Chương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với…
Chương 932
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… Thậm chí lượng công việc của anh ta so với vị trí trước đây càng phức tạp, càng hỗn loạn hơn. Vẫn là một công việc anh ta nhìn không thấy tiền đồ. “A…” Anh ta rồng lên một tiếng, quay đầu lập tức gạt tư liệu trên bàn xuống đất, gần như phát điên gạt toàn bộ tư liệu trên bàn đi. Cuối cùng, anh ta đấm mạnh vào bàn, nghiến răng, cả khuôn mặt trở nên dữ tợn. Có vài người, một khi leo lên vị trí cao rồi lại rơi xuống đáy, khoảng cách như vậy sẽ khiến nhiều họ mát đi tinh thần chiến đấu, thậm chí cả sự tự tin. Đoạn Tử Hiên đã sắp bị công việc này tra tấn đến điên rồi. Thậm chí anh ta từng tàn nhẫn giẫm đạp người khác để leo lên. Giờ đây, tất cả kẻ thù đều ở chức vị cao hơn anh ta, bọn họ tùy tiện đưa ra một quyết định, liền có thể khiến công việc này của anh ta trở ngại chồng chất. Thậm chí còn phải nhìn sắc mặt của cấp trên, cần thận lấy lòng. Công việc như vậy hoàn toàn khiến anh ta phát điên. Anh ta cảm thấy một ngày cũng không thể ở lại nữa. “Tô Thắm, tại sao em lại dứt khoát như vậy. Chỉ cần một câu nói của em, chỉ cần một câu nói của em liền có thể giải quyết cảnh ngộ khó khăn của anh, tại sao em không giúp anh.” Ánh mắt Đoạn Tử Hiên giống như một con dã thú phát điên, trở ` nên vô cùng nguy hiểm, ánh mắt hung hăng của anh ta nhìn chằm chằm một chỗ: “Tô Thắm, em vì cái gì phải đối xử với anh như vậy, em ở bên ngài tổng thống liền vứt bỏ tình cũ với anh, em thật sự làm anh quá thất vọng rồi.” Đoạn Tử Hiên bây giờ đem nguyên nhân bản thân rơi vào hoàn cảnh này đều tính trên người Tô Thắm. Bởi vì Tô Thắm, anh ta mới bị Hiên Viên Thần phái đến vị trí hiện tại, Tô Thắm chính là tai họa của anh ta. Nhưng mà, anh ta càng tức giận là vì Tô Thám có thể cứu anh ta, nhưng cô cự tuyệt. Đối với Tô Thắm mà nói, chỉ cần ở bên gối của Hiên Viên Thần nói một tiếng, Hiên Viên Thần sẽ đề bạt anh ta về vị trí ban đầu, nhưng cô không làm. Tuy nhiên lúc này, Đoạn Tử Hiên sắp rơi vào hoàn cảnh điên À le th Š § YcG H3 cuông, anh ta sao có thê nghĩ đên nguyên nhân của tât cả những chuyện này là do anh ta tham luyến tình cũ mà vô cớ trêu vào Tô Thắm? Mà người đã phát điên đến nông nỗi này, liền sẽ trở nên vô cùng cố chấp, Đoạn Tử Hiên hiện tại rất hận Tô Thắm, vừa yêu vừa hận. Một bên hận, một bên vẫn như cũ muốn có được Tô Thắm, anh ta đột nhiên cười lạnh: “Tô Thắm, em rất nhanh sẽ trở thành người phụ nữ của Hiên Viên Thần. Anh thật sự muốn ném thử tư vị người phụ nữ của tổng thống.” “Tô Thắm đừng trách anh, nếu em trở nên dơ bản rồi, Hiên Viên Thần còn muốn em không? Năm đó anh hối hận vì không có được em, nhưng hiện tại… anh vẫn hy vọng em sẽ là người phụ nữ của anh.” Đoạn Tử Hiên tự lắm bẩm một mình, cả người rơi vào một loại suy nghĩ hỗn loạn. Trong đầu anh đều là Tô Thắm, bộ dạng lãnh diễm đó, dáng vẻ tao nhã, khí chất mê người. Như si như dại, điên cuồng. Đoạn Tử Hiên nheo mắt, hiện tại dù sao anh ta làm gì cũng không như ý, quãng đời còn lại đều vô nghĩa. Anh ta dứt khoát nghĩ ra một bước đi gan dạ, anh ta phải làm một chuyện điên rồ, anh ta muốn khiến Tô Thắm trở thành người phụ nữ của mình, báo thù Hiên Viên Thần. “Có thể ngủ với người phụ nữ của Hiên Viên Thần cũng là chuyện đáng giá nhất cả đời này của Đoạn Tử Hiên.” Đoạn Tử Hiên cắn chặt răng, trong lòng quyết định. Sáng sớm, Tô Thắm tỉnh lại, cô có một cơn ác mộng, vẫn làm cô có chút hoảng sơ. Ác mộng là một loại nguy hiểm không nhìn thấy, cô thở dài một hơi, vẫn chỉ là mơ thôi. Cô gửi cho Hiên Viên Thần một tin nhắn: “Đang làm gì vậy?” “Dậy rồi sao?” Hiên Viên Thần trả lời một câu. “Buổi chiều mấy giờ anh đón em?” “Khoảng 3 giờ, đến nhà anh sớm một chút.” “Em cần phải chuẩn bị lễ vật gì để gặp mặt ba mẹ anh không?” “Không cần, em chính là lễ vật tốt nhất của họ.” Hiên Viên Thần. Tô Thắm nhìn thấy câu này, cô mím môi cười, quên đi cơn ác mộng kia.
Thậm chí lượng công việc của anh ta so với vị trí trước đây càng phức tạp, càng hỗn loạn hơn. Vẫn là một công việc anh ta nhìn không thấy tiền đồ.
“A…”
Anh ta rồng lên một tiếng, quay đầu lập tức gạt tư liệu trên bàn xuống đất, gần như phát điên gạt toàn bộ tư liệu trên bàn đi.
Cuối cùng, anh ta đấm mạnh vào bàn, nghiến răng, cả khuôn mặt trở nên dữ tợn.
Có vài người, một khi leo lên vị trí cao rồi lại rơi xuống đáy, khoảng cách như vậy sẽ khiến nhiều họ mát đi tinh thần chiến đấu, thậm chí cả sự tự tin.
Đoạn Tử Hiên đã sắp bị công việc này tra tấn đến điên rồi.
Thậm chí anh ta từng tàn nhẫn giẫm đạp người khác để leo lên. Giờ đây, tất cả kẻ thù đều ở chức vị cao hơn anh ta, bọn họ tùy tiện đưa ra một quyết định, liền có thể khiến công việc này của anh ta trở ngại chồng chất. Thậm chí còn phải nhìn sắc mặt của cấp trên, cần thận lấy lòng.
Công việc như vậy hoàn toàn khiến anh ta phát điên. Anh ta cảm thấy một ngày cũng không thể ở lại nữa.
“Tô Thắm, tại sao em lại dứt khoát như vậy. Chỉ cần một câu nói của em, chỉ cần một câu nói của em liền có thể giải quyết cảnh ngộ khó khăn của anh, tại sao em không giúp anh.”
Ánh mắt Đoạn Tử Hiên giống như một con dã thú phát điên, trở ` nên vô cùng nguy hiểm, ánh mắt hung hăng của anh ta nhìn chằm chằm một chỗ: “Tô Thắm, em vì cái gì phải đối xử với anh như vậy, em ở bên ngài tổng thống liền vứt bỏ tình cũ với anh, em thật sự làm anh quá thất vọng rồi.”
Đoạn Tử Hiên bây giờ đem nguyên nhân bản thân rơi vào hoàn cảnh này đều tính trên người Tô Thắm.
Bởi vì Tô Thắm, anh ta mới bị Hiên Viên Thần phái đến vị trí hiện tại, Tô Thắm chính là tai họa của anh ta.
Nhưng mà, anh ta càng tức giận là vì Tô Thám có thể cứu anh ta, nhưng cô cự tuyệt.
Đối với Tô Thắm mà nói, chỉ cần ở bên gối của Hiên Viên Thần nói một tiếng, Hiên Viên Thần sẽ đề bạt anh ta về vị trí ban đầu, nhưng cô không làm.
Tuy nhiên lúc này, Đoạn Tử Hiên sắp rơi vào hoàn cảnh điên À le th Š § YcG H3 cuông, anh ta sao có thê nghĩ đên nguyên nhân của tât cả những chuyện này là do anh ta tham luyến tình cũ mà vô cớ trêu vào Tô Thắm?
Mà người đã phát điên đến nông nỗi này, liền sẽ trở nên vô cùng cố chấp, Đoạn Tử Hiên hiện tại rất hận Tô Thắm, vừa yêu vừa hận.
Một bên hận, một bên vẫn như cũ muốn có được Tô Thắm, anh ta đột nhiên cười lạnh: “Tô Thắm, em rất nhanh sẽ trở thành người phụ nữ của Hiên Viên Thần. Anh thật sự muốn ném thử tư vị người phụ nữ của tổng thống.”
“Tô Thắm đừng trách anh, nếu em trở nên dơ bản rồi, Hiên Viên Thần còn muốn em không? Năm đó anh hối hận vì không có được em, nhưng hiện tại… anh vẫn hy vọng em sẽ là người phụ nữ của anh.”
Đoạn Tử Hiên tự lắm bẩm một mình, cả người rơi vào một loại suy nghĩ hỗn loạn.
Trong đầu anh đều là Tô Thắm, bộ dạng lãnh diễm đó, dáng vẻ tao nhã, khí chất mê người.
Như si như dại, điên cuồng.
Đoạn Tử Hiên nheo mắt, hiện tại dù sao anh ta làm gì cũng không như ý, quãng đời còn lại đều vô nghĩa.
Anh ta dứt khoát nghĩ ra một bước đi gan dạ, anh ta phải làm một chuyện điên rồ, anh ta muốn khiến Tô Thắm trở thành người phụ nữ của mình, báo thù Hiên Viên Thần.
“Có thể ngủ với người phụ nữ của Hiên Viên Thần cũng là chuyện đáng giá nhất cả đời này của Đoạn Tử Hiên.”
Đoạn Tử Hiên cắn chặt răng, trong lòng quyết định.
Sáng sớm, Tô Thắm tỉnh lại, cô có một cơn ác mộng, vẫn làm cô có chút hoảng sơ. Ác mộng là một loại nguy hiểm không nhìn thấy, cô thở dài một hơi, vẫn chỉ là mơ thôi. Cô gửi cho Hiên Viên Thần một tin nhắn: “Đang làm gì vậy?”
“Dậy rồi sao?”
Hiên Viên Thần trả lời một câu.
“Buổi chiều mấy giờ anh đón em?”
“Khoảng 3 giờ, đến nhà anh sớm một chút.”
“Em cần phải chuẩn bị lễ vật gì để gặp mặt ba mẹ anh không?”
“Không cần, em chính là lễ vật tốt nhất của họ.”
Hiên Viên Thần.
Tô Thắm nhìn thấy câu này, cô mím môi cười, quên đi cơn ác mộng kia.
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… Thậm chí lượng công việc của anh ta so với vị trí trước đây càng phức tạp, càng hỗn loạn hơn. Vẫn là một công việc anh ta nhìn không thấy tiền đồ. “A…” Anh ta rồng lên một tiếng, quay đầu lập tức gạt tư liệu trên bàn xuống đất, gần như phát điên gạt toàn bộ tư liệu trên bàn đi. Cuối cùng, anh ta đấm mạnh vào bàn, nghiến răng, cả khuôn mặt trở nên dữ tợn. Có vài người, một khi leo lên vị trí cao rồi lại rơi xuống đáy, khoảng cách như vậy sẽ khiến nhiều họ mát đi tinh thần chiến đấu, thậm chí cả sự tự tin. Đoạn Tử Hiên đã sắp bị công việc này tra tấn đến điên rồi. Thậm chí anh ta từng tàn nhẫn giẫm đạp người khác để leo lên. Giờ đây, tất cả kẻ thù đều ở chức vị cao hơn anh ta, bọn họ tùy tiện đưa ra một quyết định, liền có thể khiến công việc này của anh ta trở ngại chồng chất. Thậm chí còn phải nhìn sắc mặt của cấp trên, cần thận lấy lòng. Công việc như vậy hoàn toàn khiến anh ta phát điên. Anh ta cảm thấy một ngày cũng không thể ở lại nữa. “Tô Thắm, tại sao em lại dứt khoát như vậy. Chỉ cần một câu nói của em, chỉ cần một câu nói của em liền có thể giải quyết cảnh ngộ khó khăn của anh, tại sao em không giúp anh.” Ánh mắt Đoạn Tử Hiên giống như một con dã thú phát điên, trở ` nên vô cùng nguy hiểm, ánh mắt hung hăng của anh ta nhìn chằm chằm một chỗ: “Tô Thắm, em vì cái gì phải đối xử với anh như vậy, em ở bên ngài tổng thống liền vứt bỏ tình cũ với anh, em thật sự làm anh quá thất vọng rồi.” Đoạn Tử Hiên bây giờ đem nguyên nhân bản thân rơi vào hoàn cảnh này đều tính trên người Tô Thắm. Bởi vì Tô Thắm, anh ta mới bị Hiên Viên Thần phái đến vị trí hiện tại, Tô Thắm chính là tai họa của anh ta. Nhưng mà, anh ta càng tức giận là vì Tô Thám có thể cứu anh ta, nhưng cô cự tuyệt. Đối với Tô Thắm mà nói, chỉ cần ở bên gối của Hiên Viên Thần nói một tiếng, Hiên Viên Thần sẽ đề bạt anh ta về vị trí ban đầu, nhưng cô không làm. Tuy nhiên lúc này, Đoạn Tử Hiên sắp rơi vào hoàn cảnh điên À le th Š § YcG H3 cuông, anh ta sao có thê nghĩ đên nguyên nhân của tât cả những chuyện này là do anh ta tham luyến tình cũ mà vô cớ trêu vào Tô Thắm? Mà người đã phát điên đến nông nỗi này, liền sẽ trở nên vô cùng cố chấp, Đoạn Tử Hiên hiện tại rất hận Tô Thắm, vừa yêu vừa hận. Một bên hận, một bên vẫn như cũ muốn có được Tô Thắm, anh ta đột nhiên cười lạnh: “Tô Thắm, em rất nhanh sẽ trở thành người phụ nữ của Hiên Viên Thần. Anh thật sự muốn ném thử tư vị người phụ nữ của tổng thống.” “Tô Thắm đừng trách anh, nếu em trở nên dơ bản rồi, Hiên Viên Thần còn muốn em không? Năm đó anh hối hận vì không có được em, nhưng hiện tại… anh vẫn hy vọng em sẽ là người phụ nữ của anh.” Đoạn Tử Hiên tự lắm bẩm một mình, cả người rơi vào một loại suy nghĩ hỗn loạn. Trong đầu anh đều là Tô Thắm, bộ dạng lãnh diễm đó, dáng vẻ tao nhã, khí chất mê người. Như si như dại, điên cuồng. Đoạn Tử Hiên nheo mắt, hiện tại dù sao anh ta làm gì cũng không như ý, quãng đời còn lại đều vô nghĩa. Anh ta dứt khoát nghĩ ra một bước đi gan dạ, anh ta phải làm một chuyện điên rồ, anh ta muốn khiến Tô Thắm trở thành người phụ nữ của mình, báo thù Hiên Viên Thần. “Có thể ngủ với người phụ nữ của Hiên Viên Thần cũng là chuyện đáng giá nhất cả đời này của Đoạn Tử Hiên.” Đoạn Tử Hiên cắn chặt răng, trong lòng quyết định. Sáng sớm, Tô Thắm tỉnh lại, cô có một cơn ác mộng, vẫn làm cô có chút hoảng sơ. Ác mộng là một loại nguy hiểm không nhìn thấy, cô thở dài một hơi, vẫn chỉ là mơ thôi. Cô gửi cho Hiên Viên Thần một tin nhắn: “Đang làm gì vậy?” “Dậy rồi sao?” Hiên Viên Thần trả lời một câu. “Buổi chiều mấy giờ anh đón em?” “Khoảng 3 giờ, đến nhà anh sớm một chút.” “Em cần phải chuẩn bị lễ vật gì để gặp mặt ba mẹ anh không?” “Không cần, em chính là lễ vật tốt nhất của họ.” Hiên Viên Thần. Tô Thắm nhìn thấy câu này, cô mím môi cười, quên đi cơn ác mộng kia.