Chương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với…

Chương 896-898

Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… 896Tô Thắm nhìn cảm giác ưu việt của Lâm Băng Nguyệt, cô mím môi cười, nhưng không trả lời. Sau khi gọi cà phê, Lâm Băng Nguyệt dò xét nhìn chằm chằm Tô Thắm. Tô Thắm cũng nghênh đón ánh mắt đó: “Lâm tiểu thư sao đột nhiên lại tìm tôi?” “Cô không biết tôi, nhưng tôi thường nghe thấy tên của cô. Cô có biết tôi đã nghe thấy tên cô ở đâu không?” Lâm Băng Nguyệt lười biếng dựa vào lưng ghế, nhướng mày nhìn cô. Tô Thắm lắc đầu. “Tôi có mấy chị em làm việc trong toà nhà tổng thống. Bọn họ trước mặt đều nhắc tới cô. Nghe nói cô từng là trợ lý trong toà nhà tổng thống.” “Đúng, tôi đang làm, bây giờ đang nghĩ phép.” Tô Thắm gật gật đầu. Lâm Băng Nguyệt đột nhiên cảm thấy nói chuyện giả dối như vậy thật nhàm chán, từ nhỏ tính tình cô ta đã luôn thẳng thắng, đột nhiên đến gần Tô Thắm nói: “Tôi nghe nói cô vì muốn tiếp cận tổng thống, không từ thủ đoạn câu dẫn anh ấy?” Tô Thắm cũng đoán được ý đồ của cô ta, nhưng cô vẫn không chấp nhận được những lời cô ta hình dung về mình. Cô còn chưa đáp lời, Lâm Băng Nguyệt lạnh lùng nở nụ cười: “Tô tiểu thư, làm người! Tốt hơn hết là tự ý thức một chút. Gia cảnh như cô có thể làm việc ở trong toà nhà tổng thống cũng phần nhiều là nhờ đi cửa sau. Cô ngàn vạn lần đừng làm ảnh hưởng đến tiền đồ.” “Lâm tiêu thư, tôi hoàn toàn không hiểu cô muốn bày tỏ điều gì?” Tô Thắm bình tĩnh đáp. *Ý của tôi rất đơn giản, để cho cô đừng vọng tưởng lấy một số thứ không thuộc về mình, bao gồm cả đàn ông, Hiên Viên Thần có thân phận gì, tôi hy vọng cô biết rõ.” Lâm Băng Nguyệt nhìn cô vẫn còn cố gắng ăn xôi trong lòng cảm tháy rất khó chịu. “Này Lâm tiểu thư, cô lấy thân phận gì đến đây khuyên bảo tôi vậy?” Tô Thắm hơi ngẳng đầu lên, trong mắt hiện lên một nụ cười lịch sự. Lâm Băng Nguyệt khẽ giật mình, sau đó cô ta cười lạnh một tiếng: “Có lẽ cô không biết thân phận của tôi. Tôi sinh ra trong một gia đình quân nhân và chính trị, bối cảnh nhà tôi lớn cỡ nào e rằng có nói cô cũng không hình dung được! Nếu đất nước muốn bầu tổng thống, gia đình tôi nắm trong tay không ít phiếu bầu.” Tô Thám thấy cô khoe gia thế nhiều như vậy, cô không khỏi kinh ngạc: “Thì ra là đại tiểu thư Lâm gia.” Lâm Băng Nguyệt vẫn cảm thấy cô không hề để mình vào trong mắt, nên không khỏi nghiêng người về phía cô nói: “Tô Thắm, tôi muốn cô rời xa Hiên Viên Thần càng xa càng tốt, nếu không ba cô sẽ nghỉ hưu ngay lập tức, mọi chuyện không dễ dàng như vậy đâu.” Tô Thấm lông mày nhíu chặt: “Lâm tiểu thư, cô đang uy h**p tôi?” Qua cuộc trò chuyện này với Lâm Băng Nguyệt, Tô Thắm mới phát hiện, rằng trước đây cô đã tưởng tượng cô ta quá đẹp, cho rằng cô ta thực sự là người phụ nữ thích hợp nhất với Hiên Viên Thần. Nhưng mà, bây giờ cô mới ý thức được, Lâm Băng Nguyệt chỉ hợp về phương diện thân phận, còn tính cách rất khó kết luận được. “Cô có thể nghĩ như vậy.” Lâm Băng Nguyệt mỉm cười nhìn cô. “Lâm tiểu thư, cô làm tôi thất vọng quá nhiều. Trước khi gặp cô, tôi đã nghe tên cô và biết rằng cô xem mắt với tổng thống.” ì “Cô… sao cô biết.” Lâm Băng Nguyệt hơi nheo mắt ngạc nhiên hỏi. Tô Thắm bình tĩnh nói: “Vì tôi có kết giao với tổng thống, chứ không phải là câu dẫn anh ấy như cô nói.” “Không phải câu dẫn, không phải là yêu đương mà không đến được với nhau đó chứ?” Lâm Băng Nguyệt nhìn cô giễu cọt. “Đúng vậy, chúng tôi yêu đương rất bình thường.” Tô Thắm bình tĩnh trả lời, giọng điệu có chút tự tin. Lâm Băng Nguyệt đột nhiên bật cười, nụ cười của cô ta đầy ẩn Ý “Tô tiểu thư, cô đào đâu ra tự tin tổng thống sẽ yêu đương cùng cô vậy.” “Tôi không nhất thiết phải chứng minh với cô làm gì. Tóm lại, Lâm tiểu thư đến tìm tôi cũng vô ích.” Tô Thắm nói xong đứng lên: “Mẹ có thể đang lo lắng cho tôi, tôi xin phép về trước đây.”897-898Nguồn thiếu chương.

896

Tô Thắm nhìn cảm giác ưu việt của Lâm Băng Nguyệt, cô mím môi cười, nhưng không trả lời.

 

Sau khi gọi cà phê, Lâm Băng Nguyệt dò xét nhìn chằm chằm Tô Thắm. Tô Thắm cũng nghênh đón ánh mắt đó: “Lâm tiểu thư sao đột nhiên lại tìm tôi?”

 

“Cô không biết tôi, nhưng tôi thường nghe thấy tên của cô. Cô có biết tôi đã nghe thấy tên cô ở đâu không?”

 

Lâm Băng Nguyệt lười biếng dựa vào lưng ghế, nhướng mày nhìn cô.

 

Tô Thắm lắc đầu.

 

“Tôi có mấy chị em làm việc trong toà nhà tổng thống. Bọn họ trước mặt đều nhắc tới cô. Nghe nói cô từng là trợ lý trong toà nhà tổng thống.”

 

“Đúng, tôi đang làm, bây giờ đang nghĩ phép.”

 

Tô Thắm gật gật đầu.

 

Lâm Băng Nguyệt đột nhiên cảm thấy nói chuyện giả dối như vậy thật nhàm chán, từ nhỏ tính tình cô ta đã luôn thẳng thắng, đột nhiên đến gần Tô Thắm nói: “Tôi nghe nói cô vì muốn tiếp cận tổng thống, không từ thủ đoạn câu dẫn anh ấy?”

 

Tô Thắm cũng đoán được ý đồ của cô ta, nhưng cô vẫn không chấp nhận được những lời cô ta hình dung về mình.

 

Cô còn chưa đáp lời, Lâm Băng Nguyệt lạnh lùng nở nụ cười: “Tô tiểu thư, làm người! Tốt hơn hết là tự ý thức một chút. Gia cảnh như cô có thể làm việc ở trong toà nhà tổng thống cũng phần nhiều là nhờ đi cửa sau. Cô ngàn vạn lần đừng làm ảnh hưởng đến tiền đồ.”

 

“Lâm tiêu thư, tôi hoàn toàn không hiểu cô muốn bày tỏ điều gì?”

 

Tô Thắm bình tĩnh đáp.

 

*Ý của tôi rất đơn giản, để cho cô đừng vọng tưởng lấy một số thứ không thuộc về mình, bao gồm cả đàn ông, Hiên Viên Thần có thân phận gì, tôi hy vọng cô biết rõ.”

 

Lâm Băng Nguyệt nhìn cô vẫn còn cố gắng ăn xôi trong lòng cảm tháy rất khó chịu.

 

“Này Lâm tiểu thư, cô lấy thân phận gì đến đây khuyên bảo tôi vậy?”

 

Tô Thắm hơi ngẳng đầu lên, trong mắt hiện lên một nụ cười lịch sự.

 

Lâm Băng Nguyệt khẽ giật mình, sau đó cô ta cười lạnh một tiếng: “Có lẽ cô không biết thân phận của tôi. Tôi sinh ra trong một gia đình quân nhân và chính trị, bối cảnh nhà tôi lớn cỡ nào e rằng có nói cô cũng không hình dung được! Nếu đất nước muốn bầu tổng thống, gia đình tôi nắm trong tay không ít phiếu bầu.”

 

Tô Thám thấy cô khoe gia thế nhiều như vậy, cô không khỏi kinh ngạc: “Thì ra là đại tiểu thư Lâm gia.”

 

Lâm Băng Nguyệt vẫn cảm thấy cô không hề để mình vào trong mắt, nên không khỏi nghiêng người về phía cô nói: “Tô Thắm, tôi muốn cô rời xa Hiên Viên Thần càng xa càng tốt, nếu không ba cô sẽ nghỉ hưu ngay lập tức, mọi chuyện không dễ dàng như vậy đâu.”

 

Tô Thấm lông mày nhíu chặt: “Lâm tiểu thư, cô đang uy h**p tôi?”

 

Qua cuộc trò chuyện này với Lâm Băng Nguyệt, Tô Thắm mới phát hiện, rằng trước đây cô đã tưởng tượng cô ta quá đẹp, cho rằng cô ta thực sự là người phụ nữ thích hợp nhất với Hiên Viên Thần. Nhưng mà, bây giờ cô mới ý thức được, Lâm Băng Nguyệt chỉ hợp về phương diện thân phận, còn tính cách rất khó kết luận được.

 

“Cô có thể nghĩ như vậy.”

 

Lâm Băng Nguyệt mỉm cười nhìn cô.

 

“Lâm tiểu thư, cô làm tôi thất vọng quá nhiều. Trước khi gặp cô, tôi đã nghe tên cô và biết rằng cô xem mắt với tổng thống.”

 

ì “Cô… sao cô biết.”

 

Lâm Băng Nguyệt hơi nheo mắt ngạc nhiên hỏi.

 

Tô Thắm bình tĩnh nói: “Vì tôi có kết giao với tổng thống, chứ không phải là câu dẫn anh ấy như cô nói.”

 

“Không phải câu dẫn, không phải là yêu đương mà không đến được với nhau đó chứ?”

 

Lâm Băng Nguyệt nhìn cô giễu cọt.

 

“Đúng vậy, chúng tôi yêu đương rất bình thường.”

 

Tô Thắm bình tĩnh trả lời, giọng điệu có chút tự tin.

 

Lâm Băng Nguyệt đột nhiên bật cười, nụ cười của cô ta đầy ẩn Ý “Tô tiểu thư, cô đào đâu ra tự tin tổng thống sẽ yêu đương cùng cô vậy.”

 

“Tôi không nhất thiết phải chứng minh với cô làm gì. Tóm lại, Lâm tiểu thư đến tìm tôi cũng vô ích.”

 

Tô Thắm nói xong đứng lên: “Mẹ có thể đang lo lắng cho tôi, tôi xin phép về trước đây.”

897-898

Nguồn thiếu chương.

Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… 896Tô Thắm nhìn cảm giác ưu việt của Lâm Băng Nguyệt, cô mím môi cười, nhưng không trả lời. Sau khi gọi cà phê, Lâm Băng Nguyệt dò xét nhìn chằm chằm Tô Thắm. Tô Thắm cũng nghênh đón ánh mắt đó: “Lâm tiểu thư sao đột nhiên lại tìm tôi?” “Cô không biết tôi, nhưng tôi thường nghe thấy tên của cô. Cô có biết tôi đã nghe thấy tên cô ở đâu không?” Lâm Băng Nguyệt lười biếng dựa vào lưng ghế, nhướng mày nhìn cô. Tô Thắm lắc đầu. “Tôi có mấy chị em làm việc trong toà nhà tổng thống. Bọn họ trước mặt đều nhắc tới cô. Nghe nói cô từng là trợ lý trong toà nhà tổng thống.” “Đúng, tôi đang làm, bây giờ đang nghĩ phép.” Tô Thắm gật gật đầu. Lâm Băng Nguyệt đột nhiên cảm thấy nói chuyện giả dối như vậy thật nhàm chán, từ nhỏ tính tình cô ta đã luôn thẳng thắng, đột nhiên đến gần Tô Thắm nói: “Tôi nghe nói cô vì muốn tiếp cận tổng thống, không từ thủ đoạn câu dẫn anh ấy?” Tô Thắm cũng đoán được ý đồ của cô ta, nhưng cô vẫn không chấp nhận được những lời cô ta hình dung về mình. Cô còn chưa đáp lời, Lâm Băng Nguyệt lạnh lùng nở nụ cười: “Tô tiểu thư, làm người! Tốt hơn hết là tự ý thức một chút. Gia cảnh như cô có thể làm việc ở trong toà nhà tổng thống cũng phần nhiều là nhờ đi cửa sau. Cô ngàn vạn lần đừng làm ảnh hưởng đến tiền đồ.” “Lâm tiêu thư, tôi hoàn toàn không hiểu cô muốn bày tỏ điều gì?” Tô Thắm bình tĩnh đáp. *Ý của tôi rất đơn giản, để cho cô đừng vọng tưởng lấy một số thứ không thuộc về mình, bao gồm cả đàn ông, Hiên Viên Thần có thân phận gì, tôi hy vọng cô biết rõ.” Lâm Băng Nguyệt nhìn cô vẫn còn cố gắng ăn xôi trong lòng cảm tháy rất khó chịu. “Này Lâm tiểu thư, cô lấy thân phận gì đến đây khuyên bảo tôi vậy?” Tô Thắm hơi ngẳng đầu lên, trong mắt hiện lên một nụ cười lịch sự. Lâm Băng Nguyệt khẽ giật mình, sau đó cô ta cười lạnh một tiếng: “Có lẽ cô không biết thân phận của tôi. Tôi sinh ra trong một gia đình quân nhân và chính trị, bối cảnh nhà tôi lớn cỡ nào e rằng có nói cô cũng không hình dung được! Nếu đất nước muốn bầu tổng thống, gia đình tôi nắm trong tay không ít phiếu bầu.” Tô Thám thấy cô khoe gia thế nhiều như vậy, cô không khỏi kinh ngạc: “Thì ra là đại tiểu thư Lâm gia.” Lâm Băng Nguyệt vẫn cảm thấy cô không hề để mình vào trong mắt, nên không khỏi nghiêng người về phía cô nói: “Tô Thắm, tôi muốn cô rời xa Hiên Viên Thần càng xa càng tốt, nếu không ba cô sẽ nghỉ hưu ngay lập tức, mọi chuyện không dễ dàng như vậy đâu.” Tô Thấm lông mày nhíu chặt: “Lâm tiểu thư, cô đang uy h**p tôi?” Qua cuộc trò chuyện này với Lâm Băng Nguyệt, Tô Thắm mới phát hiện, rằng trước đây cô đã tưởng tượng cô ta quá đẹp, cho rằng cô ta thực sự là người phụ nữ thích hợp nhất với Hiên Viên Thần. Nhưng mà, bây giờ cô mới ý thức được, Lâm Băng Nguyệt chỉ hợp về phương diện thân phận, còn tính cách rất khó kết luận được. “Cô có thể nghĩ như vậy.” Lâm Băng Nguyệt mỉm cười nhìn cô. “Lâm tiểu thư, cô làm tôi thất vọng quá nhiều. Trước khi gặp cô, tôi đã nghe tên cô và biết rằng cô xem mắt với tổng thống.” ì “Cô… sao cô biết.” Lâm Băng Nguyệt hơi nheo mắt ngạc nhiên hỏi. Tô Thắm bình tĩnh nói: “Vì tôi có kết giao với tổng thống, chứ không phải là câu dẫn anh ấy như cô nói.” “Không phải câu dẫn, không phải là yêu đương mà không đến được với nhau đó chứ?” Lâm Băng Nguyệt nhìn cô giễu cọt. “Đúng vậy, chúng tôi yêu đương rất bình thường.” Tô Thắm bình tĩnh trả lời, giọng điệu có chút tự tin. Lâm Băng Nguyệt đột nhiên bật cười, nụ cười của cô ta đầy ẩn Ý “Tô tiểu thư, cô đào đâu ra tự tin tổng thống sẽ yêu đương cùng cô vậy.” “Tôi không nhất thiết phải chứng minh với cô làm gì. Tóm lại, Lâm tiểu thư đến tìm tôi cũng vô ích.” Tô Thắm nói xong đứng lên: “Mẹ có thể đang lo lắng cho tôi, tôi xin phép về trước đây.”897-898Nguồn thiếu chương.

Chương 896-898