Chương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với…
Chương 1863
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… Bạch Hạ kéo cửa bước vào, hôm nay Hình Nhất Phàm mặc một bộ quần áo chỉnh tề ra ngoài, chiếc áo sơ mi sẫm màu kết hợp với bộ vest màu xám, giống như một nam người mẫu vừa bước ra từ bộ phim bom tấn. Bạch Hạ vội vàng thu hồi tầm mắt, cười: “Tôi đặt nhà hàng rôi.” “Hủy đi!” “Hả?” Bạch Hạ quay đầu nhìn anh. “Tôi đặt rồi.” Hình Nhất Phàm trả lời, mặc dù là cô mời, nhưng Hình Nhất Phàm cảm thấy tối nay không nên trải qua đơn giản như vậy, cho nên anh đặt một nhà hàng hoa viên trên cao của một nhà hàng cao cấp. Đó là nhà hàng mà người bình thường sẽ không đặt được. “Nhưng tôi thật sự đặt rồi.” Đó là quán Bạch Hạ chọn lựa kỹ càng. Hình Nhất Phàm có chút bá đạo nói: “Bây giờ hủy vẫn kịp.” Bạch Hạ chỉ đành nói: “Vậy chúng ta đi đâu ăn?” “Đi theo tôi là được.” Hình Nhất Phàm nói. “Đắt quá, tôi không mời nỗi.” *Tôi mời.” “Vậy sao được! Hơn nữa, anh mời tôi đi quán đắt như vậy.” Bạch Hạ nheo mắt. Hình Nhất Phàm cong môi cười, nghiêng nửa người: “Nói cho em biết một cách có thể khiến tôi mời em miễn phí?” Bạch Hạ không khỏi hiếu kỳ hỏi: “Cách gì?” “Nếu như làm bạn gái tôi, tôi mời em đi ăn bao nhiêu cũng được.” Bạch Hạ sững sờ vài giây, sau đó nghiêm túc hỏi: “Hình Nhất Phàm, có phải anh thật sự rất thích tôi không thế?” Ánh mắt Hình Nhất Phàm nhìn người trước mặt chăm chú: “Không ghét.” Bạch Hạ nheo mắt: “Vậy mới nói, chúng ta làm bạn bè thôi!” “Đều nói nữ theo đuổi nam đều rất dễ, nếu như em muốn theo đuổi tôi, tỉ lệ thành công rất cao.” Hình Nhất Phàm đề nghị nói. Bạch Hạ không khỏi nghẹn họng, cong môi cười: “Không cần, chúng ta làm bạn cũng rất tốt.” Khuôn mặt tuần tú của Hình Nhất Phàm căng thẳng vài phần, người phụ nữ này thật sự không chủ động một chút nào sao? Anh ám thị chưa đủ rõ ràng? *Tùy em.” Ngữ khí Hình Nhất Phàm hơi lạnh lùng. Xe đột nhiên tăng tốc độ, Bạch Hạ lập tức kéo dây an toàn, vội vàng nói: “Hình Nhất Phàm, anh đi chậm chút.” Xe của Hình Nhất Phàm bị kẹt trước một đoạn đường, lúc này không thể không dừng lại trước đoạn đường tắc dài. Bầu không khí trong phút chốc có chút yên tĩnh, Hình Nhất Phàm ấn nút phát nhạc, Bạch Hạ ôm má, tâm tư hai người đều có chút khó đoán. Ánh mắt Bạch Hạ lặng lẽ liếc nhìn anh, thật ra chỉ cần lúc nãy anh nói thích cô, nói không chừng cô còn thật sự đồng ý làm bạn gái anh. Xe Hình Nhất Phàm dừng ở bãi đỗ xe của nhà hàng, Bạch Hạ nhìn vào tòa nhà cao ngất ngưởng, có chút kinh ngạc nói: “Ở đây có nhà ăn sao?” *Ừ! Hình Nhất Phàm trả lời, nói với cô: “Đi theo tôi.” Bạch Hạ thật sự không tin nơi như này còn có nhà ăn, ai lại đi mở quán ăn ở nơi như thế này chứ? Bạch Hạ theo anh bước vào trong thang máy, nhìn thấy Hình Nhất Phàm án số tầng cao nhất, cô khẽ nhìn chằm chằm có chút mong chờ. Tầng thang máy nhấp nháy, lát sau liền dừng lại, tinh một tiếng rồi mở ra, Bạch Hạ mới phát hiện ở đây thực sự có một nhà ăn, hơn nữa còn là một nhà ăn rất cao cấp dành cho phú ông. Cửa mở ra một cô nhân viên cung kính bước lên: “Hình tiên sinh, mời đi bên này.” Bạch Hạ sững sờ, anh là khách quen sao? Tại sao nhân viên quây lễ tân đều nhận ra anh? Hình Nhất Phàm bình thường không đến nơi này, nhưng lúc anh đặt có báo họ tên, là do tên của anh quá nỗi bật.
Bạch Hạ kéo cửa bước vào, hôm nay Hình Nhất Phàm mặc một bộ quần áo chỉnh tề ra ngoài, chiếc áo sơ mi sẫm màu kết hợp với bộ vest màu xám, giống như một nam người mẫu vừa bước ra từ bộ phim bom tấn.
Bạch Hạ vội vàng thu hồi tầm mắt, cười: “Tôi đặt nhà hàng rôi.”
“Hủy đi!”
“Hả?” Bạch Hạ quay đầu nhìn anh.
“Tôi đặt rồi.” Hình Nhất Phàm trả lời, mặc dù là cô mời, nhưng Hình Nhất Phàm cảm thấy tối nay không nên trải qua đơn giản như vậy, cho nên anh đặt một nhà hàng hoa viên trên cao của một nhà hàng cao cấp.
Đó là nhà hàng mà người bình thường sẽ không đặt được.
“Nhưng tôi thật sự đặt rồi.” Đó là quán Bạch Hạ chọn lựa kỹ càng.
Hình Nhất Phàm có chút bá đạo nói: “Bây giờ hủy vẫn kịp.”
Bạch Hạ chỉ đành nói: “Vậy chúng ta đi đâu ăn?”
“Đi theo tôi là được.” Hình Nhất Phàm nói.
“Đắt quá, tôi không mời nỗi.”
*Tôi mời.”
“Vậy sao được! Hơn nữa, anh mời tôi đi quán đắt như vậy.” Bạch Hạ nheo mắt.
Hình Nhất Phàm cong môi cười, nghiêng nửa người: “Nói cho em biết một cách có thể khiến tôi mời em miễn phí?”
Bạch Hạ không khỏi hiếu kỳ hỏi: “Cách gì?”
“Nếu như làm bạn gái tôi, tôi mời em đi ăn bao nhiêu cũng được.”
Bạch Hạ sững sờ vài giây, sau đó nghiêm túc hỏi: “Hình Nhất Phàm, có phải anh thật sự rất thích tôi không thế?”
Ánh mắt Hình Nhất Phàm nhìn người trước mặt chăm chú: “Không ghét.”
Bạch Hạ nheo mắt: “Vậy mới nói, chúng ta làm bạn bè thôi!”
“Đều nói nữ theo đuổi nam đều rất dễ, nếu như em muốn theo đuổi tôi, tỉ lệ thành công rất cao.” Hình Nhất Phàm đề nghị nói.
Bạch Hạ không khỏi nghẹn họng, cong môi cười: “Không cần, chúng ta làm bạn cũng rất tốt.”
Khuôn mặt tuần tú của Hình Nhất Phàm căng thẳng vài phần, người phụ nữ này thật sự không chủ động một chút nào sao? Anh ám thị chưa đủ rõ ràng?
*Tùy em.” Ngữ khí Hình Nhất Phàm hơi lạnh lùng.
Xe đột nhiên tăng tốc độ, Bạch Hạ lập tức kéo dây an toàn, vội vàng nói: “Hình Nhất Phàm, anh đi chậm chút.”
Xe của Hình Nhất Phàm bị kẹt trước một đoạn đường, lúc này không thể không dừng lại trước đoạn đường tắc dài.
Bầu không khí trong phút chốc có chút yên tĩnh, Hình Nhất Phàm ấn nút phát nhạc, Bạch Hạ ôm má, tâm tư hai người đều có chút khó đoán.
Ánh mắt Bạch Hạ lặng lẽ liếc nhìn anh, thật ra chỉ cần lúc nãy anh nói thích cô, nói không chừng cô còn thật sự đồng ý làm bạn gái anh.
Xe Hình Nhất Phàm dừng ở bãi đỗ xe của nhà hàng, Bạch Hạ nhìn vào tòa nhà cao ngất ngưởng, có chút kinh ngạc nói: “Ở đây có nhà ăn sao?”
*Ừ! Hình Nhất Phàm trả lời, nói với cô: “Đi theo tôi.”
Bạch Hạ thật sự không tin nơi như này còn có nhà ăn, ai lại đi mở quán ăn ở nơi như thế này chứ?
Bạch Hạ theo anh bước vào trong thang máy, nhìn thấy Hình Nhất Phàm án số tầng cao nhất, cô khẽ nhìn chằm chằm có chút mong chờ.
Tầng thang máy nhấp nháy, lát sau liền dừng lại, tinh một tiếng rồi mở ra, Bạch Hạ mới phát hiện ở đây thực sự có một nhà ăn, hơn nữa còn là một nhà ăn rất cao cấp dành cho phú ông. Cửa mở ra một cô nhân viên cung kính bước lên: “Hình tiên sinh, mời đi bên này.”
Bạch Hạ sững sờ, anh là khách quen sao? Tại sao nhân viên quây lễ tân đều nhận ra anh?
Hình Nhất Phàm bình thường không đến nơi này, nhưng lúc anh đặt có báo họ tên, là do tên của anh quá nỗi bật.
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… Bạch Hạ kéo cửa bước vào, hôm nay Hình Nhất Phàm mặc một bộ quần áo chỉnh tề ra ngoài, chiếc áo sơ mi sẫm màu kết hợp với bộ vest màu xám, giống như một nam người mẫu vừa bước ra từ bộ phim bom tấn. Bạch Hạ vội vàng thu hồi tầm mắt, cười: “Tôi đặt nhà hàng rôi.” “Hủy đi!” “Hả?” Bạch Hạ quay đầu nhìn anh. “Tôi đặt rồi.” Hình Nhất Phàm trả lời, mặc dù là cô mời, nhưng Hình Nhất Phàm cảm thấy tối nay không nên trải qua đơn giản như vậy, cho nên anh đặt một nhà hàng hoa viên trên cao của một nhà hàng cao cấp. Đó là nhà hàng mà người bình thường sẽ không đặt được. “Nhưng tôi thật sự đặt rồi.” Đó là quán Bạch Hạ chọn lựa kỹ càng. Hình Nhất Phàm có chút bá đạo nói: “Bây giờ hủy vẫn kịp.” Bạch Hạ chỉ đành nói: “Vậy chúng ta đi đâu ăn?” “Đi theo tôi là được.” Hình Nhất Phàm nói. “Đắt quá, tôi không mời nỗi.” *Tôi mời.” “Vậy sao được! Hơn nữa, anh mời tôi đi quán đắt như vậy.” Bạch Hạ nheo mắt. Hình Nhất Phàm cong môi cười, nghiêng nửa người: “Nói cho em biết một cách có thể khiến tôi mời em miễn phí?” Bạch Hạ không khỏi hiếu kỳ hỏi: “Cách gì?” “Nếu như làm bạn gái tôi, tôi mời em đi ăn bao nhiêu cũng được.” Bạch Hạ sững sờ vài giây, sau đó nghiêm túc hỏi: “Hình Nhất Phàm, có phải anh thật sự rất thích tôi không thế?” Ánh mắt Hình Nhất Phàm nhìn người trước mặt chăm chú: “Không ghét.” Bạch Hạ nheo mắt: “Vậy mới nói, chúng ta làm bạn bè thôi!” “Đều nói nữ theo đuổi nam đều rất dễ, nếu như em muốn theo đuổi tôi, tỉ lệ thành công rất cao.” Hình Nhất Phàm đề nghị nói. Bạch Hạ không khỏi nghẹn họng, cong môi cười: “Không cần, chúng ta làm bạn cũng rất tốt.” Khuôn mặt tuần tú của Hình Nhất Phàm căng thẳng vài phần, người phụ nữ này thật sự không chủ động một chút nào sao? Anh ám thị chưa đủ rõ ràng? *Tùy em.” Ngữ khí Hình Nhất Phàm hơi lạnh lùng. Xe đột nhiên tăng tốc độ, Bạch Hạ lập tức kéo dây an toàn, vội vàng nói: “Hình Nhất Phàm, anh đi chậm chút.” Xe của Hình Nhất Phàm bị kẹt trước một đoạn đường, lúc này không thể không dừng lại trước đoạn đường tắc dài. Bầu không khí trong phút chốc có chút yên tĩnh, Hình Nhất Phàm ấn nút phát nhạc, Bạch Hạ ôm má, tâm tư hai người đều có chút khó đoán. Ánh mắt Bạch Hạ lặng lẽ liếc nhìn anh, thật ra chỉ cần lúc nãy anh nói thích cô, nói không chừng cô còn thật sự đồng ý làm bạn gái anh. Xe Hình Nhất Phàm dừng ở bãi đỗ xe của nhà hàng, Bạch Hạ nhìn vào tòa nhà cao ngất ngưởng, có chút kinh ngạc nói: “Ở đây có nhà ăn sao?” *Ừ! Hình Nhất Phàm trả lời, nói với cô: “Đi theo tôi.” Bạch Hạ thật sự không tin nơi như này còn có nhà ăn, ai lại đi mở quán ăn ở nơi như thế này chứ? Bạch Hạ theo anh bước vào trong thang máy, nhìn thấy Hình Nhất Phàm án số tầng cao nhất, cô khẽ nhìn chằm chằm có chút mong chờ. Tầng thang máy nhấp nháy, lát sau liền dừng lại, tinh một tiếng rồi mở ra, Bạch Hạ mới phát hiện ở đây thực sự có một nhà ăn, hơn nữa còn là một nhà ăn rất cao cấp dành cho phú ông. Cửa mở ra một cô nhân viên cung kính bước lên: “Hình tiên sinh, mời đi bên này.” Bạch Hạ sững sờ, anh là khách quen sao? Tại sao nhân viên quây lễ tân đều nhận ra anh? Hình Nhất Phàm bình thường không đến nơi này, nhưng lúc anh đặt có báo họ tên, là do tên của anh quá nỗi bật.