Tác giả:

Đại lao tăm tối, lạnh lẽo, chất đầy âm khí! Mà nàng, thân là Quận Chúa - Đích tiểu thư của phủ Thái Phó, là thê tử danh chính ngôn thuận của Mặc Vương - Vu Mặc Hàn lại bị giam giữ ở đại lao này. Ngày ngày bị hành hạ! Tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy khí thế tiến đến chỗ nàng. "Muội muội...ta đến thăm muội đây!" Giọng nói thanh thoát nhưng chứa đầy sự châm chọc. "Ta vẫn luôn tự hỏi. Tại sao?!... Ta đã làm gì sai?! Mà tỷ lại đối xử với ta như vậy?!...Hãm hại ta...Phế đan điền của ta, biến ta thành phế nhân!" Nàng nói, giọng nàng chứa đầy uất ức, đau khổ, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nàng. "Tại sao ư? Tại vì ngươi! Dựa vào đâu mà mọi thứ ngươi đều hơn ta?! Dựa vào đâu ngươi là đích nữ được mọi người coi trọng, còn ta chỉ là thứ nữ bị che lấp bởi cái bóng của ngươi?! Ta không cam tâm!" Ả nói với giọng căm phẫn, ả nhìn nàng với đôi mắt chứa đầy sự thù hận. "Vân...Nhược..." Nàng thốt lên với giọng yếu ớt Dứt câu, một bạt tai giáng xuống, in hằn trên khuôn mặt tiều tụy của nàng. Một…

Chương 32: Học viện linh ân

Thiên Kiều Chi Nữ: Thái Tử Phi Đại Giá ĐáoTác giả: Bạch Nhã NhãTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhĐại lao tăm tối, lạnh lẽo, chất đầy âm khí! Mà nàng, thân là Quận Chúa - Đích tiểu thư của phủ Thái Phó, là thê tử danh chính ngôn thuận của Mặc Vương - Vu Mặc Hàn lại bị giam giữ ở đại lao này. Ngày ngày bị hành hạ! Tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy khí thế tiến đến chỗ nàng. "Muội muội...ta đến thăm muội đây!" Giọng nói thanh thoát nhưng chứa đầy sự châm chọc. "Ta vẫn luôn tự hỏi. Tại sao?!... Ta đã làm gì sai?! Mà tỷ lại đối xử với ta như vậy?!...Hãm hại ta...Phế đan điền của ta, biến ta thành phế nhân!" Nàng nói, giọng nàng chứa đầy uất ức, đau khổ, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nàng. "Tại sao ư? Tại vì ngươi! Dựa vào đâu mà mọi thứ ngươi đều hơn ta?! Dựa vào đâu ngươi là đích nữ được mọi người coi trọng, còn ta chỉ là thứ nữ bị che lấp bởi cái bóng của ngươi?! Ta không cam tâm!" Ả nói với giọng căm phẫn, ả nhìn nàng với đôi mắt chứa đầy sự thù hận. "Vân...Nhược..." Nàng thốt lên với giọng yếu ớt Dứt câu, một bạt tai giáng xuống, in hằn trên khuôn mặt tiều tụy của nàng. Một… Kỷ Nguyệt cùng Dương Tuệ Ly và Tịnh Nhi sau một ngày chơi đùa thì chạy về phủ.Vừa về đến, họ liền được đưa đến chính điện, Ninh Âm đã chờ bọn họ sẵn ở đây như có việc gì muốn nói"Di nương, con về rồi" Dương Tuệ Ly nhanh chóng chạy lại chỗ Ninh ÂmKỷ Nguyệt đi lên vị trí dành cho gia chủ, nàng điềm nhiên ngồi vào đóSong nàng hỏi, vẻ mặt nàng thoáng sự vui vẻ có lẽ do hôm nay nàng chơi rất vui "Ninh di nương, người gọi bọn con đến có việc gì không?""Quận Chúa, hồi triều trong cung có gửi một lời mời nói muốn người đến Học Viện Linh Ân" Ninh Âm đáp lại, trong lời nói của bà ấy không thiếu phần cung kínhHọc Viện Linh Ân là nơi dạy học đủ bộ các môn. Đây cũng là nơi dạy các bậc thiên tài từ người luyện võ đạo, triệu hồi sư, luyện dược sư. Đương nhiên ai muốn vào Học Viện Linh Ân thì người đó phải có thiên phú, nếu không thì chỉ là phế vật.Tuy nhiên cái gì cũng có ngoại lệ của nó, bên trong Học Viện Linh Ân còn có Quốc Tử Giám. Quốc Tử Giám là nơi dạy những người có học thức. Trong triều quan lại rất nhiều, mà các quan lại ấy lại nạp thiếp thất nên trong phủ ắt sẽ không thiếu kẻ không có thiên phú luyện võ, triệu hồi sư, luyện dược sư. Như vậy sẽ được đưa vào Quốc Tử Giám. Nhưng cũng phải thông qua sự ân chuẩn của Hoàng Đế, nếu không thì phải chịu làm phế vật đến cuối đời..."Ninh di nương, người cứ gọi con là Kỷ Nguyệt đi, không cần phải gọi Quận Chúa đâu" Nàng mỉm cười nói "Còn về Học Viện Linh Ân, nếu được mời đến học thì cứ vậy mà đến thôi""Kiếp trước, lúc ta 10 tuổi mới được vào Học Viện Linh Ân. Vậy mà bây giờ lại có thể vào một cách nhanh chóng như vậy" Nàng cười tà mị"Được, vậy để ta chuẩn bị cho Quận Chúa" Ninh Âm nói"Người gọi con là Kỷ Nguyệt được không?" Nàng nhíu mày"Theo ý con vậy, dù sao ta nói cũng không lại" Ninh Âm thở dài nhìn nàng"Nhưng nếu đến Học Viện Linh Ân học con muốn dẫn theo Tuệ Ly muội muội" Nàng nói"Dẫn theo... Tuệ Ly?" Ninh Âm bất ngờ"Phải, muội ấy bây giờ là một triệu hồi sư. Như vậy cũng đủ điều kiện để vào rồi" Nàng nói, mặt nàng tươi cười"*Ta không chỉ mong muốn sống an ổn cùng Tuệ Ly đến cuối đời. Trước đây vì tranh giành mà mất đi Tư Khuynh, lúc đó ta nhận ra rằng tranh giành thì ta sẽ mất đi thứ quan trọng nhất. Vậy nên suốt những năm năm ta đã không còn tranh giành nữa. Bây giờ, Kỷ Nguyệt muốn nữ nhi của ta đến Học Viện Linh Ân liệu là tốt hay xấu đây? Nếu ta không đồng ý thì tiền đồ của con bé sẽ rất mờ nhạt*" Ninh Âm trầm tư, trong lòng dồn lên chút đau khổ"Di nương, người sao vậy?" Dương Tuệ Ly gọi Ninh Âm"Ta không sao. Còn về việc Tuệ Ly đến Học Viện Linh Ân tùy theo con quyết đi" Nhìn nàng mà nói"Quyết định vậy đi, Tuệ Ly sẽ cùng con đến Học Viện" Nàng nói"Ta sẽ chuẩn bị, 7 ngày sau các con sẽ đến Học Viện Linh Ân" Ninh Âm nói"Vâng" Nàng và Dương Tuệ Ly vui mừng...7 ngày sau tại Học Viện Linh ÂnBước xuống xe ngựa, khung cảnh đập vài mắt Dương Tuệ Ly là Học Viện Linh Ân uy nghiêm tráng lệ kia.Hôm nay, cũng có khá nhiều người đến đây nhập học. Thậm chí còn có một số người mà các gia tộc cố ý thêm vào mục đích gia tăng thế lựcNgắm nhìn lâu như vậy nhưng Dương Tuệ Ly vẫn không hết kinh ngạc làm nàng nhớ lại chuyện kiếp trước"*Tuệ Ly thật giống mình kiếp trước. Lúc mới bước chân đến đây bản thân mình cũng kinh ngạc như vậy, ngây ngốc bị bọn họ chà đạp... Nhưng bây giờ sẽ không như vậy nữa*"

Kỷ Nguyệt cùng Dương Tuệ Ly và Tịnh Nhi sau một ngày chơi đùa thì chạy về phủ.

Vừa về đến, họ liền được đưa đến chính điện, Ninh Âm đã chờ bọn họ sẵn ở đây như có việc gì muốn nói

"Di nương, con về rồi" Dương Tuệ Ly nhanh chóng chạy lại chỗ Ninh Âm

Kỷ Nguyệt đi lên vị trí dành cho gia chủ, nàng điềm nhiên ngồi vào đó

Song nàng hỏi, vẻ mặt nàng thoáng sự vui vẻ có lẽ do hôm nay nàng chơi rất vui "Ninh di nương, người gọi bọn con đến có việc gì không?"

"Quận Chúa, hồi triều trong cung có gửi một lời mời nói muốn người đến Học Viện Linh Ân" Ninh Âm đáp lại, trong lời nói của bà ấy không thiếu phần cung kính

Học Viện Linh Ân là nơi dạy học đủ bộ các môn. Đây cũng là nơi dạy các bậc thiên tài từ người luyện võ đạo, triệu hồi sư, luyện dược sư. Đương nhiên ai muốn vào Học Viện Linh Ân thì người đó phải có thiên phú, nếu không thì chỉ là phế vật.

Tuy nhiên cái gì cũng có ngoại lệ của nó, bên trong Học Viện Linh Ân còn có Quốc Tử Giám. Quốc Tử Giám là nơi dạy những người có học thức. Trong triều quan lại rất nhiều, mà các quan lại ấy lại nạp thiếp thất nên trong phủ ắt sẽ không thiếu kẻ không có thiên phú luyện võ, triệu hồi sư, luyện dược sư. Như vậy sẽ được đưa vào Quốc Tử Giám. Nhưng cũng phải thông qua sự ân chuẩn của Hoàng Đế, nếu không thì phải chịu làm phế vật đến cuối đời

...

"Ninh di nương, người cứ gọi con là Kỷ Nguyệt đi, không cần phải gọi Quận Chúa đâu" Nàng mỉm cười nói "Còn về Học Viện Linh Ân, nếu được mời đến học thì cứ vậy mà đến thôi"

"Kiếp trước, lúc ta 10 tuổi mới được vào Học Viện Linh Ân. Vậy mà bây giờ lại có thể vào một cách nhanh chóng như vậy" Nàng cười tà mị

"Được, vậy để ta chuẩn bị cho Quận Chúa" Ninh Âm nói

"Người gọi con là Kỷ Nguyệt được không?" Nàng nhíu mày

"Theo ý con vậy, dù sao ta nói cũng không lại" Ninh Âm thở dài nhìn nàng

"Nhưng nếu đến Học Viện Linh Ân học con muốn dẫn theo Tuệ Ly muội muội" Nàng nói

"Dẫn theo... Tuệ Ly?" Ninh Âm bất ngờ

"Phải, muội ấy bây giờ là một triệu hồi sư. Như vậy cũng đủ điều kiện để vào rồi" Nàng nói, mặt nàng tươi cười

"*Ta không chỉ mong muốn sống an ổn cùng Tuệ Ly đến cuối đời. Trước đây vì tranh giành mà mất đi Tư Khuynh, lúc đó ta nhận ra rằng tranh giành thì ta sẽ mất đi thứ quan trọng nhất. Vậy nên suốt những năm năm ta đã không còn tranh giành nữa. Bây giờ, Kỷ Nguyệt muốn nữ nhi của ta đến Học Viện Linh Ân liệu là tốt hay xấu đây? Nếu ta không đồng ý thì tiền đồ của con bé sẽ rất mờ nhạt*" Ninh Âm trầm tư, trong lòng dồn lên chút đau khổ

"Di nương, người sao vậy?" Dương Tuệ Ly gọi Ninh Âm

"Ta không sao. Còn về việc Tuệ Ly đến Học Viện Linh Ân tùy theo con quyết đi" Nhìn nàng mà nói

"Quyết định vậy đi, Tuệ Ly sẽ cùng con đến Học Viện" Nàng nói

"Ta sẽ chuẩn bị, 7 ngày sau các con sẽ đến Học Viện Linh Ân" Ninh Âm nói

"Vâng" Nàng và Dương Tuệ Ly vui mừng

...

7 ngày sau tại Học Viện Linh Ân

Bước xuống xe ngựa, khung cảnh đập vài mắt Dương Tuệ Ly là Học Viện Linh Ân uy nghiêm tráng lệ kia.

Hôm nay, cũng có khá nhiều người đến đây nhập học. Thậm chí còn có một số người mà các gia tộc cố ý thêm vào mục đích gia tăng thế lực

Ngắm nhìn lâu như vậy nhưng Dương Tuệ Ly vẫn không hết kinh ngạc làm nàng nhớ lại chuyện kiếp trước

"*Tuệ Ly thật giống mình kiếp trước. Lúc mới bước chân đến đây bản thân mình cũng kinh ngạc như vậy, ngây ngốc bị bọn họ chà đạp... Nhưng bây giờ sẽ không như vậy nữa*"

Thiên Kiều Chi Nữ: Thái Tử Phi Đại Giá ĐáoTác giả: Bạch Nhã NhãTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhĐại lao tăm tối, lạnh lẽo, chất đầy âm khí! Mà nàng, thân là Quận Chúa - Đích tiểu thư của phủ Thái Phó, là thê tử danh chính ngôn thuận của Mặc Vương - Vu Mặc Hàn lại bị giam giữ ở đại lao này. Ngày ngày bị hành hạ! Tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy khí thế tiến đến chỗ nàng. "Muội muội...ta đến thăm muội đây!" Giọng nói thanh thoát nhưng chứa đầy sự châm chọc. "Ta vẫn luôn tự hỏi. Tại sao?!... Ta đã làm gì sai?! Mà tỷ lại đối xử với ta như vậy?!...Hãm hại ta...Phế đan điền của ta, biến ta thành phế nhân!" Nàng nói, giọng nàng chứa đầy uất ức, đau khổ, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nàng. "Tại sao ư? Tại vì ngươi! Dựa vào đâu mà mọi thứ ngươi đều hơn ta?! Dựa vào đâu ngươi là đích nữ được mọi người coi trọng, còn ta chỉ là thứ nữ bị che lấp bởi cái bóng của ngươi?! Ta không cam tâm!" Ả nói với giọng căm phẫn, ả nhìn nàng với đôi mắt chứa đầy sự thù hận. "Vân...Nhược..." Nàng thốt lên với giọng yếu ớt Dứt câu, một bạt tai giáng xuống, in hằn trên khuôn mặt tiều tụy của nàng. Một… Kỷ Nguyệt cùng Dương Tuệ Ly và Tịnh Nhi sau một ngày chơi đùa thì chạy về phủ.Vừa về đến, họ liền được đưa đến chính điện, Ninh Âm đã chờ bọn họ sẵn ở đây như có việc gì muốn nói"Di nương, con về rồi" Dương Tuệ Ly nhanh chóng chạy lại chỗ Ninh ÂmKỷ Nguyệt đi lên vị trí dành cho gia chủ, nàng điềm nhiên ngồi vào đóSong nàng hỏi, vẻ mặt nàng thoáng sự vui vẻ có lẽ do hôm nay nàng chơi rất vui "Ninh di nương, người gọi bọn con đến có việc gì không?""Quận Chúa, hồi triều trong cung có gửi một lời mời nói muốn người đến Học Viện Linh Ân" Ninh Âm đáp lại, trong lời nói của bà ấy không thiếu phần cung kínhHọc Viện Linh Ân là nơi dạy học đủ bộ các môn. Đây cũng là nơi dạy các bậc thiên tài từ người luyện võ đạo, triệu hồi sư, luyện dược sư. Đương nhiên ai muốn vào Học Viện Linh Ân thì người đó phải có thiên phú, nếu không thì chỉ là phế vật.Tuy nhiên cái gì cũng có ngoại lệ của nó, bên trong Học Viện Linh Ân còn có Quốc Tử Giám. Quốc Tử Giám là nơi dạy những người có học thức. Trong triều quan lại rất nhiều, mà các quan lại ấy lại nạp thiếp thất nên trong phủ ắt sẽ không thiếu kẻ không có thiên phú luyện võ, triệu hồi sư, luyện dược sư. Như vậy sẽ được đưa vào Quốc Tử Giám. Nhưng cũng phải thông qua sự ân chuẩn của Hoàng Đế, nếu không thì phải chịu làm phế vật đến cuối đời..."Ninh di nương, người cứ gọi con là Kỷ Nguyệt đi, không cần phải gọi Quận Chúa đâu" Nàng mỉm cười nói "Còn về Học Viện Linh Ân, nếu được mời đến học thì cứ vậy mà đến thôi""Kiếp trước, lúc ta 10 tuổi mới được vào Học Viện Linh Ân. Vậy mà bây giờ lại có thể vào một cách nhanh chóng như vậy" Nàng cười tà mị"Được, vậy để ta chuẩn bị cho Quận Chúa" Ninh Âm nói"Người gọi con là Kỷ Nguyệt được không?" Nàng nhíu mày"Theo ý con vậy, dù sao ta nói cũng không lại" Ninh Âm thở dài nhìn nàng"Nhưng nếu đến Học Viện Linh Ân học con muốn dẫn theo Tuệ Ly muội muội" Nàng nói"Dẫn theo... Tuệ Ly?" Ninh Âm bất ngờ"Phải, muội ấy bây giờ là một triệu hồi sư. Như vậy cũng đủ điều kiện để vào rồi" Nàng nói, mặt nàng tươi cười"*Ta không chỉ mong muốn sống an ổn cùng Tuệ Ly đến cuối đời. Trước đây vì tranh giành mà mất đi Tư Khuynh, lúc đó ta nhận ra rằng tranh giành thì ta sẽ mất đi thứ quan trọng nhất. Vậy nên suốt những năm năm ta đã không còn tranh giành nữa. Bây giờ, Kỷ Nguyệt muốn nữ nhi của ta đến Học Viện Linh Ân liệu là tốt hay xấu đây? Nếu ta không đồng ý thì tiền đồ của con bé sẽ rất mờ nhạt*" Ninh Âm trầm tư, trong lòng dồn lên chút đau khổ"Di nương, người sao vậy?" Dương Tuệ Ly gọi Ninh Âm"Ta không sao. Còn về việc Tuệ Ly đến Học Viện Linh Ân tùy theo con quyết đi" Nhìn nàng mà nói"Quyết định vậy đi, Tuệ Ly sẽ cùng con đến Học Viện" Nàng nói"Ta sẽ chuẩn bị, 7 ngày sau các con sẽ đến Học Viện Linh Ân" Ninh Âm nói"Vâng" Nàng và Dương Tuệ Ly vui mừng...7 ngày sau tại Học Viện Linh ÂnBước xuống xe ngựa, khung cảnh đập vài mắt Dương Tuệ Ly là Học Viện Linh Ân uy nghiêm tráng lệ kia.Hôm nay, cũng có khá nhiều người đến đây nhập học. Thậm chí còn có một số người mà các gia tộc cố ý thêm vào mục đích gia tăng thế lựcNgắm nhìn lâu như vậy nhưng Dương Tuệ Ly vẫn không hết kinh ngạc làm nàng nhớ lại chuyện kiếp trước"*Tuệ Ly thật giống mình kiếp trước. Lúc mới bước chân đến đây bản thân mình cũng kinh ngạc như vậy, ngây ngốc bị bọn họ chà đạp... Nhưng bây giờ sẽ không như vậy nữa*"

Chương 32: Học viện linh ân