Chương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với…
Chương 2428
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… Hạng Kình Hạo mau chóng tới trước gọi anh. Hạng Bạc Hàn thấy vài tên bác sĩ cá nhân đằng sau, còn cầm cái hòm thuốc, anh cong môi cười: “Chú không sao, đừng kinh ngạc.” “Mặc kệ có sao hay không, một hồi vào trong biệt thự, chú phải kiểm tra một chút cháu mới yên tâm.” Hạng Kình Hạo nói xong, mang của bọn họ cùng đi ra ngoài. Trong một biệt thự rất yên tĩnh ở trung tâm thành phó, Hạng Bạc Hàn sẽ ở chỗ này dưỡng thương máy ngày. Bác sĩ lập tức cẩn thận kiểm tra vết thương cho anh, lại lần nữa thay đổi thuốc, vết thương đạn bắn khả năng rất lớn sẽ bị nhiễm trùng. “Chú nhỏ, chú an tâm ở chỗ này dưỡng thương, khi nào có thể cháu và ba sang đây xem chú.” “Đều nói để cho chú tĩnh dưỡng, hơn nữa cháu đang chuẩn bị hôn lễ, đừng chạy tới chỗ này của chú.” Hạng Bạc Hàn ngước mắt nói. Hạng Kình Hạo không khỏi mỉm cười nhìn anh: “À! Cháu ngược lại thật sự quên mắt, trong lòng chú nhỏ, thực ra có người ở cạnh rồi!” “Biết là tốt rồi.” Hạng Bạc Hàn cũng không có che dấu tâm tư của anh. “Chú nhỏ, Nghê tiểu thư ở nơi nào, hiện tại cháu liền đưa cô ấy tới chăm sóc chú.” Hạng Kình Hạo không kịp đợi muốn đưa người yêu chú nhỏ tới. Hạng Bạc Hàn suy nghĩ một chút nói: “Chú sẽ phái người đi đón.” “Vậy cũng được, chú nhỏ, hai người có gắng ở chỗ này bồi dưỡng tình cảm một chút! Không chừng ông nội lại lẫm bẩm chuyện lập gia đình của chú nữa!” Trong ánh mắt Hạng Bạc Hàn, cũng lóe ra một tia mong đợi, chuyện này vẫn còn sớm, chẳng qua, anh đã xác định được nửa kia của cuộc đời mình rồi. Sau khi Hạng Kình Hạo dặn dò vài nhân viên chăm sóc, anh trước tiên về báo với ba mình. Ngày hôm nay Nghê Sơ Tuyết ở đây, nơi nào cũng không có đi, cô thỉnh thoảng đơ người ra nhìn chằm chằm điện thoại di động. Mị Lạp tối hôm qua lại ở trong quán bar chơi đến rất khuya, còn uống rất say trở về, lúc này còn đang ngủ! Nghê Sơ Tuyết cũng có chút bận tâm cô ta, không có ba mẹ bên cạnh, Mị Lạp giống như là ngựa hoang xổng chuồng, căn bản không người dám quản thúc, cô lo lắng cô ta mỗi ngày điên cuồng tiếp diễn như vậy, sẽ xảy ra chuyện mắt. Đúng lúc này, điện thoại di động Nghê Sơ Tuyết đột nhiên vang lên, cô nhanh chóng nhìn sang, nội tâm vui vẻ, cuối cùng anh cũng gọi đến rồi. “Alo, anh trở về chưa?” Cô vô cùng nhỏ giọng hỏi. “Em không phải là ở nhà một mình sao?” Hạng Bạc Hàn trầm giọng hỏi. *Em bây giờ cùng chị Mị Lạp ở cùng một chỗ, anh muốn tới nhà của em sao?” Nghê Sơ Tuyết có chút kinh ngạc hỏi ngược lại. “Có thời gian qua đây chăm sóc anh không?” Hạng Bạc Hàn trực tiếp hỏi. Nghê Sơ Tuyết ôn nhu kiên định đáp: “Được, anh ở đâu? Em lập tức tới ngay.” “Đưa địa chỉ của em cho anh, anh cho người đi đón em.”
Hạng Kình Hạo mau chóng tới trước gọi anh.
Hạng Bạc Hàn thấy vài tên bác sĩ cá nhân đằng sau, còn cầm cái hòm thuốc, anh cong môi cười: “Chú không sao, đừng kinh ngạc.”
“Mặc kệ có sao hay không, một hồi vào trong biệt thự, chú phải kiểm tra một chút cháu mới yên tâm.”
Hạng Kình Hạo nói xong, mang của bọn họ cùng đi ra ngoài.
Trong một biệt thự rất yên tĩnh ở trung tâm thành phó, Hạng Bạc Hàn sẽ ở chỗ này dưỡng thương máy ngày.
Bác sĩ lập tức cẩn thận kiểm tra vết thương cho anh, lại lần nữa thay đổi thuốc, vết thương đạn bắn khả năng rất lớn sẽ bị nhiễm trùng.
“Chú nhỏ, chú an tâm ở chỗ này dưỡng thương, khi nào có thể cháu và ba sang đây xem chú.”
“Đều nói để cho chú tĩnh dưỡng, hơn nữa cháu đang chuẩn bị hôn lễ, đừng chạy tới chỗ này của chú.”
Hạng Bạc Hàn ngước mắt nói.
Hạng Kình Hạo không khỏi mỉm cười nhìn anh: “À! Cháu ngược lại thật sự quên mắt, trong lòng chú nhỏ, thực ra có người ở cạnh rồi!”
“Biết là tốt rồi.”
Hạng Bạc Hàn cũng không có che dấu tâm tư của anh.
“Chú nhỏ, Nghê tiểu thư ở nơi nào, hiện tại cháu liền đưa cô ấy tới chăm sóc chú.”
Hạng Kình Hạo không kịp đợi muốn đưa người yêu chú nhỏ tới.
Hạng Bạc Hàn suy nghĩ một chút nói: “Chú sẽ phái người đi đón.”
“Vậy cũng được, chú nhỏ, hai người có gắng ở chỗ này bồi dưỡng tình cảm một chút! Không chừng ông nội lại lẫm bẩm chuyện lập gia đình của chú nữa!”
Trong ánh mắt Hạng Bạc Hàn, cũng lóe ra một tia mong đợi, chuyện này vẫn còn sớm, chẳng qua, anh đã xác định được nửa kia của cuộc đời mình rồi.
Sau khi Hạng Kình Hạo dặn dò vài nhân viên chăm sóc, anh trước tiên về báo với ba mình.
Ngày hôm nay Nghê Sơ Tuyết ở đây, nơi nào cũng không có đi, cô thỉnh thoảng đơ người ra nhìn chằm chằm điện thoại di động.
Mị Lạp tối hôm qua lại ở trong quán bar chơi đến rất khuya, còn uống rất say trở về, lúc này còn đang ngủ!
Nghê Sơ Tuyết cũng có chút bận tâm cô ta, không có ba mẹ bên cạnh, Mị Lạp giống như là ngựa hoang xổng chuồng, căn bản không người dám quản thúc, cô lo lắng cô ta mỗi ngày điên cuồng tiếp diễn như vậy, sẽ xảy ra chuyện mắt.
Đúng lúc này, điện thoại di động Nghê Sơ Tuyết đột nhiên vang lên, cô nhanh chóng nhìn sang, nội tâm vui vẻ, cuối cùng anh cũng gọi đến rồi.
“Alo, anh trở về chưa?”
Cô vô cùng nhỏ giọng hỏi.
“Em không phải là ở nhà một mình sao?”
Hạng Bạc Hàn trầm giọng hỏi.
*Em bây giờ cùng chị Mị Lạp ở cùng một chỗ, anh muốn tới nhà của em sao?”
Nghê Sơ Tuyết có chút kinh ngạc hỏi ngược lại.
“Có thời gian qua đây chăm sóc anh không?”
Hạng Bạc Hàn trực tiếp hỏi.
Nghê Sơ Tuyết ôn nhu kiên định đáp: “Được, anh ở đâu?
Em lập tức tới ngay.”
“Đưa địa chỉ của em cho anh, anh cho người đi đón em.”
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm NgườiTác giả: Thượng Quan NhiêuTruyện Ngôn TìnhChương 1: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với… Hạng Kình Hạo mau chóng tới trước gọi anh. Hạng Bạc Hàn thấy vài tên bác sĩ cá nhân đằng sau, còn cầm cái hòm thuốc, anh cong môi cười: “Chú không sao, đừng kinh ngạc.” “Mặc kệ có sao hay không, một hồi vào trong biệt thự, chú phải kiểm tra một chút cháu mới yên tâm.” Hạng Kình Hạo nói xong, mang của bọn họ cùng đi ra ngoài. Trong một biệt thự rất yên tĩnh ở trung tâm thành phó, Hạng Bạc Hàn sẽ ở chỗ này dưỡng thương máy ngày. Bác sĩ lập tức cẩn thận kiểm tra vết thương cho anh, lại lần nữa thay đổi thuốc, vết thương đạn bắn khả năng rất lớn sẽ bị nhiễm trùng. “Chú nhỏ, chú an tâm ở chỗ này dưỡng thương, khi nào có thể cháu và ba sang đây xem chú.” “Đều nói để cho chú tĩnh dưỡng, hơn nữa cháu đang chuẩn bị hôn lễ, đừng chạy tới chỗ này của chú.” Hạng Bạc Hàn ngước mắt nói. Hạng Kình Hạo không khỏi mỉm cười nhìn anh: “À! Cháu ngược lại thật sự quên mắt, trong lòng chú nhỏ, thực ra có người ở cạnh rồi!” “Biết là tốt rồi.” Hạng Bạc Hàn cũng không có che dấu tâm tư của anh. “Chú nhỏ, Nghê tiểu thư ở nơi nào, hiện tại cháu liền đưa cô ấy tới chăm sóc chú.” Hạng Kình Hạo không kịp đợi muốn đưa người yêu chú nhỏ tới. Hạng Bạc Hàn suy nghĩ một chút nói: “Chú sẽ phái người đi đón.” “Vậy cũng được, chú nhỏ, hai người có gắng ở chỗ này bồi dưỡng tình cảm một chút! Không chừng ông nội lại lẫm bẩm chuyện lập gia đình của chú nữa!” Trong ánh mắt Hạng Bạc Hàn, cũng lóe ra một tia mong đợi, chuyện này vẫn còn sớm, chẳng qua, anh đã xác định được nửa kia của cuộc đời mình rồi. Sau khi Hạng Kình Hạo dặn dò vài nhân viên chăm sóc, anh trước tiên về báo với ba mình. Ngày hôm nay Nghê Sơ Tuyết ở đây, nơi nào cũng không có đi, cô thỉnh thoảng đơ người ra nhìn chằm chằm điện thoại di động. Mị Lạp tối hôm qua lại ở trong quán bar chơi đến rất khuya, còn uống rất say trở về, lúc này còn đang ngủ! Nghê Sơ Tuyết cũng có chút bận tâm cô ta, không có ba mẹ bên cạnh, Mị Lạp giống như là ngựa hoang xổng chuồng, căn bản không người dám quản thúc, cô lo lắng cô ta mỗi ngày điên cuồng tiếp diễn như vậy, sẽ xảy ra chuyện mắt. Đúng lúc này, điện thoại di động Nghê Sơ Tuyết đột nhiên vang lên, cô nhanh chóng nhìn sang, nội tâm vui vẻ, cuối cùng anh cũng gọi đến rồi. “Alo, anh trở về chưa?” Cô vô cùng nhỏ giọng hỏi. “Em không phải là ở nhà một mình sao?” Hạng Bạc Hàn trầm giọng hỏi. *Em bây giờ cùng chị Mị Lạp ở cùng một chỗ, anh muốn tới nhà của em sao?” Nghê Sơ Tuyết có chút kinh ngạc hỏi ngược lại. “Có thời gian qua đây chăm sóc anh không?” Hạng Bạc Hàn trực tiếp hỏi. Nghê Sơ Tuyết ôn nhu kiên định đáp: “Được, anh ở đâu? Em lập tức tới ngay.” “Đưa địa chỉ của em cho anh, anh cho người đi đón em.”