Đi sứ nước láng giềng hơn hai tháng, hôm nay là ngày Thần vương Ân Phượng Trạm hồi kinh. Cho nên, mới sáng sớm, bọn hạ nhân trong Vương phủ đã bắt đầu dọn dẹp, người quét tước, người trang trí. Viện tử của nữ quyến cũng sôi nổi từ sáng, mọi người rửa mặt, chải đầu trang điểm, sau đó một đám hoa hòe lộng lẫy đi vào chính phủ. "Nha ~, hôm nay thời tiết thật tốt~!" Nữ tử áo đỏ giương giọng mở miệng, giọng nói kiều mị, tức khắc thành công thu hút sự chú ý của Bạch Mỹ Lan vừa đi vào chính phủ trước đó. Bạch Mỹ Lan theo phản xạ ngẩng đầu, đập ngay vào mắt là một thân lửa đỏ chói lóa, ngọc bội trên người càng điểm tô vẻ đẹp của nữ tử, nàng ta hơi hơi mỉm cười: "Diên Nhi muội muội sớm nha ~!" "Nơi nào, có sớm cũng không bằng Mỹ Lan tỷ tỷ đâu ~!" Ngữ khí của Bạch Mỹ Lan ôn hòa, nhưng nữ tử gọi Diên Nhi kia lại không hề khách khí. Vừa dứt lời, liền không chút dấu vết ở trong lòng đánh giá Bạch Mỹ Lan một phen: Da thịt trắng nõn, gương mặt trang điểm tinh xảo, một thân cung trang hồng nhạt làm…
Chương 55: Lưu Lại Liền Tốt
Pháp Y Vương Phi 2Tác giả: Ánh NhậtTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngĐi sứ nước láng giềng hơn hai tháng, hôm nay là ngày Thần vương Ân Phượng Trạm hồi kinh. Cho nên, mới sáng sớm, bọn hạ nhân trong Vương phủ đã bắt đầu dọn dẹp, người quét tước, người trang trí. Viện tử của nữ quyến cũng sôi nổi từ sáng, mọi người rửa mặt, chải đầu trang điểm, sau đó một đám hoa hòe lộng lẫy đi vào chính phủ. "Nha ~, hôm nay thời tiết thật tốt~!" Nữ tử áo đỏ giương giọng mở miệng, giọng nói kiều mị, tức khắc thành công thu hút sự chú ý của Bạch Mỹ Lan vừa đi vào chính phủ trước đó. Bạch Mỹ Lan theo phản xạ ngẩng đầu, đập ngay vào mắt là một thân lửa đỏ chói lóa, ngọc bội trên người càng điểm tô vẻ đẹp của nữ tử, nàng ta hơi hơi mỉm cười: "Diên Nhi muội muội sớm nha ~!" "Nơi nào, có sớm cũng không bằng Mỹ Lan tỷ tỷ đâu ~!" Ngữ khí của Bạch Mỹ Lan ôn hòa, nhưng nữ tử gọi Diên Nhi kia lại không hề khách khí. Vừa dứt lời, liền không chút dấu vết ở trong lòng đánh giá Bạch Mỹ Lan một phen: Da thịt trắng nõn, gương mặt trang điểm tinh xảo, một thân cung trang hồng nhạt làm… "Mà nói đến chuyện này, liền phải bắt đầu nói từ thời điểm ngươi cùng Trạm Nhi thành thân...!Kỳ thật lúc trước bổn cung có lén sai người đi hỏi thăm chuyện của ngươi, cũng không giấu ngươi làm gì, cuối cùng truyền tới tai của bổn cung, lại không phải tin tức tốt gì, hơn nữa ngày đó thành thân, còn xảy ra chút sự cố, cho nên lúc ấy bổn cung liền nghĩ, nếu hôn sự này đã định rồi, mà Trạm Nhi cũng không có ý kiến gì, kia bổn cung cũng không cần nhắc đến...""Nhưng nói đến cùng, bổn cung cũng có tâm tư riêng của mình, rốt cuộc Trạm Nhi cũng không phải là nhi tử thân sinh của bổn cung, bởi vậy mấy ngày nay bổn cung vẫn luôn nghĩ, nếu như tỷ tỷ còn sống, mặc kệ chính phi của Trạm Nhi là dạng người gì, chắc chắc tỷ ấy cũng muốn thấy một lần đi...!Cho nên, thừa dịp lần này có cơ hội, bổn cung liền bảo Trạm Nhi mang ngươi lại đây..."Trên mặt Trương Quý Phi mang theo tia chân thành, mà vừa nhắc đến Ninh Quý Phi, đáy mắt càng ẩn thêm tia ướt át."Bất quá, hiện tại bổn cung cũng yên tâm, quả thực lời đồn không thể tin, một người tốt như vậy, như thế nào lại bị nói thành dáng vẻ kia...!Ai, nếu bổn cung sớm bảo Trạm Nhi mang ngươi lại đây thì tốt rồi..."Nếu hôm nay Trương Quý Phi nói bản thân mình không có ý khác, chỉ là quan tâm Ân Phượng Trạm, thì nhất định Nhiếp Cẩn Huyên sẽ không tin nàng.Nhưng trên thực tế, Trương Quý Phi cũng không nói như vậy, mà thẳng thắn nói ra, Ân Phượng Trạm không phải mình sinh, thậm chí nói mình ích kỉ...!Cho nên, ngược lại làm Nhiếp Cẩn Huyên tin tưởng nàng đang nói sự thật.Vì thế, nghe Trương Quý Phi nói một câu kia, nàng cũng động lòng.Nhiếp Cẩn Huyên tự nhiên cũng không nói thêm cái gì, chỉ theo lời Trương Quý Phi mà nói tiếp, an ủi vài câu.Cứ như vậy, một buổi chiều ngắn ngủi cứ thế mà đi qua.Đảo mắt mặt trời đã bắt đầu lặn xuống, hai huynh đệ Ân Phượng Trạm cùng Ân Phượng Hiên cũng trở về, mấy người lại bắt đầu nói chuyện, sau đó Trương Quý Phi liền không khỏi tươi cười, nói."Ha hả ~, hôm nay bổn cung vô cùng cao hứng, bất quá sắc trời cũng muộn, Trạm Nhi, Hiên Nhi, các ngươi vẫn nên trở về thôi!"Đều là hài tử mình nuôi lớn, Trương Quý Phi không khí đuổi hai người đi.Nhưng nói tới đây, Trương Quý Phi lại dừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía Ân Phượng Trạm."Bất quá, Trạm Nhi a, công sự của ngươi bận rộn, bổn cung cũng không nói.Nhưng nha đầu Cẩn Huyên này, bổn cung rất thích nàng, cho nên về sau nếu trong phủ không có việc gì, liền để Cẩn Huyên tiến cung tới bồi bổn cung, bằng không bổn cung một mình ở trong cung sẽ nhàm chán!""Hắc hắc, mẫu phi hay là thôi đi, có ta thôi không được sau, để nàng tới làm gì a?"Ân Phượng Hiên vẫn luôn không có hảo cảm gì với Nhiếp Cẩn Huyên, cho nên lúc này nghe Trương Quý Phi nói như vậy, tức khắc nhịn không được chen vào nói, nhưng dứt lời liền nhận được cái nhìn đầy khinh thường của Trương Quý Phi."Chờ ngươi?! Bổn cung vẫn cảm thấy tẩu tử ngươi tương đối tốt, tiểu tử ngươi, vừa rời cung liền mất dạng, nếu là chờ ngươi tới bồi ta, bên này tóc của bổn cung cũng phải trắng xóa luôn!"Mắng Ân Phượng Hiên một câu, Trương Quý Phi đối với Nhiếp Cẩn Huyên đang đứng bên cạnh Ân Phượng Trạm hơi hơi mỉm cười, thấy tình hình như vậy, Nhiếp Cẩn Huyên vội vàng khom mình hành lễ nói."Đa tạ dì đã khen ngợi, Cẩn Huyên khắc sâu trong lòng, sau này, lúc có thời gian nhất định sẽ tiến cung bồi ngài.""Ha hả ~, xem đi, xem cái miệng nhỏ này, thật ngọt a~.Được rồi, bổn cung sẽ nhớ kĩ lời ngươi nói, ha hả ~."Trương Quý Phi rất vừa lòng với một Nhiếp Cẩn Huyên ngoan ngoãn như thế, nhưng Ân Phượng Hiên bên này đã không nhịn được trợn trắng mắt.Nhưng lúc này, ở thời điểm Nhiếp Cẩn Huyên muốn cùng Trương Quý Phi từ biệt, Ân Phượng Trạm vẫn luôn không nói gì bỗng nhiên mở miệng, thấp giọng nói."Nếu gì thích Cẩn Huyên, chi bằng đêm nay để nàng lưu lại hảo hảo bồi dì đi.Chờ ngày mai, ban ngày, nhi thần lại tiến cung đón nàng trở về.".
"Mà nói đến chuyện này, liền phải bắt đầu nói từ thời điểm ngươi cùng Trạm Nhi thành thân...!Kỳ thật lúc trước bổn cung có lén sai người đi hỏi thăm chuyện của ngươi, cũng không giấu ngươi làm gì, cuối cùng truyền tới tai của bổn cung, lại không phải tin tức tốt gì, hơn nữa ngày đó thành thân, còn xảy ra chút sự cố, cho nên lúc ấy bổn cung liền nghĩ, nếu hôn sự này đã định rồi, mà Trạm Nhi cũng không có ý kiến gì, kia bổn cung cũng không cần nhắc đến..."
"Nhưng nói đến cùng, bổn cung cũng có tâm tư riêng của mình, rốt cuộc Trạm Nhi cũng không phải là nhi tử thân sinh của bổn cung, bởi vậy mấy ngày nay bổn cung vẫn luôn nghĩ, nếu như tỷ tỷ còn sống, mặc kệ chính phi của Trạm Nhi là dạng người gì, chắc chắc tỷ ấy cũng muốn thấy một lần đi...!Cho nên, thừa dịp lần này có cơ hội, bổn cung liền bảo Trạm Nhi mang ngươi lại đây..."
Trên mặt Trương Quý Phi mang theo tia chân thành, mà vừa nhắc đến Ninh Quý Phi, đáy mắt càng ẩn thêm tia ướt át.
"Bất quá, hiện tại bổn cung cũng yên tâm, quả thực lời đồn không thể tin, một người tốt như vậy, như thế nào lại bị nói thành dáng vẻ kia...!Ai, nếu bổn cung sớm bảo Trạm Nhi mang ngươi lại đây thì tốt rồi..."
Nếu hôm nay Trương Quý Phi nói bản thân mình không có ý khác, chỉ là quan tâm Ân Phượng Trạm, thì nhất định Nhiếp Cẩn Huyên sẽ không tin nàng.
Nhưng trên thực tế, Trương Quý Phi cũng không nói như vậy, mà thẳng thắn nói ra, Ân Phượng Trạm không phải mình sinh, thậm chí nói mình ích kỉ...!Cho nên, ngược lại làm Nhiếp Cẩn Huyên tin tưởng nàng đang nói sự thật.
Vì thế, nghe Trương Quý Phi nói một câu kia, nàng cũng động lòng.
Nhiếp Cẩn Huyên tự nhiên cũng không nói thêm cái gì, chỉ theo lời Trương Quý Phi mà nói tiếp, an ủi vài câu.
Cứ như vậy, một buổi chiều ngắn ngủi cứ thế mà đi qua.
Đảo mắt mặt trời đã bắt đầu lặn xuống, hai huynh đệ Ân Phượng Trạm cùng Ân Phượng Hiên cũng trở về, mấy người lại bắt đầu nói chuyện, sau đó Trương Quý Phi liền không khỏi tươi cười, nói.
"Ha hả ~, hôm nay bổn cung vô cùng cao hứng, bất quá sắc trời cũng muộn, Trạm Nhi, Hiên Nhi, các ngươi vẫn nên trở về thôi!"
Đều là hài tử mình nuôi lớn, Trương Quý Phi không khí đuổi hai người đi.
Nhưng nói tới đây, Trương Quý Phi lại dừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía Ân Phượng Trạm.
"Bất quá, Trạm Nhi a, công sự của ngươi bận rộn, bổn cung cũng không nói.
Nhưng nha đầu Cẩn Huyên này, bổn cung rất thích nàng, cho nên về sau nếu trong phủ không có việc gì, liền để Cẩn Huyên tiến cung tới bồi bổn cung, bằng không bổn cung một mình ở trong cung sẽ nhàm chán!"
"Hắc hắc, mẫu phi hay là thôi đi, có ta thôi không được sau, để nàng tới làm gì a?"
Ân Phượng Hiên vẫn luôn không có hảo cảm gì với Nhiếp Cẩn Huyên, cho nên lúc này nghe Trương Quý Phi nói như vậy, tức khắc nhịn không được chen vào nói, nhưng dứt lời liền nhận được cái nhìn đầy khinh thường của Trương Quý Phi.
"Chờ ngươi?! Bổn cung vẫn cảm thấy tẩu tử ngươi tương đối tốt, tiểu tử ngươi, vừa rời cung liền mất dạng, nếu là chờ ngươi tới bồi ta, bên này tóc của bổn cung cũng phải trắng xóa luôn!"
Mắng Ân Phượng Hiên một câu, Trương Quý Phi đối với Nhiếp Cẩn Huyên đang đứng bên cạnh Ân Phượng Trạm hơi hơi mỉm cười, thấy tình hình như vậy, Nhiếp Cẩn Huyên vội vàng khom mình hành lễ nói.
"Đa tạ dì đã khen ngợi, Cẩn Huyên khắc sâu trong lòng, sau này, lúc có thời gian nhất định sẽ tiến cung bồi ngài."
"Ha hả ~, xem đi, xem cái miệng nhỏ này, thật ngọt a~.
Được rồi, bổn cung sẽ nhớ kĩ lời ngươi nói, ha hả ~."
Trương Quý Phi rất vừa lòng với một Nhiếp Cẩn Huyên ngoan ngoãn như thế, nhưng Ân Phượng Hiên bên này đã không nhịn được trợn trắng mắt.
Nhưng lúc này, ở thời điểm Nhiếp Cẩn Huyên muốn cùng Trương Quý Phi từ biệt, Ân Phượng Trạm vẫn luôn không nói gì bỗng nhiên mở miệng, thấp giọng nói.
"Nếu gì thích Cẩn Huyên, chi bằng đêm nay để nàng lưu lại hảo hảo bồi dì đi.
Chờ ngày mai, ban ngày, nhi thần lại tiến cung đón nàng trở về.".
Pháp Y Vương Phi 2Tác giả: Ánh NhậtTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngĐi sứ nước láng giềng hơn hai tháng, hôm nay là ngày Thần vương Ân Phượng Trạm hồi kinh. Cho nên, mới sáng sớm, bọn hạ nhân trong Vương phủ đã bắt đầu dọn dẹp, người quét tước, người trang trí. Viện tử của nữ quyến cũng sôi nổi từ sáng, mọi người rửa mặt, chải đầu trang điểm, sau đó một đám hoa hòe lộng lẫy đi vào chính phủ. "Nha ~, hôm nay thời tiết thật tốt~!" Nữ tử áo đỏ giương giọng mở miệng, giọng nói kiều mị, tức khắc thành công thu hút sự chú ý của Bạch Mỹ Lan vừa đi vào chính phủ trước đó. Bạch Mỹ Lan theo phản xạ ngẩng đầu, đập ngay vào mắt là một thân lửa đỏ chói lóa, ngọc bội trên người càng điểm tô vẻ đẹp của nữ tử, nàng ta hơi hơi mỉm cười: "Diên Nhi muội muội sớm nha ~!" "Nơi nào, có sớm cũng không bằng Mỹ Lan tỷ tỷ đâu ~!" Ngữ khí của Bạch Mỹ Lan ôn hòa, nhưng nữ tử gọi Diên Nhi kia lại không hề khách khí. Vừa dứt lời, liền không chút dấu vết ở trong lòng đánh giá Bạch Mỹ Lan một phen: Da thịt trắng nõn, gương mặt trang điểm tinh xảo, một thân cung trang hồng nhạt làm… "Mà nói đến chuyện này, liền phải bắt đầu nói từ thời điểm ngươi cùng Trạm Nhi thành thân...!Kỳ thật lúc trước bổn cung có lén sai người đi hỏi thăm chuyện của ngươi, cũng không giấu ngươi làm gì, cuối cùng truyền tới tai của bổn cung, lại không phải tin tức tốt gì, hơn nữa ngày đó thành thân, còn xảy ra chút sự cố, cho nên lúc ấy bổn cung liền nghĩ, nếu hôn sự này đã định rồi, mà Trạm Nhi cũng không có ý kiến gì, kia bổn cung cũng không cần nhắc đến...""Nhưng nói đến cùng, bổn cung cũng có tâm tư riêng của mình, rốt cuộc Trạm Nhi cũng không phải là nhi tử thân sinh của bổn cung, bởi vậy mấy ngày nay bổn cung vẫn luôn nghĩ, nếu như tỷ tỷ còn sống, mặc kệ chính phi của Trạm Nhi là dạng người gì, chắc chắc tỷ ấy cũng muốn thấy một lần đi...!Cho nên, thừa dịp lần này có cơ hội, bổn cung liền bảo Trạm Nhi mang ngươi lại đây..."Trên mặt Trương Quý Phi mang theo tia chân thành, mà vừa nhắc đến Ninh Quý Phi, đáy mắt càng ẩn thêm tia ướt át."Bất quá, hiện tại bổn cung cũng yên tâm, quả thực lời đồn không thể tin, một người tốt như vậy, như thế nào lại bị nói thành dáng vẻ kia...!Ai, nếu bổn cung sớm bảo Trạm Nhi mang ngươi lại đây thì tốt rồi..."Nếu hôm nay Trương Quý Phi nói bản thân mình không có ý khác, chỉ là quan tâm Ân Phượng Trạm, thì nhất định Nhiếp Cẩn Huyên sẽ không tin nàng.Nhưng trên thực tế, Trương Quý Phi cũng không nói như vậy, mà thẳng thắn nói ra, Ân Phượng Trạm không phải mình sinh, thậm chí nói mình ích kỉ...!Cho nên, ngược lại làm Nhiếp Cẩn Huyên tin tưởng nàng đang nói sự thật.Vì thế, nghe Trương Quý Phi nói một câu kia, nàng cũng động lòng.Nhiếp Cẩn Huyên tự nhiên cũng không nói thêm cái gì, chỉ theo lời Trương Quý Phi mà nói tiếp, an ủi vài câu.Cứ như vậy, một buổi chiều ngắn ngủi cứ thế mà đi qua.Đảo mắt mặt trời đã bắt đầu lặn xuống, hai huynh đệ Ân Phượng Trạm cùng Ân Phượng Hiên cũng trở về, mấy người lại bắt đầu nói chuyện, sau đó Trương Quý Phi liền không khỏi tươi cười, nói."Ha hả ~, hôm nay bổn cung vô cùng cao hứng, bất quá sắc trời cũng muộn, Trạm Nhi, Hiên Nhi, các ngươi vẫn nên trở về thôi!"Đều là hài tử mình nuôi lớn, Trương Quý Phi không khí đuổi hai người đi.Nhưng nói tới đây, Trương Quý Phi lại dừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía Ân Phượng Trạm."Bất quá, Trạm Nhi a, công sự của ngươi bận rộn, bổn cung cũng không nói.Nhưng nha đầu Cẩn Huyên này, bổn cung rất thích nàng, cho nên về sau nếu trong phủ không có việc gì, liền để Cẩn Huyên tiến cung tới bồi bổn cung, bằng không bổn cung một mình ở trong cung sẽ nhàm chán!""Hắc hắc, mẫu phi hay là thôi đi, có ta thôi không được sau, để nàng tới làm gì a?"Ân Phượng Hiên vẫn luôn không có hảo cảm gì với Nhiếp Cẩn Huyên, cho nên lúc này nghe Trương Quý Phi nói như vậy, tức khắc nhịn không được chen vào nói, nhưng dứt lời liền nhận được cái nhìn đầy khinh thường của Trương Quý Phi."Chờ ngươi?! Bổn cung vẫn cảm thấy tẩu tử ngươi tương đối tốt, tiểu tử ngươi, vừa rời cung liền mất dạng, nếu là chờ ngươi tới bồi ta, bên này tóc của bổn cung cũng phải trắng xóa luôn!"Mắng Ân Phượng Hiên một câu, Trương Quý Phi đối với Nhiếp Cẩn Huyên đang đứng bên cạnh Ân Phượng Trạm hơi hơi mỉm cười, thấy tình hình như vậy, Nhiếp Cẩn Huyên vội vàng khom mình hành lễ nói."Đa tạ dì đã khen ngợi, Cẩn Huyên khắc sâu trong lòng, sau này, lúc có thời gian nhất định sẽ tiến cung bồi ngài.""Ha hả ~, xem đi, xem cái miệng nhỏ này, thật ngọt a~.Được rồi, bổn cung sẽ nhớ kĩ lời ngươi nói, ha hả ~."Trương Quý Phi rất vừa lòng với một Nhiếp Cẩn Huyên ngoan ngoãn như thế, nhưng Ân Phượng Hiên bên này đã không nhịn được trợn trắng mắt.Nhưng lúc này, ở thời điểm Nhiếp Cẩn Huyên muốn cùng Trương Quý Phi từ biệt, Ân Phượng Trạm vẫn luôn không nói gì bỗng nhiên mở miệng, thấp giọng nói."Nếu gì thích Cẩn Huyên, chi bằng đêm nay để nàng lưu lại hảo hảo bồi dì đi.Chờ ngày mai, ban ngày, nhi thần lại tiến cung đón nàng trở về.".