Tác giả:

Hoàng Quý Phi đương triều Thịnh Vân Trân luôn mang theo ác danh bên mình. Người đời nói nàng là Đát Kỷ, mắng nàng là Bao Tự, nói nàng tàn nhẫn độc ác, mắng nàng hãm hại trung lương, nói nàng mê hoặc Hoàng Thượng, mắng nàng tư thông phế Thái Tử...!Dù sao, cái gì cũng có. Thời điểm Lý Chấp biết mình được điều tới Tê Phượng Cung của Hoàng Quý Phi làm việc, tâm trạng vô cùng không tốt. Xung quanh cũng giống như hắn vừa được chọn làm thị vệ đều đang bàn tán chỗ tốt khi làm việc ở Tê Phượng Cung, bàn xem làm thế nào để lấy lòng vị Hoàng Quý Phi sủng quan lục cung đó, chỉ có Lý Chấp khinh thường. Lúc này, có người tới hỏi hắn, có cách gì không? Lý Chấp trả lời qua loa có lệ. Người nọ lại hỏi, Lý Chấp liền tìm lý do tránh đi. Tháng trước hắn mới thông qua khảo hạch, vào cung làm việc, đối với đường đi trong hậu cung vẫn còn chưa nhớ rõ. Chờ hắn hoàn hồn, phát hiện mình đã tới một nơi hoàn toàn xa lạ, là một đình viện cực kỳ lịch sự tao nhã. Đi theo con đường nhỏ, phía trước xuất hiện một tòa…

Chương 887: 887: Gặp Ba Người

Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý PhiTác giả: Linh Tiểu TứcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng Quý Phi đương triều Thịnh Vân Trân luôn mang theo ác danh bên mình. Người đời nói nàng là Đát Kỷ, mắng nàng là Bao Tự, nói nàng tàn nhẫn độc ác, mắng nàng hãm hại trung lương, nói nàng mê hoặc Hoàng Thượng, mắng nàng tư thông phế Thái Tử...!Dù sao, cái gì cũng có. Thời điểm Lý Chấp biết mình được điều tới Tê Phượng Cung của Hoàng Quý Phi làm việc, tâm trạng vô cùng không tốt. Xung quanh cũng giống như hắn vừa được chọn làm thị vệ đều đang bàn tán chỗ tốt khi làm việc ở Tê Phượng Cung, bàn xem làm thế nào để lấy lòng vị Hoàng Quý Phi sủng quan lục cung đó, chỉ có Lý Chấp khinh thường. Lúc này, có người tới hỏi hắn, có cách gì không? Lý Chấp trả lời qua loa có lệ. Người nọ lại hỏi, Lý Chấp liền tìm lý do tránh đi. Tháng trước hắn mới thông qua khảo hạch, vào cung làm việc, đối với đường đi trong hậu cung vẫn còn chưa nhớ rõ. Chờ hắn hoàn hồn, phát hiện mình đã tới một nơi hoàn toàn xa lạ, là một đình viện cực kỳ lịch sự tao nhã. Đi theo con đường nhỏ, phía trước xuất hiện một tòa… "Thần còn tưởng là ai, thì ra là Lục hoàng tử điện hạ.Thần Diêm Tá gặp qua Lục hoàng tử điện hạ." Diêm Tá dừng lại, hành lễ với Triệu Húc, "Điện hạ, thần còn vội về Hình Bộ thẩm vấn phạm nhân.Nếu điện hạ không có chuyện gì khác, vậy thần cáo từ trước."Nói xong, Diêm Tá muốn rời đi."Diêm đại nhân, xin đợi một lát." Triệu Húc gọi ông ta lại, "Ta tìm đại nhân cũng là vì chuyện Ma Đà vương tử bị hại."Nghe Triệu Húc nói vậy, Diêm Tá không khỏi dừng bước."Không biết điện hạ muốn nói gì với thần?""ta biết ngươi bắt giữ cung nữ Thịnh Vân Trân của Hoa Thanh Cung là vì sáng nay nàng ấy tới Ngự Hoa Viên, hơn nữa còn ở đó một lúc.""Không sai, đó là thời gian gây án.""Nhưng ta cản ngươi lại là muốn nói với ngươi, thật ra khoảng thời gian đó nàng ấy ở cùng với ta.Ta có thể làm chứng, chứng minh nàng ấy không thể gây án.""Điện hạ nói sáng nay cung nữ Thịnh Vân Trân dừng lại ở Ngự Hoa Viên là vì ở cùng điện hạ?" Sắc mặt Diêm Tá trở nên cổ quái."Đúng vậy." Triệu Húc gật đầu."Điện hạ nghiêm túc chứ?""Nghiêm túc.""Vậy vì sao Tứ hoàng tử điện cũng nói với thần như vậy?""Cái gì?""Nhưng mà ta ngăn lại ngươi, chỉ là tưởng nói cho ngươi, kỳ thật nàng ở Ngự Hoa Viên kia đoạn thời gian, là cùng ta ở bên nhau.Ta có thể thế nàng làm chứng, chứng minh nàng không có gây án thời gian." Triệu Húc nói."Điện hạ là nói, cung nữ Thịnh Vân Trân hôm nay buổi sáng ở Ngự Hoa Viên dừng lại, là bởi vì điện hạ ngài?" Diêm tá nghe xong, biểu tình có chút cổ quái mà nói."Đúng vậy." Triệu Húc gật đầu."Điện hạ là nghiêm túc mà?" Diêm tá hỏi."Nghiêm túc." Triệu Húc nói.Diêm tá nghe xong, biểu tình lập tức nghiêm túc lên: "Kia vì cái gì, Tứ hoàng tử điện hạ cũng cùng thần nói đồng dạng lời nói đâu?""Cái gì?" Triệu Húc cứng đờ, "Ngươi nói Tứ hoàng huynh?""Đúng vậy.Khi thần vừa ra khỏi Ngự Thư Phòng của bệ hạ, liền gặp Tứ hoàng tử điện hạ.Tứ hoàng tử điện hạ nói với thần, khoảng thời gian cung nữ Thịnh Vân Trân dừng lại ở Ngự Hoa Viên thật ra là ở cùng ngài ấy.Tứ hoàng tử tìm nàng ấy hỏi chút chuyện, cho nên trì hoãn ít thời gian ở Ngự Hoa Viên."Diêm Tá nói xong, cả hai đều trầm mặc.Triệu Húc nhíu mày, tay giấu dưới tay áo nắm chật thành đấm.Tại sao chứ?"Nếu điện hạ không còn chuyện gì khác, vậy thần cáo từ trước." Diêm Tá chắp tay với Triệu Húc, đi về phía cửa cung.Triệu Húc đứng tại chỗ, nhìn Diêm Tá rời đi.Vì sao?Nàng lúc ấy, vì sao lại ở cùng Triệu Hi?Nàng rốt cuộc còn gạt ta bao nhiêu chuyện?Hay là, trong lòng nàng không chỉ có người kia?...Diêm Tá rời khỏi hoàng cung.Khi ông ta sắp đến Hình Bộ thì bị Ngụy Thư Tĩnh cản lại."Ngụy thống lĩnh?" Diêm Tá nhìn thấy y, vô cùng kinh ngạc.Vị Ngụ thống lĩnh này có tiếng "độc lai độc vãng", ngoại trừ công việc, rất ít khi thấy y tiếp xúc với ai.Không biết có phải lần này xuất cung, lần lượt bị Lưu Vân Bạch và Triệu Húc cản đường hay không, bây giờ Ngụy Thư Tĩnh ngày thường không có kết giao đột nhiên cũng tìm tới...Phản ứng đầu tiên của diêm Tá chính là chắc không phải y cũng vì cung nữ Thịnh Vân Trân kia chứ?Có điều rất nhanh, Diêm Tá liền phủ định suy nghĩ này.Nếu thật là thế, vậy cung nữ Thịnh Vân Trân kia cũng quá thần kỳ rồi."Diêm đại nhân, nghe nói ngài bắt một cung nữ của Hoa Thanh Cung..." Ngụy Thư Tĩnh mở lời."..." Diêm Tá."Diêm đại nhân?" Ngụy Thư Tĩnh phát hiện thái độ của ông ta không đúng lắm, nghi hoặc hỏi.Diêm Tá nhíu mày: "Chắc Ngụy thống lĩnh sẽ không nói với ta, cung nữ Thịnh Vân Trân ở lại Ngự Hoa Viên là vì ở cùng ngài đấy chứ?""Không phải.Sao Diêm đại nhân lại nói như vậy?" Ngụy Thư Tĩnh khó hiểu."Không phải thì tốt.Ta chỉ thuận miệng hỏi thôi." Diêm Tá thở phào, "Có điều, Ngụy thống lĩnh tới tìm ta để nói chuyện gì?".

"Thần còn tưởng là ai, thì ra là Lục hoàng tử điện hạ.

Thần Diêm Tá gặp qua Lục hoàng tử điện hạ." Diêm Tá dừng lại, hành lễ với Triệu Húc, "Điện hạ, thần còn vội về Hình Bộ thẩm vấn phạm nhân.

Nếu điện hạ không có chuyện gì khác, vậy thần cáo từ trước."

Nói xong, Diêm Tá muốn rời đi.

"Diêm đại nhân, xin đợi một lát." Triệu Húc gọi ông ta lại, "Ta tìm đại nhân cũng là vì chuyện Ma Đà vương tử bị hại."

Nghe Triệu Húc nói vậy, Diêm Tá không khỏi dừng bước.

"Không biết điện hạ muốn nói gì với thần?"

"ta biết ngươi bắt giữ cung nữ Thịnh Vân Trân của Hoa Thanh Cung là vì sáng nay nàng ấy tới Ngự Hoa Viên, hơn nữa còn ở đó một lúc."

"Không sai, đó là thời gian gây án."

"Nhưng ta cản ngươi lại là muốn nói với ngươi, thật ra khoảng thời gian đó nàng ấy ở cùng với ta.

Ta có thể làm chứng, chứng minh nàng ấy không thể gây án."

"Điện hạ nói sáng nay cung nữ Thịnh Vân Trân dừng lại ở Ngự Hoa Viên là vì ở cùng điện hạ?" Sắc mặt Diêm Tá trở nên cổ quái.

"Đúng vậy." Triệu Húc gật đầu.

"Điện hạ nghiêm túc chứ?"

"Nghiêm túc."

"Vậy vì sao Tứ hoàng tử điện cũng nói với thần như vậy?"

"Cái gì?"

"Nhưng mà ta ngăn lại ngươi, chỉ là tưởng nói cho ngươi, kỳ thật nàng ở Ngự Hoa Viên kia đoạn thời gian, là cùng ta ở bên nhau.

Ta có thể thế nàng làm chứng, chứng minh nàng không có gây án thời gian." Triệu Húc nói.

"Điện hạ là nói, cung nữ Thịnh Vân Trân hôm nay buổi sáng ở Ngự Hoa Viên dừng lại, là bởi vì điện hạ ngài?" Diêm tá nghe xong, biểu tình có chút cổ quái mà nói.

"Đúng vậy." Triệu Húc gật đầu.

"Điện hạ là nghiêm túc mà?" Diêm tá hỏi.

"Nghiêm túc." Triệu Húc nói.

Diêm tá nghe xong, biểu tình lập tức nghiêm túc lên: "Kia vì cái gì, Tứ hoàng tử điện hạ cũng cùng thần nói đồng dạng lời nói đâu?"

"Cái gì?" Triệu Húc cứng đờ, "Ngươi nói Tứ hoàng huynh?"

"Đúng vậy.

Khi thần vừa ra khỏi Ngự Thư Phòng của bệ hạ, liền gặp Tứ hoàng tử điện hạ.

Tứ hoàng tử điện hạ nói với thần, khoảng thời gian cung nữ Thịnh Vân Trân dừng lại ở Ngự Hoa Viên thật ra là ở cùng ngài ấy.

Tứ hoàng tử tìm nàng ấy hỏi chút chuyện, cho nên trì hoãn ít thời gian ở Ngự Hoa Viên."

Diêm Tá nói xong, cả hai đều trầm mặc.

Triệu Húc nhíu mày, tay giấu dưới tay áo nắm chật thành đấm.

Tại sao chứ?

"Nếu điện hạ không còn chuyện gì khác, vậy thần cáo từ trước." Diêm Tá chắp tay với Triệu Húc, đi về phía cửa cung.

Triệu Húc đứng tại chỗ, nhìn Diêm Tá rời đi.

Vì sao?

Nàng lúc ấy, vì sao lại ở cùng Triệu Hi?

Nàng rốt cuộc còn gạt ta bao nhiêu chuyện?

Hay là, trong lòng nàng không chỉ có người kia?

...

Diêm Tá rời khỏi hoàng cung.

Khi ông ta sắp đến Hình Bộ thì bị Ngụy Thư Tĩnh cản lại.

"Ngụy thống lĩnh?" Diêm Tá nhìn thấy y, vô cùng kinh ngạc.

Vị Ngụ thống lĩnh này có tiếng "độc lai độc vãng", ngoại trừ công việc, rất ít khi thấy y tiếp xúc với ai.

Không biết có phải lần này xuất cung, lần lượt bị Lưu Vân Bạch và Triệu Húc cản đường hay không, bây giờ Ngụy Thư Tĩnh ngày thường không có kết giao đột nhiên cũng tìm tới...

Phản ứng đầu tiên của diêm Tá chính là chắc không phải y cũng vì cung nữ Thịnh Vân Trân kia chứ?

Có điều rất nhanh, Diêm Tá liền phủ định suy nghĩ này.

Nếu thật là thế, vậy cung nữ Thịnh Vân Trân kia cũng quá thần kỳ rồi.

"Diêm đại nhân, nghe nói ngài bắt một cung nữ của Hoa Thanh Cung..." Ngụy Thư Tĩnh mở lời.

"..." Diêm Tá.

"Diêm đại nhân?" Ngụy Thư Tĩnh phát hiện thái độ của ông ta không đúng lắm, nghi hoặc hỏi.

Diêm Tá nhíu mày: "Chắc Ngụy thống lĩnh sẽ không nói với ta, cung nữ Thịnh Vân Trân ở lại Ngự Hoa Viên là vì ở cùng ngài đấy chứ?"

"Không phải.

Sao Diêm đại nhân lại nói như vậy?" Ngụy Thư Tĩnh khó hiểu.

"Không phải thì tốt.

Ta chỉ thuận miệng hỏi thôi." Diêm Tá thở phào, "Có điều, Ngụy thống lĩnh tới tìm ta để nói chuyện gì?".

Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý PhiTác giả: Linh Tiểu TứcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng Quý Phi đương triều Thịnh Vân Trân luôn mang theo ác danh bên mình. Người đời nói nàng là Đát Kỷ, mắng nàng là Bao Tự, nói nàng tàn nhẫn độc ác, mắng nàng hãm hại trung lương, nói nàng mê hoặc Hoàng Thượng, mắng nàng tư thông phế Thái Tử...!Dù sao, cái gì cũng có. Thời điểm Lý Chấp biết mình được điều tới Tê Phượng Cung của Hoàng Quý Phi làm việc, tâm trạng vô cùng không tốt. Xung quanh cũng giống như hắn vừa được chọn làm thị vệ đều đang bàn tán chỗ tốt khi làm việc ở Tê Phượng Cung, bàn xem làm thế nào để lấy lòng vị Hoàng Quý Phi sủng quan lục cung đó, chỉ có Lý Chấp khinh thường. Lúc này, có người tới hỏi hắn, có cách gì không? Lý Chấp trả lời qua loa có lệ. Người nọ lại hỏi, Lý Chấp liền tìm lý do tránh đi. Tháng trước hắn mới thông qua khảo hạch, vào cung làm việc, đối với đường đi trong hậu cung vẫn còn chưa nhớ rõ. Chờ hắn hoàn hồn, phát hiện mình đã tới một nơi hoàn toàn xa lạ, là một đình viện cực kỳ lịch sự tao nhã. Đi theo con đường nhỏ, phía trước xuất hiện một tòa… "Thần còn tưởng là ai, thì ra là Lục hoàng tử điện hạ.Thần Diêm Tá gặp qua Lục hoàng tử điện hạ." Diêm Tá dừng lại, hành lễ với Triệu Húc, "Điện hạ, thần còn vội về Hình Bộ thẩm vấn phạm nhân.Nếu điện hạ không có chuyện gì khác, vậy thần cáo từ trước."Nói xong, Diêm Tá muốn rời đi."Diêm đại nhân, xin đợi một lát." Triệu Húc gọi ông ta lại, "Ta tìm đại nhân cũng là vì chuyện Ma Đà vương tử bị hại."Nghe Triệu Húc nói vậy, Diêm Tá không khỏi dừng bước."Không biết điện hạ muốn nói gì với thần?""ta biết ngươi bắt giữ cung nữ Thịnh Vân Trân của Hoa Thanh Cung là vì sáng nay nàng ấy tới Ngự Hoa Viên, hơn nữa còn ở đó một lúc.""Không sai, đó là thời gian gây án.""Nhưng ta cản ngươi lại là muốn nói với ngươi, thật ra khoảng thời gian đó nàng ấy ở cùng với ta.Ta có thể làm chứng, chứng minh nàng ấy không thể gây án.""Điện hạ nói sáng nay cung nữ Thịnh Vân Trân dừng lại ở Ngự Hoa Viên là vì ở cùng điện hạ?" Sắc mặt Diêm Tá trở nên cổ quái."Đúng vậy." Triệu Húc gật đầu."Điện hạ nghiêm túc chứ?""Nghiêm túc.""Vậy vì sao Tứ hoàng tử điện cũng nói với thần như vậy?""Cái gì?""Nhưng mà ta ngăn lại ngươi, chỉ là tưởng nói cho ngươi, kỳ thật nàng ở Ngự Hoa Viên kia đoạn thời gian, là cùng ta ở bên nhau.Ta có thể thế nàng làm chứng, chứng minh nàng không có gây án thời gian." Triệu Húc nói."Điện hạ là nói, cung nữ Thịnh Vân Trân hôm nay buổi sáng ở Ngự Hoa Viên dừng lại, là bởi vì điện hạ ngài?" Diêm tá nghe xong, biểu tình có chút cổ quái mà nói."Đúng vậy." Triệu Húc gật đầu."Điện hạ là nghiêm túc mà?" Diêm tá hỏi."Nghiêm túc." Triệu Húc nói.Diêm tá nghe xong, biểu tình lập tức nghiêm túc lên: "Kia vì cái gì, Tứ hoàng tử điện hạ cũng cùng thần nói đồng dạng lời nói đâu?""Cái gì?" Triệu Húc cứng đờ, "Ngươi nói Tứ hoàng huynh?""Đúng vậy.Khi thần vừa ra khỏi Ngự Thư Phòng của bệ hạ, liền gặp Tứ hoàng tử điện hạ.Tứ hoàng tử điện hạ nói với thần, khoảng thời gian cung nữ Thịnh Vân Trân dừng lại ở Ngự Hoa Viên thật ra là ở cùng ngài ấy.Tứ hoàng tử tìm nàng ấy hỏi chút chuyện, cho nên trì hoãn ít thời gian ở Ngự Hoa Viên."Diêm Tá nói xong, cả hai đều trầm mặc.Triệu Húc nhíu mày, tay giấu dưới tay áo nắm chật thành đấm.Tại sao chứ?"Nếu điện hạ không còn chuyện gì khác, vậy thần cáo từ trước." Diêm Tá chắp tay với Triệu Húc, đi về phía cửa cung.Triệu Húc đứng tại chỗ, nhìn Diêm Tá rời đi.Vì sao?Nàng lúc ấy, vì sao lại ở cùng Triệu Hi?Nàng rốt cuộc còn gạt ta bao nhiêu chuyện?Hay là, trong lòng nàng không chỉ có người kia?...Diêm Tá rời khỏi hoàng cung.Khi ông ta sắp đến Hình Bộ thì bị Ngụy Thư Tĩnh cản lại."Ngụy thống lĩnh?" Diêm Tá nhìn thấy y, vô cùng kinh ngạc.Vị Ngụ thống lĩnh này có tiếng "độc lai độc vãng", ngoại trừ công việc, rất ít khi thấy y tiếp xúc với ai.Không biết có phải lần này xuất cung, lần lượt bị Lưu Vân Bạch và Triệu Húc cản đường hay không, bây giờ Ngụy Thư Tĩnh ngày thường không có kết giao đột nhiên cũng tìm tới...Phản ứng đầu tiên của diêm Tá chính là chắc không phải y cũng vì cung nữ Thịnh Vân Trân kia chứ?Có điều rất nhanh, Diêm Tá liền phủ định suy nghĩ này.Nếu thật là thế, vậy cung nữ Thịnh Vân Trân kia cũng quá thần kỳ rồi."Diêm đại nhân, nghe nói ngài bắt một cung nữ của Hoa Thanh Cung..." Ngụy Thư Tĩnh mở lời."..." Diêm Tá."Diêm đại nhân?" Ngụy Thư Tĩnh phát hiện thái độ của ông ta không đúng lắm, nghi hoặc hỏi.Diêm Tá nhíu mày: "Chắc Ngụy thống lĩnh sẽ không nói với ta, cung nữ Thịnh Vân Trân ở lại Ngự Hoa Viên là vì ở cùng ngài đấy chứ?""Không phải.Sao Diêm đại nhân lại nói như vậy?" Ngụy Thư Tĩnh khó hiểu."Không phải thì tốt.Ta chỉ thuận miệng hỏi thôi." Diêm Tá thở phào, "Có điều, Ngụy thống lĩnh tới tìm ta để nói chuyện gì?".

Chương 887: 887: Gặp Ba Người