Tác giả:

Đêm khuya. Trên khu phố buôn bán, ánh sáng lung linh nổi lên bốn phía. Đèn nê ông màu sắc chiếu sáng cả con phố giống như ban ngày. Một nhà hàng được trang hoàng nguy nga lộng lẫy, tên là "Kim bích huy hoàng". Vô số xe sang đậu ở bên ngoài, người phục vụ mặc áo sơ mi phẳng phiu, mang găng tay màu trắng, ai cũng chuẩn soái ca, tao nhã lễ phép. Bên trong phòng bao sang trọng. "Cô Thẩm, tối hôm nay cô rất đẹp "Người đàn ông mập mờ cười một tiếng, nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, trên mặt lộ ra say mê thần sắc. "Tổng giám đốc Ngô, anh uống say rồi. "Thẩm Lan Hiểu tỉnh táo dời sang bên cạnh một chút, trên mặt còn treo nụ cười, nhưng trong mắt không che giấu được vẻ chán ghét. Mới vừa cùng Tổng giám đốc Ngô gặp mặt bàn chuyện hợp tác. Rượu qua ba tuần, khá phí miệng lưỡi, nhưng cuộc làm ăn này vẫn chưa bàn xong. Sau khi kết thúc, đối phương đi trước, cô cũng chuẩn bị trở về. "Nếu như cô Thẩm nguyện ý, vị trí giám đốc bộ phậm, tôi có thể cân nhắc cho cô. "Nhìn gương mặt trắng nõn nà của…

Chương 48: Tìm Nhà 7

Bà Xã Hàng Tỷ Của Chủ TịchTác giả: Bích Ngọc TiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngĐêm khuya. Trên khu phố buôn bán, ánh sáng lung linh nổi lên bốn phía. Đèn nê ông màu sắc chiếu sáng cả con phố giống như ban ngày. Một nhà hàng được trang hoàng nguy nga lộng lẫy, tên là "Kim bích huy hoàng". Vô số xe sang đậu ở bên ngoài, người phục vụ mặc áo sơ mi phẳng phiu, mang găng tay màu trắng, ai cũng chuẩn soái ca, tao nhã lễ phép. Bên trong phòng bao sang trọng. "Cô Thẩm, tối hôm nay cô rất đẹp "Người đàn ông mập mờ cười một tiếng, nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, trên mặt lộ ra say mê thần sắc. "Tổng giám đốc Ngô, anh uống say rồi. "Thẩm Lan Hiểu tỉnh táo dời sang bên cạnh một chút, trên mặt còn treo nụ cười, nhưng trong mắt không che giấu được vẻ chán ghét. Mới vừa cùng Tổng giám đốc Ngô gặp mặt bàn chuyện hợp tác. Rượu qua ba tuần, khá phí miệng lưỡi, nhưng cuộc làm ăn này vẫn chưa bàn xong. Sau khi kết thúc, đối phương đi trước, cô cũng chuẩn bị trở về. "Nếu như cô Thẩm nguyện ý, vị trí giám đốc bộ phậm, tôi có thể cân nhắc cho cô. "Nhìn gương mặt trắng nõn nà của… Quả nhiên, cô ta bắt gặp được Vũ Tĩnh Hi, còn có Mạc Vũ Hàn, Nhiếp Bách Khải cùng Lạc Vi Hi.Mấy người này, ai nấy cũng đều xuất sắc là trung tâm được yêu thích nhất ở Yến Thành này, giá trị của mỗi người bằng mấy tỷ đại siêu cấp phú hào.Lê Thiên Vận nhanh chóng “bay” ra hướng ba người này chào hỏi “Cậu Mạc, cậu Lạc, cậu Nhiếp”.Ngay sau đó, chớp chớp đôi mắt to tràn ngập sự nhiệt tình nhìn chằm chằm Vũ Tĩnh Hi, tình cảm nồng nàn gọi: “Aaron.”Vũ Tĩnh Hi chậm rãi liếc nhìn cô ta một cái, khuôn mặt anh tuấn hiện lên vẻ chán ghét.Tối hôm qua, Mạc Vũ Hàn còn khuyên anh đi tìm một người phụ nữ, hiện tại xem ra vẫn nên thôi đi.“Sao lại là em?” giọng điệu lạnh lùng.Lê Thiên Vận nghe cũng tự mình hiểu được, nhưng cô ta là diễn viên nhỏ không có chỗ đứng.Nếu không phải có cây đại thụ to lớn là Vũ Tĩnh Hi đây thì cô ta vẫn chỉ là một nữ diễn viên nhỏ không ai biết đến.Huống hồ anh còn anh tuấn lại có tiền, cô hỏi thăm qua, biết được gần đây anh cũng không có bạn gái.Cơ hội tốt như vậy, bảo cô ta làm sao có thể bỏ qua cho được.Vì thế cô càng nhõng nhẽo lắc mông, bước đôi giày cao gót đi tới.“Aaron, hơn một tháng rồi không được thấy anh, người ta thật sự rất nhớ anh đó~”Nhận thấy người phụ nữ kia cứ như một con rắn nước đang leo lên vai lên đầu anh, có ý đồ muốn lại gần anh.Anh lập tức đứng ra xa, trên mặt lộ ra sự chán ghét không hề nhẹ.Vũ Tĩnh Hi từ trước đến nay chỉ giữ mối quan hệ nam nữ ở mức độ đơn giản nhất.Tiền bạc lẫn thể xác, h*m m**n, còn không nói chuyện cảm tình, chỉ là theo như nhu cầu của anh.Chính là như vậy, chỉ có những người phụ nữ không biết điều, đã cầm tiền rồi mà vẫn tiếp tục quấn lấy anh.Hơn nữa, trước đây Lê Thiên Vận mỗi khi chờ anh, cô ta không có trang điểm đạm như vậy.Hiện tại, thật đúng là làm cho người ta cảm thấy ghê tởm và buồn nônCô ta cho rằng, chỉ cần dâng lên trinh tiết của mình là có thể buộc chặt anh ở bên cạnh.Nực cười nhưng xin lỗi anh là Vũ Tĩnh Hi, chưa bao giờ dùng những người đã bị hư hoại, đặc biệt là nữ nhânNhìn đến cô vẫn muốn vươn tay ôm lấy cánh tay của mình, Vũ Tĩnh Hi không nể tình lùi thật sâu.Kết quả, tay Lê Thiên Vận không có chỗ vịn liền ngã xuống đất, sắc mặt trở nên trắng bệch.Ngay sau đó, khuôn mặt được trang điểm một cách tinh xảo, toát lên vẻ đau khổ:“Aaron, sao anh có thể đối xử với em như vậy? Chúng ta đã từng! từng có khoảng thời gian vui vẻ bên nhau, không phải sao?”.

Quả nhiên, cô ta bắt gặp được Vũ Tĩnh Hi, còn có Mạc Vũ Hàn, Nhiếp Bách Khải cùng Lạc Vi Hi.

Mấy người này, ai nấy cũng đều xuất sắc là trung tâm được yêu thích nhất ở Yến Thành này, giá trị của mỗi người bằng mấy tỷ đại siêu cấp phú hào.

Lê Thiên Vận nhanh chóng “bay” ra hướng ba người này chào hỏi “Cậu Mạc, cậu Lạc, cậu Nhiếp”.

Ngay sau đó, chớp chớp đôi mắt to tràn ngập sự nhiệt tình nhìn chằm chằm Vũ Tĩnh Hi, tình cảm nồng nàn gọi: “Aaron.

”Vũ Tĩnh Hi chậm rãi liếc nhìn cô ta một cái, khuôn mặt anh tuấn hiện lên vẻ chán ghét.

Tối hôm qua, Mạc Vũ Hàn còn khuyên anh đi tìm một người phụ nữ, hiện tại xem ra vẫn nên thôi đi.

“Sao lại là em?” giọng điệu lạnh lùng.

Lê Thiên Vận nghe cũng tự mình hiểu được, nhưng cô ta là diễn viên nhỏ không có chỗ đứng.

Nếu không phải có cây đại thụ to lớn là Vũ Tĩnh Hi đây thì cô ta vẫn chỉ là một nữ diễn viên nhỏ không ai biết đến.

Huống hồ anh còn anh tuấn lại có tiền, cô hỏi thăm qua, biết được gần đây anh cũng không có bạn gái.

Cơ hội tốt như vậy, bảo cô ta làm sao có thể bỏ qua cho được.

Vì thế cô càng nhõng nhẽo lắc mông, bước đôi giày cao gót đi tới.

“Aaron, hơn một tháng rồi không được thấy anh, người ta thật sự rất nhớ anh đó~”Nhận thấy người phụ nữ kia cứ như một con rắn nước đang leo lên vai lên đầu anh, có ý đồ muốn lại gần anh.

Anh lập tức đứng ra xa, trên mặt lộ ra sự chán ghét không hề nhẹ.

Vũ Tĩnh Hi từ trước đến nay chỉ giữ mối quan hệ nam nữ ở mức độ đơn giản nhất.

Tiền bạc lẫn thể xác, h*m m**n, còn không nói chuyện cảm tình, chỉ là theo như nhu cầu của anh.

Chính là như vậy, chỉ có những người phụ nữ không biết điều, đã cầm tiền rồi mà vẫn tiếp tục quấn lấy anh.

Hơn nữa, trước đây Lê Thiên Vận mỗi khi chờ anh, cô ta không có trang điểm đạm như vậy.

Hiện tại, thật đúng là làm cho người ta cảm thấy ghê tởm và buồn nônCô ta cho rằng, chỉ cần dâng lên trinh tiết của mình là có thể buộc chặt anh ở bên cạnh.

Nực cười nhưng xin lỗi anh là Vũ Tĩnh Hi, chưa bao giờ dùng những người đã bị hư hoại, đặc biệt là nữ nhânNhìn đến cô vẫn muốn vươn tay ôm lấy cánh tay của mình, Vũ Tĩnh Hi không nể tình lùi thật sâu.

Kết quả, tay Lê Thiên Vận không có chỗ vịn liền ngã xuống đất, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Ngay sau đó, khuôn mặt được trang điểm một cách tinh xảo, toát lên vẻ đau khổ:“Aaron, sao anh có thể đối xử với em như vậy? Chúng ta đã từng! từng có khoảng thời gian vui vẻ bên nhau, không phải sao?”.

Bà Xã Hàng Tỷ Của Chủ TịchTác giả: Bích Ngọc TiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngĐêm khuya. Trên khu phố buôn bán, ánh sáng lung linh nổi lên bốn phía. Đèn nê ông màu sắc chiếu sáng cả con phố giống như ban ngày. Một nhà hàng được trang hoàng nguy nga lộng lẫy, tên là "Kim bích huy hoàng". Vô số xe sang đậu ở bên ngoài, người phục vụ mặc áo sơ mi phẳng phiu, mang găng tay màu trắng, ai cũng chuẩn soái ca, tao nhã lễ phép. Bên trong phòng bao sang trọng. "Cô Thẩm, tối hôm nay cô rất đẹp "Người đàn ông mập mờ cười một tiếng, nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, trên mặt lộ ra say mê thần sắc. "Tổng giám đốc Ngô, anh uống say rồi. "Thẩm Lan Hiểu tỉnh táo dời sang bên cạnh một chút, trên mặt còn treo nụ cười, nhưng trong mắt không che giấu được vẻ chán ghét. Mới vừa cùng Tổng giám đốc Ngô gặp mặt bàn chuyện hợp tác. Rượu qua ba tuần, khá phí miệng lưỡi, nhưng cuộc làm ăn này vẫn chưa bàn xong. Sau khi kết thúc, đối phương đi trước, cô cũng chuẩn bị trở về. "Nếu như cô Thẩm nguyện ý, vị trí giám đốc bộ phậm, tôi có thể cân nhắc cho cô. "Nhìn gương mặt trắng nõn nà của… Quả nhiên, cô ta bắt gặp được Vũ Tĩnh Hi, còn có Mạc Vũ Hàn, Nhiếp Bách Khải cùng Lạc Vi Hi.Mấy người này, ai nấy cũng đều xuất sắc là trung tâm được yêu thích nhất ở Yến Thành này, giá trị của mỗi người bằng mấy tỷ đại siêu cấp phú hào.Lê Thiên Vận nhanh chóng “bay” ra hướng ba người này chào hỏi “Cậu Mạc, cậu Lạc, cậu Nhiếp”.Ngay sau đó, chớp chớp đôi mắt to tràn ngập sự nhiệt tình nhìn chằm chằm Vũ Tĩnh Hi, tình cảm nồng nàn gọi: “Aaron.”Vũ Tĩnh Hi chậm rãi liếc nhìn cô ta một cái, khuôn mặt anh tuấn hiện lên vẻ chán ghét.Tối hôm qua, Mạc Vũ Hàn còn khuyên anh đi tìm một người phụ nữ, hiện tại xem ra vẫn nên thôi đi.“Sao lại là em?” giọng điệu lạnh lùng.Lê Thiên Vận nghe cũng tự mình hiểu được, nhưng cô ta là diễn viên nhỏ không có chỗ đứng.Nếu không phải có cây đại thụ to lớn là Vũ Tĩnh Hi đây thì cô ta vẫn chỉ là một nữ diễn viên nhỏ không ai biết đến.Huống hồ anh còn anh tuấn lại có tiền, cô hỏi thăm qua, biết được gần đây anh cũng không có bạn gái.Cơ hội tốt như vậy, bảo cô ta làm sao có thể bỏ qua cho được.Vì thế cô càng nhõng nhẽo lắc mông, bước đôi giày cao gót đi tới.“Aaron, hơn một tháng rồi không được thấy anh, người ta thật sự rất nhớ anh đó~”Nhận thấy người phụ nữ kia cứ như một con rắn nước đang leo lên vai lên đầu anh, có ý đồ muốn lại gần anh.Anh lập tức đứng ra xa, trên mặt lộ ra sự chán ghét không hề nhẹ.Vũ Tĩnh Hi từ trước đến nay chỉ giữ mối quan hệ nam nữ ở mức độ đơn giản nhất.Tiền bạc lẫn thể xác, h*m m**n, còn không nói chuyện cảm tình, chỉ là theo như nhu cầu của anh.Chính là như vậy, chỉ có những người phụ nữ không biết điều, đã cầm tiền rồi mà vẫn tiếp tục quấn lấy anh.Hơn nữa, trước đây Lê Thiên Vận mỗi khi chờ anh, cô ta không có trang điểm đạm như vậy.Hiện tại, thật đúng là làm cho người ta cảm thấy ghê tởm và buồn nônCô ta cho rằng, chỉ cần dâng lên trinh tiết của mình là có thể buộc chặt anh ở bên cạnh.Nực cười nhưng xin lỗi anh là Vũ Tĩnh Hi, chưa bao giờ dùng những người đã bị hư hoại, đặc biệt là nữ nhânNhìn đến cô vẫn muốn vươn tay ôm lấy cánh tay của mình, Vũ Tĩnh Hi không nể tình lùi thật sâu.Kết quả, tay Lê Thiên Vận không có chỗ vịn liền ngã xuống đất, sắc mặt trở nên trắng bệch.Ngay sau đó, khuôn mặt được trang điểm một cách tinh xảo, toát lên vẻ đau khổ:“Aaron, sao anh có thể đối xử với em như vậy? Chúng ta đã từng! từng có khoảng thời gian vui vẻ bên nhau, không phải sao?”.

Chương 48: Tìm Nhà 7