Đại lao tăm tối, lạnh lẽo, chất đầy âm khí! Mà nàng, thân là Quận Chúa - Đích tiểu thư của phủ Thái Phó, là thê tử danh chính ngôn thuận của Mặc Vương - Vu Mặc Hàn lại bị giam giữ ở đại lao này. Ngày ngày bị hành hạ! Tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy khí thế tiến đến chỗ nàng. "Muội muội...ta đến thăm muội đây!" Giọng nói thanh thoát nhưng chứa đầy sự châm chọc. "Ta vẫn luôn tự hỏi. Tại sao?!... Ta đã làm gì sai?! Mà tỷ lại đối xử với ta như vậy?!...Hãm hại ta...Phế đan điền của ta, biến ta thành phế nhân!" Nàng nói, giọng nàng chứa đầy uất ức, đau khổ, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nàng. "Tại sao ư? Tại vì ngươi! Dựa vào đâu mà mọi thứ ngươi đều hơn ta?! Dựa vào đâu ngươi là đích nữ được mọi người coi trọng, còn ta chỉ là thứ nữ bị che lấp bởi cái bóng của ngươi?! Ta không cam tâm!" Ả nói với giọng căm phẫn, ả nhìn nàng với đôi mắt chứa đầy sự thù hận. "Vân...Nhược..." Nàng thốt lên với giọng yếu ớt Dứt câu, một bạt tai giáng xuống, in hằn trên khuôn mặt tiều tụy của nàng. Một…
Chương 83: cô rất giống muội muội tôi đấy
Thiên Kiều Chi Nữ: Thái Tử Phi Đại Giá ĐáoTác giả: Bạch Nhã NhãTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhĐại lao tăm tối, lạnh lẽo, chất đầy âm khí! Mà nàng, thân là Quận Chúa - Đích tiểu thư của phủ Thái Phó, là thê tử danh chính ngôn thuận của Mặc Vương - Vu Mặc Hàn lại bị giam giữ ở đại lao này. Ngày ngày bị hành hạ! Tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy khí thế tiến đến chỗ nàng. "Muội muội...ta đến thăm muội đây!" Giọng nói thanh thoát nhưng chứa đầy sự châm chọc. "Ta vẫn luôn tự hỏi. Tại sao?!... Ta đã làm gì sai?! Mà tỷ lại đối xử với ta như vậy?!...Hãm hại ta...Phế đan điền của ta, biến ta thành phế nhân!" Nàng nói, giọng nàng chứa đầy uất ức, đau khổ, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nàng. "Tại sao ư? Tại vì ngươi! Dựa vào đâu mà mọi thứ ngươi đều hơn ta?! Dựa vào đâu ngươi là đích nữ được mọi người coi trọng, còn ta chỉ là thứ nữ bị che lấp bởi cái bóng của ngươi?! Ta không cam tâm!" Ả nói với giọng căm phẫn, ả nhìn nàng với đôi mắt chứa đầy sự thù hận. "Vân...Nhược..." Nàng thốt lên với giọng yếu ớt Dứt câu, một bạt tai giáng xuống, in hằn trên khuôn mặt tiều tụy của nàng. Một… Viện Y HọcLúc này tại phòng luyện dược của Viện Y Học có hai con người đang chăm chỉ thảo luận, luyện tập bên trong đóKhỏi nói cũng biết đó là Vũ Văn Minh Triết và Mộ Dung Yến Oanh."Đây là kết quả rút được. Yến Oanh, muội thử làm đi" Vũ Văn Minh Triết đưa bản kết quả luyện dược cho Mộ Dung Yến Oanh"Được, nhưng sẽ mất thời gian đấy" Mộ Dung Yến Oanh nhận lấy mà suy ngẫm"Không sao, muội cứ từ từ mà làm. Để muội không bị ảnh hưởng ta đi ra ngoài một lát." Vũ Văn Minh Triết đứng dậyMộ Dung Yến Oanh gật đầu không nói gìVũ Văn Minh Triết ra ngoài đóng cửa lại rồi đi mấtViện Học NghệNhiều năm vẫn không bỏ được thói quen này. Cũng đúng, đã là thói quen thì rất khó bỏ.Kỷ Nguyệt ngồi trong đình gảy đàn. Vẫn vậy, thuần thục không kém gì bảy năm về trước mà âm điệ còn mềm mại, du dương hơn rất nhiều. Phải nói hiện tại tài nghệ của nàng mà đứng thứ hai thì không một ai dám nhận vị trí thứ nhấtChợt, tiếng bước chân nhẹ tiến tới chỗ nàng. Cảnh giác được nàng thôi không gảy đàn nữa"Ta tưởng Hoài An Thế Tử đang cùng Mộ Dung tiểu thư luyện tập chế tạo đan dược, sao tự dưng giờ lại rảnh rỗi tới chỗ ta vậy?" Ung dungNgười đến chỗ nàng là Vũ Văn Minh Triết. Nàng ung dung, thản nhiên nhưng cũng mấy phần lạnh nhạt"Đến nói chuyện với bằng hữu thôi thưa Kỷ Nguyệt Quận Chúa" Vũ Văn Minh Triết mỉm cườiCũng đúng, nàng với hắn đúng là có quan hệ bằng hữu nên hắn đến đây tìm nàng cũng không có vấn đề gì cả"Ta có nghe Yến Oanh nói Quận Chúa đây cũng biết luyện dược và còn luyện dược rất giỏi không biết có thể thỉnh giáo không?" Mở lời hỏi ý nàngYến Oanh? Thật không biết từ lúc nào Vũ Văn Minh Triết lại gọi thân mật như vậy với một nữ tử.Vũ Văn Minh Triết tuy ôn nhu nhưng hắn lại không thích ở gần nữ tử chứ đừng nói tiếp cận lại gọi thân mật như vậy. Việc hắn kết giao bằng hữu với nàng đã là lạ nhưng không đến nỗi gọi thân mật giống Mộ Dung Yến Oanh. Xem ra Hoài An Vương phải chuẩn bị đến việc có tìm con dâu nha"Được thôi, tiện đây ta có thể chiêm ngưỡng tài năng của Hoài An Thế Tử" Nàng nhếch môi cười đầy tà mịVũ Văn Minh Triết bước vào trong đinh và ngồi xuống đối diện nàng. Tiện tay nàng lấy từ nạp giới ra một cái lò luyện đan cao cấpVũ Văn Minh Triết thì không mảy may quan tâm lắm. Bọn họ bắt đầu việc luyện đanVì đơn giản là thỉnh giáo nên bọn họ chỉ luyện trị thương đan còn cấp đan thì tùy.Đầu tiên là nàng. Không mất nhiều thời gian nàng đã luyện xong trị thương đan nhất phẩm"Kỷ Nguyệt Quận Chúa quả là bất phàm. Thời gian chưa tới một khắc liền luyện xong trị thương đan mà còn là nhất phẩm" Vũ Văn Minh Triết khen ngợi"Thế Tử đến lượt ngài" Nàng không quan tâm đến lời khen ngợi mà nhắc nhở hắn"Không thích mất thời gian. Kỷ Nguyệt Quận Chúa cô rất giống muội muội ta đấy" Vũ Văn Minh Triết thuận miệng nói raMuội muội? Vũ Văn Minh Triết có muội muội! Nàng có nghe nhầm không? Kiếp trước, nàng không hay biết gì việc này, vậy mà sao bây giờ lại...?Cũng rất lạ, không một ai biết rõ mẫu thân của Vũ Văn Minh Triết là ai, thậm chí nàng còn nghe rằng Hoài An Vương không hề thành thân. Vì vậy đa số mọi người đều nói Vũ Văn Minh Triết là được Hoài An Vương nhận nuôi từ bên ngoài.Nàng lại càng không hiểu, Vũ Văn Minh Triết và Hoài An Vương có diện mạo giống nhau tới bảy, tám phần. Lại nói về thiên phú luyện dược sư của hắn vô cùng cao nếu nói hắn là được nhận nuôi từ bên ngoài có phải rất nực cười không? Nhưng nếu vậy thì hắn làm sao mà có muội muội chứ? Điều này thật lạ, chẳng lẽ đằng sau nó còn có bí mật gì ư?Mà khoan bí mật. Nàng chợt nhớ, trước đây Vĩ cũng nói mẫu thân nàng có bí mật sau này mới nói nàng biết. Bảy năm rồi, có lẽ lúc này nàng kêu nó nói bí mật cho nàng biết rồiNgay lúc này nàng cũng chẳng còn tâm trạng thỉnh giáo hay luyện dược gì nữa nên đành lên tiếng "Thế Tử, ta hẹn ngài hôm khác lại tới thỉnh giáo. Bây giờ ta không có tâm trạng nữa""Vậy ta không làm phiền Quận Chúa nữa. Cáo từ" Vũ Văn Minh Triết dậy rồi rời điNàng không nói gì mà chỉ nhìn theo hắn cho tới khi hắn đi khuất. Trong lòng tự hỏi, rốt cuộc bí mật các người có bao nhiêu vậy? Nhưng nàng lại thấy nực cười vì chính bản thân nàng cũng có bí mật dấu mọi người mà
Viện Y Học
Lúc này tại phòng luyện dược của Viện Y Học có hai con người đang chăm chỉ thảo luận, luyện tập bên trong đó
Khỏi nói cũng biết đó là Vũ Văn Minh Triết và Mộ Dung Yến Oanh.
"Đây là kết quả rút được. Yến Oanh, muội thử làm đi" Vũ Văn Minh Triết đưa bản kết quả luyện dược cho Mộ Dung Yến Oanh
"Được, nhưng sẽ mất thời gian đấy" Mộ Dung Yến Oanh nhận lấy mà suy ngẫm
"Không sao, muội cứ từ từ mà làm. Để muội không bị ảnh hưởng ta đi ra ngoài một lát." Vũ Văn Minh Triết đứng dậy
Mộ Dung Yến Oanh gật đầu không nói gì
Vũ Văn Minh Triết ra ngoài đóng cửa lại rồi đi mất
Viện Học Nghệ
Nhiều năm vẫn không bỏ được thói quen này. Cũng đúng, đã là thói quen thì rất khó bỏ.
Kỷ Nguyệt ngồi trong đình gảy đàn. Vẫn vậy, thuần thục không kém gì bảy năm về trước mà âm điệ còn mềm mại, du dương hơn rất nhiều. Phải nói hiện tại tài nghệ của nàng mà đứng thứ hai thì không một ai dám nhận vị trí thứ nhất
Chợt, tiếng bước chân nhẹ tiến tới chỗ nàng. Cảnh giác được nàng thôi không gảy đàn nữa
"Ta tưởng Hoài An Thế Tử đang cùng Mộ Dung tiểu thư luyện tập chế tạo đan dược, sao tự dưng giờ lại rảnh rỗi tới chỗ ta vậy?" Ung dung
Người đến chỗ nàng là Vũ Văn Minh Triết. Nàng ung dung, thản nhiên nhưng cũng mấy phần lạnh nhạt
"Đến nói chuyện với bằng hữu thôi thưa Kỷ Nguyệt Quận Chúa" Vũ Văn Minh Triết mỉm cười
Cũng đúng, nàng với hắn đúng là có quan hệ bằng hữu nên hắn đến đây tìm nàng cũng không có vấn đề gì cả
"Ta có nghe Yến Oanh nói Quận Chúa đây cũng biết luyện dược và còn luyện dược rất giỏi không biết có thể thỉnh giáo không?" Mở lời hỏi ý nàng
Yến Oanh? Thật không biết từ lúc nào Vũ Văn Minh Triết lại gọi thân mật như vậy với một nữ tử.
Vũ Văn Minh Triết tuy ôn nhu nhưng hắn lại không thích ở gần nữ tử chứ đừng nói tiếp cận lại gọi thân mật như vậy. Việc hắn kết giao bằng hữu với nàng đã là lạ nhưng không đến nỗi gọi thân mật giống Mộ Dung Yến Oanh. Xem ra Hoài An Vương phải chuẩn bị đến việc có tìm con dâu nha
"Được thôi, tiện đây ta có thể chiêm ngưỡng tài năng của Hoài An Thế Tử" Nàng nhếch môi cười đầy tà mị
Vũ Văn Minh Triết bước vào trong đinh và ngồi xuống đối diện nàng. Tiện tay nàng lấy từ nạp giới ra một cái lò luyện đan cao cấp
Vũ Văn Minh Triết thì không mảy may quan tâm lắm. Bọn họ bắt đầu việc luyện đan
Vì đơn giản là thỉnh giáo nên bọn họ chỉ luyện trị thương đan còn cấp đan thì tùy.
Đầu tiên là nàng. Không mất nhiều thời gian nàng đã luyện xong trị thương đan nhất phẩm
"Kỷ Nguyệt Quận Chúa quả là bất phàm. Thời gian chưa tới một khắc liền luyện xong trị thương đan mà còn là nhất phẩm" Vũ Văn Minh Triết khen ngợi
"Thế Tử đến lượt ngài" Nàng không quan tâm đến lời khen ngợi mà nhắc nhở hắn
"Không thích mất thời gian. Kỷ Nguyệt Quận Chúa cô rất giống muội muội ta đấy" Vũ Văn Minh Triết thuận miệng nói ra
Muội muội? Vũ Văn Minh Triết có muội muội! Nàng có nghe nhầm không? Kiếp trước, nàng không hay biết gì việc này, vậy mà sao bây giờ lại...?
Cũng rất lạ, không một ai biết rõ mẫu thân của Vũ Văn Minh Triết là ai, thậm chí nàng còn nghe rằng Hoài An Vương không hề thành thân. Vì vậy đa số mọi người đều nói Vũ Văn Minh Triết là được Hoài An Vương nhận nuôi từ bên ngoài.
Nàng lại càng không hiểu, Vũ Văn Minh Triết và Hoài An Vương có diện mạo giống nhau tới bảy, tám phần. Lại nói về thiên phú luyện dược sư của hắn vô cùng cao nếu nói hắn là được nhận nuôi từ bên ngoài có phải rất nực cười không? Nhưng nếu vậy thì hắn làm sao mà có muội muội chứ? Điều này thật lạ, chẳng lẽ đằng sau nó còn có bí mật gì ư?
Mà khoan bí mật. Nàng chợt nhớ, trước đây Vĩ cũng nói mẫu thân nàng có bí mật sau này mới nói nàng biết. Bảy năm rồi, có lẽ lúc này nàng kêu nó nói bí mật cho nàng biết rồi
Ngay lúc này nàng cũng chẳng còn tâm trạng thỉnh giáo hay luyện dược gì nữa nên đành lên tiếng "Thế Tử, ta hẹn ngài hôm khác lại tới thỉnh giáo. Bây giờ ta không có tâm trạng nữa"
"Vậy ta không làm phiền Quận Chúa nữa. Cáo từ" Vũ Văn Minh Triết dậy rồi rời đi
Nàng không nói gì mà chỉ nhìn theo hắn cho tới khi hắn đi khuất. Trong lòng tự hỏi, rốt cuộc bí mật các người có bao nhiêu vậy? Nhưng nàng lại thấy nực cười vì chính bản thân nàng cũng có bí mật dấu mọi người mà
Thiên Kiều Chi Nữ: Thái Tử Phi Đại Giá ĐáoTác giả: Bạch Nhã NhãTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhĐại lao tăm tối, lạnh lẽo, chất đầy âm khí! Mà nàng, thân là Quận Chúa - Đích tiểu thư của phủ Thái Phó, là thê tử danh chính ngôn thuận của Mặc Vương - Vu Mặc Hàn lại bị giam giữ ở đại lao này. Ngày ngày bị hành hạ! Tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy khí thế tiến đến chỗ nàng. "Muội muội...ta đến thăm muội đây!" Giọng nói thanh thoát nhưng chứa đầy sự châm chọc. "Ta vẫn luôn tự hỏi. Tại sao?!... Ta đã làm gì sai?! Mà tỷ lại đối xử với ta như vậy?!...Hãm hại ta...Phế đan điền của ta, biến ta thành phế nhân!" Nàng nói, giọng nàng chứa đầy uất ức, đau khổ, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nàng. "Tại sao ư? Tại vì ngươi! Dựa vào đâu mà mọi thứ ngươi đều hơn ta?! Dựa vào đâu ngươi là đích nữ được mọi người coi trọng, còn ta chỉ là thứ nữ bị che lấp bởi cái bóng của ngươi?! Ta không cam tâm!" Ả nói với giọng căm phẫn, ả nhìn nàng với đôi mắt chứa đầy sự thù hận. "Vân...Nhược..." Nàng thốt lên với giọng yếu ớt Dứt câu, một bạt tai giáng xuống, in hằn trên khuôn mặt tiều tụy của nàng. Một… Viện Y HọcLúc này tại phòng luyện dược của Viện Y Học có hai con người đang chăm chỉ thảo luận, luyện tập bên trong đóKhỏi nói cũng biết đó là Vũ Văn Minh Triết và Mộ Dung Yến Oanh."Đây là kết quả rút được. Yến Oanh, muội thử làm đi" Vũ Văn Minh Triết đưa bản kết quả luyện dược cho Mộ Dung Yến Oanh"Được, nhưng sẽ mất thời gian đấy" Mộ Dung Yến Oanh nhận lấy mà suy ngẫm"Không sao, muội cứ từ từ mà làm. Để muội không bị ảnh hưởng ta đi ra ngoài một lát." Vũ Văn Minh Triết đứng dậyMộ Dung Yến Oanh gật đầu không nói gìVũ Văn Minh Triết ra ngoài đóng cửa lại rồi đi mấtViện Học NghệNhiều năm vẫn không bỏ được thói quen này. Cũng đúng, đã là thói quen thì rất khó bỏ.Kỷ Nguyệt ngồi trong đình gảy đàn. Vẫn vậy, thuần thục không kém gì bảy năm về trước mà âm điệ còn mềm mại, du dương hơn rất nhiều. Phải nói hiện tại tài nghệ của nàng mà đứng thứ hai thì không một ai dám nhận vị trí thứ nhấtChợt, tiếng bước chân nhẹ tiến tới chỗ nàng. Cảnh giác được nàng thôi không gảy đàn nữa"Ta tưởng Hoài An Thế Tử đang cùng Mộ Dung tiểu thư luyện tập chế tạo đan dược, sao tự dưng giờ lại rảnh rỗi tới chỗ ta vậy?" Ung dungNgười đến chỗ nàng là Vũ Văn Minh Triết. Nàng ung dung, thản nhiên nhưng cũng mấy phần lạnh nhạt"Đến nói chuyện với bằng hữu thôi thưa Kỷ Nguyệt Quận Chúa" Vũ Văn Minh Triết mỉm cườiCũng đúng, nàng với hắn đúng là có quan hệ bằng hữu nên hắn đến đây tìm nàng cũng không có vấn đề gì cả"Ta có nghe Yến Oanh nói Quận Chúa đây cũng biết luyện dược và còn luyện dược rất giỏi không biết có thể thỉnh giáo không?" Mở lời hỏi ý nàngYến Oanh? Thật không biết từ lúc nào Vũ Văn Minh Triết lại gọi thân mật như vậy với một nữ tử.Vũ Văn Minh Triết tuy ôn nhu nhưng hắn lại không thích ở gần nữ tử chứ đừng nói tiếp cận lại gọi thân mật như vậy. Việc hắn kết giao bằng hữu với nàng đã là lạ nhưng không đến nỗi gọi thân mật giống Mộ Dung Yến Oanh. Xem ra Hoài An Vương phải chuẩn bị đến việc có tìm con dâu nha"Được thôi, tiện đây ta có thể chiêm ngưỡng tài năng của Hoài An Thế Tử" Nàng nhếch môi cười đầy tà mịVũ Văn Minh Triết bước vào trong đinh và ngồi xuống đối diện nàng. Tiện tay nàng lấy từ nạp giới ra một cái lò luyện đan cao cấpVũ Văn Minh Triết thì không mảy may quan tâm lắm. Bọn họ bắt đầu việc luyện đanVì đơn giản là thỉnh giáo nên bọn họ chỉ luyện trị thương đan còn cấp đan thì tùy.Đầu tiên là nàng. Không mất nhiều thời gian nàng đã luyện xong trị thương đan nhất phẩm"Kỷ Nguyệt Quận Chúa quả là bất phàm. Thời gian chưa tới một khắc liền luyện xong trị thương đan mà còn là nhất phẩm" Vũ Văn Minh Triết khen ngợi"Thế Tử đến lượt ngài" Nàng không quan tâm đến lời khen ngợi mà nhắc nhở hắn"Không thích mất thời gian. Kỷ Nguyệt Quận Chúa cô rất giống muội muội ta đấy" Vũ Văn Minh Triết thuận miệng nói raMuội muội? Vũ Văn Minh Triết có muội muội! Nàng có nghe nhầm không? Kiếp trước, nàng không hay biết gì việc này, vậy mà sao bây giờ lại...?Cũng rất lạ, không một ai biết rõ mẫu thân của Vũ Văn Minh Triết là ai, thậm chí nàng còn nghe rằng Hoài An Vương không hề thành thân. Vì vậy đa số mọi người đều nói Vũ Văn Minh Triết là được Hoài An Vương nhận nuôi từ bên ngoài.Nàng lại càng không hiểu, Vũ Văn Minh Triết và Hoài An Vương có diện mạo giống nhau tới bảy, tám phần. Lại nói về thiên phú luyện dược sư của hắn vô cùng cao nếu nói hắn là được nhận nuôi từ bên ngoài có phải rất nực cười không? Nhưng nếu vậy thì hắn làm sao mà có muội muội chứ? Điều này thật lạ, chẳng lẽ đằng sau nó còn có bí mật gì ư?Mà khoan bí mật. Nàng chợt nhớ, trước đây Vĩ cũng nói mẫu thân nàng có bí mật sau này mới nói nàng biết. Bảy năm rồi, có lẽ lúc này nàng kêu nó nói bí mật cho nàng biết rồiNgay lúc này nàng cũng chẳng còn tâm trạng thỉnh giáo hay luyện dược gì nữa nên đành lên tiếng "Thế Tử, ta hẹn ngài hôm khác lại tới thỉnh giáo. Bây giờ ta không có tâm trạng nữa""Vậy ta không làm phiền Quận Chúa nữa. Cáo từ" Vũ Văn Minh Triết dậy rồi rời điNàng không nói gì mà chỉ nhìn theo hắn cho tới khi hắn đi khuất. Trong lòng tự hỏi, rốt cuộc bí mật các người có bao nhiêu vậy? Nhưng nàng lại thấy nực cười vì chính bản thân nàng cũng có bí mật dấu mọi người mà