Tác giả:

Hoàng Quý Phi đương triều Thịnh Vân Trân luôn mang theo ác danh bên mình. Người đời nói nàng là Đát Kỷ, mắng nàng là Bao Tự, nói nàng tàn nhẫn độc ác, mắng nàng hãm hại trung lương, nói nàng mê hoặc Hoàng Thượng, mắng nàng tư thông phế Thái Tử...!Dù sao, cái gì cũng có. Thời điểm Lý Chấp biết mình được điều tới Tê Phượng Cung của Hoàng Quý Phi làm việc, tâm trạng vô cùng không tốt. Xung quanh cũng giống như hắn vừa được chọn làm thị vệ đều đang bàn tán chỗ tốt khi làm việc ở Tê Phượng Cung, bàn xem làm thế nào để lấy lòng vị Hoàng Quý Phi sủng quan lục cung đó, chỉ có Lý Chấp khinh thường. Lúc này, có người tới hỏi hắn, có cách gì không? Lý Chấp trả lời qua loa có lệ. Người nọ lại hỏi, Lý Chấp liền tìm lý do tránh đi. Tháng trước hắn mới thông qua khảo hạch, vào cung làm việc, đối với đường đi trong hậu cung vẫn còn chưa nhớ rõ. Chờ hắn hoàn hồn, phát hiện mình đã tới một nơi hoàn toàn xa lạ, là một đình viện cực kỳ lịch sự tao nhã. Đi theo con đường nhỏ, phía trước xuất hiện một tòa…

Chương 1638: 1638: Ám Chỉ

Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý PhiTác giả: Linh Tiểu TứcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng Quý Phi đương triều Thịnh Vân Trân luôn mang theo ác danh bên mình. Người đời nói nàng là Đát Kỷ, mắng nàng là Bao Tự, nói nàng tàn nhẫn độc ác, mắng nàng hãm hại trung lương, nói nàng mê hoặc Hoàng Thượng, mắng nàng tư thông phế Thái Tử...!Dù sao, cái gì cũng có. Thời điểm Lý Chấp biết mình được điều tới Tê Phượng Cung của Hoàng Quý Phi làm việc, tâm trạng vô cùng không tốt. Xung quanh cũng giống như hắn vừa được chọn làm thị vệ đều đang bàn tán chỗ tốt khi làm việc ở Tê Phượng Cung, bàn xem làm thế nào để lấy lòng vị Hoàng Quý Phi sủng quan lục cung đó, chỉ có Lý Chấp khinh thường. Lúc này, có người tới hỏi hắn, có cách gì không? Lý Chấp trả lời qua loa có lệ. Người nọ lại hỏi, Lý Chấp liền tìm lý do tránh đi. Tháng trước hắn mới thông qua khảo hạch, vào cung làm việc, đối với đường đi trong hậu cung vẫn còn chưa nhớ rõ. Chờ hắn hoàn hồn, phát hiện mình đã tới một nơi hoàn toàn xa lạ, là một đình viện cực kỳ lịch sự tao nhã. Đi theo con đường nhỏ, phía trước xuất hiện một tòa… Ban đầu Vân Trân chỉ cảm thấy do thân phận của hai người không xứng đôi.Bà ta cho rằng Triệu Húc thân là Tứ công tử của Ninh Vương phủ, thích một nha hoàn xuất thân nô tịch thật sự mất thân phận.Dần dần, bà ta phát hiện tình cảm Triệu Húc dành cho Vân Trân sớm đã vượt qua tưởng tượng của bà ta, nằm ngoài phạm vi bà ta khống chế.Tiếp tục đi về trước một bước, rất có khả năng sẽ rơi vào biển lửa.Lúc này, Tô Thái Hậu liều mạng muốn diệt trừ Vân Trân.Nhưng Vân Trân khi ấy há dễ dàng bị diệt trừ như vậy?Sau này, thời điểm Vân Trân bị vu oan hạ độc Thái Hoàng Thái Hậu, bị nhốt vào thiên lao...!Bát sư huynh được Ngụy Thư Tĩnh nhờ vả, đưa nàng về Tây Nam.Khoảng thời gian đó, Tô Thái Hậu nghĩ mọi cách diệt trừ nàng, thậm chí không tiếc lấy ra mười vạn hoàng kim treo làm giải thưởng.Nhưng dù vậy bà ta cũng không thể lấy đầu Vân Trân.Khi đó có lẽ Tô Thái Hậu mới nhận ra biết vậy chẳng làm.Biết vậy chẳng làm...Nếu ngay từ đầu diệt trừ ngọn lửa nhỏ như nàng, vậy đã không có chuyện sau này.Chỉ là do dự một chút, nàng đã như hỏa tinh trong đống cỏ khô lan khắp thảo nguyên.Chờ bà ta ý thức được, thế lửa đã không có cách nào dập tắt.Giọng của Tô Thái Hậu kéo Vân Trân từ hồi ức trở về."Ngươi cảm thấy ai gia nên gọi ngươi là gì?" Tô Thái Hậu nheo mắt nhìn nàng, "Là Vân phi, Trân Nhi, hay Thịnh Vân Trân hả?"Tô Thái Hậu vừa dứt lời, Vân Trân nhíu mày."Thái Hậu muốn gọi thần thiếp thế nào thì cứ gọi thần thiếp thế ấy." Vân Trân đáp."Không, ngươi không hiểu ý của ai gia." Tô Thái Hậu nhìn nàng, ánh mắt sắc bén như dao, "Ai gia nói đến chữ Thịnh.Ngươi có biết tại sao ai gia lại nhất mạnh họ Thịnh này không?"Lời này của Tô Thái Hậu rõ ràng có một tầng nghĩa khác.Họ "Thịnh" thì sao?Thời điểm từ Tây Nam hồi kinh, tìm thuốc dẫn cho Lệ Vô Ngân, nàng đã dùng họ "Thịnh", chẳng qua khi ấy nàng dùng chữ "Thịnh" quận thủ Thịnh gia ở Lẫm Châu.Hiện tại, Tô Thái Hậu cố ý nhắc tới chữ "Thịnh", hiển nhiên không phải Thịnh gia quận Lẫm Châu, mà là người khác.Vậy ngoại trừ quận thủ Thịnh gia ở Lẫm Châu thì còn ai họ Thịnh?Thân thể Vân Trân lập tức cứng đờ.Bởi vì nàng nghĩ tới một gia tộc khác.Đó là gia tộc vì chiến loạn nhiều năm trước, từ họ "Triệu" sửa thành "Thịnh".Thịnh gia "Tham Lang".Nghĩ đến đây, nàng ngẩng đầu nhìn Tô Thái Hậu.Không thể nào.Nàng nghĩ.Tô Thái Hậu không thể biết quan hệ giữa nàng và Thịnh gia "Tham Lang".Bởi vì trên thế gian này người biết bí mật hoặc là chết, hoặc là mất tích, hoặc là chạy trốn tới Nhung.Hiện tại trong kinh thành chỉ có một mình nàng biết bí mật đó.Mà nàng là người không có khả năng nói cho Tô Thái Hậu biết bí mật đo nhất.Cho nên nếu không phải nàng thì còn là ai?"Thịnh" gia mà Tô Thái Hậu nói thật sự là ám chỉ Thịnh gia "Tham Lang" sao?"Ngươi nghĩ tới rồi đúng không?" Tô Thái Hậu nói, "Ai gia cảm thấy ngươi đã nghĩ tới.Dù sao mới mấy ngày trước, ngươi mới gặp huynh trưởng của ngươi, những người thân của ngươi...!Ai gia nghĩ, ngươi sẽ không quên bọn họ nhanh như vậy.".

Ban đầu Vân Trân chỉ cảm thấy do thân phận của hai người không xứng đôi.

Bà ta cho rằng Triệu Húc thân là Tứ công tử của Ninh Vương phủ, thích một nha hoàn xuất thân nô tịch thật sự mất thân phận.

Dần dần, bà ta phát hiện tình cảm Triệu Húc dành cho Vân Trân sớm đã vượt qua tưởng tượng của bà ta, nằm ngoài phạm vi bà ta khống chế.

Tiếp tục đi về trước một bước, rất có khả năng sẽ rơi vào biển lửa.

Lúc này, Tô Thái Hậu liều mạng muốn diệt trừ Vân Trân.

Nhưng Vân Trân khi ấy há dễ dàng bị diệt trừ như vậy?

Sau này, thời điểm Vân Trân bị vu oan hạ độc Thái Hoàng Thái Hậu, bị nhốt vào thiên lao...!Bát sư huynh được Ngụy Thư Tĩnh nhờ vả, đưa nàng về Tây Nam.

Khoảng thời gian đó, Tô Thái Hậu nghĩ mọi cách diệt trừ nàng, thậm chí không tiếc lấy ra mười vạn hoàng kim treo làm giải thưởng.

Nhưng dù vậy bà ta cũng không thể lấy đầu Vân Trân.

Khi đó có lẽ Tô Thái Hậu mới nhận ra biết vậy chẳng làm.

Biết vậy chẳng làm...

Nếu ngay từ đầu diệt trừ ngọn lửa nhỏ như nàng, vậy đã không có chuyện sau này.

Chỉ là do dự một chút, nàng đã như hỏa tinh trong đống cỏ khô lan khắp thảo nguyên.

Chờ bà ta ý thức được, thế lửa đã không có cách nào dập tắt.

Giọng của Tô Thái Hậu kéo Vân Trân từ hồi ức trở về.

"Ngươi cảm thấy ai gia nên gọi ngươi là gì?" Tô Thái Hậu nheo mắt nhìn nàng, "Là Vân phi, Trân Nhi, hay Thịnh Vân Trân hả?"

Tô Thái Hậu vừa dứt lời, Vân Trân nhíu mày.

"Thái Hậu muốn gọi thần thiếp thế nào thì cứ gọi thần thiếp thế ấy." Vân Trân đáp.

"Không, ngươi không hiểu ý của ai gia." Tô Thái Hậu nhìn nàng, ánh mắt sắc bén như dao, "Ai gia nói đến chữ Thịnh.

Ngươi có biết tại sao ai gia lại nhất mạnh họ Thịnh này không?"

Lời này của Tô Thái Hậu rõ ràng có một tầng nghĩa khác.

Họ "Thịnh" thì sao?

Thời điểm từ Tây Nam hồi kinh, tìm thuốc dẫn cho Lệ Vô Ngân, nàng đã dùng họ "Thịnh", chẳng qua khi ấy nàng dùng chữ "Thịnh" quận thủ Thịnh gia ở Lẫm Châu.

Hiện tại, Tô Thái Hậu cố ý nhắc tới chữ "Thịnh", hiển nhiên không phải Thịnh gia quận Lẫm Châu, mà là người khác.

Vậy ngoại trừ quận thủ Thịnh gia ở Lẫm Châu thì còn ai họ Thịnh?

Thân thể Vân Trân lập tức cứng đờ.

Bởi vì nàng nghĩ tới một gia tộc khác.

Đó là gia tộc vì chiến loạn nhiều năm trước, từ họ "Triệu" sửa thành "Thịnh".

Thịnh gia "Tham Lang".

Nghĩ đến đây, nàng ngẩng đầu nhìn Tô Thái Hậu.

Không thể nào.

Nàng nghĩ.

Tô Thái Hậu không thể biết quan hệ giữa nàng và Thịnh gia "Tham Lang".

Bởi vì trên thế gian này người biết bí mật hoặc là chết, hoặc là mất tích, hoặc là chạy trốn tới Nhung.

Hiện tại trong kinh thành chỉ có một mình nàng biết bí mật đó.

Mà nàng là người không có khả năng nói cho Tô Thái Hậu biết bí mật đo nhất.

Cho nên nếu không phải nàng thì còn là ai?

"Thịnh" gia mà Tô Thái Hậu nói thật sự là ám chỉ Thịnh gia "Tham Lang" sao?

"Ngươi nghĩ tới rồi đúng không?" Tô Thái Hậu nói, "Ai gia cảm thấy ngươi đã nghĩ tới.

Dù sao mới mấy ngày trước, ngươi mới gặp huynh trưởng của ngươi, những người thân của ngươi...!Ai gia nghĩ, ngươi sẽ không quên bọn họ nhanh như vậy.".

Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý PhiTác giả: Linh Tiểu TứcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng Quý Phi đương triều Thịnh Vân Trân luôn mang theo ác danh bên mình. Người đời nói nàng là Đát Kỷ, mắng nàng là Bao Tự, nói nàng tàn nhẫn độc ác, mắng nàng hãm hại trung lương, nói nàng mê hoặc Hoàng Thượng, mắng nàng tư thông phế Thái Tử...!Dù sao, cái gì cũng có. Thời điểm Lý Chấp biết mình được điều tới Tê Phượng Cung của Hoàng Quý Phi làm việc, tâm trạng vô cùng không tốt. Xung quanh cũng giống như hắn vừa được chọn làm thị vệ đều đang bàn tán chỗ tốt khi làm việc ở Tê Phượng Cung, bàn xem làm thế nào để lấy lòng vị Hoàng Quý Phi sủng quan lục cung đó, chỉ có Lý Chấp khinh thường. Lúc này, có người tới hỏi hắn, có cách gì không? Lý Chấp trả lời qua loa có lệ. Người nọ lại hỏi, Lý Chấp liền tìm lý do tránh đi. Tháng trước hắn mới thông qua khảo hạch, vào cung làm việc, đối với đường đi trong hậu cung vẫn còn chưa nhớ rõ. Chờ hắn hoàn hồn, phát hiện mình đã tới một nơi hoàn toàn xa lạ, là một đình viện cực kỳ lịch sự tao nhã. Đi theo con đường nhỏ, phía trước xuất hiện một tòa… Ban đầu Vân Trân chỉ cảm thấy do thân phận của hai người không xứng đôi.Bà ta cho rằng Triệu Húc thân là Tứ công tử của Ninh Vương phủ, thích một nha hoàn xuất thân nô tịch thật sự mất thân phận.Dần dần, bà ta phát hiện tình cảm Triệu Húc dành cho Vân Trân sớm đã vượt qua tưởng tượng của bà ta, nằm ngoài phạm vi bà ta khống chế.Tiếp tục đi về trước một bước, rất có khả năng sẽ rơi vào biển lửa.Lúc này, Tô Thái Hậu liều mạng muốn diệt trừ Vân Trân.Nhưng Vân Trân khi ấy há dễ dàng bị diệt trừ như vậy?Sau này, thời điểm Vân Trân bị vu oan hạ độc Thái Hoàng Thái Hậu, bị nhốt vào thiên lao...!Bát sư huynh được Ngụy Thư Tĩnh nhờ vả, đưa nàng về Tây Nam.Khoảng thời gian đó, Tô Thái Hậu nghĩ mọi cách diệt trừ nàng, thậm chí không tiếc lấy ra mười vạn hoàng kim treo làm giải thưởng.Nhưng dù vậy bà ta cũng không thể lấy đầu Vân Trân.Khi đó có lẽ Tô Thái Hậu mới nhận ra biết vậy chẳng làm.Biết vậy chẳng làm...Nếu ngay từ đầu diệt trừ ngọn lửa nhỏ như nàng, vậy đã không có chuyện sau này.Chỉ là do dự một chút, nàng đã như hỏa tinh trong đống cỏ khô lan khắp thảo nguyên.Chờ bà ta ý thức được, thế lửa đã không có cách nào dập tắt.Giọng của Tô Thái Hậu kéo Vân Trân từ hồi ức trở về."Ngươi cảm thấy ai gia nên gọi ngươi là gì?" Tô Thái Hậu nheo mắt nhìn nàng, "Là Vân phi, Trân Nhi, hay Thịnh Vân Trân hả?"Tô Thái Hậu vừa dứt lời, Vân Trân nhíu mày."Thái Hậu muốn gọi thần thiếp thế nào thì cứ gọi thần thiếp thế ấy." Vân Trân đáp."Không, ngươi không hiểu ý của ai gia." Tô Thái Hậu nhìn nàng, ánh mắt sắc bén như dao, "Ai gia nói đến chữ Thịnh.Ngươi có biết tại sao ai gia lại nhất mạnh họ Thịnh này không?"Lời này của Tô Thái Hậu rõ ràng có một tầng nghĩa khác.Họ "Thịnh" thì sao?Thời điểm từ Tây Nam hồi kinh, tìm thuốc dẫn cho Lệ Vô Ngân, nàng đã dùng họ "Thịnh", chẳng qua khi ấy nàng dùng chữ "Thịnh" quận thủ Thịnh gia ở Lẫm Châu.Hiện tại, Tô Thái Hậu cố ý nhắc tới chữ "Thịnh", hiển nhiên không phải Thịnh gia quận Lẫm Châu, mà là người khác.Vậy ngoại trừ quận thủ Thịnh gia ở Lẫm Châu thì còn ai họ Thịnh?Thân thể Vân Trân lập tức cứng đờ.Bởi vì nàng nghĩ tới một gia tộc khác.Đó là gia tộc vì chiến loạn nhiều năm trước, từ họ "Triệu" sửa thành "Thịnh".Thịnh gia "Tham Lang".Nghĩ đến đây, nàng ngẩng đầu nhìn Tô Thái Hậu.Không thể nào.Nàng nghĩ.Tô Thái Hậu không thể biết quan hệ giữa nàng và Thịnh gia "Tham Lang".Bởi vì trên thế gian này người biết bí mật hoặc là chết, hoặc là mất tích, hoặc là chạy trốn tới Nhung.Hiện tại trong kinh thành chỉ có một mình nàng biết bí mật đó.Mà nàng là người không có khả năng nói cho Tô Thái Hậu biết bí mật đo nhất.Cho nên nếu không phải nàng thì còn là ai?"Thịnh" gia mà Tô Thái Hậu nói thật sự là ám chỉ Thịnh gia "Tham Lang" sao?"Ngươi nghĩ tới rồi đúng không?" Tô Thái Hậu nói, "Ai gia cảm thấy ngươi đã nghĩ tới.Dù sao mới mấy ngày trước, ngươi mới gặp huynh trưởng của ngươi, những người thân của ngươi...!Ai gia nghĩ, ngươi sẽ không quên bọn họ nhanh như vậy.".

Chương 1638: 1638: Ám Chỉ