Nóng, nóng quá!Sâu trong thân thể kia có một luồng khí nóng như đầu một còn quái thú sinh động như thật đang không ngừng xé rách quần áo trên người Đoàn Mạc Nhu, muốn tìm một lối thoát để trút giận.Cuối cùng toàn bộ thứ trói buộc trên người dưới sự trợ giúp của bàn tay mà bị cởi bỏ ra hết, làn da tiếp xúc trực tiếp với không khí, hơi khí lạnh lẽo nặng nề bao phủ lên cơ thể.Sự lạnh lẽo kia như bắt được cây rơm cứu mạng, cô không khỏi cong cơ thể lên, muốn sát lại gần thêm.Cơn đau đớn truyền đến ngay sau đó, cô không còn kêu ra tiếng nữa, những lời kêu la đều bị gió cuốn đi.Ý thức Đoàn Mạc Nhu tan rã một chút, cho đến khi cả người ngất đi…"Ting ting ting...” Âm thanh chuông điện thoại chói tai inh ỏi bỗng nhiên vang lên làm Đoàn Mạc Nhu lập tức tỉnh lại từ trong giấc nồng.Trong nhà vẫn là một màu u ám, mà đầu cô đau như búa bổ, đôi mắt không mở ra được.Sao cô lại mơ như thế nhỉ?Tới Cảng Thành đã được bốn năm, đây cũng là lần đầu…Lúc mới thì không nói, sau này vẫn không bị, cô còn cho…

Truyện chữ