Tác giả:

Đại lao tăm tối, lạnh lẽo, chất đầy âm khí! Mà nàng, thân là Quận Chúa - Đích tiểu thư của phủ Thái Phó, là thê tử danh chính ngôn thuận của Mặc Vương - Vu Mặc Hàn lại bị giam giữ ở đại lao này. Ngày ngày bị hành hạ! Tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy khí thế tiến đến chỗ nàng. "Muội muội...ta đến thăm muội đây!" Giọng nói thanh thoát nhưng chứa đầy sự châm chọc. "Ta vẫn luôn tự hỏi. Tại sao?!... Ta đã làm gì sai?! Mà tỷ lại đối xử với ta như vậy?!...Hãm hại ta...Phế đan điền của ta, biến ta thành phế nhân!" Nàng nói, giọng nàng chứa đầy uất ức, đau khổ, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nàng. "Tại sao ư? Tại vì ngươi! Dựa vào đâu mà mọi thứ ngươi đều hơn ta?! Dựa vào đâu ngươi là đích nữ được mọi người coi trọng, còn ta chỉ là thứ nữ bị che lấp bởi cái bóng của ngươi?! Ta không cam tâm!" Ả nói với giọng căm phẫn, ả nhìn nàng với đôi mắt chứa đầy sự thù hận. "Vân...Nhược..." Nàng thốt lên với giọng yếu ớt Dứt câu, một bạt tai giáng xuống, in hằn trên khuôn mặt tiều tụy của nàng. Một…

Chương 90: Tro tàn của dương gia

Thiên Kiều Chi Nữ: Thái Tử Phi Đại Giá ĐáoTác giả: Bạch Nhã NhãTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhĐại lao tăm tối, lạnh lẽo, chất đầy âm khí! Mà nàng, thân là Quận Chúa - Đích tiểu thư của phủ Thái Phó, là thê tử danh chính ngôn thuận của Mặc Vương - Vu Mặc Hàn lại bị giam giữ ở đại lao này. Ngày ngày bị hành hạ! Tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy khí thế tiến đến chỗ nàng. "Muội muội...ta đến thăm muội đây!" Giọng nói thanh thoát nhưng chứa đầy sự châm chọc. "Ta vẫn luôn tự hỏi. Tại sao?!... Ta đã làm gì sai?! Mà tỷ lại đối xử với ta như vậy?!...Hãm hại ta...Phế đan điền của ta, biến ta thành phế nhân!" Nàng nói, giọng nàng chứa đầy uất ức, đau khổ, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nàng. "Tại sao ư? Tại vì ngươi! Dựa vào đâu mà mọi thứ ngươi đều hơn ta?! Dựa vào đâu ngươi là đích nữ được mọi người coi trọng, còn ta chỉ là thứ nữ bị che lấp bởi cái bóng của ngươi?! Ta không cam tâm!" Ả nói với giọng căm phẫn, ả nhìn nàng với đôi mắt chứa đầy sự thù hận. "Vân...Nhược..." Nàng thốt lên với giọng yếu ớt Dứt câu, một bạt tai giáng xuống, in hằn trên khuôn mặt tiều tụy của nàng. Một… Bảy ngày sau tại mật thất của Ngưng Sương CácVì đây là khoảng thời gian Kỷ Nguyệt bế quan tu luyện nên viện tử của nàng có một số người từ Sát Hạch đến giả thị vệ trông coi Ngưng Sương Các cẩn mật. Nha hoàn cũng nhiều hơn so với mọi lần. Thậm chí để chắc chắn hơn thì bọn họ còn lập thêm kết giới để bảo vệ. Đến một con kiến còn không thể lọt vàoLúc này trong mật thấtMật thất xung quanh là bốn bức tường gạch đen vô cùng cứng và chắc. Bên trong khá rộng, càng vào sâu hơn là nơi có các cạm bẫy chết người. Những cạm bẫy này độ nhắm chuẩn chính xác cao và đều là các vật sắc nhọn, hơn thế tất cả đều có độc mà còn là loại độc không thuốc giảiSâu bên trong nữa là nơi chứa các bảo vật thế gia. Cuối cùng chính là căn phòng cẩn mật nhất chính là nơi nàng đang bế quan tu luyệnBên trong phòng linh khí dồi dào tràn ngập. Những linh khí đó là phát ra từ nàngNàng ngồi nguyên một chỗ, đôi mắt nhắm nghiền tập trung vận động linh khí trong cơ thể. Toàn thân nàng đổ mồ hôi vì chịu lực áp của linh khí khi đột pháHoàn!Nàng từ từ mở mắt, linh khí trần ngập trong phòng bắt đầu tan biến, nói đúng hơn là nó trở về lại trong đan điền của nàngBây giờ nàng đã chính thức đột phá từ cấp Thượng Đế Tôn lên Thượng Đế Thần. Cấp độ này dù dùng cả nghìn năm cũng khó đạtCả cơ thể nàng lúc này linh lực chảy mạnh hoà quyện đến tuyệt vời thật khiến nàng kh*** c*mBên ngoài mật thấtLúc này đây Tư Khuynh, Tuệ Ly và Tịnh Nhi đang chú tâm dạy Ngân Tuyền học. Phải nói từ lúc giao nhiệm vụ thì trừ Tịnh Nhi vì nàng ta vốn là người của Ngưng Sương Các thì hai huynh muội Tư Khuynh, Tuệ Ly thì thường xuyên đến Ngưng Sương Các hơn. Thời gian họ ở Ngưng Sương Các có khi còn nhiều hơn viện tử của mìnhCòn về phần Ngân Tuyền thì từ lúc ép độc phong ấn nội khí ra ngoài, tiểu nha đầu này đã có thể tu luyện, và trong bảy ngày tu luyện theo hướng dẫn của ba người kia thì đã luyện lên cấp 3 cấp cao.Về phần các môn học khác Ngân Tuyền cũng tiếp thu rất nhanh đặc biệt là về binh pháp và văn, sử học.Cạch!Tiếng mở cửa từ mật thất.Nàng bước ra ngoài, sắc mặt không kém phần nhợt nhạt. Cũng phải thôi, nàng ở trong đó bảy ngày bế quan tu luyện lại không ăn uống thì sao không mệt mỏi được chứ?"A, tỷ tỷ!!" Ngân Tuyền nhảy khỏi ghế nhanh chóng chạy đến ôm lấy nàngPhối hợp nàng dùng hai tay ôm lấy Ngân Tuyền. Nhưng tay lại hơi run vì mệt mỏi"Tỷ tỷ, Tuyền Nhi nhớ tỷ lắm" Ngân Tuyền cười thật tươi, nụ cười tựa như một đoá hoa vậy. Vẻ mặt ngây thơ hồn nhiên dụi dụi vào lòng nàng"Tỷ tỷ cũng nhớ Tuyền Nhi lắm!" Nàng v**t v* giọng dỗ dành Ngân TuyềnNgân Tuyền cười tít mắt thật đúng là một con mèo nhỏ đáng yêu"Được rồi, khi khác tỷ tỷ chơi với Tuyền Nhi nha. Bây giờ tỷ tỷ rất mệt muốn nghỉ ngơi" Nàng nhẹ nhàng đẩy Ngân Tuyền ra, lựa lời dỗ dànhNgân Tuyền vốn rất hiểu chuyện lại rất nghe lời. Nghe nàng nói vậy, Ngân Tuyền mỉm cười gật đầu đồng ý"Hương Thảo" Nàng gọi vọng raCạch!Tiếng cửa mở, Hương Thảo bước vào dáng vẻ cung kính "Quận Chúa gọi nô tỳ""Tỷ đưa Tuyền Nhi ra ngoài chơi và chăm sóc con bé giúp ta được chứ?"Hương Thảo nghe lời nhận lệnh, nhẹ nhàng bước đến chỗ Ngân Tuyền và dắt điHai người họ vừa bước ra nàng liền ra ám hiệu cho người Sát Hạch gần đó nhất đi theo bảo vệ Ngân Tuyền và Hương Thảo"Sao rồi?" Nàng quay mặt về hướng ba con người vừa được ăn bơ"Yên tâm, Tuyền Nhi thiên phú rất tốt rất có năng lực" Tịnh Nhi báo cáo, nét mặt vui vẻ hài lòngNàng gật đầu, tiến lại gần giường rồi nói tiếp "Tháng sau đưa Ngân Tuyền đến Học Viện Linh Ân nhập học"Ba người họ đều đồng ý. Cũng phải với năng lực hiện giờ của Ngân Tuyền cũng đến lúc phải đi học rồi"Không còn việc gì nữa thì giải tán cả đi" Nàng lạnh nhạt ra lệnhNói là ra lệnh vì hiện tiện trong phòng chỉ có người của Sát Hạch nên nàng đã dùng với thân phận bang chủ để nói chuyệnTất nhiên họ cũng không dám kháng lệnh nên đã nhanh chóng giải tán. Còn nàng thì nhanh chóng ngả lưng xuống giường trên tấm nệm êm."*Dương gia các người chuẩn bị nhận một mồ tro tàn đi*"Dứt suy nghĩ nàng liền chìm dần vào giấc ngủ

Bảy ngày sau tại mật thất của Ngưng Sương Các

Vì đây là khoảng thời gian Kỷ Nguyệt bế quan tu luyện nên viện tử của nàng có một số người từ Sát Hạch đến giả thị vệ trông coi Ngưng Sương Các cẩn mật. Nha hoàn cũng nhiều hơn so với mọi lần. Thậm chí để chắc chắn hơn thì bọn họ còn lập thêm kết giới để bảo vệ. Đến một con kiến còn không thể lọt vào

Lúc này trong mật thất

Mật thất xung quanh là bốn bức tường gạch đen vô cùng cứng và chắc. Bên trong khá rộng, càng vào sâu hơn là nơi có các cạm bẫy chết người. Những cạm bẫy này độ nhắm chuẩn chính xác cao và đều là các vật sắc nhọn, hơn thế tất cả đều có độc mà còn là loại độc không thuốc giải

Sâu bên trong nữa là nơi chứa các bảo vật thế gia. Cuối cùng chính là căn phòng cẩn mật nhất chính là nơi nàng đang bế quan tu luyện

Bên trong phòng linh khí dồi dào tràn ngập. Những linh khí đó là phát ra từ nàng

Nàng ngồi nguyên một chỗ, đôi mắt nhắm nghiền tập trung vận động linh khí trong cơ thể. Toàn thân nàng đổ mồ hôi vì chịu lực áp của linh khí khi đột phá

Hoàn!

Nàng từ từ mở mắt, linh khí trần ngập trong phòng bắt đầu tan biến, nói đúng hơn là nó trở về lại trong đan điền của nàng

Bây giờ nàng đã chính thức đột phá từ cấp Thượng Đế Tôn lên Thượng Đế Thần. Cấp độ này dù dùng cả nghìn năm cũng khó đạt

Cả cơ thể nàng lúc này linh lực chảy mạnh hoà quyện đến tuyệt vời thật khiến nàng kh*** c*m

Bên ngoài mật thất

Lúc này đây Tư Khuynh, Tuệ Ly và Tịnh Nhi đang chú tâm dạy Ngân Tuyền học. Phải nói từ lúc giao nhiệm vụ thì trừ Tịnh Nhi vì nàng ta vốn là người của Ngưng Sương Các thì hai huynh muội Tư Khuynh, Tuệ Ly thì thường xuyên đến Ngưng Sương Các hơn. Thời gian họ ở Ngưng Sương Các có khi còn nhiều hơn viện tử của mình

Còn về phần Ngân Tuyền thì từ lúc ép độc phong ấn nội khí ra ngoài, tiểu nha đầu này đã có thể tu luyện, và trong bảy ngày tu luyện theo hướng dẫn của ba người kia thì đã luyện lên cấp 3 cấp cao.

Về phần các môn học khác Ngân Tuyền cũng tiếp thu rất nhanh đặc biệt là về binh pháp và văn, sử học.

Cạch!

Tiếng mở cửa từ mật thất.

Nàng bước ra ngoài, sắc mặt không kém phần nhợt nhạt. Cũng phải thôi, nàng ở trong đó bảy ngày bế quan tu luyện lại không ăn uống thì sao không mệt mỏi được chứ?

"A, tỷ tỷ!!" Ngân Tuyền nhảy khỏi ghế nhanh chóng chạy đến ôm lấy nàng

Phối hợp nàng dùng hai tay ôm lấy Ngân Tuyền. Nhưng tay lại hơi run vì mệt mỏi

"Tỷ tỷ, Tuyền Nhi nhớ tỷ lắm" Ngân Tuyền cười thật tươi, nụ cười tựa như một đoá hoa vậy. Vẻ mặt ngây thơ hồn nhiên dụi dụi vào lòng nàng

"Tỷ tỷ cũng nhớ Tuyền Nhi lắm!" Nàng v**t v* giọng dỗ dành Ngân Tuyền

Ngân Tuyền cười tít mắt thật đúng là một con mèo nhỏ đáng yêu

"Được rồi, khi khác tỷ tỷ chơi với Tuyền Nhi nha. Bây giờ tỷ tỷ rất mệt muốn nghỉ ngơi" Nàng nhẹ nhàng đẩy Ngân Tuyền ra, lựa lời dỗ dành

Ngân Tuyền vốn rất hiểu chuyện lại rất nghe lời. Nghe nàng nói vậy, Ngân Tuyền mỉm cười gật đầu đồng ý

"Hương Thảo" Nàng gọi vọng ra

Cạch!

Tiếng cửa mở, Hương Thảo bước vào dáng vẻ cung kính "Quận Chúa gọi nô tỳ"

"Tỷ đưa Tuyền Nhi ra ngoài chơi và chăm sóc con bé giúp ta được chứ?"

Hương Thảo nghe lời nhận lệnh, nhẹ nhàng bước đến chỗ Ngân Tuyền và dắt đi

Hai người họ vừa bước ra nàng liền ra ám hiệu cho người Sát Hạch gần đó nhất đi theo bảo vệ Ngân Tuyền và Hương Thảo

"Sao rồi?" Nàng quay mặt về hướng ba con người vừa được ăn bơ

"Yên tâm, Tuyền Nhi thiên phú rất tốt rất có năng lực" Tịnh Nhi báo cáo, nét mặt vui vẻ hài lòng

Nàng gật đầu, tiến lại gần giường rồi nói tiếp "Tháng sau đưa Ngân Tuyền đến Học Viện Linh Ân nhập học"

Ba người họ đều đồng ý. Cũng phải với năng lực hiện giờ của Ngân Tuyền cũng đến lúc phải đi học rồi

"Không còn việc gì nữa thì giải tán cả đi" Nàng lạnh nhạt ra lệnh

Nói là ra lệnh vì hiện tiện trong phòng chỉ có người của Sát Hạch nên nàng đã dùng với thân phận bang chủ để nói chuyện

Tất nhiên họ cũng không dám kháng lệnh nên đã nhanh chóng giải tán. Còn nàng thì nhanh chóng ngả lưng xuống giường trên tấm nệm êm.

"*Dương gia các người chuẩn bị nhận một mồ tro tàn đi*"

Dứt suy nghĩ nàng liền chìm dần vào giấc ngủ

Thiên Kiều Chi Nữ: Thái Tử Phi Đại Giá ĐáoTác giả: Bạch Nhã NhãTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhĐại lao tăm tối, lạnh lẽo, chất đầy âm khí! Mà nàng, thân là Quận Chúa - Đích tiểu thư của phủ Thái Phó, là thê tử danh chính ngôn thuận của Mặc Vương - Vu Mặc Hàn lại bị giam giữ ở đại lao này. Ngày ngày bị hành hạ! Tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy khí thế tiến đến chỗ nàng. "Muội muội...ta đến thăm muội đây!" Giọng nói thanh thoát nhưng chứa đầy sự châm chọc. "Ta vẫn luôn tự hỏi. Tại sao?!... Ta đã làm gì sai?! Mà tỷ lại đối xử với ta như vậy?!...Hãm hại ta...Phế đan điền của ta, biến ta thành phế nhân!" Nàng nói, giọng nàng chứa đầy uất ức, đau khổ, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nàng. "Tại sao ư? Tại vì ngươi! Dựa vào đâu mà mọi thứ ngươi đều hơn ta?! Dựa vào đâu ngươi là đích nữ được mọi người coi trọng, còn ta chỉ là thứ nữ bị che lấp bởi cái bóng của ngươi?! Ta không cam tâm!" Ả nói với giọng căm phẫn, ả nhìn nàng với đôi mắt chứa đầy sự thù hận. "Vân...Nhược..." Nàng thốt lên với giọng yếu ớt Dứt câu, một bạt tai giáng xuống, in hằn trên khuôn mặt tiều tụy của nàng. Một… Bảy ngày sau tại mật thất của Ngưng Sương CácVì đây là khoảng thời gian Kỷ Nguyệt bế quan tu luyện nên viện tử của nàng có một số người từ Sát Hạch đến giả thị vệ trông coi Ngưng Sương Các cẩn mật. Nha hoàn cũng nhiều hơn so với mọi lần. Thậm chí để chắc chắn hơn thì bọn họ còn lập thêm kết giới để bảo vệ. Đến một con kiến còn không thể lọt vàoLúc này trong mật thấtMật thất xung quanh là bốn bức tường gạch đen vô cùng cứng và chắc. Bên trong khá rộng, càng vào sâu hơn là nơi có các cạm bẫy chết người. Những cạm bẫy này độ nhắm chuẩn chính xác cao và đều là các vật sắc nhọn, hơn thế tất cả đều có độc mà còn là loại độc không thuốc giảiSâu bên trong nữa là nơi chứa các bảo vật thế gia. Cuối cùng chính là căn phòng cẩn mật nhất chính là nơi nàng đang bế quan tu luyệnBên trong phòng linh khí dồi dào tràn ngập. Những linh khí đó là phát ra từ nàngNàng ngồi nguyên một chỗ, đôi mắt nhắm nghiền tập trung vận động linh khí trong cơ thể. Toàn thân nàng đổ mồ hôi vì chịu lực áp của linh khí khi đột pháHoàn!Nàng từ từ mở mắt, linh khí trần ngập trong phòng bắt đầu tan biến, nói đúng hơn là nó trở về lại trong đan điền của nàngBây giờ nàng đã chính thức đột phá từ cấp Thượng Đế Tôn lên Thượng Đế Thần. Cấp độ này dù dùng cả nghìn năm cũng khó đạtCả cơ thể nàng lúc này linh lực chảy mạnh hoà quyện đến tuyệt vời thật khiến nàng kh*** c*mBên ngoài mật thấtLúc này đây Tư Khuynh, Tuệ Ly và Tịnh Nhi đang chú tâm dạy Ngân Tuyền học. Phải nói từ lúc giao nhiệm vụ thì trừ Tịnh Nhi vì nàng ta vốn là người của Ngưng Sương Các thì hai huynh muội Tư Khuynh, Tuệ Ly thì thường xuyên đến Ngưng Sương Các hơn. Thời gian họ ở Ngưng Sương Các có khi còn nhiều hơn viện tử của mìnhCòn về phần Ngân Tuyền thì từ lúc ép độc phong ấn nội khí ra ngoài, tiểu nha đầu này đã có thể tu luyện, và trong bảy ngày tu luyện theo hướng dẫn của ba người kia thì đã luyện lên cấp 3 cấp cao.Về phần các môn học khác Ngân Tuyền cũng tiếp thu rất nhanh đặc biệt là về binh pháp và văn, sử học.Cạch!Tiếng mở cửa từ mật thất.Nàng bước ra ngoài, sắc mặt không kém phần nhợt nhạt. Cũng phải thôi, nàng ở trong đó bảy ngày bế quan tu luyện lại không ăn uống thì sao không mệt mỏi được chứ?"A, tỷ tỷ!!" Ngân Tuyền nhảy khỏi ghế nhanh chóng chạy đến ôm lấy nàngPhối hợp nàng dùng hai tay ôm lấy Ngân Tuyền. Nhưng tay lại hơi run vì mệt mỏi"Tỷ tỷ, Tuyền Nhi nhớ tỷ lắm" Ngân Tuyền cười thật tươi, nụ cười tựa như một đoá hoa vậy. Vẻ mặt ngây thơ hồn nhiên dụi dụi vào lòng nàng"Tỷ tỷ cũng nhớ Tuyền Nhi lắm!" Nàng v**t v* giọng dỗ dành Ngân TuyềnNgân Tuyền cười tít mắt thật đúng là một con mèo nhỏ đáng yêu"Được rồi, khi khác tỷ tỷ chơi với Tuyền Nhi nha. Bây giờ tỷ tỷ rất mệt muốn nghỉ ngơi" Nàng nhẹ nhàng đẩy Ngân Tuyền ra, lựa lời dỗ dànhNgân Tuyền vốn rất hiểu chuyện lại rất nghe lời. Nghe nàng nói vậy, Ngân Tuyền mỉm cười gật đầu đồng ý"Hương Thảo" Nàng gọi vọng raCạch!Tiếng cửa mở, Hương Thảo bước vào dáng vẻ cung kính "Quận Chúa gọi nô tỳ""Tỷ đưa Tuyền Nhi ra ngoài chơi và chăm sóc con bé giúp ta được chứ?"Hương Thảo nghe lời nhận lệnh, nhẹ nhàng bước đến chỗ Ngân Tuyền và dắt điHai người họ vừa bước ra nàng liền ra ám hiệu cho người Sát Hạch gần đó nhất đi theo bảo vệ Ngân Tuyền và Hương Thảo"Sao rồi?" Nàng quay mặt về hướng ba con người vừa được ăn bơ"Yên tâm, Tuyền Nhi thiên phú rất tốt rất có năng lực" Tịnh Nhi báo cáo, nét mặt vui vẻ hài lòngNàng gật đầu, tiến lại gần giường rồi nói tiếp "Tháng sau đưa Ngân Tuyền đến Học Viện Linh Ân nhập học"Ba người họ đều đồng ý. Cũng phải với năng lực hiện giờ của Ngân Tuyền cũng đến lúc phải đi học rồi"Không còn việc gì nữa thì giải tán cả đi" Nàng lạnh nhạt ra lệnhNói là ra lệnh vì hiện tiện trong phòng chỉ có người của Sát Hạch nên nàng đã dùng với thân phận bang chủ để nói chuyệnTất nhiên họ cũng không dám kháng lệnh nên đã nhanh chóng giải tán. Còn nàng thì nhanh chóng ngả lưng xuống giường trên tấm nệm êm."*Dương gia các người chuẩn bị nhận một mồ tro tàn đi*"Dứt suy nghĩ nàng liền chìm dần vào giấc ngủ

Chương 90: Tro tàn của dương gia