Hoàng Phủ Quyết vẫn cho là đàn bà là phiền toái, nhàm chán, cho đến khi gặp được cô thì mới hiểu được có những thứ là ngoại lệ. Chẳng hạn như cô, có thể khiến hắn từ sáng đến tối đều yêu thích không buông tay!* * ** * *Môi của người đàn ông rơi vào bên tai, nụ hôn ẩm ướt kèm theo hô hấp nóng rực, mang theo nhiệt độ nóng trêи người. Chợt, bên tai căng thẳng, răng người đàn ông nhẹ nhàng cắn tới. Hắn cắn không hề đau, nhưng dường như cắn xé tất cả dây thần kinh của Cam Viện, cảm giác tê dại trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, cô không nhịn được da căng lên, người không tự chủ ở trong ngực hắn rùng mình một cái. Bàn tay ôm ngang hông cô buộc chặt, thân thể hai người càng khít chặt lại, da người đàn ông rất nhẵn bóng, nhưng trong ngực lại cảm nhận được sự vững chắc. Ôm lấy cô, hắn một lúc hôn cô, một lúc lại cắn cô, tư thế đó dường như muốn "một ngụm đem cô nuốt chửng". Lý trí đều bị hắn cắn thành mảnh vụn, từ sợi tóc đến bàn chân đều kêu gào muốn thân cận với hắn, cô đưa cánh tay ôm…
Chương 63: Giáo Dục Của Cam Viện Về Bản Tính Chó Sói 5
Vợ Mang Thai: Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ HaiTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Phủ Quyết vẫn cho là đàn bà là phiền toái, nhàm chán, cho đến khi gặp được cô thì mới hiểu được có những thứ là ngoại lệ. Chẳng hạn như cô, có thể khiến hắn từ sáng đến tối đều yêu thích không buông tay!* * ** * *Môi của người đàn ông rơi vào bên tai, nụ hôn ẩm ướt kèm theo hô hấp nóng rực, mang theo nhiệt độ nóng trêи người. Chợt, bên tai căng thẳng, răng người đàn ông nhẹ nhàng cắn tới. Hắn cắn không hề đau, nhưng dường như cắn xé tất cả dây thần kinh của Cam Viện, cảm giác tê dại trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, cô không nhịn được da căng lên, người không tự chủ ở trong ngực hắn rùng mình một cái. Bàn tay ôm ngang hông cô buộc chặt, thân thể hai người càng khít chặt lại, da người đàn ông rất nhẵn bóng, nhưng trong ngực lại cảm nhận được sự vững chắc. Ôm lấy cô, hắn một lúc hôn cô, một lúc lại cắn cô, tư thế đó dường như muốn "một ngụm đem cô nuốt chửng". Lý trí đều bị hắn cắn thành mảnh vụn, từ sợi tóc đến bàn chân đều kêu gào muốn thân cận với hắn, cô đưa cánh tay ôm… Người đàn ông lắc chiếc ly trêи tay và quay mặt lại chăm chú nhìn cô.Cô mới vừa tắm xong, mái tóc dài chưa được sấy khô, trêи vai còn ướt, trêи người mặc một bộ áo choàng tắm màu trắng, ánh sáng ấm áp của ngọn đèn chiếu xuống làm gò má của cô ánh lên màu vàng nhạt dịu dàng.Áo choàng tắm chỉ là một nút thắt lỏng lẻo, bởi vì động tác khoanh tay của cô, cổ áo càng ngày càng tách ra hai bên, hai xương vai xanh nửa lộ ra, giữa cổ áo hiện lên một màu trắng dụ hoặc, rồi hướng xuống, lộ ra một cái bóng khiến người ta không thể ngừng liên tưởng.Anh chợt cảm thấy môi hơi khô.Để dành ra thời gian một tuần đi cùng mẹ con bọn họ, mấy ngày nay ngày nào anh cũng tăng giờ làm việc đẩy nhanh tốc độ, hôm nay cả ngày đều bận rộn, thẳng đến tối cuối cùng mới nhàn hạ rảnh rỗi.Ngay khi anh được rảnh rỗi, người phụ nữ này xuất hiện ở trong đầu anh như một lời nguyền vậy.Anh muốn gặp cô ấy.Cho nên anh gọi cú điện thoại kia, nhưng nghe giọng cô cũng vô dụng, anh vẫn muốn gặp cô.Ý nghĩ đó mạnh đến mức như ngọn lửa thiêu đốt tim phổi của anh, khiến anh đứng ngồi không yên, thôi thúc anh nửa đêm phải ra ngoài, đi qua gần hết nửa thành phố, leo bốn tầng cầu thang để đến gặp cô.Bây giờ khi nhìn thấy cô, anh mới hiểu được mình thực sự muốn gì.Đặt ly xuống, anh duỗi tay ôm eo cô, cánh tay hơi dùng sức kéo cô vào trong lòng."Này.."Cô giãy dụa cũng không thoát ra được nên giơ tay đánh trả.Người đàn ông nắm lấy cổ tay cô và thuận thế kéo cô qua.Cô nhấc chân đá tới, anh lùi lại phía sau tránh né, eo đập vào bàn ăn, rượu đỏ trong ly rung lắc dữ dội, chai rượu rơi xuống lăn về phía cạnh bàn."Chết tiệt!"Tiến lên một bước, cô đưa tay bắt lấy chai rượu đang lăn đến bên cạnh bàn.Không đợi cô có thể đứng vững, người đàn ông đã nắm lấy bả vai cô xoay người cô lại, dùng hai tay ôm eo cô và nhẹ nhàng nâng cô lên, sau đó đặt cô xuống bàn ăn."Hoàng Phủ Quyết!" Cam Viện dùng chai rượu để trước mắt anh "Đây là cơ hội cuối cùng, nếu như anh còn dám đụng.."Từ "Tôi" còn chưa nói ra, người đàn ông đã lấn người lên đứng dậy, kéo bàn tay đang nắm lấy chai rượu của cô rồi hôn lên gò má cô.Cô quay đầu muốn né tránh, ngón tay của người đàn ông nắm cằm cô, không cho cô cơ hội né tránh, môi liền áp tới ở trêи người cô.Thân thể bị anh chèn ép, một tay bị anh đè lại, dưới tình thế cấp bách, Cam Viện nâng tay trái đang chống đỡ ở trêи bàn, rồi đánh về phía mặt anh.Mất đi sự chống đỡ, cô nặng nề ngã xuống bàn ăn, anh còn đè trêи người, cái đánh kia rơi vào khoảng không, người đàn ông cũng đã bắt đầu không khách khí tấn công tới.Không vội vàng như lần trước, anh từ từ hôn và cắn môi cô, tinh tế thưởng thức mùi rượu trêи đó.Anh luôn thích nhãn hiệu rượu này, nhưng lần này, nó có mùi vị ngon nhất.Cơ thể cô bị anh đè lên bàn ăn, cô thật sự không dùng được nhiều sức, nhưng vẫn dùng tay trái đẩy anh, muốn đẩy người đàn ông này ra.Thật vất vả mới lấy được được con mồi Hoàng Phủ Quyết nơi nào sẽ buông tha, mặc cho cô xé cúc áo sơ mi của anh, anh chỉ vừa hôn vừa giữ chặt không thả.Và, không còn thỏa mãn với đôi môi của cô, anh thử tách răng cô ra, cô nàng dùng sức cắn chặt răng mình, chính là không cho anh cơ hội.Sau nhiều lần cố gắng thử không có kết quả, anh dứt khoát dời chỗ đó đi, tấn công tới cổ côNụ hôn lan dần xuống dưới..Nâng tay trái lên, cô thuận tay thả dao xuống, muốn đánh vào cổ anh một đòn nặng nề, mục đích vốn là động mạch chủ và muốn chỉ dùng một đòn để đánh đối phương.Khi tay cô rơi xuống một nửa, ngực cô đột nhiên cảm thấy đau nhói, da thịt co rút lại, động tác biến dạng, con dao trêи tay rơi xuống cổ anh đã mất đi mấy phần sức lực..
Người đàn ông lắc chiếc ly trêи tay và quay mặt lại chăm chú nhìn cô.
Cô mới vừa tắm xong, mái tóc dài chưa được sấy khô, trêи vai còn ướt, trêи người mặc một bộ áo choàng tắm màu trắng, ánh sáng ấm áp của ngọn đèn chiếu xuống làm gò má của cô ánh lên màu vàng nhạt dịu dàng.
Áo choàng tắm chỉ là một nút thắt lỏng lẻo, bởi vì động tác khoanh tay của cô, cổ áo càng ngày càng tách ra hai bên, hai xương vai xanh nửa lộ ra, giữa cổ áo hiện lên một màu trắng dụ hoặc, rồi hướng xuống, lộ ra một cái bóng khiến người ta không thể ngừng liên tưởng.
Anh chợt cảm thấy môi hơi khô.
Để dành ra thời gian một tuần đi cùng mẹ con bọn họ, mấy ngày nay ngày nào anh cũng tăng giờ làm việc đẩy nhanh tốc độ, hôm nay cả ngày đều bận rộn, thẳng đến tối cuối cùng mới nhàn hạ rảnh rỗi.
Ngay khi anh được rảnh rỗi, người phụ nữ này xuất hiện ở trong đầu anh như một lời nguyền vậy.
Anh muốn gặp cô ấy.
Cho nên anh gọi cú điện thoại kia, nhưng nghe giọng cô cũng vô dụng, anh vẫn muốn gặp cô.
Ý nghĩ đó mạnh đến mức như ngọn lửa thiêu đốt tim phổi của anh, khiến anh đứng ngồi không yên, thôi thúc anh nửa đêm phải ra ngoài, đi qua gần hết nửa thành phố, leo bốn tầng cầu thang để đến gặp cô.
Bây giờ khi nhìn thấy cô, anh mới hiểu được mình thực sự muốn gì.
Đặt ly xuống, anh duỗi tay ôm eo cô, cánh tay hơi dùng sức kéo cô vào trong lòng.
"Này.
.
"Cô giãy dụa cũng không thoát ra được nên giơ tay đánh trả.
Người đàn ông nắm lấy cổ tay cô và thuận thế kéo cô qua.
Cô nhấc chân đá tới, anh lùi lại phía sau tránh né, eo đập vào bàn ăn, rượu đỏ trong ly rung lắc dữ dội, chai rượu rơi xuống lăn về phía cạnh bàn.
"Chết tiệt!"Tiến lên một bước, cô đưa tay bắt lấy chai rượu đang lăn đến bên cạnh bàn.
Không đợi cô có thể đứng vững, người đàn ông đã nắm lấy bả vai cô xoay người cô lại, dùng hai tay ôm eo cô và nhẹ nhàng nâng cô lên, sau đó đặt cô xuống bàn ăn.
"Hoàng Phủ Quyết!" Cam Viện dùng chai rượu để trước mắt anh "Đây là cơ hội cuối cùng, nếu như anh còn dám đụng.
.
"Từ "Tôi" còn chưa nói ra, người đàn ông đã lấn người lên đứng dậy, kéo bàn tay đang nắm lấy chai rượu của cô rồi hôn lên gò má cô.
Cô quay đầu muốn né tránh, ngón tay của người đàn ông nắm cằm cô, không cho cô cơ hội né tránh, môi liền áp tới ở trêи người cô.
Thân thể bị anh chèn ép, một tay bị anh đè lại, dưới tình thế cấp bách, Cam Viện nâng tay trái đang chống đỡ ở trêи bàn, rồi đánh về phía mặt anh.
Mất đi sự chống đỡ, cô nặng nề ngã xuống bàn ăn, anh còn đè trêи người, cái đánh kia rơi vào khoảng không, người đàn ông cũng đã bắt đầu không khách khí tấn công tới.
Không vội vàng như lần trước, anh từ từ hôn và cắn môi cô, tinh tế thưởng thức mùi rượu trêи đó.
Anh luôn thích nhãn hiệu rượu này, nhưng lần này, nó có mùi vị ngon nhất.
Cơ thể cô bị anh đè lên bàn ăn, cô thật sự không dùng được nhiều sức, nhưng vẫn dùng tay trái đẩy anh, muốn đẩy người đàn ông này ra.
Thật vất vả mới lấy được được con mồi Hoàng Phủ Quyết nơi nào sẽ buông tha, mặc cho cô xé cúc áo sơ mi của anh, anh chỉ vừa hôn vừa giữ chặt không thả.
Và, không còn thỏa mãn với đôi môi của cô, anh thử tách răng cô ra, cô nàng dùng sức cắn chặt răng mình, chính là không cho anh cơ hội.
Sau nhiều lần cố gắng thử không có kết quả, anh dứt khoát dời chỗ đó đi, tấn công tới cổ côNụ hôn lan dần xuống dưới.
.
Nâng tay trái lên, cô thuận tay thả dao xuống, muốn đánh vào cổ anh một đòn nặng nề, mục đích vốn là động mạch chủ và muốn chỉ dùng một đòn để đánh đối phương.
Khi tay cô rơi xuống một nửa, ngực cô đột nhiên cảm thấy đau nhói, da thịt co rút lại, động tác biến dạng, con dao trêи tay rơi xuống cổ anh đã mất đi mấy phần sức lực.
.
Vợ Mang Thai: Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ HaiTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Phủ Quyết vẫn cho là đàn bà là phiền toái, nhàm chán, cho đến khi gặp được cô thì mới hiểu được có những thứ là ngoại lệ. Chẳng hạn như cô, có thể khiến hắn từ sáng đến tối đều yêu thích không buông tay!* * ** * *Môi của người đàn ông rơi vào bên tai, nụ hôn ẩm ướt kèm theo hô hấp nóng rực, mang theo nhiệt độ nóng trêи người. Chợt, bên tai căng thẳng, răng người đàn ông nhẹ nhàng cắn tới. Hắn cắn không hề đau, nhưng dường như cắn xé tất cả dây thần kinh của Cam Viện, cảm giác tê dại trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, cô không nhịn được da căng lên, người không tự chủ ở trong ngực hắn rùng mình một cái. Bàn tay ôm ngang hông cô buộc chặt, thân thể hai người càng khít chặt lại, da người đàn ông rất nhẵn bóng, nhưng trong ngực lại cảm nhận được sự vững chắc. Ôm lấy cô, hắn một lúc hôn cô, một lúc lại cắn cô, tư thế đó dường như muốn "một ngụm đem cô nuốt chửng". Lý trí đều bị hắn cắn thành mảnh vụn, từ sợi tóc đến bàn chân đều kêu gào muốn thân cận với hắn, cô đưa cánh tay ôm… Người đàn ông lắc chiếc ly trêи tay và quay mặt lại chăm chú nhìn cô.Cô mới vừa tắm xong, mái tóc dài chưa được sấy khô, trêи vai còn ướt, trêи người mặc một bộ áo choàng tắm màu trắng, ánh sáng ấm áp của ngọn đèn chiếu xuống làm gò má của cô ánh lên màu vàng nhạt dịu dàng.Áo choàng tắm chỉ là một nút thắt lỏng lẻo, bởi vì động tác khoanh tay của cô, cổ áo càng ngày càng tách ra hai bên, hai xương vai xanh nửa lộ ra, giữa cổ áo hiện lên một màu trắng dụ hoặc, rồi hướng xuống, lộ ra một cái bóng khiến người ta không thể ngừng liên tưởng.Anh chợt cảm thấy môi hơi khô.Để dành ra thời gian một tuần đi cùng mẹ con bọn họ, mấy ngày nay ngày nào anh cũng tăng giờ làm việc đẩy nhanh tốc độ, hôm nay cả ngày đều bận rộn, thẳng đến tối cuối cùng mới nhàn hạ rảnh rỗi.Ngay khi anh được rảnh rỗi, người phụ nữ này xuất hiện ở trong đầu anh như một lời nguyền vậy.Anh muốn gặp cô ấy.Cho nên anh gọi cú điện thoại kia, nhưng nghe giọng cô cũng vô dụng, anh vẫn muốn gặp cô.Ý nghĩ đó mạnh đến mức như ngọn lửa thiêu đốt tim phổi của anh, khiến anh đứng ngồi không yên, thôi thúc anh nửa đêm phải ra ngoài, đi qua gần hết nửa thành phố, leo bốn tầng cầu thang để đến gặp cô.Bây giờ khi nhìn thấy cô, anh mới hiểu được mình thực sự muốn gì.Đặt ly xuống, anh duỗi tay ôm eo cô, cánh tay hơi dùng sức kéo cô vào trong lòng."Này.."Cô giãy dụa cũng không thoát ra được nên giơ tay đánh trả.Người đàn ông nắm lấy cổ tay cô và thuận thế kéo cô qua.Cô nhấc chân đá tới, anh lùi lại phía sau tránh né, eo đập vào bàn ăn, rượu đỏ trong ly rung lắc dữ dội, chai rượu rơi xuống lăn về phía cạnh bàn."Chết tiệt!"Tiến lên một bước, cô đưa tay bắt lấy chai rượu đang lăn đến bên cạnh bàn.Không đợi cô có thể đứng vững, người đàn ông đã nắm lấy bả vai cô xoay người cô lại, dùng hai tay ôm eo cô và nhẹ nhàng nâng cô lên, sau đó đặt cô xuống bàn ăn."Hoàng Phủ Quyết!" Cam Viện dùng chai rượu để trước mắt anh "Đây là cơ hội cuối cùng, nếu như anh còn dám đụng.."Từ "Tôi" còn chưa nói ra, người đàn ông đã lấn người lên đứng dậy, kéo bàn tay đang nắm lấy chai rượu của cô rồi hôn lên gò má cô.Cô quay đầu muốn né tránh, ngón tay của người đàn ông nắm cằm cô, không cho cô cơ hội né tránh, môi liền áp tới ở trêи người cô.Thân thể bị anh chèn ép, một tay bị anh đè lại, dưới tình thế cấp bách, Cam Viện nâng tay trái đang chống đỡ ở trêи bàn, rồi đánh về phía mặt anh.Mất đi sự chống đỡ, cô nặng nề ngã xuống bàn ăn, anh còn đè trêи người, cái đánh kia rơi vào khoảng không, người đàn ông cũng đã bắt đầu không khách khí tấn công tới.Không vội vàng như lần trước, anh từ từ hôn và cắn môi cô, tinh tế thưởng thức mùi rượu trêи đó.Anh luôn thích nhãn hiệu rượu này, nhưng lần này, nó có mùi vị ngon nhất.Cơ thể cô bị anh đè lên bàn ăn, cô thật sự không dùng được nhiều sức, nhưng vẫn dùng tay trái đẩy anh, muốn đẩy người đàn ông này ra.Thật vất vả mới lấy được được con mồi Hoàng Phủ Quyết nơi nào sẽ buông tha, mặc cho cô xé cúc áo sơ mi của anh, anh chỉ vừa hôn vừa giữ chặt không thả.Và, không còn thỏa mãn với đôi môi của cô, anh thử tách răng cô ra, cô nàng dùng sức cắn chặt răng mình, chính là không cho anh cơ hội.Sau nhiều lần cố gắng thử không có kết quả, anh dứt khoát dời chỗ đó đi, tấn công tới cổ côNụ hôn lan dần xuống dưới..Nâng tay trái lên, cô thuận tay thả dao xuống, muốn đánh vào cổ anh một đòn nặng nề, mục đích vốn là động mạch chủ và muốn chỉ dùng một đòn để đánh đối phương.Khi tay cô rơi xuống một nửa, ngực cô đột nhiên cảm thấy đau nhói, da thịt co rút lại, động tác biến dạng, con dao trêи tay rơi xuống cổ anh đã mất đi mấy phần sức lực..