Tác giả:

Yêu chính là mê muội mọi nơi mọi lúc, hóa ra em cũng đắm chìm trong đó! ----- Lời tựa ----- Lâm Triệt mơ màng bò dậy khỏi giường. Đầu cô choáng váng giống như không phải của mình, lòng bàn tay chạm vào ga giường sang trọng hoa lệ, không phải đồ cũ mà cô thường dùng, đèn trên đỉnh đầu cũng không phải đèn tiets kiệm năng lượng cô quen nhìn thấy, trên người cô đau đớn giống như mới vừa bị cái gì đó cán qua, nâng cổ tay lên, bên trên toàn là những dấu vết xanh xanh tím tím. Đây không phải là đang mơ chứ! Cô che miệng, không muốn để cho mình kêu lên thành tiếng, vén chăn lên, thấy chính mình nằm bên trong không mảnh vải che thân, gần như muốn thét chói tai. Ánh mắt Lâm Triệt đảo vòng hai cái, quả quyết xốc chăn, xuống giường nhặt lại quần áo đang nằm hỗn độn khắp nơi, tùy tiện mặc vào, muốn chạy thẳng ra ngoài không dám quay đầu lại. Bỗng nhiên sau gáy bị người nào đó túm lấy! "A! Buông ra, buông ra! " Lâm Triệt dùng cả tay và chân phản kháng lại. Tay người đàn ông túm lấy cổ cô, không hề…

Chương 204: Các Con Mau Sinh Con Đi

Kết Hôn Nhanh Chóng - Ông Xã Yêu Hết LòngTác giả: Mộc Y YTruyện Ngôn TìnhYêu chính là mê muội mọi nơi mọi lúc, hóa ra em cũng đắm chìm trong đó! ----- Lời tựa ----- Lâm Triệt mơ màng bò dậy khỏi giường. Đầu cô choáng váng giống như không phải của mình, lòng bàn tay chạm vào ga giường sang trọng hoa lệ, không phải đồ cũ mà cô thường dùng, đèn trên đỉnh đầu cũng không phải đèn tiets kiệm năng lượng cô quen nhìn thấy, trên người cô đau đớn giống như mới vừa bị cái gì đó cán qua, nâng cổ tay lên, bên trên toàn là những dấu vết xanh xanh tím tím. Đây không phải là đang mơ chứ! Cô che miệng, không muốn để cho mình kêu lên thành tiếng, vén chăn lên, thấy chính mình nằm bên trong không mảnh vải che thân, gần như muốn thét chói tai. Ánh mắt Lâm Triệt đảo vòng hai cái, quả quyết xốc chăn, xuống giường nhặt lại quần áo đang nằm hỗn độn khắp nơi, tùy tiện mặc vào, muốn chạy thẳng ra ngoài không dám quay đầu lại. Bỗng nhiên sau gáy bị người nào đó túm lấy! "A! Buông ra, buông ra! " Lâm Triệt dùng cả tay và chân phản kháng lại. Tay người đàn ông túm lấy cổ cô, không hề… Lâm Triệt được người ở dưới đeo hoa tươi lên, ngượng ngùng nhìn, quan viên bên này vội tới đón tiếp Cố Tĩnh Trạch, hai người dùng ngôn ngữ Lâm Triệt nghe không hiểu nói chuyện, huyên thuyên một đống, nghe khẩu ngữ lưu loát của Cố Tĩnh Trạch, Lâm Triệt không khỏi lại sùng bái, tuy rằng nghe không hiểu, nhưng mà cảm thấy bộ dáng hình như rất lợi hại.Chờ đoàn người ngồi trên xe đến làng du lịch, Lâm Triệt mới ở bên cạnh nói: "Vừa rồi các anh đang nói cái gì vậy, anh nói tiếng nước nào, nghe thật hay".Cố Tĩnh Trạch đáp: "Chỉ là cảm tạ bọn họ hoan nghênh, nói tiếng Pháp, như thế nào".“Anh cũng biết nói tiếng Pháp à".“Lúc anh ở nước Pháp cố ý học chút".“Vậy anh tiếng Anh không?".“Tất nhiên, đó là ngôn ngữ thông dụng mà".“Vậy anh còn biết tiếng gì nữa?".Đôi mắt Lâm Triệt tinh lượng nhìn chằm chằm Cố Tĩnh Trạch hỏi.Cố Tĩnh Trạch đáp: "Tiếng Ý, tiếng Nhật, tiếng Nga, tiếng Đức, nhưng chỉ biết mấy đối thoại bình thường, nhưng mà lúc thật sự cần đàm phán thương nghiệp, vẫn cần phiên dịch viên chuyên nghiệp làm".“Học nhiều như vậy làm gì, anh nào có nhiều thời gian như vậy".Cố Tĩnh Trạch thú vị vỗ vỗ khuôn mặt cô: "Người có chỉ số thông minh như em sẽ không hiểu, anh dùng thời gian mà em thèm ăn, thời gian mà em xem phim truyền hình, thời gian em muốn gây rối, dùng để học đó thôi".Lâm Triệt bĩu môi: "Thật là không thú vị!".Cố Tĩnh Trạch: "Đúng vậy, đối với người có chỉ số thông minh như em mà nói, xác thật rất không thú vị".“Cút đi!".Cố Tĩnh Trạch không khỏi mỉm cười.Lâm Triệt: "Nhưng mà, sao nhà anh tới đây, bọn họ đón long trọng như vậy, bởi vì tổng thống sao?".Cố Tĩnh Trạch: "Em chỉ có chút tri thức này…… Mặc dù lúc anh cả không có làm tổng thống, mỗi một lần tuyển cử tổng thống, đều có Cố gia giúp đỡ, có thể nói, Cố gia ở phương diện này, hết sức quan trọng, mặc dù đối ngoại không nói như vậy, nhưng mà, người bên ngoài đều hiểu".“Ý tứ là nói, người làm tổng thống ở nước C…… Đều nhớ Cố gia một chút?".“Xem ra em không ngốc lắm, có thể hiểu".“Đương nhiên!".Lâm Triệt nói: "Trông em ngốc vậy thôi, kỳ thật em là đại trí giả ngu".Cố Tĩnh Trạch cười nhìn nhìn cô, bất đắc dĩ lắc đầu.Chỉ số thông minh như vậy, còn đại trí giả ngu.Rất nhanh, xe dừng ở ngoài làng du lịch.Làng du lịch rất lớn, phía xa xa chính là biển xanh trời xanh, biệt thự nghỉ phép cũng ở bờ biển, ra ngoài liền có thể nhìn thấy biển.Mộ Vãn Tình nhìn hai người, cười nói: "Các con ở phía trước biệt thự, chúng ta đến phía sau ở, dù sao sẽ không quấy rầy hai người các con".Lâm Triệt vội đáp: "Không có gì quấy rầy cả, con muốn ở gần mẹ một chút mà”.Mộ Vãn Tình nói: "Nhưng thôi bỏ đi, nếu vậy Tĩnh Trạch sẽ oán chết chúng ta, kỳ thật, lần này chúng ta cũng không nên tới, các con có cái kỳ nghỉ, hẳn là cùng nhau đi tuần trăng mật, sau khi các con kết hôn, còn chưa hưởng tuần trăng mật lần nào, cũng không có một cái hôn lễ, đều vì Tĩnh Trạch, ngày nào nó cũng bận".Mộ Vãn Tình hừ một tiếng, trừng mắt nhìn Cố Tĩnh Trạch một cái.Cố Tĩnh Trạch bất đắc dĩ nhìn Mộ Vãn Tình, Lâm Triệt thấy thế vội nói: "Tuần trăng mật và hôn lễ cũng không quan trọng, con cũng bận không kém".Bọn họ chỉ giả kết hôn, lúc ấy tổ chức hôn lễ sẽ không ổn, mắc công phiền toái.Mộ Vãn Tình nhìn hai người: "Cho nên, lần này tuy rằng là gia đình tụ hội, nhưng mà, các con hưởng thụ phần của các con, chúng ta không quấy rầy các con".“Thật sự không cần ……” Lâm Triệt nhìn Cố Tĩnh Trạch một cái, vội nói với Mộ Vãn Tình.Ý cô muốn Cố Tĩnh Trạch cùng nhau nói, bọn họ phải tổ chức cùng nhau hành động, đừng hành động đơn độc.Lại không nghĩ, Cố Tĩnh Trạch đứng ở nơi đó, một câu cũng không nói, giống như đầu gỗ mà đứng im.Mộ Vãn Tình đẩy hai người nói: "Thôi, các con mau vào phòng xem trước, không cần phải quan tâm chúng ta".Mộ Vãn Tình nói, liếc mắt nhìn Cố Tĩnh Trạch một cái, rất nhanh đi rồi.

Lâm Triệt được người ở dưới đeo hoa tươi lên, ngượng ngùng nhìn, quan viên bên này vội tới đón tiếp Cố Tĩnh Trạch, hai người dùng ngôn ngữ Lâm Triệt nghe không hiểu nói chuyện, huyên thuyên một đống, nghe khẩu ngữ lưu loát của Cố Tĩnh Trạch, Lâm Triệt không khỏi lại sùng bái, tuy rằng nghe không hiểu, nhưng mà cảm thấy bộ dáng hình như rất lợi hại.

Chờ đoàn người ngồi trên xe đến làng du lịch, Lâm Triệt mới ở bên cạnh nói: "Vừa rồi các anh đang nói cái gì vậy, anh nói tiếng nước nào, nghe thật hay".

Cố Tĩnh Trạch đáp: "Chỉ là cảm tạ bọn họ hoan nghênh, nói tiếng Pháp, như thế nào".

“Anh cũng biết nói tiếng Pháp à".

“Lúc anh ở nước Pháp cố ý học chút".

“Vậy anh tiếng Anh không?".

“Tất nhiên, đó là ngôn ngữ thông dụng mà".

“Vậy anh còn biết tiếng gì nữa?".

Đôi mắt Lâm Triệt tinh lượng nhìn chằm chằm Cố Tĩnh Trạch hỏi.

Cố Tĩnh Trạch đáp: "Tiếng Ý, tiếng Nhật, tiếng Nga, tiếng Đức, nhưng chỉ biết mấy đối thoại bình thường, nhưng mà lúc thật sự cần đàm phán thương nghiệp, vẫn cần phiên dịch viên chuyên nghiệp làm".

“Học nhiều như vậy làm gì, anh nào có nhiều thời gian như vậy".

Cố Tĩnh Trạch thú vị vỗ vỗ khuôn mặt cô: "Người có chỉ số thông minh như em sẽ không hiểu, anh dùng thời gian mà em thèm ăn, thời gian mà em xem phim truyền hình, thời gian em muốn gây rối, dùng để học đó thôi".

Lâm Triệt bĩu môi: "Thật là không thú vị!".

Cố Tĩnh Trạch: "Đúng vậy, đối với người có chỉ số thông minh như em mà nói, xác thật rất không thú vị".

“Cút đi!".

Cố Tĩnh Trạch không khỏi mỉm cười.

Lâm Triệt: "Nhưng mà, sao nhà anh tới đây, bọn họ đón long trọng như vậy, bởi vì tổng thống sao?".

Cố Tĩnh Trạch: "Em chỉ có chút tri thức này…… Mặc dù lúc anh cả không có làm tổng thống, mỗi một lần tuyển cử tổng thống, đều có Cố gia giúp đỡ, có thể nói, Cố gia ở phương diện này, hết sức quan trọng, mặc dù đối ngoại không nói như vậy, nhưng mà, người bên ngoài đều hiểu".

“Ý tứ là nói, người làm tổng thống ở nước C…… Đều nhớ Cố gia một chút?".

“Xem ra em không ngốc lắm, có thể hiểu".

“Đương nhiên!".

Lâm Triệt nói: "Trông em ngốc vậy thôi, kỳ thật em là đại trí giả ngu".

Cố Tĩnh Trạch cười nhìn nhìn cô, bất đắc dĩ lắc đầu.

Chỉ số thông minh như vậy, còn đại trí giả ngu.

Rất nhanh, xe dừng ở ngoài làng du lịch.

Làng du lịch rất lớn, phía xa xa chính là biển xanh trời xanh, biệt thự nghỉ phép cũng ở bờ biển, ra ngoài liền có thể nhìn thấy biển.

Mộ Vãn Tình nhìn hai người, cười nói: "Các con ở phía trước biệt thự, chúng ta đến phía sau ở, dù sao sẽ không quấy rầy hai người các con".

Lâm Triệt vội đáp: "Không có gì quấy rầy cả, con muốn ở gần mẹ một chút mà”.

Mộ Vãn Tình nói: "Nhưng thôi bỏ đi, nếu vậy Tĩnh Trạch sẽ oán chết chúng ta, kỳ thật, lần này chúng ta cũng không nên tới, các con có cái kỳ nghỉ, hẳn là cùng nhau đi tuần trăng mật, sau khi các con kết hôn, còn chưa hưởng tuần trăng mật lần nào, cũng không có một cái hôn lễ, đều vì Tĩnh Trạch, ngày nào nó cũng bận".

Mộ Vãn Tình hừ một tiếng, trừng mắt nhìn Cố Tĩnh Trạch một cái.

Cố Tĩnh Trạch bất đắc dĩ nhìn Mộ Vãn Tình, Lâm Triệt thấy thế vội nói: "Tuần trăng mật và hôn lễ cũng không quan trọng, con cũng bận không kém".

Bọn họ chỉ giả kết hôn, lúc ấy tổ chức hôn lễ sẽ không ổn, mắc công phiền toái.

Mộ Vãn Tình nhìn hai người: "Cho nên, lần này tuy rằng là gia đình tụ hội, nhưng mà, các con hưởng thụ phần của các con, chúng ta không quấy rầy các con".

“Thật sự không cần ……” Lâm Triệt nhìn Cố Tĩnh Trạch một cái, vội nói với Mộ Vãn Tình.

Ý cô muốn Cố Tĩnh Trạch cùng nhau nói, bọn họ phải tổ chức cùng nhau hành động, đừng hành động đơn độc.

Lại không nghĩ, Cố Tĩnh Trạch đứng ở nơi đó, một câu cũng không nói, giống như đầu gỗ mà đứng im.

Mộ Vãn Tình đẩy hai người nói: "Thôi, các con mau vào phòng xem trước, không cần phải quan tâm chúng ta".

Mộ Vãn Tình nói, liếc mắt nhìn Cố Tĩnh Trạch một cái, rất nhanh đi rồi.

Kết Hôn Nhanh Chóng - Ông Xã Yêu Hết LòngTác giả: Mộc Y YTruyện Ngôn TìnhYêu chính là mê muội mọi nơi mọi lúc, hóa ra em cũng đắm chìm trong đó! ----- Lời tựa ----- Lâm Triệt mơ màng bò dậy khỏi giường. Đầu cô choáng váng giống như không phải của mình, lòng bàn tay chạm vào ga giường sang trọng hoa lệ, không phải đồ cũ mà cô thường dùng, đèn trên đỉnh đầu cũng không phải đèn tiets kiệm năng lượng cô quen nhìn thấy, trên người cô đau đớn giống như mới vừa bị cái gì đó cán qua, nâng cổ tay lên, bên trên toàn là những dấu vết xanh xanh tím tím. Đây không phải là đang mơ chứ! Cô che miệng, không muốn để cho mình kêu lên thành tiếng, vén chăn lên, thấy chính mình nằm bên trong không mảnh vải che thân, gần như muốn thét chói tai. Ánh mắt Lâm Triệt đảo vòng hai cái, quả quyết xốc chăn, xuống giường nhặt lại quần áo đang nằm hỗn độn khắp nơi, tùy tiện mặc vào, muốn chạy thẳng ra ngoài không dám quay đầu lại. Bỗng nhiên sau gáy bị người nào đó túm lấy! "A! Buông ra, buông ra! " Lâm Triệt dùng cả tay và chân phản kháng lại. Tay người đàn ông túm lấy cổ cô, không hề… Lâm Triệt được người ở dưới đeo hoa tươi lên, ngượng ngùng nhìn, quan viên bên này vội tới đón tiếp Cố Tĩnh Trạch, hai người dùng ngôn ngữ Lâm Triệt nghe không hiểu nói chuyện, huyên thuyên một đống, nghe khẩu ngữ lưu loát của Cố Tĩnh Trạch, Lâm Triệt không khỏi lại sùng bái, tuy rằng nghe không hiểu, nhưng mà cảm thấy bộ dáng hình như rất lợi hại.Chờ đoàn người ngồi trên xe đến làng du lịch, Lâm Triệt mới ở bên cạnh nói: "Vừa rồi các anh đang nói cái gì vậy, anh nói tiếng nước nào, nghe thật hay".Cố Tĩnh Trạch đáp: "Chỉ là cảm tạ bọn họ hoan nghênh, nói tiếng Pháp, như thế nào".“Anh cũng biết nói tiếng Pháp à".“Lúc anh ở nước Pháp cố ý học chút".“Vậy anh tiếng Anh không?".“Tất nhiên, đó là ngôn ngữ thông dụng mà".“Vậy anh còn biết tiếng gì nữa?".Đôi mắt Lâm Triệt tinh lượng nhìn chằm chằm Cố Tĩnh Trạch hỏi.Cố Tĩnh Trạch đáp: "Tiếng Ý, tiếng Nhật, tiếng Nga, tiếng Đức, nhưng chỉ biết mấy đối thoại bình thường, nhưng mà lúc thật sự cần đàm phán thương nghiệp, vẫn cần phiên dịch viên chuyên nghiệp làm".“Học nhiều như vậy làm gì, anh nào có nhiều thời gian như vậy".Cố Tĩnh Trạch thú vị vỗ vỗ khuôn mặt cô: "Người có chỉ số thông minh như em sẽ không hiểu, anh dùng thời gian mà em thèm ăn, thời gian mà em xem phim truyền hình, thời gian em muốn gây rối, dùng để học đó thôi".Lâm Triệt bĩu môi: "Thật là không thú vị!".Cố Tĩnh Trạch: "Đúng vậy, đối với người có chỉ số thông minh như em mà nói, xác thật rất không thú vị".“Cút đi!".Cố Tĩnh Trạch không khỏi mỉm cười.Lâm Triệt: "Nhưng mà, sao nhà anh tới đây, bọn họ đón long trọng như vậy, bởi vì tổng thống sao?".Cố Tĩnh Trạch: "Em chỉ có chút tri thức này…… Mặc dù lúc anh cả không có làm tổng thống, mỗi một lần tuyển cử tổng thống, đều có Cố gia giúp đỡ, có thể nói, Cố gia ở phương diện này, hết sức quan trọng, mặc dù đối ngoại không nói như vậy, nhưng mà, người bên ngoài đều hiểu".“Ý tứ là nói, người làm tổng thống ở nước C…… Đều nhớ Cố gia một chút?".“Xem ra em không ngốc lắm, có thể hiểu".“Đương nhiên!".Lâm Triệt nói: "Trông em ngốc vậy thôi, kỳ thật em là đại trí giả ngu".Cố Tĩnh Trạch cười nhìn nhìn cô, bất đắc dĩ lắc đầu.Chỉ số thông minh như vậy, còn đại trí giả ngu.Rất nhanh, xe dừng ở ngoài làng du lịch.Làng du lịch rất lớn, phía xa xa chính là biển xanh trời xanh, biệt thự nghỉ phép cũng ở bờ biển, ra ngoài liền có thể nhìn thấy biển.Mộ Vãn Tình nhìn hai người, cười nói: "Các con ở phía trước biệt thự, chúng ta đến phía sau ở, dù sao sẽ không quấy rầy hai người các con".Lâm Triệt vội đáp: "Không có gì quấy rầy cả, con muốn ở gần mẹ một chút mà”.Mộ Vãn Tình nói: "Nhưng thôi bỏ đi, nếu vậy Tĩnh Trạch sẽ oán chết chúng ta, kỳ thật, lần này chúng ta cũng không nên tới, các con có cái kỳ nghỉ, hẳn là cùng nhau đi tuần trăng mật, sau khi các con kết hôn, còn chưa hưởng tuần trăng mật lần nào, cũng không có một cái hôn lễ, đều vì Tĩnh Trạch, ngày nào nó cũng bận".Mộ Vãn Tình hừ một tiếng, trừng mắt nhìn Cố Tĩnh Trạch một cái.Cố Tĩnh Trạch bất đắc dĩ nhìn Mộ Vãn Tình, Lâm Triệt thấy thế vội nói: "Tuần trăng mật và hôn lễ cũng không quan trọng, con cũng bận không kém".Bọn họ chỉ giả kết hôn, lúc ấy tổ chức hôn lễ sẽ không ổn, mắc công phiền toái.Mộ Vãn Tình nhìn hai người: "Cho nên, lần này tuy rằng là gia đình tụ hội, nhưng mà, các con hưởng thụ phần của các con, chúng ta không quấy rầy các con".“Thật sự không cần ……” Lâm Triệt nhìn Cố Tĩnh Trạch một cái, vội nói với Mộ Vãn Tình.Ý cô muốn Cố Tĩnh Trạch cùng nhau nói, bọn họ phải tổ chức cùng nhau hành động, đừng hành động đơn độc.Lại không nghĩ, Cố Tĩnh Trạch đứng ở nơi đó, một câu cũng không nói, giống như đầu gỗ mà đứng im.Mộ Vãn Tình đẩy hai người nói: "Thôi, các con mau vào phòng xem trước, không cần phải quan tâm chúng ta".Mộ Vãn Tình nói, liếc mắt nhìn Cố Tĩnh Trạch một cái, rất nhanh đi rồi.

Chương 204: Các Con Mau Sinh Con Đi