Chương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với…
Chương 383
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… Bây giờ Khưu Lâm chỉ cần chờ qua ba tháng để tang chồng là có thể tuyên bố với bên ngoài bà ta là Hình phu nhân rồi. Khưu Lâm đắc ý cầm điện thoại trên bàn làm việc lên, gọi cho Đường Tư Vũ. Đường Tư Vũ và Tô Hi hẹn nhau trong quán trà ngồi trò chuyện về chuyện gần đây, thây dãy số trên mặt điện thoại, trong lòng rớt một nhịp, là số điện thoại ở văn phòng của cha. Nhưng cô rất nhanh lạnh mặt xuống, cha cô đã mất rồi, ngồi ở đó chắc chắn là Khưu Lâm. “AIol” Cô lạnh lùng nghe máy. “Đường Tư Vũ, khi nào thì cô về đây dọn hết đồ của cô đi hả? Cô phải biết là Chương 239 Hai Người Đàn Ông Củng Đến Đường gia không phải nhà của cô nữa, cho cô thời gian ba ngày về đây thu dọn, nếu không, tôi bảo người hầu vứt hết.” “Khưu Lâm, bà đừng đắc ý quá.” Đường Tư Vũ nghiến răng mắng. “Tôi làm sao? Cô có thể làm gì được tôi? Bây giờ cái danh đại tiểu thư Đường gia của cô không còn nữa rồi, cô còn huênh hoang cái gì?” Đường Tư Vũ cắn răng nhịn xuống, cô nói với bà ta: “Hôm nay tôi sẽ đến lấy.” “Tốt, tốt nhất là sớm sớm chút.” Khưu Lâm nói xong, tắt điện thoại. Tô Hi nhìn vẻ mặt của cô, biết Khưu Lâm vừa gọi đến, cô lập tức tức giận nói: “Bà Chương 239 Hai Người Đàn Ông Củng Đến già đó lại làm gì vậy?” “Bà ta bảo tớ về Đường gia thu dọn đồ, giờ tớ muốn qua đó dọn đồ trong phòng cha, một ít di vật và ảnh chụp trong phòng mẹ nữa.” “Ừ, tớ đi với cậu.” Tô Hi lên tiếng nói. Đường Tư Vũ không từ chối, cô gật đầu, HỘI: ”Ư, chúng ta đi thôi.” Hai chị em tốt ra khỏi quán trà, đi thẳng đến Đường gia. Khi cô ấn chuông cửa, thái độ của người hầu với cô không được tốt lắm: “Đại tiểu thư, cô đã về.” “Tôi tới thu dọn đồ đạc.” Đường Tư Vũ hơi đanh mặt, người hầu trong cả cái nhà này đều do Khưu Lâm dạy ra. “Được! Mời cô vào!” Người hầu vẫn không dám đắc tội Đường Tư Vũ. Đường Tư Vũ và Tô Hi về phòng Đường Hùng thu dọn đồ đạc, cô nhớ có một ngăn kéo cha chuyên đựng di vật của mẹ, cô giật mình, không thấy cái vòng cổ kim cương của mẹ, sắc mặt thay đổi, cả hộp cũng không thấy. “Sao vậy?” Tô Hi thấy cô cứ đứng đờ ra nhìn ngăn kéo. “Vòng cỗ của mẹ tớ để trong này, cha vẫn luôn giữ, nhưng giờ không thấy nữa.” Đường Tư Vũ nén giận nói, cô nghĩ chắc chắn là có người hầu nào đó lấy mắt. Mấy người đó thích cái gì thì lấy, cô mặc kệ, nhưng đó là di vật của mẹ cô, cô không cho phép bát kì ai lấy đi. Đường Tư Vũ đi ra khỏi phòng, cô đi vào phòng khách, vừa đúng lúc ba người hầu Đường gia cũng đều ở đây. “Các cô, nếu ai lấy vòng cổ trong ngăn kéo của cha, thì xin các cô trả lại ngay, nếu không tôi báo cảnh sát.” Đường Tư Vũ giọng nói đầy đe doạ. Mấy người bọn họ nhìn nhau, sắc mặt ai cũng bình tĩnh không hoảng hốt. “Đại tiểu thư, con mắt nào của cô nhìn thấy chúng tôi lầy đồ của mẹ cô! Sau khi ông chủ qua đời, chúng tôi đều kiêng dè, ngay cả cửa phòng của ông cũng không bước vào!” “Các người nói láo, vòng cỗ của mẹ tôi rõ ràng ở trong ngăn kéo của cha, giờ lại không thấy, không phải các người lấy thì còn ai vào đây?” Đường Tư Vũ chắc chắn là mấy người này lấy. Tô Hi ở một bên lên tiếng nói: “Đây là hành vi trộm cắp, lúc chúng tôi chưa báo công an, thì các người nhanh chóng trả lại đây.”
Bây giờ Khưu Lâm chỉ cần chờ qua ba tháng để tang chồng là có thể tuyên bố với bên ngoài bà ta là Hình phu nhân rồi.
Khưu Lâm đắc ý cầm điện thoại trên bàn làm việc lên, gọi cho Đường Tư Vũ.
Đường Tư Vũ và Tô Hi hẹn nhau trong quán trà ngồi trò chuyện về chuyện gần đây, thây dãy số trên mặt điện thoại, trong lòng rớt một nhịp, là số điện thoại ở văn phòng của cha.
Nhưng cô rất nhanh lạnh mặt xuống, cha cô đã mất rồi, ngồi ở đó chắc chắn là Khưu Lâm.
“AIol” Cô lạnh lùng nghe máy.
“Đường Tư Vũ, khi nào thì cô về đây dọn hết đồ của cô đi hả? Cô phải biết là Chương 239 Hai Người Đàn Ông Củng Đến Đường gia không phải nhà của cô nữa, cho cô thời gian ba ngày về đây thu dọn, nếu không, tôi bảo người hầu vứt hết.”
“Khưu Lâm, bà đừng đắc ý quá.”
Đường Tư Vũ nghiến răng mắng.
“Tôi làm sao? Cô có thể làm gì được tôi?
Bây giờ cái danh đại tiểu thư Đường gia của cô không còn nữa rồi, cô còn huênh hoang cái gì?”
Đường Tư Vũ cắn răng nhịn xuống, cô nói với bà ta: “Hôm nay tôi sẽ đến lấy.”
“Tốt, tốt nhất là sớm sớm chút.”
Khưu Lâm nói xong, tắt điện thoại.
Tô Hi nhìn vẻ mặt của cô, biết Khưu Lâm vừa gọi đến, cô lập tức tức giận nói: “Bà Chương 239 Hai Người Đàn Ông Củng Đến già đó lại làm gì vậy?”
“Bà ta bảo tớ về Đường gia thu dọn đồ, giờ tớ muốn qua đó dọn đồ trong phòng cha, một ít di vật và ảnh chụp trong phòng mẹ nữa.”
“Ừ, tớ đi với cậu.”
Tô Hi lên tiếng nói.
Đường Tư Vũ không từ chối, cô gật đầu, HỘI: ”Ư, chúng ta đi thôi.”
Hai chị em tốt ra khỏi quán trà, đi thẳng đến Đường gia.
Khi cô ấn chuông cửa, thái độ của người hầu với cô không được tốt lắm: “Đại tiểu thư, cô đã về.”
“Tôi tới thu dọn đồ đạc.”
Đường Tư Vũ hơi đanh mặt, người hầu trong cả cái nhà này đều do Khưu Lâm dạy ra.
“Được! Mời cô vào!”
Người hầu vẫn không dám đắc tội Đường Tư Vũ.
Đường Tư Vũ và Tô Hi về phòng Đường Hùng thu dọn đồ đạc, cô nhớ có một ngăn kéo cha chuyên đựng di vật của mẹ, cô giật mình, không thấy cái vòng cổ kim cương của mẹ, sắc mặt thay đổi, cả hộp cũng không thấy.
“Sao vậy?”
Tô Hi thấy cô cứ đứng đờ ra nhìn ngăn kéo.
“Vòng cỗ của mẹ tớ để trong này, cha vẫn luôn giữ, nhưng giờ không thấy nữa.”
Đường Tư Vũ nén giận nói, cô nghĩ chắc chắn là có người hầu nào đó lấy mắt.
Mấy người đó thích cái gì thì lấy, cô mặc kệ, nhưng đó là di vật của mẹ cô, cô không cho phép bát kì ai lấy đi.
Đường Tư Vũ đi ra khỏi phòng, cô đi vào phòng khách, vừa đúng lúc ba người hầu Đường gia cũng đều ở đây.
“Các cô, nếu ai lấy vòng cổ trong ngăn kéo của cha, thì xin các cô trả lại ngay, nếu không tôi báo cảnh sát.”
Đường Tư Vũ giọng nói đầy đe doạ.
Mấy người bọn họ nhìn nhau, sắc mặt ai cũng bình tĩnh không hoảng hốt.
“Đại tiểu thư, con mắt nào của cô nhìn thấy chúng tôi lầy đồ của mẹ cô! Sau khi ông chủ qua đời, chúng tôi đều kiêng dè, ngay cả cửa phòng của ông cũng không bước vào!”
“Các người nói láo, vòng cỗ của mẹ tôi rõ ràng ở trong ngăn kéo của cha, giờ lại không thấy, không phải các người lấy thì còn ai vào đây?”
Đường Tư Vũ chắc chắn là mấy người này lấy.
Tô Hi ở một bên lên tiếng nói: “Đây là hành vi trộm cắp, lúc chúng tôi chưa báo công an, thì các người nhanh chóng trả lại đây.”
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… Bây giờ Khưu Lâm chỉ cần chờ qua ba tháng để tang chồng là có thể tuyên bố với bên ngoài bà ta là Hình phu nhân rồi. Khưu Lâm đắc ý cầm điện thoại trên bàn làm việc lên, gọi cho Đường Tư Vũ. Đường Tư Vũ và Tô Hi hẹn nhau trong quán trà ngồi trò chuyện về chuyện gần đây, thây dãy số trên mặt điện thoại, trong lòng rớt một nhịp, là số điện thoại ở văn phòng của cha. Nhưng cô rất nhanh lạnh mặt xuống, cha cô đã mất rồi, ngồi ở đó chắc chắn là Khưu Lâm. “AIol” Cô lạnh lùng nghe máy. “Đường Tư Vũ, khi nào thì cô về đây dọn hết đồ của cô đi hả? Cô phải biết là Chương 239 Hai Người Đàn Ông Củng Đến Đường gia không phải nhà của cô nữa, cho cô thời gian ba ngày về đây thu dọn, nếu không, tôi bảo người hầu vứt hết.” “Khưu Lâm, bà đừng đắc ý quá.” Đường Tư Vũ nghiến răng mắng. “Tôi làm sao? Cô có thể làm gì được tôi? Bây giờ cái danh đại tiểu thư Đường gia của cô không còn nữa rồi, cô còn huênh hoang cái gì?” Đường Tư Vũ cắn răng nhịn xuống, cô nói với bà ta: “Hôm nay tôi sẽ đến lấy.” “Tốt, tốt nhất là sớm sớm chút.” Khưu Lâm nói xong, tắt điện thoại. Tô Hi nhìn vẻ mặt của cô, biết Khưu Lâm vừa gọi đến, cô lập tức tức giận nói: “Bà Chương 239 Hai Người Đàn Ông Củng Đến già đó lại làm gì vậy?” “Bà ta bảo tớ về Đường gia thu dọn đồ, giờ tớ muốn qua đó dọn đồ trong phòng cha, một ít di vật và ảnh chụp trong phòng mẹ nữa.” “Ừ, tớ đi với cậu.” Tô Hi lên tiếng nói. Đường Tư Vũ không từ chối, cô gật đầu, HỘI: ”Ư, chúng ta đi thôi.” Hai chị em tốt ra khỏi quán trà, đi thẳng đến Đường gia. Khi cô ấn chuông cửa, thái độ của người hầu với cô không được tốt lắm: “Đại tiểu thư, cô đã về.” “Tôi tới thu dọn đồ đạc.” Đường Tư Vũ hơi đanh mặt, người hầu trong cả cái nhà này đều do Khưu Lâm dạy ra. “Được! Mời cô vào!” Người hầu vẫn không dám đắc tội Đường Tư Vũ. Đường Tư Vũ và Tô Hi về phòng Đường Hùng thu dọn đồ đạc, cô nhớ có một ngăn kéo cha chuyên đựng di vật của mẹ, cô giật mình, không thấy cái vòng cổ kim cương của mẹ, sắc mặt thay đổi, cả hộp cũng không thấy. “Sao vậy?” Tô Hi thấy cô cứ đứng đờ ra nhìn ngăn kéo. “Vòng cỗ của mẹ tớ để trong này, cha vẫn luôn giữ, nhưng giờ không thấy nữa.” Đường Tư Vũ nén giận nói, cô nghĩ chắc chắn là có người hầu nào đó lấy mắt. Mấy người đó thích cái gì thì lấy, cô mặc kệ, nhưng đó là di vật của mẹ cô, cô không cho phép bát kì ai lấy đi. Đường Tư Vũ đi ra khỏi phòng, cô đi vào phòng khách, vừa đúng lúc ba người hầu Đường gia cũng đều ở đây. “Các cô, nếu ai lấy vòng cổ trong ngăn kéo của cha, thì xin các cô trả lại ngay, nếu không tôi báo cảnh sát.” Đường Tư Vũ giọng nói đầy đe doạ. Mấy người bọn họ nhìn nhau, sắc mặt ai cũng bình tĩnh không hoảng hốt. “Đại tiểu thư, con mắt nào của cô nhìn thấy chúng tôi lầy đồ của mẹ cô! Sau khi ông chủ qua đời, chúng tôi đều kiêng dè, ngay cả cửa phòng của ông cũng không bước vào!” “Các người nói láo, vòng cỗ của mẹ tôi rõ ràng ở trong ngăn kéo của cha, giờ lại không thấy, không phải các người lấy thì còn ai vào đây?” Đường Tư Vũ chắc chắn là mấy người này lấy. Tô Hi ở một bên lên tiếng nói: “Đây là hành vi trộm cắp, lúc chúng tôi chưa báo công an, thì các người nhanh chóng trả lại đây.”