Chương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với…

Chương 2318

Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… “Trước đây chúng ta không nghĩ tới loại thuốc này sẽ cho người nhà dùng, vì vậy không nghiên cứu thuốc giải. Dù sao bây giờ nghiên cứu vẫn còn kịp, chỉ là phải tốn khá nhiều thời gian. “Không sao, con chờ được.” Hạng Kình Hạo an ủi ba anh. “Bạc Hàn, mọi chuyện đều giao cho em. Trước khi Kình Hạo nhớ lại mọi chuyện, anh chị không dám để nó ra ngoài, quá nguy hiểm.” Hạng phu nhân nói. “Yên tâm! Chị dâu, em sẽ để Kình Hạo yên tâm ở nhà.” Hạng Bạc Hàn liền nhận lấy gánh nặng. “Có em ở đây, tất nhiên anh chị sẽ yên tâm.” Hạng Tư Niên nhìn người em trai ruột của mình, là người ruột thịt, không có lý do gì để không tin cả. “Chú, vất vả cho chú rồi. Cháu có thể giúp đỡ những gì, chú cứ yêu cầu.” Hạng Kình Hạo nhìn sang. “Ừ, chú tới gặp ông nội và ba trước, tối nay gặp lại.” Hạng Bạc Hàn nói xong thì đứng dậy rời đi. Hạng phu nhân thở dài: “Lần này Bạc Hàn phải nhận trách nhiệm lớn, ba và ông nội lại hy vọng cậu ấy sớm kết hôn. Cậu ấy đâu còn thời gian nói chuyện tình cảm chứ?” “Đều tại con, khiến chú ấy không có thời gian yêu đương.” Hạng Kình Hạo buồn bã. Bây giờ anh đã có Tưởng Hân Vy ở bên cạnh, khiến anh càng áy náy hơn. Hạng Bạc Hàn tới chỗ ba mình và ông nội ở, báo cáo tình hình rồi bị kéo lại nói chuyện trong nhà. Vẫn là chuyện khiến Hạng Bạc Hàn đau đầu nhất. Từ khi hai mươi lăm tuổi, anh đã bị ba và ông nội nhắc tới chuyện kết hôn. Bây giờ đã sắp ba mươi hai tuổi rồi, mọi người lại càng nhắc nhiều hơn. Gì mà công việc không quan trọng bằng chuyện đại sự cả đời. “Được rồi, ông nội, ba, có thời gian con sẽ tìm.” Hạng Bạc Bàn nói qua loa. “Câu này của cháu, ông đã nghe máy năm nay rồi, cháu không đổi cái cớ khác sao?” Ông cụ hừ một tiếng. Sau khi già đi, ông mới nhận ra chuyện gia tộc không có người thừa kế mới quan trọng hơn cả. Gia tộc càng lúc càng lớn mạnh, nhưng lại ít con cháu. Con trai ông, ngoài sinh được Hạng Kình Hạo ra, thì chỉ có cháu họ. Các nhánh nhỏ trong gia tộc lại ngày càng hùng mạnh, ông có thể không sốt ruột hay sao?      Chương 1244: Lời Nói Hoang Đường Của Mị Lạp Bữa tối, trong phòng ăn Hạng gia, không khí rất náo nhiệt. Ba mẹ của Hạng Kình Hạo, Hạng Kình Hạo và Tưởng Hân Vy, Hạng Bạc Hàn, hai ông lão. Đây là những người chủ chốt của gia tộc y học Hạng thị. Tất nhiên là, phát triển qua cả trăm năm, các nhánh nhỏ trong gia tộc cũng rất nhiều. Bọn họ cũng được hưởng lợi nhuận từ việc kinh doanh của gia tộc nhưng chỉ chiếm 20%, phần lớn quyền lực vẫn nằm trong tay những người kia. Hiện giờ, Hạng gia có rất nhiều con cháu, trong sổ sách ghỉ lại có hơn ba trăm người. Có vài người rời khỏi gia tộc, ra nước ngoài phát triển sự nghiệp, phần lớn thì vẫn đang tiếp tục làm việc cho gia tộc. Quản lý sản nghiệp của một gia tộc lớn như vậy nên Hạng gia có quan điểm và cơ chế quản lý rất hoàn chỉnh. Hạng Bạc Hàn và Hạng Kình Hạo là hai người được hưởng quyền thừa kế, có quyền lực cao nhất.

“Trước đây chúng ta không nghĩ tới loại thuốc này sẽ cho người nhà dùng, vì vậy không nghiên cứu thuốc giải. Dù sao bây giờ nghiên cứu vẫn còn kịp, chỉ là phải tốn khá nhiều thời gian.

 

“Không sao, con chờ được.”

 

Hạng Kình Hạo an ủi ba anh.

 

“Bạc Hàn, mọi chuyện đều giao cho em. Trước khi Kình Hạo nhớ lại mọi chuyện, anh chị không dám để nó ra ngoài, quá nguy hiểm.”

 

Hạng phu nhân nói.

 

“Yên tâm! Chị dâu, em sẽ để Kình Hạo yên tâm ở nhà.”

 

Hạng Bạc Hàn liền nhận lấy gánh nặng.

 

“Có em ở đây, tất nhiên anh chị sẽ yên tâm.”

 

Hạng Tư Niên nhìn người em trai ruột của mình, là người ruột thịt, không có lý do gì để không tin cả.

 

“Chú, vất vả cho chú rồi. Cháu có thể giúp đỡ những gì, chú cứ yêu cầu.”

 

Hạng Kình Hạo nhìn sang.

 

“Ừ, chú tới gặp ông nội và ba trước, tối nay gặp lại.”

 

Hạng Bạc Hàn nói xong thì đứng dậy rời đi.

 

Hạng phu nhân thở dài: “Lần này Bạc Hàn phải nhận trách nhiệm lớn, ba và ông nội lại hy vọng cậu ấy sớm kết hôn.

 

Cậu ấy đâu còn thời gian nói chuyện tình cảm chứ?”

 

“Đều tại con, khiến chú ấy không có thời gian yêu đương.”

 

Hạng Kình Hạo buồn bã. Bây giờ anh đã có Tưởng Hân Vy ở bên cạnh, khiến anh càng áy náy hơn.

 

Hạng Bạc Hàn tới chỗ ba mình và ông nội ở, báo cáo tình hình rồi bị kéo lại nói chuyện trong nhà.

 

Vẫn là chuyện khiến Hạng Bạc Hàn đau đầu nhất. Từ khi hai mươi lăm tuổi, anh đã bị ba và ông nội nhắc tới chuyện kết hôn. Bây giờ đã sắp ba mươi hai tuổi rồi, mọi người lại càng nhắc nhiều hơn.

 

Gì mà công việc không quan trọng bằng chuyện đại sự cả đời.

 

“Được rồi, ông nội, ba, có thời gian con sẽ tìm.”

 

Hạng Bạc Bàn nói qua loa.

 

“Câu này của cháu, ông đã nghe máy năm nay rồi, cháu không đổi cái cớ khác sao?”

 

Ông cụ hừ một tiếng. Sau khi già đi, ông mới nhận ra chuyện gia tộc không có người thừa kế mới quan trọng hơn cả.

 

Gia tộc càng lúc càng lớn mạnh, nhưng lại ít con cháu.

 

Con trai ông, ngoài sinh được Hạng Kình Hạo ra, thì chỉ có cháu họ.

 

Các nhánh nhỏ trong gia tộc lại ngày càng hùng mạnh, ông có thể không sốt ruột hay sao?

 

 

 

 

 

 

Chương 1244: Lời Nói Hoang Đường Của Mị Lạp Bữa tối, trong phòng ăn Hạng gia, không khí rất náo nhiệt.

 

Ba mẹ của Hạng Kình Hạo, Hạng Kình Hạo và Tưởng Hân Vy, Hạng Bạc Hàn, hai ông lão. Đây là những người chủ chốt của gia tộc y học Hạng thị. Tất nhiên là, phát triển qua cả trăm năm, các nhánh nhỏ trong gia tộc cũng rất nhiều.

 

Bọn họ cũng được hưởng lợi nhuận từ việc kinh doanh của gia tộc nhưng chỉ chiếm 20%, phần lớn quyền lực vẫn nằm trong tay những người kia.

 

Hiện giờ, Hạng gia có rất nhiều con cháu, trong sổ sách ghỉ lại có hơn ba trăm người. Có vài người rời khỏi gia tộc, ra nước ngoài phát triển sự nghiệp, phần lớn thì vẫn đang tiếp tục làm việc cho gia tộc.

 

Quản lý sản nghiệp của một gia tộc lớn như vậy nên Hạng gia có quan điểm và cơ chế quản lý rất hoàn chỉnh. Hạng Bạc Hàn và Hạng Kình Hạo là hai người được hưởng quyền thừa kế, có quyền lực cao nhất.

Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… “Trước đây chúng ta không nghĩ tới loại thuốc này sẽ cho người nhà dùng, vì vậy không nghiên cứu thuốc giải. Dù sao bây giờ nghiên cứu vẫn còn kịp, chỉ là phải tốn khá nhiều thời gian. “Không sao, con chờ được.” Hạng Kình Hạo an ủi ba anh. “Bạc Hàn, mọi chuyện đều giao cho em. Trước khi Kình Hạo nhớ lại mọi chuyện, anh chị không dám để nó ra ngoài, quá nguy hiểm.” Hạng phu nhân nói. “Yên tâm! Chị dâu, em sẽ để Kình Hạo yên tâm ở nhà.” Hạng Bạc Hàn liền nhận lấy gánh nặng. “Có em ở đây, tất nhiên anh chị sẽ yên tâm.” Hạng Tư Niên nhìn người em trai ruột của mình, là người ruột thịt, không có lý do gì để không tin cả. “Chú, vất vả cho chú rồi. Cháu có thể giúp đỡ những gì, chú cứ yêu cầu.” Hạng Kình Hạo nhìn sang. “Ừ, chú tới gặp ông nội và ba trước, tối nay gặp lại.” Hạng Bạc Hàn nói xong thì đứng dậy rời đi. Hạng phu nhân thở dài: “Lần này Bạc Hàn phải nhận trách nhiệm lớn, ba và ông nội lại hy vọng cậu ấy sớm kết hôn. Cậu ấy đâu còn thời gian nói chuyện tình cảm chứ?” “Đều tại con, khiến chú ấy không có thời gian yêu đương.” Hạng Kình Hạo buồn bã. Bây giờ anh đã có Tưởng Hân Vy ở bên cạnh, khiến anh càng áy náy hơn. Hạng Bạc Hàn tới chỗ ba mình và ông nội ở, báo cáo tình hình rồi bị kéo lại nói chuyện trong nhà. Vẫn là chuyện khiến Hạng Bạc Hàn đau đầu nhất. Từ khi hai mươi lăm tuổi, anh đã bị ba và ông nội nhắc tới chuyện kết hôn. Bây giờ đã sắp ba mươi hai tuổi rồi, mọi người lại càng nhắc nhiều hơn. Gì mà công việc không quan trọng bằng chuyện đại sự cả đời. “Được rồi, ông nội, ba, có thời gian con sẽ tìm.” Hạng Bạc Bàn nói qua loa. “Câu này của cháu, ông đã nghe máy năm nay rồi, cháu không đổi cái cớ khác sao?” Ông cụ hừ một tiếng. Sau khi già đi, ông mới nhận ra chuyện gia tộc không có người thừa kế mới quan trọng hơn cả. Gia tộc càng lúc càng lớn mạnh, nhưng lại ít con cháu. Con trai ông, ngoài sinh được Hạng Kình Hạo ra, thì chỉ có cháu họ. Các nhánh nhỏ trong gia tộc lại ngày càng hùng mạnh, ông có thể không sốt ruột hay sao?      Chương 1244: Lời Nói Hoang Đường Của Mị Lạp Bữa tối, trong phòng ăn Hạng gia, không khí rất náo nhiệt. Ba mẹ của Hạng Kình Hạo, Hạng Kình Hạo và Tưởng Hân Vy, Hạng Bạc Hàn, hai ông lão. Đây là những người chủ chốt của gia tộc y học Hạng thị. Tất nhiên là, phát triển qua cả trăm năm, các nhánh nhỏ trong gia tộc cũng rất nhiều. Bọn họ cũng được hưởng lợi nhuận từ việc kinh doanh của gia tộc nhưng chỉ chiếm 20%, phần lớn quyền lực vẫn nằm trong tay những người kia. Hiện giờ, Hạng gia có rất nhiều con cháu, trong sổ sách ghỉ lại có hơn ba trăm người. Có vài người rời khỏi gia tộc, ra nước ngoài phát triển sự nghiệp, phần lớn thì vẫn đang tiếp tục làm việc cho gia tộc. Quản lý sản nghiệp của một gia tộc lớn như vậy nên Hạng gia có quan điểm và cơ chế quản lý rất hoàn chỉnh. Hạng Bạc Hàn và Hạng Kình Hạo là hai người được hưởng quyền thừa kế, có quyền lực cao nhất.

Chương 2318