Hoàng Phủ Quyết vẫn cho là đàn bà là phiền toái, nhàm chán, cho đến khi gặp được cô thì mới hiểu được có những thứ là ngoại lệ. Chẳng hạn như cô, có thể khiến hắn từ sáng đến tối đều yêu thích không buông tay!* * ** * *Môi của người đàn ông rơi vào bên tai, nụ hôn ẩm ướt kèm theo hô hấp nóng rực, mang theo nhiệt độ nóng trêи người. Chợt, bên tai căng thẳng, răng người đàn ông nhẹ nhàng cắn tới. Hắn cắn không hề đau, nhưng dường như cắn xé tất cả dây thần kinh của Cam Viện, cảm giác tê dại trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, cô không nhịn được da căng lên, người không tự chủ ở trong ngực hắn rùng mình một cái. Bàn tay ôm ngang hông cô buộc chặt, thân thể hai người càng khít chặt lại, da người đàn ông rất nhẵn bóng, nhưng trong ngực lại cảm nhận được sự vững chắc. Ôm lấy cô, hắn một lúc hôn cô, một lúc lại cắn cô, tư thế đó dường như muốn "một ngụm đem cô nuốt chửng". Lý trí đều bị hắn cắn thành mảnh vụn, từ sợi tóc đến bàn chân đều kêu gào muốn thân cận với hắn, cô đưa cánh tay ôm…
Chương 55: Kiểm Tra Quan Hệ Cha Con 2
Vợ Mang Thai: Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ HaiTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Phủ Quyết vẫn cho là đàn bà là phiền toái, nhàm chán, cho đến khi gặp được cô thì mới hiểu được có những thứ là ngoại lệ. Chẳng hạn như cô, có thể khiến hắn từ sáng đến tối đều yêu thích không buông tay!* * ** * *Môi của người đàn ông rơi vào bên tai, nụ hôn ẩm ướt kèm theo hô hấp nóng rực, mang theo nhiệt độ nóng trêи người. Chợt, bên tai căng thẳng, răng người đàn ông nhẹ nhàng cắn tới. Hắn cắn không hề đau, nhưng dường như cắn xé tất cả dây thần kinh của Cam Viện, cảm giác tê dại trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, cô không nhịn được da căng lên, người không tự chủ ở trong ngực hắn rùng mình một cái. Bàn tay ôm ngang hông cô buộc chặt, thân thể hai người càng khít chặt lại, da người đàn ông rất nhẵn bóng, nhưng trong ngực lại cảm nhận được sự vững chắc. Ôm lấy cô, hắn một lúc hôn cô, một lúc lại cắn cô, tư thế đó dường như muốn "một ngụm đem cô nuốt chửng". Lý trí đều bị hắn cắn thành mảnh vụn, từ sợi tóc đến bàn chân đều kêu gào muốn thân cận với hắn, cô đưa cánh tay ôm… Hoàng Phủ Quyết giơ cánh tay lên "Cửa ở sau lưng cô."Cam Viện bĩu môi một cái, xoay người bước vào phòng vệ sinh.Khi bước vào phòng vệ sinh, mở vòi nước mặc cho nó chảy, cô liền đưa tay vào túi quần lấy ra một con dao gấp nhỏ ra.Đưa tay kéo mái tóc dài xuống, cô cẩn thận nắm lấy tóc, dùng dao gấp cẩn thận cắt vài sợi tóc rồi cẩn thận đặt phần có chân tóc lên khăn giấy.Cái đầu này ngắn hẳn là xấp xỉ bằng chiều dài tóc của con trai cô.Cất con dao gấp lại và cột lại mái tóc dài của mình, cô cẩn thận bỏ những mảnh vụn thừa vào bồn rửa mặt để nói rớt xuống ống, sau đó cô dùng tay nắm những sợi tóc ngắn đã cắt trêи khăn giấy kia rồi cẩn thận nhét vào túi..Rửa tay xong, cô tắt vòi, như không có chuyện gì bước ra ngoài.Trêи bàn ăn, Cam Đường không biết đang nói gì, người đàn ông đó luôn nghiêm túc giờ lại cười thành tiếng.Nhìn nghiêng về phía chỗ ngồi của Cam Đường, anh cười nhẹ."Thật không?"Đứa nhỏ đưa một ngón tay lên môi, "Suỵt" một tiếng."Không phải đang xấu gì về mẹ đó chứ?"Không đợi Cam Đường nói, Hoàng Phủ Quyết đã lên tiếng trước."Đây là bí mật của anh với Tiểu Đường."Đứa nhỏ mỉm cười gật đầu.Hừ!Có gì đặc biệt hơn người đâu.Cam Viện nắm đũa tiếp tục ăn, đứa nhỏ ngoắc ngoắc tay với Hoàng Phủ Quyết, Hoàng Phủ Quyết cúi người lại gần, nghe cậu nói bên tai của mình, ánh mắt nhìn chắm chú Cam Viện, gật đầu không ngừng, chốc lát lại xoay người cùng Cam Đường kề tai nói nhỏ.Đứa nhỏ nhìn mẹ cười khúc khích, đặt ngón tay lên môi, nhẹ gật đầu, rồi Cam Đường liền ngậm cái miệng nhỏ nhắn lại làm dáng vẻ kín đáo.Nhạt nhẽo!Cam Viện trong lòng oán thầm, nhưng lại có chút tò mò.Nhìn biểu hiện của hai người, chắc hẳn họ đã nói điều gì đó liên quan về cô, chẳng lẽ Hoàng Phủ Quyết đang hỏi dò thông tin của cô từ con trai sao.Nghĩ đến đây trong lòng cô liền căng thẳng.Dù con trai cô không biết chuyện của cô, nhưng là có một số việc, cô cũng không kiêng kỵ, lỡ như có chi tiết nào đó khiến nó nghi ngờ..Thấy hai người họ vẫn đang kề tai nhau nói nhỏ, cô đập đũa một cái."Cam Đường, mẹ đã dạy con thế nào, lúc ăn cơm cần phải như thế nào?""Ăn gì cũng phải tập trung, lúc ăn cơm không một lúc làm hai việc""Vậy thì con đang làm gì?"Đứa nhỏ vô tội nhìn cô chăm chú "Con ăn no rồi."Hoàng Phủ Quyết nhẹ cười ra tiếng.Đè nén lại ý muốn đem khay thức ăn đập vô khuôn mặt đẹp trai của anh, Cam Viện lần nữa từ ghế đứng dậy."Đã vậy thì chúng ta cũng nên đi.""Cô Cam, món tráng miệng chưa được dọn lên." Trợ lý chủ động can ngăn."Tiểu Đường đang mọc răng, sẽ không ăn tráng miệng tối nay." Cam Viện bước đến bên cạnh con trai.Không đợi cô đưa tay ra, Hoàng Phủ Quyết trước cô một bước ôm đứa nhỏ khỏi ghế, "Tôi tiễn hai người.""Không cần".Cô từ chối.Bên kia mặc kệ cô, nắm tay đứa nhỏ dắt ra ngoài cửa.Bất lực, cô không còn cách nào khác là đi theo sau.Trêи đường đi, hai cha con tự nhiên bắt đầu bình luận về các món ăn tối nay.Hai người như nhau không thường nói chuyện nhưng lại nói chuyện với nhau rất vui vẻ.Đi hết một đoạn đường tới cổng, hai người đã được đưa đến bên cạnh xe, Hoàng Phủ Quyết dừng bước lại, xoa nhẹ lên mái tóc của đứa nhỏ."Ngày mai chúng ta đi ăn đồ Pháp.""Ngày mai Tiểu Đường sẽ không rảnh đâu." Cam Viện bước nhanh xuống bậc thềm, hai tay từ trong túi đỡ lấy bả vai vai đứa nhỏ "Lên xe!""Tạm biệt chú Hoàng Phủ."Hướng Hoàng Phủ Quyết nhún vai một cái, Cam Đường xoay người kéo cửa xe ra..
Hoàng Phủ Quyết giơ cánh tay lên "Cửa ở sau lưng cô.
"
Cam Viện bĩu môi một cái, xoay người bước vào phòng vệ sinh.
Khi bước vào phòng vệ sinh, mở vòi nước mặc cho nó chảy, cô liền đưa tay vào túi quần lấy ra một con dao gấp nhỏ ra.
Đưa tay kéo mái tóc dài xuống, cô cẩn thận nắm lấy tóc, dùng dao gấp cẩn thận cắt vài sợi tóc rồi cẩn thận đặt phần có chân tóc lên khăn giấy.
Cái đầu này ngắn hẳn là xấp xỉ bằng chiều dài tóc của con trai cô.
Cất con dao gấp lại và cột lại mái tóc dài của mình, cô cẩn thận bỏ những mảnh vụn thừa vào bồn rửa mặt để nói rớt xuống ống, sau đó cô dùng tay nắm những sợi tóc ngắn đã cắt trêи khăn giấy kia rồi cẩn thận nhét vào túi.
.
Rửa tay xong, cô tắt vòi, như không có chuyện gì bước ra ngoài.
Trêи bàn ăn, Cam Đường không biết đang nói gì, người đàn ông đó luôn nghiêm túc giờ lại cười thành tiếng.
Nhìn nghiêng về phía chỗ ngồi của Cam Đường, anh cười nhẹ.
"Thật không?"
Đứa nhỏ đưa một ngón tay lên môi, "Suỵt" một tiếng.
"Không phải đang xấu gì về mẹ đó chứ?"
Không đợi Cam Đường nói, Hoàng Phủ Quyết đã lên tiếng trước.
"Đây là bí mật của anh với Tiểu Đường.
"
Đứa nhỏ mỉm cười gật đầu.
Hừ!
Có gì đặc biệt hơn người đâu.
Cam Viện nắm đũa tiếp tục ăn, đứa nhỏ ngoắc ngoắc tay với Hoàng Phủ Quyết, Hoàng Phủ Quyết cúi người lại gần, nghe cậu nói bên tai của mình, ánh mắt nhìn chắm chú Cam Viện, gật đầu không ngừng, chốc lát lại xoay người cùng Cam Đường kề tai nói nhỏ.
Đứa nhỏ nhìn mẹ cười khúc khích, đặt ngón tay lên môi, nhẹ gật đầu, rồi Cam Đường liền ngậm cái miệng nhỏ nhắn lại làm dáng vẻ kín đáo.
Nhạt nhẽo!
Cam Viện trong lòng oán thầm, nhưng lại có chút tò mò.
Nhìn biểu hiện của hai người, chắc hẳn họ đã nói điều gì đó liên quan về cô, chẳng lẽ Hoàng Phủ Quyết đang hỏi dò thông tin của cô từ con trai sao.
Nghĩ đến đây trong lòng cô liền căng thẳng.
Dù con trai cô không biết chuyện của cô, nhưng là có một số việc, cô cũng không kiêng kỵ, lỡ như có chi tiết nào đó khiến nó nghi ngờ.
.
Thấy hai người họ vẫn đang kề tai nhau nói nhỏ, cô đập đũa một cái.
"Cam Đường, mẹ đã dạy con thế nào, lúc ăn cơm cần phải như thế nào?"
"Ăn gì cũng phải tập trung, lúc ăn cơm không một lúc làm hai việc"
"Vậy thì con đang làm gì?"
Đứa nhỏ vô tội nhìn cô chăm chú "Con ăn no rồi.
"
Hoàng Phủ Quyết nhẹ cười ra tiếng.
Đè nén lại ý muốn đem khay thức ăn đập vô khuôn mặt đẹp trai của anh, Cam Viện lần nữa từ ghế đứng dậy.
"Đã vậy thì chúng ta cũng nên đi.
"
"Cô Cam, món tráng miệng chưa được dọn lên.
" Trợ lý chủ động can ngăn.
"Tiểu Đường đang mọc răng, sẽ không ăn tráng miệng tối nay.
" Cam Viện bước đến bên cạnh con trai.
Không đợi cô đưa tay ra, Hoàng Phủ Quyết trước cô một bước ôm đứa nhỏ khỏi ghế, "Tôi tiễn hai người.
"
"Không cần".
Cô từ chối.
Bên kia mặc kệ cô, nắm tay đứa nhỏ dắt ra ngoài cửa.
Bất lực, cô không còn cách nào khác là đi theo sau.
Trêи đường đi, hai cha con tự nhiên bắt đầu bình luận về các món ăn tối nay.
Hai người như nhau không thường nói chuyện nhưng lại nói chuyện với nhau rất vui vẻ.
Đi hết một đoạn đường tới cổng, hai người đã được đưa đến bên cạnh xe, Hoàng Phủ Quyết dừng bước lại, xoa nhẹ lên mái tóc của đứa nhỏ.
"Ngày mai chúng ta đi ăn đồ Pháp.
"
"Ngày mai Tiểu Đường sẽ không rảnh đâu.
" Cam Viện bước nhanh xuống bậc thềm, hai tay từ trong túi đỡ lấy bả vai vai đứa nhỏ "Lên xe!"
"Tạm biệt chú Hoàng Phủ.
"
Hướng Hoàng Phủ Quyết nhún vai một cái, Cam Đường xoay người kéo cửa xe ra.
.
Vợ Mang Thai: Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ HaiTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Phủ Quyết vẫn cho là đàn bà là phiền toái, nhàm chán, cho đến khi gặp được cô thì mới hiểu được có những thứ là ngoại lệ. Chẳng hạn như cô, có thể khiến hắn từ sáng đến tối đều yêu thích không buông tay!* * ** * *Môi của người đàn ông rơi vào bên tai, nụ hôn ẩm ướt kèm theo hô hấp nóng rực, mang theo nhiệt độ nóng trêи người. Chợt, bên tai căng thẳng, răng người đàn ông nhẹ nhàng cắn tới. Hắn cắn không hề đau, nhưng dường như cắn xé tất cả dây thần kinh của Cam Viện, cảm giác tê dại trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, cô không nhịn được da căng lên, người không tự chủ ở trong ngực hắn rùng mình một cái. Bàn tay ôm ngang hông cô buộc chặt, thân thể hai người càng khít chặt lại, da người đàn ông rất nhẵn bóng, nhưng trong ngực lại cảm nhận được sự vững chắc. Ôm lấy cô, hắn một lúc hôn cô, một lúc lại cắn cô, tư thế đó dường như muốn "một ngụm đem cô nuốt chửng". Lý trí đều bị hắn cắn thành mảnh vụn, từ sợi tóc đến bàn chân đều kêu gào muốn thân cận với hắn, cô đưa cánh tay ôm… Hoàng Phủ Quyết giơ cánh tay lên "Cửa ở sau lưng cô."Cam Viện bĩu môi một cái, xoay người bước vào phòng vệ sinh.Khi bước vào phòng vệ sinh, mở vòi nước mặc cho nó chảy, cô liền đưa tay vào túi quần lấy ra một con dao gấp nhỏ ra.Đưa tay kéo mái tóc dài xuống, cô cẩn thận nắm lấy tóc, dùng dao gấp cẩn thận cắt vài sợi tóc rồi cẩn thận đặt phần có chân tóc lên khăn giấy.Cái đầu này ngắn hẳn là xấp xỉ bằng chiều dài tóc của con trai cô.Cất con dao gấp lại và cột lại mái tóc dài của mình, cô cẩn thận bỏ những mảnh vụn thừa vào bồn rửa mặt để nói rớt xuống ống, sau đó cô dùng tay nắm những sợi tóc ngắn đã cắt trêи khăn giấy kia rồi cẩn thận nhét vào túi..Rửa tay xong, cô tắt vòi, như không có chuyện gì bước ra ngoài.Trêи bàn ăn, Cam Đường không biết đang nói gì, người đàn ông đó luôn nghiêm túc giờ lại cười thành tiếng.Nhìn nghiêng về phía chỗ ngồi của Cam Đường, anh cười nhẹ."Thật không?"Đứa nhỏ đưa một ngón tay lên môi, "Suỵt" một tiếng."Không phải đang xấu gì về mẹ đó chứ?"Không đợi Cam Đường nói, Hoàng Phủ Quyết đã lên tiếng trước."Đây là bí mật của anh với Tiểu Đường."Đứa nhỏ mỉm cười gật đầu.Hừ!Có gì đặc biệt hơn người đâu.Cam Viện nắm đũa tiếp tục ăn, đứa nhỏ ngoắc ngoắc tay với Hoàng Phủ Quyết, Hoàng Phủ Quyết cúi người lại gần, nghe cậu nói bên tai của mình, ánh mắt nhìn chắm chú Cam Viện, gật đầu không ngừng, chốc lát lại xoay người cùng Cam Đường kề tai nói nhỏ.Đứa nhỏ nhìn mẹ cười khúc khích, đặt ngón tay lên môi, nhẹ gật đầu, rồi Cam Đường liền ngậm cái miệng nhỏ nhắn lại làm dáng vẻ kín đáo.Nhạt nhẽo!Cam Viện trong lòng oán thầm, nhưng lại có chút tò mò.Nhìn biểu hiện của hai người, chắc hẳn họ đã nói điều gì đó liên quan về cô, chẳng lẽ Hoàng Phủ Quyết đang hỏi dò thông tin của cô từ con trai sao.Nghĩ đến đây trong lòng cô liền căng thẳng.Dù con trai cô không biết chuyện của cô, nhưng là có một số việc, cô cũng không kiêng kỵ, lỡ như có chi tiết nào đó khiến nó nghi ngờ..Thấy hai người họ vẫn đang kề tai nhau nói nhỏ, cô đập đũa một cái."Cam Đường, mẹ đã dạy con thế nào, lúc ăn cơm cần phải như thế nào?""Ăn gì cũng phải tập trung, lúc ăn cơm không một lúc làm hai việc""Vậy thì con đang làm gì?"Đứa nhỏ vô tội nhìn cô chăm chú "Con ăn no rồi."Hoàng Phủ Quyết nhẹ cười ra tiếng.Đè nén lại ý muốn đem khay thức ăn đập vô khuôn mặt đẹp trai của anh, Cam Viện lần nữa từ ghế đứng dậy."Đã vậy thì chúng ta cũng nên đi.""Cô Cam, món tráng miệng chưa được dọn lên." Trợ lý chủ động can ngăn."Tiểu Đường đang mọc răng, sẽ không ăn tráng miệng tối nay." Cam Viện bước đến bên cạnh con trai.Không đợi cô đưa tay ra, Hoàng Phủ Quyết trước cô một bước ôm đứa nhỏ khỏi ghế, "Tôi tiễn hai người.""Không cần".Cô từ chối.Bên kia mặc kệ cô, nắm tay đứa nhỏ dắt ra ngoài cửa.Bất lực, cô không còn cách nào khác là đi theo sau.Trêи đường đi, hai cha con tự nhiên bắt đầu bình luận về các món ăn tối nay.Hai người như nhau không thường nói chuyện nhưng lại nói chuyện với nhau rất vui vẻ.Đi hết một đoạn đường tới cổng, hai người đã được đưa đến bên cạnh xe, Hoàng Phủ Quyết dừng bước lại, xoa nhẹ lên mái tóc của đứa nhỏ."Ngày mai chúng ta đi ăn đồ Pháp.""Ngày mai Tiểu Đường sẽ không rảnh đâu." Cam Viện bước nhanh xuống bậc thềm, hai tay từ trong túi đỡ lấy bả vai vai đứa nhỏ "Lên xe!""Tạm biệt chú Hoàng Phủ."Hướng Hoàng Phủ Quyết nhún vai một cái, Cam Đường xoay người kéo cửa xe ra..