Mặt hứng trọn củ bạt tai trời giáng, đầu óc Lâm Quán Quán quay cuồng, gương mặt nóng bừng lên đau rát.Cô lảo đảo lùi về sau, theo bản năng lấy tay che đi chiếc bụng tròn căng, tay còn lại che bên má bị sưng đỏ.“Lâm Quán Quán, đồ lòng dạ ác độc, dám ra tay tàn nhẫn với Vi Vi như thế. Từ ngày tao mang theo Vị Vị bước vào của nhà này, việc gì mày cũng chống đối mẹ con tao, giờ còn dám ra tay cả với Vị Vi... Lâm Quán Quán, Vi Vi mà có mệnh hệ gì, tao nhất quyết không buông tha cho mày!”Giữa phòng khách.Bà mẹ kế Tôn Hà Anh buôn những lời cay độc rồi ôm chặt lấy Lâm Vi máu me be bét.“Không phải tôi! Thực sự không phải tôi!” Lâm Quán Quán túm. lấy tay áo Tiêu Dục như thể níu kéo cọng rơm cứu mạng cuối cùng, lắc đầu nguầy nguậy, “Dục, hãy tin em, không phải em làm đâu!”“Không phải cô?" Mắt Tiêu Dực đỏ lừ, đẩy Lâm Quán Quán ra, “Khi nãy chỉ có hai người ở đây, không phải cô, chẳng lẽ Vi Vi tự cầm dao gọt hoa quả tự đâm mình u!”“Tự nó đâm mà, tự nó đâm nó thật mà!”“Con đàn bà khốn nạn! Đi chết…
Chương 35: Chị dâu tương lai 1
Tổng Tài Phúc Hắc Sủng Thê : Dạ Thiếu ! Xin Tự TrọngTác giả: Tiêu Lăng DạTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMặt hứng trọn củ bạt tai trời giáng, đầu óc Lâm Quán Quán quay cuồng, gương mặt nóng bừng lên đau rát.Cô lảo đảo lùi về sau, theo bản năng lấy tay che đi chiếc bụng tròn căng, tay còn lại che bên má bị sưng đỏ.“Lâm Quán Quán, đồ lòng dạ ác độc, dám ra tay tàn nhẫn với Vi Vi như thế. Từ ngày tao mang theo Vị Vị bước vào của nhà này, việc gì mày cũng chống đối mẹ con tao, giờ còn dám ra tay cả với Vị Vi... Lâm Quán Quán, Vi Vi mà có mệnh hệ gì, tao nhất quyết không buông tha cho mày!”Giữa phòng khách.Bà mẹ kế Tôn Hà Anh buôn những lời cay độc rồi ôm chặt lấy Lâm Vi máu me be bét.“Không phải tôi! Thực sự không phải tôi!” Lâm Quán Quán túm. lấy tay áo Tiêu Dục như thể níu kéo cọng rơm cứu mạng cuối cùng, lắc đầu nguầy nguậy, “Dục, hãy tin em, không phải em làm đâu!”“Không phải cô?" Mắt Tiêu Dực đỏ lừ, đẩy Lâm Quán Quán ra, “Khi nãy chỉ có hai người ở đây, không phải cô, chẳng lẽ Vi Vi tự cầm dao gọt hoa quả tự đâm mình u!”“Tự nó đâm mà, tự nó đâm nó thật mà!”“Con đàn bà khốn nạn! Đi chết… Lưu manh!Mặt Lâm Quán Quán đỏ bừng.Như có điện giật, cô rụt ngay tay lại, trùng trùng nhìn Tiêu Lăng Da.Hiện giờ, cô hết sức nghi ngờ Tiêu Lăng Dạ cố tình giả ngất, để sau đó thừa cơ lợi dụng cô.Nhưng cô quan sát một lúc lâu thì phát hiện Tiêu Lăng Dạ vẫn không có dấu hiệu mở mắt.“Tiêu Lăng Dạ? Tiêu Lăng Dạ?”Vẫn không nhúc nhích!Chết tiệt!Rốt cuộc là thằng cha này ngất thật hay giả vờ, nhưng... giả vời ngất có thể giả vờ lâu như vậy?Nếu như là ngất thật, vậy thì anh ta gặp nạn ở nhà mình, vậy thì cô phải chịu trách nhiệm?Lâm Quán Quán hung hăng giậm chân, “Mặc kệ!”Nếu có chuyện gì thật thì cô không gánh nổi trách nhiệm này!Cô nghiến răng, luồn tay vào túi anh lần nữa, nhắm mắt lục bừa, cuối cùng đã tìm thấy điện thoại di động.Lâm Quán Quán lại mướt mồ hôi.Cô không quan tâm được nhiều nữa, bật sáng màn hình di động, phát hiện thấy di động của anh cài khóa vân tay, cô lại ấn ngón tay của anh lên để mở khóa, sau đó mở danh bạ lên tìm số điện thoại của Hứa Dịch.Họ là bạn thân chơi với nhau từ bé còn gì, chắc chắn anh cũng có số của Hứa Dịch, quả nhiên, danh bạ của Tiêu Lăng Dạ không có mấy người, cô tìm được Hứa Dịch rất nhanh chóng.Bấm cuộc gọi đi, “tút tút tút” mãi mà không có ai nghe máy, Lâm Quán Quán không từ bỏ, lại gọi mấy cuộc nữa, nhưng vẫn không có người bắt máy.“Hay là đi ngủ để máy im lặng rồi?”Lâm Quán Quán khóc không ra nước mắt.Nhưng cũng không thể để Tiêu Lăng Dạ ngất như thế này được.Lâm Quán quán vô tình nhìn thấy tên Tiêu Diễn.Tiêu Diễn!Chẳng phải là chú hai của Tâm Can, em trai của Tiêu Lăng Dạ đó sao?Cô cũng từng gặp một lần, Lâm Quán Quán bất chấp, ấn gọi đi.Cuộc gọi được kết nối nhanh chóng.Đầu dây bên kia vang lên những tiếng th* d*c và r*n r* khó tả, “A... phế! Anh, em đang đến thời khắc mấu chốt, đêm hôm anh gọi em làm gì thế?”“Tiêu Diễn?”Ay!Giọng nữ!Tiêu Diễn hết hồn. Di động riêng của ông anh trai chưa từng cho ai khác đụng chạm tới, người nữ này là thần thánh phương nào?Anh ta vội vàng tr*n tr**ng bò xuống khỏi giường, ngó nhìn đồng hồ.Ôi chao ơi!Hai giờ mười tám phút sáng.Ông anh trai ở cùng với một người phụ nữ vào lúc hai giờ mười tám phút sáng.Tin tức thế kỷ!Nhưng sao giọng nói này nghe quen vậy nhỉ, hình như đã từng nghe ở đâu đó, Tiêu Diên phát huy bộ não siêu trí nhớ của mình, nghĩ mãi, cuối cùng đã nhớ ra.Lâm Quán Quán!Đúng rồi, chính là Lâm Quán Quán.Hồi sáng, anh trai còn đòi anh ta địa chỉ nhà của Lâm Quán Quán, mà giờ đã qua đêm tại nhà cô ấy rồi?Tiêu Diễn phấn khích phát rồ!Hú!Phải chăng sau này anh ta sẽ có thêm một người chị dâu nữa?
Lưu manh!Mặt Lâm Quán Quán đỏ bừng.Như có điện giật, cô rụt ngay tay lại, trùng trùng nhìn Tiêu Lăng Da.Hiện giờ, cô hết sức nghi ngờ Tiêu Lăng Dạ cố tình giả ngất, để sau đó thừa cơ lợi dụng cô.Nhưng cô quan sát một lúc lâu thì phát hiện Tiêu Lăng Dạ vẫn không có dấu hiệu mở mắt.“Tiêu Lăng Dạ? Tiêu Lăng Dạ?”Vẫn không nhúc nhích!Chết tiệt!Rốt cuộc là thằng cha này ngất thật hay giả vờ, nhưng... giả vời ngất có thể giả vờ lâu như vậy?Nếu như là ngất thật, vậy thì anh ta gặp nạn ở nhà mình, vậy thì cô phải chịu trách nhiệm?Lâm Quán Quán hung hăng giậm chân, “Mặc kệ!”Nếu có chuyện gì thật thì cô không gánh nổi trách nhiệm này!Cô nghiến răng, luồn tay vào túi anh lần nữa, nhắm mắt lục bừa, cuối cùng đã tìm thấy điện thoại di động.Lâm Quán Quán lại mướt mồ hôi.Cô không quan tâm được nhiều nữa, bật sáng màn hình di động, phát hiện thấy di động của anh cài khóa vân tay, cô lại ấn ngón tay của anh lên để mở khóa, sau đó mở danh bạ lên tìm số điện thoại của Hứa Dịch.Họ là bạn thân chơi với nhau từ bé còn gì, chắc chắn anh cũng có số của Hứa Dịch, quả nhiên, danh bạ của Tiêu Lăng Dạ không có mấy người, cô tìm được Hứa Dịch rất nhanh chóng.Bấm cuộc gọi đi, “tút tút tút” mãi mà không có ai nghe máy, Lâm Quán Quán không từ bỏ, lại gọi mấy cuộc nữa, nhưng vẫn không có người bắt máy.“Hay là đi ngủ để máy im lặng rồi?”Lâm Quán Quán khóc không ra nước mắt.Nhưng cũng không thể để Tiêu Lăng Dạ ngất như thế này được.Lâm Quán quán vô tình nhìn thấy tên Tiêu Diễn.Tiêu Diễn!Chẳng phải là chú hai của Tâm Can, em trai của Tiêu Lăng Dạ đó sao?Cô cũng từng gặp một lần, Lâm Quán Quán bất chấp, ấn gọi đi.Cuộc gọi được kết nối nhanh chóng.Đầu dây bên kia vang lên những tiếng th* d*c và r*n r* khó tả, “A... phế! Anh, em đang đến thời khắc mấu chốt, đêm hôm anh gọi em làm gì thế?”“Tiêu Diễn?”Ay!Giọng nữ!Tiêu Diễn hết hồn. Di động riêng của ông anh trai chưa từng cho ai khác đụng chạm tới, người nữ này là thần thánh phương nào?Anh ta vội vàng tr*n tr**ng bò xuống khỏi giường, ngó nhìn đồng hồ.Ôi chao ơi!Hai giờ mười tám phút sáng.Ông anh trai ở cùng với một người phụ nữ vào lúc hai giờ mười tám phút sáng.Tin tức thế kỷ!Nhưng sao giọng nói này nghe quen vậy nhỉ, hình như đã từng nghe ở đâu đó, Tiêu Diên phát huy bộ não siêu trí nhớ của mình, nghĩ mãi, cuối cùng đã nhớ ra.Lâm Quán Quán!Đúng rồi, chính là Lâm Quán Quán.Hồi sáng, anh trai còn đòi anh ta địa chỉ nhà của Lâm Quán Quán, mà giờ đã qua đêm tại nhà cô ấy rồi?Tiêu Diễn phấn khích phát rồ!Hú!Phải chăng sau này anh ta sẽ có thêm một người chị dâu nữa?
Tổng Tài Phúc Hắc Sủng Thê : Dạ Thiếu ! Xin Tự TrọngTác giả: Tiêu Lăng DạTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMặt hứng trọn củ bạt tai trời giáng, đầu óc Lâm Quán Quán quay cuồng, gương mặt nóng bừng lên đau rát.Cô lảo đảo lùi về sau, theo bản năng lấy tay che đi chiếc bụng tròn căng, tay còn lại che bên má bị sưng đỏ.“Lâm Quán Quán, đồ lòng dạ ác độc, dám ra tay tàn nhẫn với Vi Vi như thế. Từ ngày tao mang theo Vị Vị bước vào của nhà này, việc gì mày cũng chống đối mẹ con tao, giờ còn dám ra tay cả với Vị Vi... Lâm Quán Quán, Vi Vi mà có mệnh hệ gì, tao nhất quyết không buông tha cho mày!”Giữa phòng khách.Bà mẹ kế Tôn Hà Anh buôn những lời cay độc rồi ôm chặt lấy Lâm Vi máu me be bét.“Không phải tôi! Thực sự không phải tôi!” Lâm Quán Quán túm. lấy tay áo Tiêu Dục như thể níu kéo cọng rơm cứu mạng cuối cùng, lắc đầu nguầy nguậy, “Dục, hãy tin em, không phải em làm đâu!”“Không phải cô?" Mắt Tiêu Dực đỏ lừ, đẩy Lâm Quán Quán ra, “Khi nãy chỉ có hai người ở đây, không phải cô, chẳng lẽ Vi Vi tự cầm dao gọt hoa quả tự đâm mình u!”“Tự nó đâm mà, tự nó đâm nó thật mà!”“Con đàn bà khốn nạn! Đi chết… Lưu manh!Mặt Lâm Quán Quán đỏ bừng.Như có điện giật, cô rụt ngay tay lại, trùng trùng nhìn Tiêu Lăng Da.Hiện giờ, cô hết sức nghi ngờ Tiêu Lăng Dạ cố tình giả ngất, để sau đó thừa cơ lợi dụng cô.Nhưng cô quan sát một lúc lâu thì phát hiện Tiêu Lăng Dạ vẫn không có dấu hiệu mở mắt.“Tiêu Lăng Dạ? Tiêu Lăng Dạ?”Vẫn không nhúc nhích!Chết tiệt!Rốt cuộc là thằng cha này ngất thật hay giả vờ, nhưng... giả vời ngất có thể giả vờ lâu như vậy?Nếu như là ngất thật, vậy thì anh ta gặp nạn ở nhà mình, vậy thì cô phải chịu trách nhiệm?Lâm Quán Quán hung hăng giậm chân, “Mặc kệ!”Nếu có chuyện gì thật thì cô không gánh nổi trách nhiệm này!Cô nghiến răng, luồn tay vào túi anh lần nữa, nhắm mắt lục bừa, cuối cùng đã tìm thấy điện thoại di động.Lâm Quán Quán lại mướt mồ hôi.Cô không quan tâm được nhiều nữa, bật sáng màn hình di động, phát hiện thấy di động của anh cài khóa vân tay, cô lại ấn ngón tay của anh lên để mở khóa, sau đó mở danh bạ lên tìm số điện thoại của Hứa Dịch.Họ là bạn thân chơi với nhau từ bé còn gì, chắc chắn anh cũng có số của Hứa Dịch, quả nhiên, danh bạ của Tiêu Lăng Dạ không có mấy người, cô tìm được Hứa Dịch rất nhanh chóng.Bấm cuộc gọi đi, “tút tút tút” mãi mà không có ai nghe máy, Lâm Quán Quán không từ bỏ, lại gọi mấy cuộc nữa, nhưng vẫn không có người bắt máy.“Hay là đi ngủ để máy im lặng rồi?”Lâm Quán Quán khóc không ra nước mắt.Nhưng cũng không thể để Tiêu Lăng Dạ ngất như thế này được.Lâm Quán quán vô tình nhìn thấy tên Tiêu Diễn.Tiêu Diễn!Chẳng phải là chú hai của Tâm Can, em trai của Tiêu Lăng Dạ đó sao?Cô cũng từng gặp một lần, Lâm Quán Quán bất chấp, ấn gọi đi.Cuộc gọi được kết nối nhanh chóng.Đầu dây bên kia vang lên những tiếng th* d*c và r*n r* khó tả, “A... phế! Anh, em đang đến thời khắc mấu chốt, đêm hôm anh gọi em làm gì thế?”“Tiêu Diễn?”Ay!Giọng nữ!Tiêu Diễn hết hồn. Di động riêng của ông anh trai chưa từng cho ai khác đụng chạm tới, người nữ này là thần thánh phương nào?Anh ta vội vàng tr*n tr**ng bò xuống khỏi giường, ngó nhìn đồng hồ.Ôi chao ơi!Hai giờ mười tám phút sáng.Ông anh trai ở cùng với một người phụ nữ vào lúc hai giờ mười tám phút sáng.Tin tức thế kỷ!Nhưng sao giọng nói này nghe quen vậy nhỉ, hình như đã từng nghe ở đâu đó, Tiêu Diên phát huy bộ não siêu trí nhớ của mình, nghĩ mãi, cuối cùng đã nhớ ra.Lâm Quán Quán!Đúng rồi, chính là Lâm Quán Quán.Hồi sáng, anh trai còn đòi anh ta địa chỉ nhà của Lâm Quán Quán, mà giờ đã qua đêm tại nhà cô ấy rồi?Tiêu Diễn phấn khích phát rồ!Hú!Phải chăng sau này anh ta sẽ có thêm một người chị dâu nữa?