Trong căn phòng bí mật tối tăm, lỗ thông hơi lạnh lẽo chiếu vào một ánh sáng màu xanh thẳm, ánh sáng chiếu vào h* th*n của Đoan Mộc Nam, người đang bị trói hai tay sau lưng trên một cái ghế gỗ. Mặc dù hai tay bị trói lại, nhưng khí chất cao quý toát ra từ cơ thể của anh ta không thể khinh thường.Dưới ánh đèn màu xanh, các đường nét trên khuôn mặt anh hiện ra lờ mờ, đó là một khuôn mặt tuyệt đẹp, hình dáng rõ ràng, sắc bén như dao. Dưới mái tóc ngắn dày của anh là một đôi lông mày dày màu nâu đen, đôi mắt sâu và sắc bén mang một chút lo lắng, anh đã bị trói ở đây hơn ba tiếng đồng hồ.Đứng đối diện là hai gã đàn ông cao to vạm vỡ, đứng bất động như hai pho tượng.Đoan Mộc Nam nắm chặt tay thành nắm đấm, trên môi nở một nụ cười bất lực, nụ cười đẹp như sương mai, lại không thả anh ra ngoài, xem ra là tránh không được một trận đánh nhau rồi. Đang lúc anh chuẩn bị động thủ, có tiếng gì đó từ bên ngoài phát ra, đó là tiếng bước chân.“Ầm” cánh cửa sắt bị mở ra, trong mật thất yên lặng, âm…
Tác giả: