lớn, chưa có ai dám nói chuyện với cô ta như vậy, “Muốn bao nhiêu tiền thì cứ ra giá!”.Hạ Kinh Bắc vừa nghe, tròng mắt liền xoay chuyển, nói: “Cô rốt cuộc là ai? Cô phải nói cho tôi biết chứ! Cô có thù oán gì với Trình Dĩ An?”“Tôi là ai ông không cần biết! Nhưng đúng là tôi có thù với Trình Dĩ An” Liên Bách Nghe nói, “Tôi thấy ông cứ mắng Trình Di An, xem ra mối quan hệ của ông với cô ta không tốt lắm. Nếu ông đã là cậu cô ta, nhất định ông biết được không ít chuyện” “Tôi biết, nhưng dựa vào đầu mà phải nói cho cô? Lúc nãy Nam Cảnh Hành còn uy h**p tôi, nếu tôi dám nói ra, cậu ta sẽ cho tôi xong đời”Nghe thấy lời của Hạ Kinh Bắc, Liên Bách Nghệ càng thêm khẳng định Trình Dĩ An nhất định có điểm yếu gì đó.“Ông muốn bao nhiêu tiền? Anh ấy cho ông đi đời thì ông cứ cầm tiền rồi đến nơi khác là được” Liên Bách Nghe nói, “Ông chỉ cần nói tôi biết, tôi cho ông hai triệu!”.“Hai triệu? Cô cho tiền ăn mày đấy à?” Liên Bách Nghệ vừa mở miệng đã hét giá hai triệu, Hạ Kính Bắc sao có thể đồng ý.Hạ Kính Bắc tuy làm ăn không tốt nhưng trên phương diện này lại có kinh nghiệm nhiều hơn Liên Bách Nghề rất nhiều.“Ông muốn bao nhiêu?” Liên Bách Nghê sắc mặt tái xanh hỏi.“Năm triệu!”Liên Bách Nghề ít nhất cũng nói đúng một chuyện. Ông ta không dám nói ra là vì sợ Nam Cảnh Hành đối phó ông ta. Nhưng chỉ cần Liên Bách Nghê đưa tiền cho ông ta, dẫn vợ con đến thành phố khác bắt đầu lại, ông ta không tin Nam Cảnh Hành có thể vươn tay ra dài như thế?“Năm triệu, quá nhiều rồi, tôi chẳng qua chỉ muốn mua một tin tức thôi mà”
Kết quả vừa đi qua thì đụng vào.
Hạ Kính Bắc ôm cả một bụng tức, lập tức mắng chửi: “Ai mà không có mắt nhìn vậy? Không thấy có người à?”
Liên Bách Nghề mắng lại: “Ông mới không có mắt đấy! Đi mà không nhìn đường a?”
Hạ Kính Bắc giơ tay định đánh, nhưng nhìn thấy đồ hiệu trên người cô ta liền dùng tay lại.
Liên Bách Nghề thấy ông ta không dám đánh, liền cứng rắn trở lại, “Ông là cậu của Trình Dĩ An?”
Hạ Kinh Bắc chau mày, mặt đầy nghi ngờ hỏi: “Cô là ai?”
“Tôi là ai ông không cần quan tâm!” Liên Bách Nghề kiêu ngạo nói, “Ông chỉ cần nói, Trình Dĩ An rốt cuộc là thế nào? Ông đến tìm Trình Dĩ An làm gì?”
Nếu là trước kia, Hạ Kính Bắc sẽ không quan tâm mà bôi nhọ Trình Dĩ An. Nhưng có sự uy h**p của Nam Cảnh Hành, Hạ Kính Bắc không dám nói lung tung nữa.
Hạ Kính Bắc có bản lĩnh đối phó với Trình Dĩ An, cũng dám uy h**p cô, nhưng đụng đến Nam Cảnh Hành, thì ông ta không dám nữa.
Nghe thấy Liên Bách Nghề nói như vậy, Hạ Kính Bắc lập tức mắng chửi: “Mẹ kiếp cô là ai thế? Cô có bệnh à?”
“Ông mới có bệnh đấy!” Liên Bách Nghệ tức giận nói, từ nhỏ đến lớn, chưa có ai dám nói chuyện với cô ta như vậy, “Muốn bao nhiêu tiền thì cứ ra giá!”.
Hạ Kinh Bắc vừa nghe, tròng mắt liền xoay chuyển, nói: “Cô rốt cuộc là ai? Cô phải nói cho tôi biết chứ! Cô có thù oán gì với Trình Dĩ An?”
“Tôi là ai ông không cần biết! Nhưng đúng là tôi có thù với Trình Dĩ An” Liên Bách Nghe nói, “Tôi thấy ông cứ mắng Trình Di An, xem ra mối quan hệ của ông với cô ta không tốt lắm. Nếu ông đã là cậu cô ta, nhất định ông biết được không ít chuyện” “Tôi biết, nhưng dựa vào đầu mà phải nói cho cô? Lúc nãy Nam Cảnh Hành còn uy h**p tôi, nếu tôi dám nói ra, cậu ta sẽ cho tôi xong đời”
Nghe thấy lời của Hạ Kinh Bắc, Liên Bách Nghệ càng thêm khẳng định Trình Dĩ An nhất định có điểm yếu gì đó.
“Ông muốn bao nhiêu tiền? Anh ấy cho ông đi đời thì ông cứ cầm tiền rồi đến nơi khác là được” Liên Bách Nghe nói, “Ông chỉ cần nói tôi biết, tôi cho ông hai triệu!”.
“Hai triệu? Cô cho tiền ăn mày đấy à?” Liên Bách Nghệ vừa mở miệng đã hét giá hai triệu, Hạ Kính Bắc sao có thể đồng ý.
Hạ Kính Bắc tuy làm ăn không tốt nhưng trên phương diện này lại có kinh nghiệm nhiều hơn Liên Bách Nghề rất nhiều.
“Ông muốn bao nhiêu?” Liên Bách Nghê sắc mặt tái xanh hỏi.
“Năm triệu!”
Liên Bách Nghề ít nhất cũng nói đúng một chuyện. Ông ta không dám nói ra là vì sợ Nam Cảnh Hành đối phó ông ta. Nhưng chỉ cần Liên Bách Nghê đưa tiền cho ông ta, dẫn vợ con đến thành phố khác bắt đầu lại, ông ta không tin Nam Cảnh Hành có thể vươn tay ra dài như thế?
“Năm triệu, quá nhiều rồi, tôi chẳng qua chỉ muốn mua một tin tức thôi mà”
Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool NgầuTác giả: Hoàng Nhã Thần HiTruyện Ngôn TìnhTrong căn phòng tối đen như mực với vách tường loang lổ, trên sàn nhà xi măng lạnh lẽo nước tiêu vung vãi khắp nơi. Trong đông nước bản ở chân tường rải rác mây hộp mì ăn liên, vỏ chai nước suôi cùng rác rưởi, bôc ra mùi chua lòm. Ở giữa bãi nước bẩn như thế có một thằng bé đang ngồi, phần quần dưới mông đều ướt hêt, không phân biệt được là dính nước bản hay là cứt đái. Một người đàn ông khuất sáng đi tới, mặt mũi gã ta chỉ có những đường nét chung chung không rõ ràng, còn lại là một mảnh đen kịt, chỉ thây gã ta đưa tay cởi thăt luring ra. Tới rồi, lại tới rồi, mỗi lần như thế bọn chúng đều đi tiểu vào mặt thằng bé. Thằng bé nhắm chặt hai mắt và môi lại, chuẩn bị nghênh đón mùi khai thổi quen thuộc... Sợ Chiêu Dương đột nhiên kinh hoàng ngồi bật dậy từ trên giường, dồn dập thở dôc. Bốn giờ sáng, ánh sáng mờ mờ bên ngoài xuyên qua lớp rèm cửa sổ đã có thể thấy rõ tảt cả bên trong căn phòng ngủ. Lại gặp ác mộng rồi Hô hấp của Sở Chiêu Dương dần ổn định trở lại, anh vùi đầu vào đôi bàn… Kết quả vừa đi qua thì đụng vào.Hạ Kính Bắc ôm cả một bụng tức, lập tức mắng chửi: “Ai mà không có mắt nhìn vậy? Không thấy có người à?”Liên Bách Nghề mắng lại: “Ông mới không có mắt đấy! Đi mà không nhìn đường a?”Hạ Kính Bắc giơ tay định đánh, nhưng nhìn thấy đồ hiệu trên người cô ta liền dùng tay lại.Liên Bách Nghề thấy ông ta không dám đánh, liền cứng rắn trở lại, “Ông là cậu của Trình Dĩ An?”Hạ Kinh Bắc chau mày, mặt đầy nghi ngờ hỏi: “Cô là ai?”“Tôi là ai ông không cần quan tâm!” Liên Bách Nghề kiêu ngạo nói, “Ông chỉ cần nói, Trình Dĩ An rốt cuộc là thế nào? Ông đến tìm Trình Dĩ An làm gì?”Nếu là trước kia, Hạ Kính Bắc sẽ không quan tâm mà bôi nhọ Trình Dĩ An. Nhưng có sự uy h**p của Nam Cảnh Hành, Hạ Kính Bắc không dám nói lung tung nữa.Hạ Kính Bắc có bản lĩnh đối phó với Trình Dĩ An, cũng dám uy h**p cô, nhưng đụng đến Nam Cảnh Hành, thì ông ta không dám nữa.Nghe thấy Liên Bách Nghề nói như vậy, Hạ Kính Bắc lập tức mắng chửi: “Mẹ kiếp cô là ai thế? Cô có bệnh à?”“Ông mới có bệnh đấy!” Liên Bách Nghệ tức giận nói, từ nhỏ đến lớn, chưa có ai dám nói chuyện với cô ta như vậy, “Muốn bao nhiêu tiền thì cứ ra giá!”.Hạ Kinh Bắc vừa nghe, tròng mắt liền xoay chuyển, nói: “Cô rốt cuộc là ai? Cô phải nói cho tôi biết chứ! Cô có thù oán gì với Trình Dĩ An?”“Tôi là ai ông không cần biết! Nhưng đúng là tôi có thù với Trình Dĩ An” Liên Bách Nghe nói, “Tôi thấy ông cứ mắng Trình Di An, xem ra mối quan hệ của ông với cô ta không tốt lắm. Nếu ông đã là cậu cô ta, nhất định ông biết được không ít chuyện” “Tôi biết, nhưng dựa vào đầu mà phải nói cho cô? Lúc nãy Nam Cảnh Hành còn uy h**p tôi, nếu tôi dám nói ra, cậu ta sẽ cho tôi xong đời”Nghe thấy lời của Hạ Kinh Bắc, Liên Bách Nghệ càng thêm khẳng định Trình Dĩ An nhất định có điểm yếu gì đó.“Ông muốn bao nhiêu tiền? Anh ấy cho ông đi đời thì ông cứ cầm tiền rồi đến nơi khác là được” Liên Bách Nghe nói, “Ông chỉ cần nói tôi biết, tôi cho ông hai triệu!”.“Hai triệu? Cô cho tiền ăn mày đấy à?” Liên Bách Nghệ vừa mở miệng đã hét giá hai triệu, Hạ Kính Bắc sao có thể đồng ý.Hạ Kính Bắc tuy làm ăn không tốt nhưng trên phương diện này lại có kinh nghiệm nhiều hơn Liên Bách Nghề rất nhiều.“Ông muốn bao nhiêu?” Liên Bách Nghê sắc mặt tái xanh hỏi.“Năm triệu!”Liên Bách Nghề ít nhất cũng nói đúng một chuyện. Ông ta không dám nói ra là vì sợ Nam Cảnh Hành đối phó ông ta. Nhưng chỉ cần Liên Bách Nghê đưa tiền cho ông ta, dẫn vợ con đến thành phố khác bắt đầu lại, ông ta không tin Nam Cảnh Hành có thể vươn tay ra dài như thế?“Năm triệu, quá nhiều rồi, tôi chẳng qua chỉ muốn mua một tin tức thôi mà”