Đại lao tăm tối, lạnh lẽo, chất đầy âm khí! Mà nàng, thân là Quận Chúa - Đích tiểu thư của phủ Thái Phó, là thê tử danh chính ngôn thuận của Mặc Vương - Vu Mặc Hàn lại bị giam giữ ở đại lao này. Ngày ngày bị hành hạ! Tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy khí thế tiến đến chỗ nàng. "Muội muội...ta đến thăm muội đây!" Giọng nói thanh thoát nhưng chứa đầy sự châm chọc. "Ta vẫn luôn tự hỏi. Tại sao?!... Ta đã làm gì sai?! Mà tỷ lại đối xử với ta như vậy?!...Hãm hại ta...Phế đan điền của ta, biến ta thành phế nhân!" Nàng nói, giọng nàng chứa đầy uất ức, đau khổ, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nàng. "Tại sao ư? Tại vì ngươi! Dựa vào đâu mà mọi thứ ngươi đều hơn ta?! Dựa vào đâu ngươi là đích nữ được mọi người coi trọng, còn ta chỉ là thứ nữ bị che lấp bởi cái bóng của ngươi?! Ta không cam tâm!" Ả nói với giọng căm phẫn, ả nhìn nàng với đôi mắt chứa đầy sự thù hận. "Vân...Nhược..." Nàng thốt lên với giọng yếu ớt Dứt câu, một bạt tai giáng xuống, in hằn trên khuôn mặt tiều tụy của nàng. Một…
Chương 61: sinh thần kỷ nguyệt (1)
Thiên Kiều Chi Nữ: Thái Tử Phi Đại Giá ĐáoTác giả: Bạch Nhã NhãTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhĐại lao tăm tối, lạnh lẽo, chất đầy âm khí! Mà nàng, thân là Quận Chúa - Đích tiểu thư của phủ Thái Phó, là thê tử danh chính ngôn thuận của Mặc Vương - Vu Mặc Hàn lại bị giam giữ ở đại lao này. Ngày ngày bị hành hạ! Tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy khí thế tiến đến chỗ nàng. "Muội muội...ta đến thăm muội đây!" Giọng nói thanh thoát nhưng chứa đầy sự châm chọc. "Ta vẫn luôn tự hỏi. Tại sao?!... Ta đã làm gì sai?! Mà tỷ lại đối xử với ta như vậy?!...Hãm hại ta...Phế đan điền của ta, biến ta thành phế nhân!" Nàng nói, giọng nàng chứa đầy uất ức, đau khổ, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nàng. "Tại sao ư? Tại vì ngươi! Dựa vào đâu mà mọi thứ ngươi đều hơn ta?! Dựa vào đâu ngươi là đích nữ được mọi người coi trọng, còn ta chỉ là thứ nữ bị che lấp bởi cái bóng của ngươi?! Ta không cam tâm!" Ả nói với giọng căm phẫn, ả nhìn nàng với đôi mắt chứa đầy sự thù hận. "Vân...Nhược..." Nàng thốt lên với giọng yếu ớt Dứt câu, một bạt tai giáng xuống, in hằn trên khuôn mặt tiều tụy của nàng. Một… Khác với sinh thần Cát Anh. Nàng là Quận Chúa xét về cấp bậc không thể giống Cát Anh, vì vậy tiệc sinh thần sẽ không mở quá lớn nhưng đầy đủ để không làm mất mặt hoàng tộcMọi người trong phủ vẫn đang tấp nập chuẩn bị. Nơi diễn ra thọ yến chính là Lê Hương Điện.Còn bên phía Ngưng Sương Các của Kỷ Nguyệt...Phải nói là rất ồn ào!!Nha hoàn chạy tấp nập, vội vội vàng vàng. Bưng bê trên tay đủ thứ đồ"Mau mau đem vào cho Quận Chúa""Cả những thứ này nữa""Đây là đồ ăn sáng""Trang sức và y phục đến rồi"...Sáng sớm mà viện tử của nàng đã ồn ào y như cái chợ.Sinh thần, thọ yến, cung yến, yến tiệc! Toàn là những cái nơi ồn ào thích hợp cho mấy tên tham quan, hám lợi.Nhưng nói gì thì nói, hiện tại khuê phòng của nàng nha hoàn cũng đến hơn mười người thi nhau trang điểm, chải chuốt cho nàng. Nhưng chải chuốt kiểu gì mà đến một canh giờ vẫn không xong mà còn lo cãi cọ về kiểu tóc cách trang điểm và y phục"Bộ này mới đẹp""Không, bộ này đẹp hơn""Kiểu tóc này mới hợp""Bộ trang sức này là hợp nhất rồi"...Khổ thật! Có cái thọ yến mà chuẩn bị một canh giờ vẫn chưa xong. Lại còn ngồi đây nghe mười cái miệng tranh cãi này nọ. Đúng là đau đầu. Họ cứ vậy mà cãi nhau inh ỏi trong phòng trong khi nàng vẫn còn đang ngồi ở đó, rốt cuộc nàng là chủ nhân hay bọn họ là chủ nhân vậy?"Các ngươi ngậm hết mồm lại cho bổn Quận Chúa" Nàng tức giận hét lên một tiếngBị nàng làm cho kinh động, đám nô tỳ hốt hoảng quỳ xuống "Quận Chúa tha tội!""Các ngươi cút hết ra ngoài cho bổn Quận Chúa" Nàng đuổi hết đám nô tỳ ra ngoàiKhông dám kháng lệnh, đám nô tỳ ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài. Vừa hay, Dương Tuệ Ly và Ninh Âm đến viện tử của nàng thấy đám nô tỳ được phân công chuẩn bị cho nàng ở ngoài, vẻ mặt có chút sợDương Tuệ Ly nhìn sơ cũng biết sảy ra chuyện gì, nàng qua chỗ bọn họ gặng giọng hỏi "Sao các ngươi lại ở ngoài này? Không phải đang chải chuốt cho Quận Chúa sao?""Bẩm tiểu thư, do bọn nô tỳ ồn ào quá nên Quận Chúa đuổi hết ra ngoài" Đám nô tỳ thành thật trả lờiBọn họ ai ai cũng là nhất đẳng nha hoàn. Hôm nay ở khuê phòng nàng lại dám ồn ào như vậy bị đuổi cũng phải. Nhưng cũng thật mất mặt nhất đẳng nha hoàn mà"*Tỷ tỷ của ta ơi! Tỷ vẫn vậy, ta còn tưởng tỷ bỏ cái tính đó rồi chứ*" Dương Tuệ Ly bất lực"Các ngươi đến chỗ khác chuẩn bị đi, ta và di nương đích thân chuẩn bị cho Quận Chúa" Dương Tuệ Ly phân phó"Vâng, chúng nô tỳ xin lui" Đám nô tỳ nhận lệnh rồi rời khỏi Ngưng Sương CácDương Tuệ Ly bước vào phòng nàng, bên trong không khác gì mớ hỗn độn. Đây chính là thành quả của đám nhất đẳng nha hoàn kiaDương Tuệ Ly nhìn mà choáng váng, nàng ta thậm chí còn không thể thừa nhận đây là phòng của nàng"Tỷ tỷ, ta và di nương tới chuẩn bị cho tỷ" Dương Tuệ Ly gượng cười, chân nhẹ nhàng bước qua mớ đồ hỗn độn dưới nền nhàNàng gật đầu. Ninh Âm tiến tới lấy chiếc lược gỗ ở trên bàn chải tóc cho nàng.Dương Tuệ Ly thì lấy món trang sức và y phục tới cho nàngMột khắc sau, bọn họ cũng đã chuẩn bị xong. Ninh Âm cũng thật khéo léo, rất biết cách phối đồ.Lúc này, Dương Tư Khuynh đang đợi bên ngoài Ngưng Sương Các. Hắn đến một là vì muốn gặp nàng, hai là mẫu thân và muội muội ruột của hắn đang ở đâyNàng, Dương Tuệ Ly và Ninh Âm bước ra. Dương Tư Khuynh nhìn nàng rất vừa ý. Cũng phải nói Dương Tuệ Ly rất biết cách lựa đồ, y phục không quá màu mè, màu nhạt nhưng rất phù hợp với cảnh tuyết mùa đông"Di nương, tứ muội, ngũ muội. Chúng ta mau đi tiếp đón mọi người thôi" Dương Tư Khuynh ôn nhu mỉm cườiPhải rồi, tiếp đón mọi người. Cái công việc luôn phải thực hiện khi diễn ra yến tiệc. Dương Tư Khuynh mà không nhắc chắc nàng cũng quên mất luôn rồi. Trước đây mẫu thân nàng còn sống thì mọi yến tiệc đều là người đi tiếp đón. Bây giờ mẫu thân nàng không còn thì cái công việc vô vị này sẽ là nàng làm, tự hỏi rốt cuộc là ai nghĩ ra nó vậy?"Cũng phải, vậy di nương mau đến Lê Hương Điện đi. Ta, nhị ca cùng Tuệ Ly sẽ đi tiếp đón mọi người" Nàng gượng cười với Ninh ÂmNinh Âm gật đầu "Được, tiện ta sẽ kêu người tới dọn dẹp viện tử của con luôn" Dịu dàng mỉm cười với nàng"Cảm ơn di nương! Vậy bọn con đi trước" Nàng kéo tay Tuệ Ly chạy đi, Dương Tư Khuynh cũng vậy mà đi theoKhông nán lại, Ninh Âm cũng theo phân phó của nàng mà làm. Mỗi người một việcNhưng mà đây là yến tiệc chắc chắn nàng sẽ chạm mặt những kẻ mặt dày khó ưa nữa rồi
Khác với sinh thần Cát Anh. Nàng là Quận Chúa xét về cấp bậc không thể giống Cát Anh, vì vậy tiệc sinh thần sẽ không mở quá lớn nhưng đầy đủ để không làm mất mặt hoàng tộc
Mọi người trong phủ vẫn đang tấp nập chuẩn bị. Nơi diễn ra thọ yến chính là Lê Hương Điện.
Còn bên phía Ngưng Sương Các của Kỷ Nguyệt...
Phải nói là rất ồn ào!!
Nha hoàn chạy tấp nập, vội vội vàng vàng. Bưng bê trên tay đủ thứ đồ
"Mau mau đem vào cho Quận Chúa"
"Cả những thứ này nữa"
"Đây là đồ ăn sáng"
"Trang sức và y phục đến rồi"
...
Sáng sớm mà viện tử của nàng đã ồn ào y như cái chợ.
Sinh thần, thọ yến, cung yến, yến tiệc! Toàn là những cái nơi ồn ào thích hợp cho mấy tên tham quan, hám lợi.
Nhưng nói gì thì nói, hiện tại khuê phòng của nàng nha hoàn cũng đến hơn mười người thi nhau trang điểm, chải chuốt cho nàng. Nhưng chải chuốt kiểu gì mà đến một canh giờ vẫn không xong mà còn lo cãi cọ về kiểu tóc cách trang điểm và y phục
"Bộ này mới đẹp"
"Không, bộ này đẹp hơn"
"Kiểu tóc này mới hợp"
"Bộ trang sức này là hợp nhất rồi"
...
Khổ thật! Có cái thọ yến mà chuẩn bị một canh giờ vẫn chưa xong. Lại còn ngồi đây nghe mười cái miệng tranh cãi này nọ. Đúng là đau đầu. Họ cứ vậy mà cãi nhau inh ỏi trong phòng trong khi nàng vẫn còn đang ngồi ở đó, rốt cuộc nàng là chủ nhân hay bọn họ là chủ nhân vậy?
"Các ngươi ngậm hết mồm lại cho bổn Quận Chúa" Nàng tức giận hét lên một tiếng
Bị nàng làm cho kinh động, đám nô tỳ hốt hoảng quỳ xuống "Quận Chúa tha tội!"
"Các ngươi cút hết ra ngoài cho bổn Quận Chúa" Nàng đuổi hết đám nô tỳ ra ngoài
Không dám kháng lệnh, đám nô tỳ ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài. Vừa hay, Dương Tuệ Ly và Ninh Âm đến viện tử của nàng thấy đám nô tỳ được phân công chuẩn bị cho nàng ở ngoài, vẻ mặt có chút sợ
Dương Tuệ Ly nhìn sơ cũng biết sảy ra chuyện gì, nàng qua chỗ bọn họ gặng giọng hỏi "Sao các ngươi lại ở ngoài này? Không phải đang chải chuốt cho Quận Chúa sao?"
"Bẩm tiểu thư, do bọn nô tỳ ồn ào quá nên Quận Chúa đuổi hết ra ngoài" Đám nô tỳ thành thật trả lời
Bọn họ ai ai cũng là nhất đẳng nha hoàn. Hôm nay ở khuê phòng nàng lại dám ồn ào như vậy bị đuổi cũng phải. Nhưng cũng thật mất mặt nhất đẳng nha hoàn mà
"*Tỷ tỷ của ta ơi! Tỷ vẫn vậy, ta còn tưởng tỷ bỏ cái tính đó rồi chứ*" Dương Tuệ Ly bất lực
"Các ngươi đến chỗ khác chuẩn bị đi, ta và di nương đích thân chuẩn bị cho Quận Chúa" Dương Tuệ Ly phân phó
"Vâng, chúng nô tỳ xin lui" Đám nô tỳ nhận lệnh rồi rời khỏi Ngưng Sương Các
Dương Tuệ Ly bước vào phòng nàng, bên trong không khác gì mớ hỗn độn. Đây chính là thành quả của đám nhất đẳng nha hoàn kia
Dương Tuệ Ly nhìn mà choáng váng, nàng ta thậm chí còn không thể thừa nhận đây là phòng của nàng
"Tỷ tỷ, ta và di nương tới chuẩn bị cho tỷ" Dương Tuệ Ly gượng cười, chân nhẹ nhàng bước qua mớ đồ hỗn độn dưới nền nhà
Nàng gật đầu. Ninh Âm tiến tới lấy chiếc lược gỗ ở trên bàn chải tóc cho nàng.
Dương Tuệ Ly thì lấy món trang sức và y phục tới cho nàng
Một khắc sau, bọn họ cũng đã chuẩn bị xong. Ninh Âm cũng thật khéo léo, rất biết cách phối đồ.
Lúc này, Dương Tư Khuynh đang đợi bên ngoài Ngưng Sương Các. Hắn đến một là vì muốn gặp nàng, hai là mẫu thân và muội muội ruột của hắn đang ở đây
Nàng, Dương Tuệ Ly và Ninh Âm bước ra. Dương Tư Khuynh nhìn nàng rất vừa ý. Cũng phải nói Dương Tuệ Ly rất biết cách lựa đồ, y phục không quá màu mè, màu nhạt nhưng rất phù hợp với cảnh tuyết mùa đông
"Di nương, tứ muội, ngũ muội. Chúng ta mau đi tiếp đón mọi người thôi" Dương Tư Khuynh ôn nhu mỉm cười
Phải rồi, tiếp đón mọi người. Cái công việc luôn phải thực hiện khi diễn ra yến tiệc. Dương Tư Khuynh mà không nhắc chắc nàng cũng quên mất luôn rồi. Trước đây mẫu thân nàng còn sống thì mọi yến tiệc đều là người đi tiếp đón. Bây giờ mẫu thân nàng không còn thì cái công việc vô vị này sẽ là nàng làm, tự hỏi rốt cuộc là ai nghĩ ra nó vậy?
"Cũng phải, vậy di nương mau đến Lê Hương Điện đi. Ta, nhị ca cùng Tuệ Ly sẽ đi tiếp đón mọi người" Nàng gượng cười với Ninh Âm
Ninh Âm gật đầu "Được, tiện ta sẽ kêu người tới dọn dẹp viện tử của con luôn" Dịu dàng mỉm cười với nàng
"Cảm ơn di nương! Vậy bọn con đi trước" Nàng kéo tay Tuệ Ly chạy đi, Dương Tư Khuynh cũng vậy mà đi theo
Không nán lại, Ninh Âm cũng theo phân phó của nàng mà làm. Mỗi người một việc
Nhưng mà đây là yến tiệc chắc chắn nàng sẽ chạm mặt những kẻ mặt dày khó ưa nữa rồi
Thiên Kiều Chi Nữ: Thái Tử Phi Đại Giá ĐáoTác giả: Bạch Nhã NhãTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhĐại lao tăm tối, lạnh lẽo, chất đầy âm khí! Mà nàng, thân là Quận Chúa - Đích tiểu thư của phủ Thái Phó, là thê tử danh chính ngôn thuận của Mặc Vương - Vu Mặc Hàn lại bị giam giữ ở đại lao này. Ngày ngày bị hành hạ! Tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy khí thế tiến đến chỗ nàng. "Muội muội...ta đến thăm muội đây!" Giọng nói thanh thoát nhưng chứa đầy sự châm chọc. "Ta vẫn luôn tự hỏi. Tại sao?!... Ta đã làm gì sai?! Mà tỷ lại đối xử với ta như vậy?!...Hãm hại ta...Phế đan điền của ta, biến ta thành phế nhân!" Nàng nói, giọng nàng chứa đầy uất ức, đau khổ, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nàng. "Tại sao ư? Tại vì ngươi! Dựa vào đâu mà mọi thứ ngươi đều hơn ta?! Dựa vào đâu ngươi là đích nữ được mọi người coi trọng, còn ta chỉ là thứ nữ bị che lấp bởi cái bóng của ngươi?! Ta không cam tâm!" Ả nói với giọng căm phẫn, ả nhìn nàng với đôi mắt chứa đầy sự thù hận. "Vân...Nhược..." Nàng thốt lên với giọng yếu ớt Dứt câu, một bạt tai giáng xuống, in hằn trên khuôn mặt tiều tụy của nàng. Một… Khác với sinh thần Cát Anh. Nàng là Quận Chúa xét về cấp bậc không thể giống Cát Anh, vì vậy tiệc sinh thần sẽ không mở quá lớn nhưng đầy đủ để không làm mất mặt hoàng tộcMọi người trong phủ vẫn đang tấp nập chuẩn bị. Nơi diễn ra thọ yến chính là Lê Hương Điện.Còn bên phía Ngưng Sương Các của Kỷ Nguyệt...Phải nói là rất ồn ào!!Nha hoàn chạy tấp nập, vội vội vàng vàng. Bưng bê trên tay đủ thứ đồ"Mau mau đem vào cho Quận Chúa""Cả những thứ này nữa""Đây là đồ ăn sáng""Trang sức và y phục đến rồi"...Sáng sớm mà viện tử của nàng đã ồn ào y như cái chợ.Sinh thần, thọ yến, cung yến, yến tiệc! Toàn là những cái nơi ồn ào thích hợp cho mấy tên tham quan, hám lợi.Nhưng nói gì thì nói, hiện tại khuê phòng của nàng nha hoàn cũng đến hơn mười người thi nhau trang điểm, chải chuốt cho nàng. Nhưng chải chuốt kiểu gì mà đến một canh giờ vẫn không xong mà còn lo cãi cọ về kiểu tóc cách trang điểm và y phục"Bộ này mới đẹp""Không, bộ này đẹp hơn""Kiểu tóc này mới hợp""Bộ trang sức này là hợp nhất rồi"...Khổ thật! Có cái thọ yến mà chuẩn bị một canh giờ vẫn chưa xong. Lại còn ngồi đây nghe mười cái miệng tranh cãi này nọ. Đúng là đau đầu. Họ cứ vậy mà cãi nhau inh ỏi trong phòng trong khi nàng vẫn còn đang ngồi ở đó, rốt cuộc nàng là chủ nhân hay bọn họ là chủ nhân vậy?"Các ngươi ngậm hết mồm lại cho bổn Quận Chúa" Nàng tức giận hét lên một tiếngBị nàng làm cho kinh động, đám nô tỳ hốt hoảng quỳ xuống "Quận Chúa tha tội!""Các ngươi cút hết ra ngoài cho bổn Quận Chúa" Nàng đuổi hết đám nô tỳ ra ngoàiKhông dám kháng lệnh, đám nô tỳ ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài. Vừa hay, Dương Tuệ Ly và Ninh Âm đến viện tử của nàng thấy đám nô tỳ được phân công chuẩn bị cho nàng ở ngoài, vẻ mặt có chút sợDương Tuệ Ly nhìn sơ cũng biết sảy ra chuyện gì, nàng qua chỗ bọn họ gặng giọng hỏi "Sao các ngươi lại ở ngoài này? Không phải đang chải chuốt cho Quận Chúa sao?""Bẩm tiểu thư, do bọn nô tỳ ồn ào quá nên Quận Chúa đuổi hết ra ngoài" Đám nô tỳ thành thật trả lờiBọn họ ai ai cũng là nhất đẳng nha hoàn. Hôm nay ở khuê phòng nàng lại dám ồn ào như vậy bị đuổi cũng phải. Nhưng cũng thật mất mặt nhất đẳng nha hoàn mà"*Tỷ tỷ của ta ơi! Tỷ vẫn vậy, ta còn tưởng tỷ bỏ cái tính đó rồi chứ*" Dương Tuệ Ly bất lực"Các ngươi đến chỗ khác chuẩn bị đi, ta và di nương đích thân chuẩn bị cho Quận Chúa" Dương Tuệ Ly phân phó"Vâng, chúng nô tỳ xin lui" Đám nô tỳ nhận lệnh rồi rời khỏi Ngưng Sương CácDương Tuệ Ly bước vào phòng nàng, bên trong không khác gì mớ hỗn độn. Đây chính là thành quả của đám nhất đẳng nha hoàn kiaDương Tuệ Ly nhìn mà choáng váng, nàng ta thậm chí còn không thể thừa nhận đây là phòng của nàng"Tỷ tỷ, ta và di nương tới chuẩn bị cho tỷ" Dương Tuệ Ly gượng cười, chân nhẹ nhàng bước qua mớ đồ hỗn độn dưới nền nhàNàng gật đầu. Ninh Âm tiến tới lấy chiếc lược gỗ ở trên bàn chải tóc cho nàng.Dương Tuệ Ly thì lấy món trang sức và y phục tới cho nàngMột khắc sau, bọn họ cũng đã chuẩn bị xong. Ninh Âm cũng thật khéo léo, rất biết cách phối đồ.Lúc này, Dương Tư Khuynh đang đợi bên ngoài Ngưng Sương Các. Hắn đến một là vì muốn gặp nàng, hai là mẫu thân và muội muội ruột của hắn đang ở đâyNàng, Dương Tuệ Ly và Ninh Âm bước ra. Dương Tư Khuynh nhìn nàng rất vừa ý. Cũng phải nói Dương Tuệ Ly rất biết cách lựa đồ, y phục không quá màu mè, màu nhạt nhưng rất phù hợp với cảnh tuyết mùa đông"Di nương, tứ muội, ngũ muội. Chúng ta mau đi tiếp đón mọi người thôi" Dương Tư Khuynh ôn nhu mỉm cườiPhải rồi, tiếp đón mọi người. Cái công việc luôn phải thực hiện khi diễn ra yến tiệc. Dương Tư Khuynh mà không nhắc chắc nàng cũng quên mất luôn rồi. Trước đây mẫu thân nàng còn sống thì mọi yến tiệc đều là người đi tiếp đón. Bây giờ mẫu thân nàng không còn thì cái công việc vô vị này sẽ là nàng làm, tự hỏi rốt cuộc là ai nghĩ ra nó vậy?"Cũng phải, vậy di nương mau đến Lê Hương Điện đi. Ta, nhị ca cùng Tuệ Ly sẽ đi tiếp đón mọi người" Nàng gượng cười với Ninh ÂmNinh Âm gật đầu "Được, tiện ta sẽ kêu người tới dọn dẹp viện tử của con luôn" Dịu dàng mỉm cười với nàng"Cảm ơn di nương! Vậy bọn con đi trước" Nàng kéo tay Tuệ Ly chạy đi, Dương Tư Khuynh cũng vậy mà đi theoKhông nán lại, Ninh Âm cũng theo phân phó của nàng mà làm. Mỗi người một việcNhưng mà đây là yến tiệc chắc chắn nàng sẽ chạm mặt những kẻ mặt dày khó ưa nữa rồi