Hoàng Quý Phi đương triều Thịnh Vân Trân luôn mang theo ác danh bên mình. Người đời nói nàng là Đát Kỷ, mắng nàng là Bao Tự, nói nàng tàn nhẫn độc ác, mắng nàng hãm hại trung lương, nói nàng mê hoặc Hoàng Thượng, mắng nàng tư thông phế Thái Tử...!Dù sao, cái gì cũng có. Thời điểm Lý Chấp biết mình được điều tới Tê Phượng Cung của Hoàng Quý Phi làm việc, tâm trạng vô cùng không tốt. Xung quanh cũng giống như hắn vừa được chọn làm thị vệ đều đang bàn tán chỗ tốt khi làm việc ở Tê Phượng Cung, bàn xem làm thế nào để lấy lòng vị Hoàng Quý Phi sủng quan lục cung đó, chỉ có Lý Chấp khinh thường. Lúc này, có người tới hỏi hắn, có cách gì không? Lý Chấp trả lời qua loa có lệ. Người nọ lại hỏi, Lý Chấp liền tìm lý do tránh đi. Tháng trước hắn mới thông qua khảo hạch, vào cung làm việc, đối với đường đi trong hậu cung vẫn còn chưa nhớ rõ. Chờ hắn hoàn hồn, phát hiện mình đã tới một nơi hoàn toàn xa lạ, là một đình viện cực kỳ lịch sự tao nhã. Đi theo con đường nhỏ, phía trước xuất hiện một tòa…
Chương 1678: 1678: Định Cư
Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý PhiTác giả: Linh Tiểu TứcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng Quý Phi đương triều Thịnh Vân Trân luôn mang theo ác danh bên mình. Người đời nói nàng là Đát Kỷ, mắng nàng là Bao Tự, nói nàng tàn nhẫn độc ác, mắng nàng hãm hại trung lương, nói nàng mê hoặc Hoàng Thượng, mắng nàng tư thông phế Thái Tử...!Dù sao, cái gì cũng có. Thời điểm Lý Chấp biết mình được điều tới Tê Phượng Cung của Hoàng Quý Phi làm việc, tâm trạng vô cùng không tốt. Xung quanh cũng giống như hắn vừa được chọn làm thị vệ đều đang bàn tán chỗ tốt khi làm việc ở Tê Phượng Cung, bàn xem làm thế nào để lấy lòng vị Hoàng Quý Phi sủng quan lục cung đó, chỉ có Lý Chấp khinh thường. Lúc này, có người tới hỏi hắn, có cách gì không? Lý Chấp trả lời qua loa có lệ. Người nọ lại hỏi, Lý Chấp liền tìm lý do tránh đi. Tháng trước hắn mới thông qua khảo hạch, vào cung làm việc, đối với đường đi trong hậu cung vẫn còn chưa nhớ rõ. Chờ hắn hoàn hồn, phát hiện mình đã tới một nơi hoàn toàn xa lạ, là một đình viện cực kỳ lịch sự tao nhã. Đi theo con đường nhỏ, phía trước xuất hiện một tòa… Tuyết đông tan.Mùa xuân tới.Bát gia mới ngồi thuyền quay lại đảo.Trở về cùng ông ta còn có những thủ hạ "Tham Lang" ở Nhung.Con thuyền đánh cá kia tổng cộng đi ba lần mới đưa mọi người lên đảo.Lần này có khoảng trăm người.Trong số bọn họ, đa phần đều chưa từng gặp Vân Trân, nhưng họ không hề xa lạ về nàng.Ban đầu vì nàng là người bên cạnh Triệu Húc, sau này vì nàng là nữ nhi duy nhất của Thịnh Vân Lan.Vân Trân và Miến Đà Loa ở trên đảo hơn hai tháng, đã tìm được tòa nhà hoang phế kia.Nhưng Quy Vân Trang dù sao cũng hoang phế nhiều năm.Mấy người bọn họ nhân lực hữu hạn, có những nơi đã tổn hại vô cùng nghiêm trọng.Bọn họ chỉ có thể quét tước nơi có thể cho người ở.Hiện tại, trên đảo lại tới hơn trăm người.Mọi người cùng chia nhau làm việc, chưa đến nửa tháng, Quy Vân Trang trên cơ bản đã khôi phục bộ dáng ban đầu."Tiểu chủ nhân, biển hiệu Quy Vân Trang này vốn là chủ công tự tay viết." Có thủ hạ nói với nàng, "Hiện giờ nhà mới xây lại, người đề bút đi."Người nọ nói xong, những người khác liền phụ họa theo.Vân Trân thoái thác không được, đành phải đồng ý.Thật ra đã lâu rồi nàng không luyện chữ.May mà có vài thứ đã đi vào xương cốt, tuy rằng lâu rồi không luyện tay, có hơi xa lạ, nhưng luyện tập một chút liền tìm được cảm giác ngày xưa.Rất nhanh, Vân Trân đã lần nữa viết xuống biển hiệu ba chữ Quy Vân Trang.Quy Vân Trang lại có người....Cuối cùng, qua thương lượng, người của "Tham Lang" quyết định định cư trên đảo nhỏ này.Với họ mà nói, nhà ban đầu ở đâu, bọn họ sớm đã quên.Nhưng nơi này lại có ý nghĩa khác.Mà thủ hạ còn lại vốn thân như huynh đệ tỷ muội.Mọi người ở bên nhau cũng có thể chiếu cố.Lúc này, Vân Trân có suy nghĩ muốn rời đi.Nhưng nàng còn chưa kịp nói ra, đã bị những người khác nhìn thấu.Bát gia lén tới tìm nàng, hi vọng nàng có thể ở trên đảo thêm một thời gian.Bởi vì mọi người vừa tới đây, vừa bắt đầu xây dựng gia viên, vẫn cần có nàng.Nàng ở đây, mọi người như nhìn thấy Thịnh Vân Lan....Vân Trân bị giữ lại.Ngoại trừ bị "Tham Lang" giữ lại còn là bầu không khí ở đây.Nàng cảm thấy thật kỳ lạ, rõ ràng lúc trước những người này vì quan hệ của nàng và Triệu Húc mà tính kế nàng.Nhưng khi thay đổi thân phận, nàng đi theo họ, thế mà có cảm giác của gia đình.Ở đây không có nhiều quy tắc, khiến nàng cảm thấy tự do, cũng rất tự tại.Nàng hưởng thụ cảm giác này.Sau khi Quy Vân Trang được trùng tu lại, Vân Trân và mọi người ở lại đây.Kế tiếp, có thủ hạ lấy Quy Vân Trang làm trung tâm, bắt đầu xây dựng nhà cửa.Có người dìu già dắt trẻ dọn về Quy Vân Trân, ổn định nhà mới....Nửa năm sau, kiến trúc trên đảo nhỏ đã có quy mô.Mọi người từ trạng thái hưng phấn vui sướng ban đầu dần bình tĩnh lại.Bọn họ hình như đã quen với cuộc sống trên đảo.Mà Bát gia và những thủ hạ khác cũng bắt đầu chuẩn bị phái người đi khắp nơi tìm người của "Tham Lang" về.Nếu bọn họ đã có nơi an hưởng tuổi già, vậy thì có họ chút bạc.Nếu không thì sẽ trưng cầu ý kiến của họ..
Tuyết đông tan.
Mùa xuân tới.
Bát gia mới ngồi thuyền quay lại đảo.
Trở về cùng ông ta còn có những thủ hạ "Tham Lang" ở Nhung.
Con thuyền đánh cá kia tổng cộng đi ba lần mới đưa mọi người lên đảo.
Lần này có khoảng trăm người.
Trong số bọn họ, đa phần đều chưa từng gặp Vân Trân, nhưng họ không hề xa lạ về nàng.
Ban đầu vì nàng là người bên cạnh Triệu Húc, sau này vì nàng là nữ nhi duy nhất của Thịnh Vân Lan.
Vân Trân và Miến Đà Loa ở trên đảo hơn hai tháng, đã tìm được tòa nhà hoang phế kia.
Nhưng Quy Vân Trang dù sao cũng hoang phế nhiều năm.
Mấy người bọn họ nhân lực hữu hạn, có những nơi đã tổn hại vô cùng nghiêm trọng.
Bọn họ chỉ có thể quét tước nơi có thể cho người ở.
Hiện tại, trên đảo lại tới hơn trăm người.
Mọi người cùng chia nhau làm việc, chưa đến nửa tháng, Quy Vân Trang trên cơ bản đã khôi phục bộ dáng ban đầu.
"Tiểu chủ nhân, biển hiệu Quy Vân Trang này vốn là chủ công tự tay viết." Có thủ hạ nói với nàng, "Hiện giờ nhà mới xây lại, người đề bút đi."
Người nọ nói xong, những người khác liền phụ họa theo.
Vân Trân thoái thác không được, đành phải đồng ý.
Thật ra đã lâu rồi nàng không luyện chữ.
May mà có vài thứ đã đi vào xương cốt, tuy rằng lâu rồi không luyện tay, có hơi xa lạ, nhưng luyện tập một chút liền tìm được cảm giác ngày xưa.
Rất nhanh, Vân Trân đã lần nữa viết xuống biển hiệu ba chữ Quy Vân Trang.
Quy Vân Trang lại có người.
...
Cuối cùng, qua thương lượng, người của "Tham Lang" quyết định định cư trên đảo nhỏ này.
Với họ mà nói, nhà ban đầu ở đâu, bọn họ sớm đã quên.
Nhưng nơi này lại có ý nghĩa khác.
Mà thủ hạ còn lại vốn thân như huynh đệ tỷ muội.
Mọi người ở bên nhau cũng có thể chiếu cố.
Lúc này, Vân Trân có suy nghĩ muốn rời đi.
Nhưng nàng còn chưa kịp nói ra, đã bị những người khác nhìn thấu.
Bát gia lén tới tìm nàng, hi vọng nàng có thể ở trên đảo thêm một thời gian.
Bởi vì mọi người vừa tới đây, vừa bắt đầu xây dựng gia viên, vẫn cần có nàng.
Nàng ở đây, mọi người như nhìn thấy Thịnh Vân Lan.
...
Vân Trân bị giữ lại.
Ngoại trừ bị "Tham Lang" giữ lại còn là bầu không khí ở đây.
Nàng cảm thấy thật kỳ lạ, rõ ràng lúc trước những người này vì quan hệ của nàng và Triệu Húc mà tính kế nàng.
Nhưng khi thay đổi thân phận, nàng đi theo họ, thế mà có cảm giác của gia đình.
Ở đây không có nhiều quy tắc, khiến nàng cảm thấy tự do, cũng rất tự tại.
Nàng hưởng thụ cảm giác này.
Sau khi Quy Vân Trang được trùng tu lại, Vân Trân và mọi người ở lại đây.
Kế tiếp, có thủ hạ lấy Quy Vân Trang làm trung tâm, bắt đầu xây dựng nhà cửa.
Có người dìu già dắt trẻ dọn về Quy Vân Trân, ổn định nhà mới.
...
Nửa năm sau, kiến trúc trên đảo nhỏ đã có quy mô.
Mọi người từ trạng thái hưng phấn vui sướng ban đầu dần bình tĩnh lại.
Bọn họ hình như đã quen với cuộc sống trên đảo.
Mà Bát gia và những thủ hạ khác cũng bắt đầu chuẩn bị phái người đi khắp nơi tìm người của "Tham Lang" về.
Nếu bọn họ đã có nơi an hưởng tuổi già, vậy thì có họ chút bạc.
Nếu không thì sẽ trưng cầu ý kiến của họ..
Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý PhiTác giả: Linh Tiểu TứcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng Quý Phi đương triều Thịnh Vân Trân luôn mang theo ác danh bên mình. Người đời nói nàng là Đát Kỷ, mắng nàng là Bao Tự, nói nàng tàn nhẫn độc ác, mắng nàng hãm hại trung lương, nói nàng mê hoặc Hoàng Thượng, mắng nàng tư thông phế Thái Tử...!Dù sao, cái gì cũng có. Thời điểm Lý Chấp biết mình được điều tới Tê Phượng Cung của Hoàng Quý Phi làm việc, tâm trạng vô cùng không tốt. Xung quanh cũng giống như hắn vừa được chọn làm thị vệ đều đang bàn tán chỗ tốt khi làm việc ở Tê Phượng Cung, bàn xem làm thế nào để lấy lòng vị Hoàng Quý Phi sủng quan lục cung đó, chỉ có Lý Chấp khinh thường. Lúc này, có người tới hỏi hắn, có cách gì không? Lý Chấp trả lời qua loa có lệ. Người nọ lại hỏi, Lý Chấp liền tìm lý do tránh đi. Tháng trước hắn mới thông qua khảo hạch, vào cung làm việc, đối với đường đi trong hậu cung vẫn còn chưa nhớ rõ. Chờ hắn hoàn hồn, phát hiện mình đã tới một nơi hoàn toàn xa lạ, là một đình viện cực kỳ lịch sự tao nhã. Đi theo con đường nhỏ, phía trước xuất hiện một tòa… Tuyết đông tan.Mùa xuân tới.Bát gia mới ngồi thuyền quay lại đảo.Trở về cùng ông ta còn có những thủ hạ "Tham Lang" ở Nhung.Con thuyền đánh cá kia tổng cộng đi ba lần mới đưa mọi người lên đảo.Lần này có khoảng trăm người.Trong số bọn họ, đa phần đều chưa từng gặp Vân Trân, nhưng họ không hề xa lạ về nàng.Ban đầu vì nàng là người bên cạnh Triệu Húc, sau này vì nàng là nữ nhi duy nhất của Thịnh Vân Lan.Vân Trân và Miến Đà Loa ở trên đảo hơn hai tháng, đã tìm được tòa nhà hoang phế kia.Nhưng Quy Vân Trang dù sao cũng hoang phế nhiều năm.Mấy người bọn họ nhân lực hữu hạn, có những nơi đã tổn hại vô cùng nghiêm trọng.Bọn họ chỉ có thể quét tước nơi có thể cho người ở.Hiện tại, trên đảo lại tới hơn trăm người.Mọi người cùng chia nhau làm việc, chưa đến nửa tháng, Quy Vân Trang trên cơ bản đã khôi phục bộ dáng ban đầu."Tiểu chủ nhân, biển hiệu Quy Vân Trang này vốn là chủ công tự tay viết." Có thủ hạ nói với nàng, "Hiện giờ nhà mới xây lại, người đề bút đi."Người nọ nói xong, những người khác liền phụ họa theo.Vân Trân thoái thác không được, đành phải đồng ý.Thật ra đã lâu rồi nàng không luyện chữ.May mà có vài thứ đã đi vào xương cốt, tuy rằng lâu rồi không luyện tay, có hơi xa lạ, nhưng luyện tập một chút liền tìm được cảm giác ngày xưa.Rất nhanh, Vân Trân đã lần nữa viết xuống biển hiệu ba chữ Quy Vân Trang.Quy Vân Trang lại có người....Cuối cùng, qua thương lượng, người của "Tham Lang" quyết định định cư trên đảo nhỏ này.Với họ mà nói, nhà ban đầu ở đâu, bọn họ sớm đã quên.Nhưng nơi này lại có ý nghĩa khác.Mà thủ hạ còn lại vốn thân như huynh đệ tỷ muội.Mọi người ở bên nhau cũng có thể chiếu cố.Lúc này, Vân Trân có suy nghĩ muốn rời đi.Nhưng nàng còn chưa kịp nói ra, đã bị những người khác nhìn thấu.Bát gia lén tới tìm nàng, hi vọng nàng có thể ở trên đảo thêm một thời gian.Bởi vì mọi người vừa tới đây, vừa bắt đầu xây dựng gia viên, vẫn cần có nàng.Nàng ở đây, mọi người như nhìn thấy Thịnh Vân Lan....Vân Trân bị giữ lại.Ngoại trừ bị "Tham Lang" giữ lại còn là bầu không khí ở đây.Nàng cảm thấy thật kỳ lạ, rõ ràng lúc trước những người này vì quan hệ của nàng và Triệu Húc mà tính kế nàng.Nhưng khi thay đổi thân phận, nàng đi theo họ, thế mà có cảm giác của gia đình.Ở đây không có nhiều quy tắc, khiến nàng cảm thấy tự do, cũng rất tự tại.Nàng hưởng thụ cảm giác này.Sau khi Quy Vân Trang được trùng tu lại, Vân Trân và mọi người ở lại đây.Kế tiếp, có thủ hạ lấy Quy Vân Trang làm trung tâm, bắt đầu xây dựng nhà cửa.Có người dìu già dắt trẻ dọn về Quy Vân Trân, ổn định nhà mới....Nửa năm sau, kiến trúc trên đảo nhỏ đã có quy mô.Mọi người từ trạng thái hưng phấn vui sướng ban đầu dần bình tĩnh lại.Bọn họ hình như đã quen với cuộc sống trên đảo.Mà Bát gia và những thủ hạ khác cũng bắt đầu chuẩn bị phái người đi khắp nơi tìm người của "Tham Lang" về.Nếu bọn họ đã có nơi an hưởng tuổi già, vậy thì có họ chút bạc.Nếu không thì sẽ trưng cầu ý kiến của họ..