Chương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với…

Chương 862

Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… Chí ít, bên cạnh anh, chỉ có cô mới làm được. Anh nên vui sướng hay đau khổ đây? Anh không thể vì bản thân có thân phận cao quý mà tùy ý áp đặt tình cảm cho cô. Anh bây giờ rất muốn biết, người đàn ông kia là ai mà may mắn chiếm lấy được trái tim cô? Hiên Viên Thần có một ý niệm chấp nhất, anh nhất định sẽ phải biết người đàn ông đó là ai, anh muốn biết, người đó có đủ tư cách lấy được cô không? Cho dù lựa chọn buông tay, anh cũng bỏ được sự quan tâm cho cô, chỉ sợ là đời này cũng không bỏ được. Tô Thắm ở phòng phòng vệ sinh hơn hai mươi phút, mắt cô đỏ hoe, cô nhất định phải cố gắng, hết lần này đến lần khác phải tự an ủi bản thân, loại tỏ cảm xúc, khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn. Kìm nén nước mắt, để không đỏ mắt nữa, bóng dáng của cô nhìn từ trong gương bên bồn rửa tay, phảng phất như một bức tượng xinh đẹp. Tô Thám cầm tờ đơn quay về văn phòng, cô nhìn chữ ký phía trên, cô một chút nữa là lại không kìm được cảm xúc. Cô gọi điện cho Lý Sâm. Lý Sâm nghe điện thoại của cô, không ngoài ý muốn: “Tiểu Thám, tổng thống ký rồi ư?” “Ngài ấy kí rồi, chú Lý, cháu muốn nhờ chú một chuyện, chú có thời gian, có thể nhờ người đến phòng cháu dọn dẹp một chút không, đem đồ của cháu đi?” “Được, có thể.” “Cảm ơn.” “Không có gì, cháu có chọn lựa của cháu, chú rất đồng ý.” Lý Sâm an ủi. Lý Sâm nhận điện thoại xong không lâu liền tiến vào phòng của Hiên Viên Thần, báo cáo lúc nãy ông đưa, anh cũng chưa động vào, bởi vì Hiên Viên Thần còn ngồi đó ngần người. “Tổng thống, ngài không có việc gì chứ!” *Tôi đã đồng ý cho cô ấy đi rồi.” Hiên Viên Thần nhẹ giọng nói một câu. “Tôi biết, vừa nãy trợ lý Tô đã gọi điện nói cho tôi biết rồi, còn nhờ người thu thập một chút đồ cho cô ấy.” | Hiên Viên Thần lập tức ngẳng đầu nhìn về phía Lý Sâm: “Cô ấy để ông thay cô ấy dọn đồ?” “Đúng vậy.” “Cô ấy như vậy là thê nào? Lẽ nào tôi đã cô ấy đi, cô ấy lại cho rằng tôi sẽ không cho phép cô ấy quay lại nhà tôi? Ông để cô ấy tự mình quay lại thu dọn.” Hiên Viên Lâm có chút tức giận nói. “Có lẽ Tô Thắm cảm thấy gặp ngài không tốt.” Lý Sâm giải thích. Hiên Viên Thần hừ nhẹ một tiếng: “Tóm lại, để cô ấy tự mình quay về thu dọn, ông nói với cô ấy, tôi cho phép cô ấy nội trong ba ngày này có thể về đây thu dọn.” “Vậy tôi nói cô ấy tan làm qua đây thu dọn một chuyến!” Hiên Viên Thần không nói gì, xem như ngầm đồng ý, nhưng cả người anh đều tỏa ra khí lạnh, Lý Sâm ở lại một lát liền đi ra ngoài. Lúc đi qua phòng làm việc của Tô Thắm, ông nói cho cô, buổi chiều tan làm có thể qua đó thu dọn đồ vật. Nhưng ông không nói, đây là mệnh lệnh của Hiên Viên Thần. “Vâng ạ, cháu sẽ qua đó.” Tô Thắm gật đầu. “Đã có đơn điều chuyển, cháu ngày mai có thể qua đó báo cáo, Tô Thâm, chúc cháu ở đơn vị mới làm việc thuận lợi, vui vẻ.” “Cảm ơn chú.”

Chí ít, bên cạnh anh, chỉ có cô mới làm được.

 

Anh nên vui sướng hay đau khổ đây?

 

Anh không thể vì bản thân có thân phận cao quý mà tùy ý áp đặt tình cảm cho cô.

 

Anh bây giờ rất muốn biết, người đàn ông kia là ai mà may mắn chiếm lấy được trái tim cô? Hiên Viên Thần có một ý niệm chấp nhất, anh nhất định sẽ phải biết người đàn ông đó là ai, anh muốn biết, người đó có đủ tư cách lấy được cô không?

 

Cho dù lựa chọn buông tay, anh cũng bỏ được sự quan tâm cho cô, chỉ sợ là đời này cũng không bỏ được.

 

Tô Thắm ở phòng phòng vệ sinh hơn hai mươi phút, mắt cô đỏ hoe, cô nhất định phải cố gắng, hết lần này đến lần khác phải tự an ủi bản thân, loại tỏ cảm xúc, khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn.

 

Kìm nén nước mắt, để không đỏ mắt nữa, bóng dáng của cô nhìn từ trong gương bên bồn rửa tay, phảng phất như một bức tượng xinh đẹp.

 

Tô Thám cầm tờ đơn quay về văn phòng, cô nhìn chữ ký phía trên, cô một chút nữa là lại không kìm được cảm xúc.

 

Cô gọi điện cho Lý Sâm.

 

Lý Sâm nghe điện thoại của cô, không ngoài ý muốn: “Tiểu Thám, tổng thống ký rồi ư?”

 

“Ngài ấy kí rồi, chú Lý, cháu muốn nhờ chú một chuyện, chú có thời gian, có thể nhờ người đến phòng cháu dọn dẹp một chút không, đem đồ của cháu đi?”

 

“Được, có thể.”

 

“Cảm ơn.”

 

“Không có gì, cháu có chọn lựa của cháu, chú rất đồng ý.”

 

Lý Sâm an ủi.

 

Lý Sâm nhận điện thoại xong không lâu liền tiến vào phòng của Hiên Viên Thần, báo cáo lúc nãy ông đưa, anh cũng chưa động vào, bởi vì Hiên Viên Thần còn ngồi đó ngần người.

 

“Tổng thống, ngài không có việc gì chứ!”

 

*Tôi đã đồng ý cho cô ấy đi rồi.”

 

Hiên Viên Thần nhẹ giọng nói một câu.

 

“Tôi biết, vừa nãy trợ lý Tô đã gọi điện nói cho tôi biết rồi, còn nhờ người thu thập một chút đồ cho cô ấy.”

 

| Hiên Viên Thần lập tức ngẳng đầu nhìn về phía Lý Sâm: “Cô ấy để ông thay cô ấy dọn đồ?”

 

“Đúng vậy.”

 

“Cô ấy như vậy là thê nào? Lẽ nào tôi đã cô ấy đi, cô ấy lại cho rằng tôi sẽ không cho phép cô ấy quay lại nhà tôi? Ông để cô ấy tự mình quay lại thu dọn.”

 

Hiên Viên Lâm có chút tức giận nói.

 

“Có lẽ Tô Thắm cảm thấy gặp ngài không tốt.”

 

Lý Sâm giải thích.

 

Hiên Viên Thần hừ nhẹ một tiếng: “Tóm lại, để cô ấy tự mình quay về thu dọn, ông nói với cô ấy, tôi cho phép cô ấy nội trong ba ngày này có thể về đây thu dọn.”

 

“Vậy tôi nói cô ấy tan làm qua đây thu dọn một chuyến!”

 

Hiên Viên Thần không nói gì, xem như ngầm đồng ý, nhưng cả người anh đều tỏa ra khí lạnh, Lý Sâm ở lại một lát liền đi ra ngoài.

 

Lúc đi qua phòng làm việc của Tô Thắm, ông nói cho cô, buổi chiều tan làm có thể qua đó thu dọn đồ vật.

 

Nhưng ông không nói, đây là mệnh lệnh của Hiên Viên Thần.

 

“Vâng ạ, cháu sẽ qua đó.”

 

Tô Thắm gật đầu.

 

“Đã có đơn điều chuyển, cháu ngày mai có thể qua đó báo cáo, Tô Thâm, chúc cháu ở đơn vị mới làm việc thuận lợi, vui vẻ.”

 

“Cảm ơn chú.”

Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… Chí ít, bên cạnh anh, chỉ có cô mới làm được. Anh nên vui sướng hay đau khổ đây? Anh không thể vì bản thân có thân phận cao quý mà tùy ý áp đặt tình cảm cho cô. Anh bây giờ rất muốn biết, người đàn ông kia là ai mà may mắn chiếm lấy được trái tim cô? Hiên Viên Thần có một ý niệm chấp nhất, anh nhất định sẽ phải biết người đàn ông đó là ai, anh muốn biết, người đó có đủ tư cách lấy được cô không? Cho dù lựa chọn buông tay, anh cũng bỏ được sự quan tâm cho cô, chỉ sợ là đời này cũng không bỏ được. Tô Thắm ở phòng phòng vệ sinh hơn hai mươi phút, mắt cô đỏ hoe, cô nhất định phải cố gắng, hết lần này đến lần khác phải tự an ủi bản thân, loại tỏ cảm xúc, khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn. Kìm nén nước mắt, để không đỏ mắt nữa, bóng dáng của cô nhìn từ trong gương bên bồn rửa tay, phảng phất như một bức tượng xinh đẹp. Tô Thám cầm tờ đơn quay về văn phòng, cô nhìn chữ ký phía trên, cô một chút nữa là lại không kìm được cảm xúc. Cô gọi điện cho Lý Sâm. Lý Sâm nghe điện thoại của cô, không ngoài ý muốn: “Tiểu Thám, tổng thống ký rồi ư?” “Ngài ấy kí rồi, chú Lý, cháu muốn nhờ chú một chuyện, chú có thời gian, có thể nhờ người đến phòng cháu dọn dẹp một chút không, đem đồ của cháu đi?” “Được, có thể.” “Cảm ơn.” “Không có gì, cháu có chọn lựa của cháu, chú rất đồng ý.” Lý Sâm an ủi. Lý Sâm nhận điện thoại xong không lâu liền tiến vào phòng của Hiên Viên Thần, báo cáo lúc nãy ông đưa, anh cũng chưa động vào, bởi vì Hiên Viên Thần còn ngồi đó ngần người. “Tổng thống, ngài không có việc gì chứ!” *Tôi đã đồng ý cho cô ấy đi rồi.” Hiên Viên Thần nhẹ giọng nói một câu. “Tôi biết, vừa nãy trợ lý Tô đã gọi điện nói cho tôi biết rồi, còn nhờ người thu thập một chút đồ cho cô ấy.” | Hiên Viên Thần lập tức ngẳng đầu nhìn về phía Lý Sâm: “Cô ấy để ông thay cô ấy dọn đồ?” “Đúng vậy.” “Cô ấy như vậy là thê nào? Lẽ nào tôi đã cô ấy đi, cô ấy lại cho rằng tôi sẽ không cho phép cô ấy quay lại nhà tôi? Ông để cô ấy tự mình quay lại thu dọn.” Hiên Viên Lâm có chút tức giận nói. “Có lẽ Tô Thắm cảm thấy gặp ngài không tốt.” Lý Sâm giải thích. Hiên Viên Thần hừ nhẹ một tiếng: “Tóm lại, để cô ấy tự mình quay về thu dọn, ông nói với cô ấy, tôi cho phép cô ấy nội trong ba ngày này có thể về đây thu dọn.” “Vậy tôi nói cô ấy tan làm qua đây thu dọn một chuyến!” Hiên Viên Thần không nói gì, xem như ngầm đồng ý, nhưng cả người anh đều tỏa ra khí lạnh, Lý Sâm ở lại một lát liền đi ra ngoài. Lúc đi qua phòng làm việc của Tô Thắm, ông nói cho cô, buổi chiều tan làm có thể qua đó thu dọn đồ vật. Nhưng ông không nói, đây là mệnh lệnh của Hiên Viên Thần. “Vâng ạ, cháu sẽ qua đó.” Tô Thắm gật đầu. “Đã có đơn điều chuyển, cháu ngày mai có thể qua đó báo cáo, Tô Thâm, chúc cháu ở đơn vị mới làm việc thuận lợi, vui vẻ.” “Cảm ơn chú.”

Chương 862