Tác giả:

Phạm Tiểu Khanh vừa từ nhà vệ sinh quay lại đã thấy nhân vật của mình nằm sõng soài trên thảm cỏ xanh tươi, chết không rõ nguyên nhân. Khóe mắt cô giật giật, vô cùng tức giận. [Trò chuyện riêng] Trái tim của Khanh Khanh: Tam Thiên, anh quậy đủ chưa? [Trò chuyện riêng] Phồn hoa tam thiên: Em phục hôn với anh thì anh không giết em nữa. Phạm Tiểu Khanh cảm thấy đau đầu, cô xoa xoa huyệt thái dương, bỗng thấy thật bó tay. [Trò chuyện riêng] Trái tim của Khanh Khanh: Tại sao tôi phải nghe theo anh? Nói xong, cô che kênh trò chuyện, hồi thành sống lại. Thanh Thạch thấy cô không nói tiếng nào mà treo máy ở khu an toàn liền vô cùng thấu hiểu vỗ vai cô, vẻ mặt thông cảm, “Ở đây gả cũng không do mình nha, bằng không, cậu cứ theo đi?” Phạm Tiểu Khanh im lặng, chỉ thơ thẩn nhìn một mảng rừng cây đằng trước. Lúc gặp [Phồn hoa tam thiên], [Trái tim của Khanh Khanh] vẫn là một nhân vật nhỏ gà mờ, đang chui trong rừng kiếm lá nhân sâm làm nhiệm vụ. Còn đúng một vòng cuối cùng thì lại nhìn thấy một…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...