Chương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với…

Chương 815

Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… Việc uy h**p này đã dọa Tô Thắm sợ, cô không dám nghỉ ngờ anh dám làm việc này hay không, vì việc mà anh muốn làm, ai cũng không quản được. “Đừng…” Tô Thắm gấp gáp nói. “Vậy gọi tên tôi.” “Cho em 10 giây.” “Thần…” Tô Thắm bị ép đến gọi thẳng tên của anh. Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trầm thấp mang ý rất hài lòng: “Lại gọi một lần nữa. Tô Thắm không còn gì để nói, không phải gọi rồi à? Lần 1 còn có dũng khí, lần thứ hai này, cô muốn rút lui rồi. “Chẳng lẽ em muốn tôi đến nhà em ngay bây giờ?” “Làm gì có ai như ngài, uy h**p tôi như vậy?” Tô Thắm không khỏi phản bác. “Ai bảo em không ngoan!” Người đàn ông cười thành tiếng. “Được rồi, muộn rồi, ngài ngủ sớm một chút! Tôi ngày mai còn phải dậy chạy bội” Tô Thám không dám nói chuyện với anh nữa. “Được, không ép em nữa, ngủ ngon, nhớ đến tôi.” Nói xong, đầu dây bên kia dứt khoát cúp điện thoại. Tô Thấm tay cầm điện thoại, ném vào trong chăn, vậy mà lại đỗ mồ hôi toàn thân, cô nhắm mắt lại, phảng phát bên tai còn tiếng hít thở trầm thấp của người đàn ông. Tô Thám thở dài một hơi, không hiểu sao trong lòng có chút đắng. Sáng sớm, Tô Thắm mặc một bộ quần áo thể thao, 7h sáng liền bắt đầu chạy bộ, từ đầu đường Giang Tân bắt đầu chạy, thời tiết đầu mùa đông là thích hợp nhất để đi chạy bộ, chạy đến mồ hôi toàn thân, cả người khoan khoái. Tô Thấm chạy đến 8h30 mới về nhà, Lý Thiến đã chuẩn bị bữa sáng cho cô, Tô Thắm ăn xong bữa sáng được mẹ chuẩn bị, cảm thấy kỳ nghỉ này cũng không tệ. Buổi trưa, Tô Thắm ở nhà cùng mẹ nói chuyện, đột nhiên bên ngoài cửa có tiếng chuông, Tô Thắm đứng dậy đi ra mở cửa. Chỉ thấy một người đàn ông tuổi trung niên mặc âu phục đen đứng ở cửa, mỉm cười nhìn cô hỏi: “Xin hỏi, cô có phải là Tô Thắm tiểu thư.” “Là tôi, xin hỏi ông có chuyện gì sao?” Tô Thám mắn cảm nhận ra thân phận của người đàn ông này, nhất định là người ở giới chính trị. “Tôi được ủy thác đến tìm cô, xin mời cô đi đến một nơi, có người đang chờ.” Người đàn ông cực kỳ lịch sự. Tô Thắm trong lòng giật mình, thầm nghĩ người nhìn thấy này hẳn không phải là người tầm thường! “Xin hỏi, là người nào muốn gặp tôi?” Tô Thám nhịn không được hỏi một câu. “Là mẹ của ngài tổng thống.” Người đàn ông cực kỳ bình tĩnh trả lời cô. Đầu Tô Thắm ong lên, chuyện này đối với cô cực kỳ khiếp sợ, vì sao người cô gặp lại là mẹ của Hiên Viên Thần? Lễ nào anh đã giới thiệu cô cho gia đình anh rồi? “Tô tiểu thư, mời lên xe.” “Tôi có thể cầm túi không?” Tô Thắm hỏi. “Có thể, nhưng mà, chuyện này là việc bí mật, xin tiểu thư đừng nói cho bất kỳ người nào khác, kể cả ngài tổng thống cũng không được để lộ.”

Việc uy h**p này đã dọa Tô Thắm sợ, cô không dám nghỉ ngờ anh dám làm việc này hay không, vì việc mà anh muốn làm, ai cũng không quản được.

 

“Đừng…” Tô Thắm gấp gáp nói.

 

“Vậy gọi tên tôi.”

 

“Cho em 10 giây.”

 

“Thần…” Tô Thắm bị ép đến gọi thẳng tên của anh.

 

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trầm thấp mang ý rất hài lòng: “Lại gọi một lần nữa.

 

Tô Thắm không còn gì để nói, không phải gọi rồi à? Lần 1 còn có dũng khí, lần thứ hai này, cô muốn rút lui rồi.

 

“Chẳng lẽ em muốn tôi đến nhà em ngay bây giờ?”

 

“Làm gì có ai như ngài, uy h**p tôi như vậy?”

 

Tô Thắm không khỏi phản bác.

 

“Ai bảo em không ngoan!”

 

Người đàn ông cười thành tiếng.

 

“Được rồi, muộn rồi, ngài ngủ sớm một chút! Tôi ngày mai còn phải dậy chạy bội”

 

Tô Thám không dám nói chuyện với anh nữa.

 

“Được, không ép em nữa, ngủ ngon, nhớ đến tôi.”

 

Nói xong, đầu dây bên kia dứt khoát cúp điện thoại.

 

Tô Thấm tay cầm điện thoại, ném vào trong chăn, vậy mà lại đỗ mồ hôi toàn thân, cô nhắm mắt lại, phảng phát bên tai còn tiếng hít thở trầm thấp của người đàn ông.

 

Tô Thám thở dài một hơi, không hiểu sao trong lòng có chút đắng.

 

Sáng sớm, Tô Thắm mặc một bộ quần áo thể thao, 7h sáng liền bắt đầu chạy bộ, từ đầu đường Giang Tân bắt đầu chạy, thời tiết đầu mùa đông là thích hợp nhất để đi chạy bộ, chạy đến mồ hôi toàn thân, cả người khoan khoái.

 

Tô Thấm chạy đến 8h30 mới về nhà, Lý Thiến đã chuẩn bị bữa sáng cho cô, Tô Thắm ăn xong bữa sáng được mẹ chuẩn bị, cảm thấy kỳ nghỉ này cũng không tệ.

 

Buổi trưa, Tô Thắm ở nhà cùng mẹ nói chuyện, đột nhiên bên ngoài cửa có tiếng chuông, Tô Thắm đứng dậy đi ra mở cửa.

 

Chỉ thấy một người đàn ông tuổi trung niên mặc âu phục đen đứng ở cửa, mỉm cười nhìn cô hỏi: “Xin hỏi, cô có phải là Tô Thắm tiểu thư.”

 

“Là tôi, xin hỏi ông có chuyện gì sao?”

 

Tô Thám mắn cảm nhận ra thân phận của người đàn ông này, nhất định là người ở giới chính trị.

 

“Tôi được ủy thác đến tìm cô, xin mời cô đi đến một nơi, có người đang chờ.”

 

Người đàn ông cực kỳ lịch sự.

 

Tô Thắm trong lòng giật mình, thầm nghĩ người nhìn thấy này hẳn không phải là người tầm thường!

 

“Xin hỏi, là người nào muốn gặp tôi?”

 

Tô Thám nhịn không được hỏi một câu.

 

“Là mẹ của ngài tổng thống.”

 

Người đàn ông cực kỳ bình tĩnh trả lời cô.

 

Đầu Tô Thắm ong lên, chuyện này đối với cô cực kỳ khiếp sợ, vì sao người cô gặp lại là mẹ của Hiên Viên Thần?

 

Lễ nào anh đã giới thiệu cô cho gia đình anh rồi?

 

“Tô tiểu thư, mời lên xe.”

 

“Tôi có thể cầm túi không?”

 

Tô Thắm hỏi.

 

“Có thể, nhưng mà, chuyện này là việc bí mật, xin tiểu thư đừng nói cho bất kỳ người nào khác, kể cả ngài tổng thống cũng không được để lộ.”

Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… Việc uy h**p này đã dọa Tô Thắm sợ, cô không dám nghỉ ngờ anh dám làm việc này hay không, vì việc mà anh muốn làm, ai cũng không quản được. “Đừng…” Tô Thắm gấp gáp nói. “Vậy gọi tên tôi.” “Cho em 10 giây.” “Thần…” Tô Thắm bị ép đến gọi thẳng tên của anh. Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trầm thấp mang ý rất hài lòng: “Lại gọi một lần nữa. Tô Thắm không còn gì để nói, không phải gọi rồi à? Lần 1 còn có dũng khí, lần thứ hai này, cô muốn rút lui rồi. “Chẳng lẽ em muốn tôi đến nhà em ngay bây giờ?” “Làm gì có ai như ngài, uy h**p tôi như vậy?” Tô Thắm không khỏi phản bác. “Ai bảo em không ngoan!” Người đàn ông cười thành tiếng. “Được rồi, muộn rồi, ngài ngủ sớm một chút! Tôi ngày mai còn phải dậy chạy bội” Tô Thám không dám nói chuyện với anh nữa. “Được, không ép em nữa, ngủ ngon, nhớ đến tôi.” Nói xong, đầu dây bên kia dứt khoát cúp điện thoại. Tô Thấm tay cầm điện thoại, ném vào trong chăn, vậy mà lại đỗ mồ hôi toàn thân, cô nhắm mắt lại, phảng phát bên tai còn tiếng hít thở trầm thấp của người đàn ông. Tô Thám thở dài một hơi, không hiểu sao trong lòng có chút đắng. Sáng sớm, Tô Thắm mặc một bộ quần áo thể thao, 7h sáng liền bắt đầu chạy bộ, từ đầu đường Giang Tân bắt đầu chạy, thời tiết đầu mùa đông là thích hợp nhất để đi chạy bộ, chạy đến mồ hôi toàn thân, cả người khoan khoái. Tô Thấm chạy đến 8h30 mới về nhà, Lý Thiến đã chuẩn bị bữa sáng cho cô, Tô Thắm ăn xong bữa sáng được mẹ chuẩn bị, cảm thấy kỳ nghỉ này cũng không tệ. Buổi trưa, Tô Thắm ở nhà cùng mẹ nói chuyện, đột nhiên bên ngoài cửa có tiếng chuông, Tô Thắm đứng dậy đi ra mở cửa. Chỉ thấy một người đàn ông tuổi trung niên mặc âu phục đen đứng ở cửa, mỉm cười nhìn cô hỏi: “Xin hỏi, cô có phải là Tô Thắm tiểu thư.” “Là tôi, xin hỏi ông có chuyện gì sao?” Tô Thám mắn cảm nhận ra thân phận của người đàn ông này, nhất định là người ở giới chính trị. “Tôi được ủy thác đến tìm cô, xin mời cô đi đến một nơi, có người đang chờ.” Người đàn ông cực kỳ lịch sự. Tô Thắm trong lòng giật mình, thầm nghĩ người nhìn thấy này hẳn không phải là người tầm thường! “Xin hỏi, là người nào muốn gặp tôi?” Tô Thám nhịn không được hỏi một câu. “Là mẹ của ngài tổng thống.” Người đàn ông cực kỳ bình tĩnh trả lời cô. Đầu Tô Thắm ong lên, chuyện này đối với cô cực kỳ khiếp sợ, vì sao người cô gặp lại là mẹ của Hiên Viên Thần? Lễ nào anh đã giới thiệu cô cho gia đình anh rồi? “Tô tiểu thư, mời lên xe.” “Tôi có thể cầm túi không?” Tô Thắm hỏi. “Có thể, nhưng mà, chuyện này là việc bí mật, xin tiểu thư đừng nói cho bất kỳ người nào khác, kể cả ngài tổng thống cũng không được để lộ.”

Chương 815