Chương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với…
Chương 30
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… Tuy nhiên, điều khiến anh phiền não đó chính là đêm hôm đó rõ ràng là anh bảo trợ lý tìm gái gọi cho anh, nhưng tại sao người hôm đó không phải là gái gọi mà lại là cô gái chạy vào nhằm phòng? Lễ nào chính vì trên người cô không có mùi vị th* t*c mà lại thoang thoảng hương thơm ngát nên anh mới say mê đến thế? Đêm hôm đó anh đã điên cuồng như thế nào, anh vẫn còn nhớ rõ như chuyện vừa mới xảy ra vậy. Trong căn hộ của Tô Hi, Đường Tư Vũ cứ trằn trọc xoay người mãi không ngủ được. Nhìn đứa con đáng yêu đang nằm gọn trong lòng mình, rồi lại nghĩ đến việc sau này sẽ có một người đàn ông đến cướp nó đi, cô liền cảm thấy vô cùng hoảng loạn. Lốỡ như con trai cô thực sự bị cướp đi, cô phải làm sao đây? Con trai cô còn quan trọng hơn cả tính mạng của cô, cô tuyệt đối sẽ không để cho bất cứ một ai cướp con trai cô đi. Tuyệt đối không thể. Dù cho tên Hình Liệt Hàn kia có quyền có thế như thế nào, cô cũng không sợ. Sáng sớm. Trên đường đưa con trai đi học, trước cổng trường vẫn có nhiều xe hơi sang trọng đưa con cái đến trường như thường lệ, chỉ có điều, một chiếc Bentley sang trọng đã đến sớm nhất để chiếm một vị trí thuận lợi. Mà ở cửa số đằng sau xe, Hình Nhất Mặc ngồi ở ghế lái phụ, ngoảnh người ra đằng sau chỉ cho ba mẹ cô thấy thân ảnh của bạn nhỏ tiểu Hi. “Ba, mẹ, đến rồi, hai người nhìn này, cậu nhóc đẹp trai nhất ở đó.” Hình Nhất Nặc thoáng chốc đã tìm thấy cậu bé trong đám đông. Đồng thời, cô cũng là người đầu tiên nhìn thấy mẹ của tiểu Hi, liền âm thầm cảm thán, quả nhiên là một mỹ nữ! Đứa con đẹp trai như thế này, không chỉ có gen của cha nó tốt mà gen của mẹ cũng vô cùng quan trọng! Tưởng Lam và Hình Chính Đình bắt gặp khoảnh khắc Tư Vũ đưa con đến trước công trường. Hai ông bà ghé sát vào kính xe ôtô ngắm nhìn đứa cháu nội của mình. Bà vô cùng hài lòng, mẹ của đứa bé quả thực giống với tưởng tượng của bà, là một người vừa xinh đẹp vừa tài giỏi. “Con bé thật xinh đẹp, tiếc là Liệt Hàn không có cơ hội lấy con bé về làm vợ.” “Mẹ. Mẹ đừng nản lòng như vậy. Có khi anh hai sau này sẽ theo đuổi một người con gái tuyệt mỹ ý chứ. Anh hai đẹp trai như vậy, lại còn có tiền. Cơ hội còn nhiều Ắ „ lăm. “Con nhìn con bé này đi, không giống với mấy đứa mê tiền hám của. Nó nhất định sẽ không vì tiền mà tiếp cận anh trai con. Hơn nữa nhìn qua thì nó cũng không phải là đứa thiếu tiền.” Lúc này, Sau khi đưa con vào lớp học, Tư Vũ chuẩn bị về nhà mới, xem xem còn cần mua thêm đồ gì không. Hình Chính Đinh thở dài, nhìn qua cánh cửa kính quả nhiên không thể thỏa mãn được kì vọng của ông. “Ta về thôi. Đợi Liệt Hàn lần sau đem đứa bé về nhà vậy!” Chiếc xe Bently lướt đi trong tích tắc. Buổi sáng hôm đó, sau khi đi một vòng quanh nhà, Tư Vũ liền viết những thứ cần thiết phải mua để sắm sửa cho căn nhà. Thân là một người phụ nữ, trong nhà nhất định phải có những đồ dùng trang trí cho ngôi nhà thêm ấm cúng. Cô dạo phố mua các vật dụng cần thiết. Vừa quay lại thấy một đám người đang vận chuyển đồ đạc, chiếm toàn bộ thang máy. Cô chỉ biết chờ đợi. Khi thang máy đi xuống cô mới biết người mới đến ở đối diện nhà cô. Bên trong còn nghe thấy tiếng “peng, peng” đang sửa nhà. Cô tò mò hỏi anh thợ sửa : “Cho hỏi chủ mới căn nhà này sẽ sửa lại toàn bộ à?” “Đúng rồi ạ! Hình như ngoài nhà cô thì các căn hộ khác đã bị mua lại rồi. Bây giờ chuẩn bị là căn thứ 3.” định phải có những đồ dùng trang trí cho ngôi nhà thêm ấm cúng. Cô dạo phố mua các vật dụng cần thiết. Vừa quay lại thấy một đám người đang vận chuyển đồ đạc, chiếm toàn bộ thang máy. Cô chỉ biết chờ đợi. Khi thang máy đi xuống cô mới biết người mới đến ở đối diện nhà cô. Bên trong còn nghe thấy tiếng “peng, peng” đang sửa nhà. Cô tò mò hỏi anh thợ sửa : “Cho hỏi chủ mới căn nhà này sẽ sửa lại toàn bộ à?” “Đúng rồi ạ! Hình như ngoài nhà cô thì các căn hộ khác đã bị mua lại rồi. Bây giờ chuẩn bị là căn thứ 3.” không phải là một tên b**n th**.
Tuy nhiên, điều khiến anh phiền não đó chính là đêm hôm đó rõ ràng là anh bảo trợ lý tìm gái gọi cho anh, nhưng tại sao người hôm đó không phải là gái gọi mà lại là cô gái chạy vào nhằm phòng?
Lễ nào chính vì trên người cô không có mùi vị th* t*c mà lại thoang thoảng hương thơm ngát nên anh mới say mê đến thế?
Đêm hôm đó anh đã điên cuồng như thế nào, anh vẫn còn nhớ rõ như chuyện vừa mới xảy ra vậy.
Trong căn hộ của Tô Hi, Đường Tư Vũ cứ trằn trọc xoay người mãi không ngủ được.
Nhìn đứa con đáng yêu đang nằm gọn trong lòng mình, rồi lại nghĩ đến việc sau này sẽ có một người đàn ông đến cướp nó đi, cô liền cảm thấy vô cùng hoảng loạn. Lốỡ như con trai cô thực sự bị cướp đi, cô phải làm sao đây?
Con trai cô còn quan trọng hơn cả tính mạng của cô, cô tuyệt đối sẽ không để cho bất cứ một ai cướp con trai cô đi.
Tuyệt đối không thể.
Dù cho tên Hình Liệt Hàn kia có quyền có thế như thế nào, cô cũng không sợ.
Sáng sớm.
Trên đường đưa con trai đi học, trước cổng trường vẫn có nhiều xe hơi sang trọng đưa con cái đến trường như thường lệ, chỉ có điều, một chiếc Bentley sang trọng đã đến sớm nhất để chiếm một vị trí thuận lợi. Mà ở cửa số đằng sau xe, Hình Nhất Mặc ngồi ở ghế lái phụ, ngoảnh người ra đằng sau chỉ cho ba mẹ cô thấy thân ảnh của bạn nhỏ tiểu Hi.
“Ba, mẹ, đến rồi, hai người nhìn này, cậu nhóc đẹp trai nhất ở đó.” Hình Nhất Nặc thoáng chốc đã tìm thấy cậu bé trong đám đông.
Đồng thời, cô cũng là người đầu tiên nhìn thấy mẹ của tiểu Hi, liền âm thầm cảm thán, quả nhiên là một mỹ nữ! Đứa con đẹp trai như thế này, không chỉ có gen của cha nó tốt mà gen của mẹ cũng vô cùng quan trọng!
Tưởng Lam và Hình Chính Đình bắt gặp khoảnh khắc Tư Vũ đưa con đến trước công trường. Hai ông bà ghé sát vào kính xe ôtô ngắm nhìn đứa cháu nội của mình.
Bà vô cùng hài lòng, mẹ của đứa bé quả thực giống với tưởng tượng của bà, là một người vừa xinh đẹp vừa tài giỏi.
“Con bé thật xinh đẹp, tiếc là Liệt Hàn không có cơ hội lấy con bé về làm vợ.”
“Mẹ. Mẹ đừng nản lòng như vậy. Có khi anh hai sau này sẽ theo đuổi một người con gái tuyệt mỹ ý chứ. Anh hai đẹp trai như vậy, lại còn có tiền. Cơ hội còn nhiều Ắ „ lăm.
“Con nhìn con bé này đi, không giống với mấy đứa mê tiền hám của. Nó nhất định sẽ không vì tiền mà tiếp cận anh trai con.
Hơn nữa nhìn qua thì nó cũng không phải là đứa thiếu tiền.”
Lúc này, Sau khi đưa con vào lớp học, Tư Vũ chuẩn bị về nhà mới, xem xem còn cần mua thêm đồ gì không.
Hình Chính Đinh thở dài, nhìn qua cánh cửa kính quả nhiên không thể thỏa mãn được kì vọng của ông.
“Ta về thôi. Đợi Liệt Hàn lần sau đem đứa bé về nhà vậy!”
Chiếc xe Bently lướt đi trong tích tắc.
Buổi sáng hôm đó, sau khi đi một vòng quanh nhà, Tư Vũ liền viết những thứ cần thiết phải mua để sắm sửa cho căn nhà.
Thân là một người phụ nữ, trong nhà nhất định phải có những đồ dùng trang trí cho ngôi nhà thêm ấm cúng.
Cô dạo phố mua các vật dụng cần thiết.
Vừa quay lại thấy một đám người đang vận chuyển đồ đạc, chiếm toàn bộ thang máy. Cô chỉ biết chờ đợi.
Khi thang máy đi xuống cô mới biết người mới đến ở đối diện nhà cô. Bên trong còn nghe thấy tiếng “peng, peng” đang sửa nhà.
Cô tò mò hỏi anh thợ sửa : “Cho hỏi chủ mới căn nhà này sẽ sửa lại toàn bộ à?”
“Đúng rồi ạ! Hình như ngoài nhà cô thì các căn hộ khác đã bị mua lại rồi. Bây giờ chuẩn bị là căn thứ 3.”
định phải có những đồ dùng trang trí cho ngôi nhà thêm ấm cúng.
Cô dạo phố mua các vật dụng cần thiết.
Vừa quay lại thấy một đám người đang vận chuyển đồ đạc, chiếm toàn bộ thang máy. Cô chỉ biết chờ đợi.
Khi thang máy đi xuống cô mới biết người mới đến ở đối diện nhà cô. Bên trong còn nghe thấy tiếng “peng, peng” đang sửa nhà.
Cô tò mò hỏi anh thợ sửa : “Cho hỏi chủ mới căn nhà này sẽ sửa lại toàn bộ à?”
“Đúng rồi ạ! Hình như ngoài nhà cô thì các căn hộ khác đã bị mua lại rồi. Bây giờ chuẩn bị là căn thứ 3.”
không phải là một tên b**n th**.
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… Tuy nhiên, điều khiến anh phiền não đó chính là đêm hôm đó rõ ràng là anh bảo trợ lý tìm gái gọi cho anh, nhưng tại sao người hôm đó không phải là gái gọi mà lại là cô gái chạy vào nhằm phòng? Lễ nào chính vì trên người cô không có mùi vị th* t*c mà lại thoang thoảng hương thơm ngát nên anh mới say mê đến thế? Đêm hôm đó anh đã điên cuồng như thế nào, anh vẫn còn nhớ rõ như chuyện vừa mới xảy ra vậy. Trong căn hộ của Tô Hi, Đường Tư Vũ cứ trằn trọc xoay người mãi không ngủ được. Nhìn đứa con đáng yêu đang nằm gọn trong lòng mình, rồi lại nghĩ đến việc sau này sẽ có một người đàn ông đến cướp nó đi, cô liền cảm thấy vô cùng hoảng loạn. Lốỡ như con trai cô thực sự bị cướp đi, cô phải làm sao đây? Con trai cô còn quan trọng hơn cả tính mạng của cô, cô tuyệt đối sẽ không để cho bất cứ một ai cướp con trai cô đi. Tuyệt đối không thể. Dù cho tên Hình Liệt Hàn kia có quyền có thế như thế nào, cô cũng không sợ. Sáng sớm. Trên đường đưa con trai đi học, trước cổng trường vẫn có nhiều xe hơi sang trọng đưa con cái đến trường như thường lệ, chỉ có điều, một chiếc Bentley sang trọng đã đến sớm nhất để chiếm một vị trí thuận lợi. Mà ở cửa số đằng sau xe, Hình Nhất Mặc ngồi ở ghế lái phụ, ngoảnh người ra đằng sau chỉ cho ba mẹ cô thấy thân ảnh của bạn nhỏ tiểu Hi. “Ba, mẹ, đến rồi, hai người nhìn này, cậu nhóc đẹp trai nhất ở đó.” Hình Nhất Nặc thoáng chốc đã tìm thấy cậu bé trong đám đông. Đồng thời, cô cũng là người đầu tiên nhìn thấy mẹ của tiểu Hi, liền âm thầm cảm thán, quả nhiên là một mỹ nữ! Đứa con đẹp trai như thế này, không chỉ có gen của cha nó tốt mà gen của mẹ cũng vô cùng quan trọng! Tưởng Lam và Hình Chính Đình bắt gặp khoảnh khắc Tư Vũ đưa con đến trước công trường. Hai ông bà ghé sát vào kính xe ôtô ngắm nhìn đứa cháu nội của mình. Bà vô cùng hài lòng, mẹ của đứa bé quả thực giống với tưởng tượng của bà, là một người vừa xinh đẹp vừa tài giỏi. “Con bé thật xinh đẹp, tiếc là Liệt Hàn không có cơ hội lấy con bé về làm vợ.” “Mẹ. Mẹ đừng nản lòng như vậy. Có khi anh hai sau này sẽ theo đuổi một người con gái tuyệt mỹ ý chứ. Anh hai đẹp trai như vậy, lại còn có tiền. Cơ hội còn nhiều Ắ „ lăm. “Con nhìn con bé này đi, không giống với mấy đứa mê tiền hám của. Nó nhất định sẽ không vì tiền mà tiếp cận anh trai con. Hơn nữa nhìn qua thì nó cũng không phải là đứa thiếu tiền.” Lúc này, Sau khi đưa con vào lớp học, Tư Vũ chuẩn bị về nhà mới, xem xem còn cần mua thêm đồ gì không. Hình Chính Đinh thở dài, nhìn qua cánh cửa kính quả nhiên không thể thỏa mãn được kì vọng của ông. “Ta về thôi. Đợi Liệt Hàn lần sau đem đứa bé về nhà vậy!” Chiếc xe Bently lướt đi trong tích tắc. Buổi sáng hôm đó, sau khi đi một vòng quanh nhà, Tư Vũ liền viết những thứ cần thiết phải mua để sắm sửa cho căn nhà. Thân là một người phụ nữ, trong nhà nhất định phải có những đồ dùng trang trí cho ngôi nhà thêm ấm cúng. Cô dạo phố mua các vật dụng cần thiết. Vừa quay lại thấy một đám người đang vận chuyển đồ đạc, chiếm toàn bộ thang máy. Cô chỉ biết chờ đợi. Khi thang máy đi xuống cô mới biết người mới đến ở đối diện nhà cô. Bên trong còn nghe thấy tiếng “peng, peng” đang sửa nhà. Cô tò mò hỏi anh thợ sửa : “Cho hỏi chủ mới căn nhà này sẽ sửa lại toàn bộ à?” “Đúng rồi ạ! Hình như ngoài nhà cô thì các căn hộ khác đã bị mua lại rồi. Bây giờ chuẩn bị là căn thứ 3.” định phải có những đồ dùng trang trí cho ngôi nhà thêm ấm cúng. Cô dạo phố mua các vật dụng cần thiết. Vừa quay lại thấy một đám người đang vận chuyển đồ đạc, chiếm toàn bộ thang máy. Cô chỉ biết chờ đợi. Khi thang máy đi xuống cô mới biết người mới đến ở đối diện nhà cô. Bên trong còn nghe thấy tiếng “peng, peng” đang sửa nhà. Cô tò mò hỏi anh thợ sửa : “Cho hỏi chủ mới căn nhà này sẽ sửa lại toàn bộ à?” “Đúng rồi ạ! Hình như ngoài nhà cô thì các căn hộ khác đã bị mua lại rồi. Bây giờ chuẩn bị là căn thứ 3.” không phải là một tên b**n th**.