Edit : Nại Nại (Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.) ___ Khâu Sơ Hạ đứng ở trước tấm gương, lôi kéo váy bó sát khiến cả người đều đang kêu gào khó chịu. Trong gương, khuôn mặt của thiếu nữ thanh tú, biểu cảm rõ ràng không kiên nhẫn, nhướng nhướng mày liễu có biên độ vô cùng duyên dáng. Ngoài cửa phòng ngủ truyền đến tiếng đập cửa, sau đó là âm thanh mở cửa cùng tiếng nói của mẫu hậu đại nhân của cô, nữ hán tử Hứa Tô Mai: "Sơ Hạ xinh đẹp quá, váy này vừa người với con quá." Khâu Sơ Hạ nhấp môi, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn bà: "Mẹ, con gái mẹ có phủ lên long bào cũng nhiều lắm là thanh tú, đừng khoa trương nữa." "Ai nói, con gái của mẹ là xinh đẹp nhất! Đến lúc đó nhất định Tiểu Tôn sẽ bị mê hoặc." Hứa Tô Mai vòng quanh Khâu Sơ Hạ một vòng, vừa ngắm vừa cảm thán phát ra tiếng 'chậc chậc'. Khâu Sơ Hạ đối với loại thân cận không hề có ý nghĩa sớm đã chán ghét, cầm láy túi xách trên bàn: "Con đi đây." "Aiz." Hứa Tô Mai giữ chặt cô, bắt đầu dạy dỗ…
Chương 3: Tôi là ai, đây là đâu
(Quyển 1) Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Nam Thần Sủng Vợ, Siêu Mạnh MẽTác giả: Tô Tiểu NhiênTruyện Dị Năng, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh Edit : Nại Nại (Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.) ___ Khâu Sơ Hạ đứng ở trước tấm gương, lôi kéo váy bó sát khiến cả người đều đang kêu gào khó chịu. Trong gương, khuôn mặt của thiếu nữ thanh tú, biểu cảm rõ ràng không kiên nhẫn, nhướng nhướng mày liễu có biên độ vô cùng duyên dáng. Ngoài cửa phòng ngủ truyền đến tiếng đập cửa, sau đó là âm thanh mở cửa cùng tiếng nói của mẫu hậu đại nhân của cô, nữ hán tử Hứa Tô Mai: "Sơ Hạ xinh đẹp quá, váy này vừa người với con quá." Khâu Sơ Hạ nhấp môi, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn bà: "Mẹ, con gái mẹ có phủ lên long bào cũng nhiều lắm là thanh tú, đừng khoa trương nữa." "Ai nói, con gái của mẹ là xinh đẹp nhất! Đến lúc đó nhất định Tiểu Tôn sẽ bị mê hoặc." Hứa Tô Mai vòng quanh Khâu Sơ Hạ một vòng, vừa ngắm vừa cảm thán phát ra tiếng 'chậc chậc'. Khâu Sơ Hạ đối với loại thân cận không hề có ý nghĩa sớm đã chán ghét, cầm láy túi xách trên bàn: "Con đi đây." "Aiz." Hứa Tô Mai giữ chặt cô, bắt đầu dạy dỗ… Edit : Nại Nại(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)___Khâu Sơ Hạ từ một tia ánh sáng lâm vào một mảnh hắc ám, khi mở mắt ra, cả người đều đang mê mang.Trong đầu hỗn loạn, rất có tiết cấu cảm giác tôi là ai? Đây là đâu? Đang làm gì thế?Cô chậm rãi đứng dậy, tầm mắt vô ý thức vờn quanh một vòng, hoàn toàn bừng tỉnh.Đây là đâu?Dưới ánh đèn tối tăm, bên phải giường là bàn máy tính, bên cạnh bàn là một cây microphone cao lớn cùng với một ít thiết bị rối loạn lung tung.Phòng không lớn, vừa nhìn đã thấy hết, bên trái giường có một tủ quần áo bằng gỗ thô sắc, trên cái ghế có vắt một áo khoác nam mỏng.Ở trong thời tiết của tháng 7, mà toàn bộ căn phòng lộ ra khí lạnh, khiến xương tủy của người ta đều phát run.Cô nhìn về nơi phát ra khí lạnh, đỉnh đầu là điều hòa.Vù vù thổi gió lạnh, biểu hiện 18 độ.Mặc kệ cái nơi giống như kho đông lạnh này là đâu, Khâu Sơ Hạ đều có thể khẳng định đây không phải phòng của cô, cũng không phải phòng nghỉ của nhà tang lễ, càng không phải nơi làm việc.Trong đầu từ trước đến nay đều bình tĩnh của cô đột nhiên nhảy ra ý nghĩ kỳ ba Tôn Hạo bắt cóc mình, nhìn về phía của WC mở rộng kia.Xoay người xuống giường, Khâu Sơ Hạ cảm giác được có chỗ không đúng, không có tóc dài!Dùng tay sờ sờ, một đầu tóc ngắn gọn, độ cao của tầm mắt cũng không đúng.Cô cao chỉ có 1m60 tại sao lại cao hơn bàn máy tính nhiều như vậy?Vội vã vọt vào WC, đứng ở trước gương, Khâu Sơ Hạ nhìn khuôn mặt trong gương, cảm thấy bản thân như đang nằm mơ.Dưới mái tóc ngắn là khuôn mặt vô cùng soái khí, cô sờ từ mày kiếm như được vẽ, đến cánh mũi thẳng tắp, lại đến trên môi mỏng, khuôn mặt này như là nam minh tinh nào đó trong TV.Một cái nhướng mày sẽ mang ra một chút ý khinh khỉnh, khóe miệng khẽ nhếch giống như thanh niên tà mị.Khuôn mặt này nhìn qua như thiếu niên mới mười bảy mười tám tuổi, rõ ràng không phải khuôn mặt tìm không ra nhiều ưu điểm của cô!Hung hăng véo véo cánh tay, đau đến mức khuôn mặt đẹp trai trong gương nhíu mày lại, hiện ra vài phần non nớt bá đạo.Đầu óc Khâu Sơ Hạ rối loạn, ý nghĩ lung tung rối loạn rất nhiều, đi làm ở nhà tang lễ cũng không tránh khỏi những tin đồn, cũng gặp phải các loại chuyện quỷ dị.Nhưng chuyện này thật sự khiến người ta không thể tưởng tượng được.Cô lơ đãng cúi đầu, thấy miếng vải buộc ngực trên ngực, quấn quanh b* ng*c giống như ngực phẳng.Trách không được cô cứ cảm thấy thiếu gì đó, thân thể này là một cô gái, là một cô gái có dung mạo đẹp trai!Nếu cô biến thành cô gái này, vậy cô gái này đi đâu rồi?Chẳng lẽ là đổi hồn? Hay là xuyên qua linh tinh gì đó?Khâu Sơ Hạ trợn to mắt, lao ra WC tìm kiếm di động trên bàn máy tính, mở lên là thấy thời gian là ngày 18 tháng 7 năm xx 22 giờ 45 phút.Ngày 18? Ngày cô đi xem mắt là ngày 16 đó, trời ạ!Cô nhớ rõ ràng lịch nghỉ làm là cùng ngày 16, bây giờ là hai ngày sau?Đến tột cùng là đổi hồn hay là xuyên qua? Hay thật sự là đang nằm mơ?Khâu Sơ Hạ có chút khẩn trương run run ấn số điện thoại trong nhà, vang lên vài tiếng chuông thì có người nhấc máy, là Hứa Tô Mai.Giọng nói quen thuộc của mẫu hậu đại nhân yêu thương của cô, hơi mang tiều tụy nhẹ giọng dò hỏi: "Alo, xin chào, cho hỏi vị nào ở đầu dây bên kia?"Khâu Sơ Hạ hít sâu một hơi, giọng nói vững vàng thấp giọng hỏi: "Xin hỏi Khâu Sơ Hạ có ở đó không ạ?"Lời vừa mới nói ra khỏi miệng, cô kinh giác thân thể này hạ giọng nói chuyện sẽ phát ra giọng nam rất dễ nghe.Lời này làm Hứa Tô Mai truyền đến tiếng khóc nho nhỏ, có chút nứt nở: "Cậu là bạn của Sơ Hạ sao? Con bé còn đang hôn mê, con bé..."Khâu Sơ Hạ gắt gao nắm chặt điện thoại, thật sự đổi hồn sao?Muốn mình nói như thế nào với bà, Sơ Hạ của mẹ đang ở đây, thân thể kia không biết là ai!!Cô nhấp môi ngừng một lát, làm sao cũng không nói được một tiếng 'mẹ'.Đầu óc hoàn toàn rối loạn, giơ điện thoại lên trước mặt, ngơ ngác nhìn biểu hiện cuộc trò chuyện, nhắm mắt, cúp điện thoại.Cần phải về nhà! Trở về bên cạnh cha mẹ, đi nhìn xem thân thể kia rốt cuộc là ai.Mặc kệ thân thể này có tuổi trẻ xinh đẹp đến đâu, cô chỉ muốn quay về gia đình ấm áp kia, trở lại thân thể của mình, tiếp tục làm đứa con gái ngoan của hai người phụ huynh tinh nghịch kia!
Edit : Nại Nại
(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___
Khâu Sơ Hạ từ một tia ánh sáng lâm vào một mảnh hắc ám, khi mở mắt ra, cả người đều đang mê mang.
Trong đầu hỗn loạn, rất có tiết cấu cảm giác tôi là ai? Đây là đâu? Đang làm gì thế?
Cô chậm rãi đứng dậy, tầm mắt vô ý thức vờn quanh một vòng, hoàn toàn bừng tỉnh.
Đây là đâu?
Dưới ánh đèn tối tăm, bên phải giường là bàn máy tính, bên cạnh bàn là một cây microphone cao lớn cùng với một ít thiết bị rối loạn lung tung.
Phòng không lớn, vừa nhìn đã thấy hết, bên trái giường có một tủ quần áo bằng gỗ thô sắc, trên cái ghế có vắt một áo khoác nam mỏng.
Ở trong thời tiết của tháng 7, mà toàn bộ căn phòng lộ ra khí lạnh, khiến xương tủy của người ta đều phát run.
Cô nhìn về nơi phát ra khí lạnh, đỉnh đầu là điều hòa.
Vù vù thổi gió lạnh, biểu hiện 18 độ.
Mặc kệ cái nơi giống như kho đông lạnh này là đâu, Khâu Sơ Hạ đều có thể khẳng định đây không phải phòng của cô, cũng không phải phòng nghỉ của nhà tang lễ, càng không phải nơi làm việc.
Trong đầu từ trước đến nay đều bình tĩnh của cô đột nhiên nhảy ra ý nghĩ kỳ ba Tôn Hạo bắt cóc mình, nhìn về phía của WC mở rộng kia.
Xoay người xuống giường, Khâu Sơ Hạ cảm giác được có chỗ không đúng, không có tóc dài!
Dùng tay sờ sờ, một đầu tóc ngắn gọn, độ cao của tầm mắt cũng không đúng.
Cô cao chỉ có 1m60 tại sao lại cao hơn bàn máy tính nhiều như vậy?
Vội vã vọt vào WC, đứng ở trước gương, Khâu Sơ Hạ nhìn khuôn mặt trong gương, cảm thấy bản thân như đang nằm mơ.
Dưới mái tóc ngắn là khuôn mặt vô cùng soái khí, cô sờ từ mày kiếm như được vẽ, đến cánh mũi thẳng tắp, lại đến trên môi mỏng, khuôn mặt này như là nam minh tinh nào đó trong TV.
Một cái nhướng mày sẽ mang ra một chút ý khinh khỉnh, khóe miệng khẽ nhếch giống như thanh niên tà mị.
Khuôn mặt này nhìn qua như thiếu niên mới mười bảy mười tám tuổi, rõ ràng không phải khuôn mặt tìm không ra nhiều ưu điểm của cô!
Hung hăng véo véo cánh tay, đau đến mức khuôn mặt đẹp trai trong gương nhíu mày lại, hiện ra vài phần non nớt bá đạo.
Đầu óc Khâu Sơ Hạ rối loạn, ý nghĩ lung tung rối loạn rất nhiều, đi làm ở nhà tang lễ cũng không tránh khỏi những tin đồn, cũng gặp phải các loại chuyện quỷ dị.
Nhưng chuyện này thật sự khiến người ta không thể tưởng tượng được.
Cô lơ đãng cúi đầu, thấy miếng vải buộc ngực trên ngực, quấn quanh b* ng*c giống như ngực phẳng.
Trách không được cô cứ cảm thấy thiếu gì đó, thân thể này là một cô gái, là một cô gái có dung mạo đẹp trai!
Nếu cô biến thành cô gái này, vậy cô gái này đi đâu rồi?
Chẳng lẽ là đổi hồn? Hay là xuyên qua linh tinh gì đó?
Khâu Sơ Hạ trợn to mắt, lao ra WC tìm kiếm di động trên bàn máy tính, mở lên là thấy thời gian là ngày 18 tháng 7 năm xx 22 giờ 45 phút.
Ngày 18? Ngày cô đi xem mắt là ngày 16 đó, trời ạ!
Cô nhớ rõ ràng lịch nghỉ làm là cùng ngày 16, bây giờ là hai ngày sau?
Đến tột cùng là đổi hồn hay là xuyên qua? Hay thật sự là đang nằm mơ?
Khâu Sơ Hạ có chút khẩn trương run run ấn số điện thoại trong nhà, vang lên vài tiếng chuông thì có người nhấc máy, là Hứa Tô Mai.
Giọng nói quen thuộc của mẫu hậu đại nhân yêu thương của cô, hơi mang tiều tụy nhẹ giọng dò hỏi: "Alo, xin chào, cho hỏi vị nào ở đầu dây bên kia?"
Khâu Sơ Hạ hít sâu một hơi, giọng nói vững vàng thấp giọng hỏi: "Xin hỏi Khâu Sơ Hạ có ở đó không ạ?"
Lời vừa mới nói ra khỏi miệng, cô kinh giác thân thể này hạ giọng nói chuyện sẽ phát ra giọng nam rất dễ nghe.
Lời này làm Hứa Tô Mai truyền đến tiếng khóc nho nhỏ, có chút nứt nở: "Cậu là bạn của Sơ Hạ sao? Con bé còn đang hôn mê, con bé..."
Khâu Sơ Hạ gắt gao nắm chặt điện thoại, thật sự đổi hồn sao?
Muốn mình nói như thế nào với bà, Sơ Hạ của mẹ đang ở đây, thân thể kia không biết là ai!!
Cô nhấp môi ngừng một lát, làm sao cũng không nói được một tiếng 'mẹ'.
Đầu óc hoàn toàn rối loạn, giơ điện thoại lên trước mặt, ngơ ngác nhìn biểu hiện cuộc trò chuyện, nhắm mắt, cúp điện thoại.
Cần phải về nhà! Trở về bên cạnh cha mẹ, đi nhìn xem thân thể kia rốt cuộc là ai.
Mặc kệ thân thể này có tuổi trẻ xinh đẹp đến đâu, cô chỉ muốn quay về gia đình ấm áp kia, trở lại thân thể của mình, tiếp tục làm đứa con gái ngoan của hai người phụ huynh tinh nghịch kia!
(Quyển 1) Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Nam Thần Sủng Vợ, Siêu Mạnh MẽTác giả: Tô Tiểu NhiênTruyện Dị Năng, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh Edit : Nại Nại (Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.) ___ Khâu Sơ Hạ đứng ở trước tấm gương, lôi kéo váy bó sát khiến cả người đều đang kêu gào khó chịu. Trong gương, khuôn mặt của thiếu nữ thanh tú, biểu cảm rõ ràng không kiên nhẫn, nhướng nhướng mày liễu có biên độ vô cùng duyên dáng. Ngoài cửa phòng ngủ truyền đến tiếng đập cửa, sau đó là âm thanh mở cửa cùng tiếng nói của mẫu hậu đại nhân của cô, nữ hán tử Hứa Tô Mai: "Sơ Hạ xinh đẹp quá, váy này vừa người với con quá." Khâu Sơ Hạ nhấp môi, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn bà: "Mẹ, con gái mẹ có phủ lên long bào cũng nhiều lắm là thanh tú, đừng khoa trương nữa." "Ai nói, con gái của mẹ là xinh đẹp nhất! Đến lúc đó nhất định Tiểu Tôn sẽ bị mê hoặc." Hứa Tô Mai vòng quanh Khâu Sơ Hạ một vòng, vừa ngắm vừa cảm thán phát ra tiếng 'chậc chậc'. Khâu Sơ Hạ đối với loại thân cận không hề có ý nghĩa sớm đã chán ghét, cầm láy túi xách trên bàn: "Con đi đây." "Aiz." Hứa Tô Mai giữ chặt cô, bắt đầu dạy dỗ… Edit : Nại Nại(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)___Khâu Sơ Hạ từ một tia ánh sáng lâm vào một mảnh hắc ám, khi mở mắt ra, cả người đều đang mê mang.Trong đầu hỗn loạn, rất có tiết cấu cảm giác tôi là ai? Đây là đâu? Đang làm gì thế?Cô chậm rãi đứng dậy, tầm mắt vô ý thức vờn quanh một vòng, hoàn toàn bừng tỉnh.Đây là đâu?Dưới ánh đèn tối tăm, bên phải giường là bàn máy tính, bên cạnh bàn là một cây microphone cao lớn cùng với một ít thiết bị rối loạn lung tung.Phòng không lớn, vừa nhìn đã thấy hết, bên trái giường có một tủ quần áo bằng gỗ thô sắc, trên cái ghế có vắt một áo khoác nam mỏng.Ở trong thời tiết của tháng 7, mà toàn bộ căn phòng lộ ra khí lạnh, khiến xương tủy của người ta đều phát run.Cô nhìn về nơi phát ra khí lạnh, đỉnh đầu là điều hòa.Vù vù thổi gió lạnh, biểu hiện 18 độ.Mặc kệ cái nơi giống như kho đông lạnh này là đâu, Khâu Sơ Hạ đều có thể khẳng định đây không phải phòng của cô, cũng không phải phòng nghỉ của nhà tang lễ, càng không phải nơi làm việc.Trong đầu từ trước đến nay đều bình tĩnh của cô đột nhiên nhảy ra ý nghĩ kỳ ba Tôn Hạo bắt cóc mình, nhìn về phía của WC mở rộng kia.Xoay người xuống giường, Khâu Sơ Hạ cảm giác được có chỗ không đúng, không có tóc dài!Dùng tay sờ sờ, một đầu tóc ngắn gọn, độ cao của tầm mắt cũng không đúng.Cô cao chỉ có 1m60 tại sao lại cao hơn bàn máy tính nhiều như vậy?Vội vã vọt vào WC, đứng ở trước gương, Khâu Sơ Hạ nhìn khuôn mặt trong gương, cảm thấy bản thân như đang nằm mơ.Dưới mái tóc ngắn là khuôn mặt vô cùng soái khí, cô sờ từ mày kiếm như được vẽ, đến cánh mũi thẳng tắp, lại đến trên môi mỏng, khuôn mặt này như là nam minh tinh nào đó trong TV.Một cái nhướng mày sẽ mang ra một chút ý khinh khỉnh, khóe miệng khẽ nhếch giống như thanh niên tà mị.Khuôn mặt này nhìn qua như thiếu niên mới mười bảy mười tám tuổi, rõ ràng không phải khuôn mặt tìm không ra nhiều ưu điểm của cô!Hung hăng véo véo cánh tay, đau đến mức khuôn mặt đẹp trai trong gương nhíu mày lại, hiện ra vài phần non nớt bá đạo.Đầu óc Khâu Sơ Hạ rối loạn, ý nghĩ lung tung rối loạn rất nhiều, đi làm ở nhà tang lễ cũng không tránh khỏi những tin đồn, cũng gặp phải các loại chuyện quỷ dị.Nhưng chuyện này thật sự khiến người ta không thể tưởng tượng được.Cô lơ đãng cúi đầu, thấy miếng vải buộc ngực trên ngực, quấn quanh b* ng*c giống như ngực phẳng.Trách không được cô cứ cảm thấy thiếu gì đó, thân thể này là một cô gái, là một cô gái có dung mạo đẹp trai!Nếu cô biến thành cô gái này, vậy cô gái này đi đâu rồi?Chẳng lẽ là đổi hồn? Hay là xuyên qua linh tinh gì đó?Khâu Sơ Hạ trợn to mắt, lao ra WC tìm kiếm di động trên bàn máy tính, mở lên là thấy thời gian là ngày 18 tháng 7 năm xx 22 giờ 45 phút.Ngày 18? Ngày cô đi xem mắt là ngày 16 đó, trời ạ!Cô nhớ rõ ràng lịch nghỉ làm là cùng ngày 16, bây giờ là hai ngày sau?Đến tột cùng là đổi hồn hay là xuyên qua? Hay thật sự là đang nằm mơ?Khâu Sơ Hạ có chút khẩn trương run run ấn số điện thoại trong nhà, vang lên vài tiếng chuông thì có người nhấc máy, là Hứa Tô Mai.Giọng nói quen thuộc của mẫu hậu đại nhân yêu thương của cô, hơi mang tiều tụy nhẹ giọng dò hỏi: "Alo, xin chào, cho hỏi vị nào ở đầu dây bên kia?"Khâu Sơ Hạ hít sâu một hơi, giọng nói vững vàng thấp giọng hỏi: "Xin hỏi Khâu Sơ Hạ có ở đó không ạ?"Lời vừa mới nói ra khỏi miệng, cô kinh giác thân thể này hạ giọng nói chuyện sẽ phát ra giọng nam rất dễ nghe.Lời này làm Hứa Tô Mai truyền đến tiếng khóc nho nhỏ, có chút nứt nở: "Cậu là bạn của Sơ Hạ sao? Con bé còn đang hôn mê, con bé..."Khâu Sơ Hạ gắt gao nắm chặt điện thoại, thật sự đổi hồn sao?Muốn mình nói như thế nào với bà, Sơ Hạ của mẹ đang ở đây, thân thể kia không biết là ai!!Cô nhấp môi ngừng một lát, làm sao cũng không nói được một tiếng 'mẹ'.Đầu óc hoàn toàn rối loạn, giơ điện thoại lên trước mặt, ngơ ngác nhìn biểu hiện cuộc trò chuyện, nhắm mắt, cúp điện thoại.Cần phải về nhà! Trở về bên cạnh cha mẹ, đi nhìn xem thân thể kia rốt cuộc là ai.Mặc kệ thân thể này có tuổi trẻ xinh đẹp đến đâu, cô chỉ muốn quay về gia đình ấm áp kia, trở lại thân thể của mình, tiếp tục làm đứa con gái ngoan của hai người phụ huynh tinh nghịch kia!