Tác giả:

Vân Quán Ninh bị đau mà tỉnh lại. Tiếng th* d*c của một nam nhân vang lên bên tai, nàng cố gắng mở mắt ra... Đúng lúc đối diện trực tiếp với đôi mắt màu đỏ tươi của nam nhân, trong ánh mắt đó chỉ có sự chán ghét và căm hận. Nàng! Xuyên không rồi? Nàng vốn là một nhân viên công tác của Viện bảo tàng Quốc gia, đêm nay là ca trực đêm của nàng. Chỉ vừa mấy phút trước thôi, nàng còn đang lau chùi một chiếc vòng tay bạch ngọc. Đột nhiên, trên tay truyền đến cảm giác đau nhói, một giọt máu từ đầu ngón tay chảy ra. Chiếc vòng tay bạch ngọc kia nhanh chóng hấp thụ giọt máu của nàng, ngay sau đó phát ra một tia sáng chói mắt. Nàng bị bao phủ bởi ánh sáng ấy, trong nháy mắt thì biến mất trong viện bảo tàng. Sau khi tỉnh lại, thế nhưng nàng lại bị một nam nhân thối đè trên giường làm vận động? Hơn nữa, tư thế này nhục nhã quá...!Nàng giống như một công cụ để nam nhân này phát tiết, hoàn toàn không giống một thê tử vừa mới cưới của hắn. Quả thực là một ngày chó chết! Vân Quán Ninh sửng sốt một…

Chương 1834

Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần YTác giả: Mục YTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngVân Quán Ninh bị đau mà tỉnh lại. Tiếng th* d*c của một nam nhân vang lên bên tai, nàng cố gắng mở mắt ra... Đúng lúc đối diện trực tiếp với đôi mắt màu đỏ tươi của nam nhân, trong ánh mắt đó chỉ có sự chán ghét và căm hận. Nàng! Xuyên không rồi? Nàng vốn là một nhân viên công tác của Viện bảo tàng Quốc gia, đêm nay là ca trực đêm của nàng. Chỉ vừa mấy phút trước thôi, nàng còn đang lau chùi một chiếc vòng tay bạch ngọc. Đột nhiên, trên tay truyền đến cảm giác đau nhói, một giọt máu từ đầu ngón tay chảy ra. Chiếc vòng tay bạch ngọc kia nhanh chóng hấp thụ giọt máu của nàng, ngay sau đó phát ra một tia sáng chói mắt. Nàng bị bao phủ bởi ánh sáng ấy, trong nháy mắt thì biến mất trong viện bảo tàng. Sau khi tỉnh lại, thế nhưng nàng lại bị một nam nhân thối đè trên giường làm vận động? Hơn nữa, tư thế này nhục nhã quá...!Nàng giống như một công cụ để nam nhân này phát tiết, hoàn toàn không giống một thê tử vừa mới cưới của hắn. Quả thực là một ngày chó chết! Vân Quán Ninh sửng sốt một… Chương 1834Bà ta che mặt khóc ồ lên: “Ai ngờ cách đây không lâu, con ta cũng bị người ta hại chết!”Mộ Dung Bắc Hải và Mộ Dung Bắc Uyên cùng liếc nhìn nhau một cái, Mộ Dung Bắc Uyên nhịn không được hỏi: “Vậy lúc còn sống, tình cảm bọn hắn như thế nào? Những người bình thường nếu như đã có hôn ước, chắc chắn sẽ không dễ dàng kéo dài thời gian, vậy mà hai người bọn hắn lại kéo dài thời gian hơn nửa năm, cái này có hơi kỳ lại.”Bà lão lại rơi nước mắt lần nữa: “Cụ thể tại sao lại muốn kéo dài thời gian, ta cũng không rõ lắm. Nhưng ta còn nhớ đến lúc kéo dài thời gian chuyện thành hôn, trong lòng con ta rất đau khổ. Sau khi về nhà nó còn khóc rống lên một hồi, nói là không nghĩ Phương cô nương sẽ trở nên như thế này, nhưng nó lại không từ bỏ Phương cô nương được.”Bà ta chậm rãi rơi vào trong hồi ức: “Ta suy đoán, hai đứa trẻ này có thể có mâu thuẫn gì đó nên mới cãi nhau. Nhưng cho dù ta hỏi Minh Nhi như thế nào, nó đều không muốn nói cụ thể cho ta biết. Khi đó ta nóng vội, còn thúc giục nó, nhưng rõ ràng trong lòng Minh Nhi có Phương cô nương, vậy mà sao đầu xuân rồi còn không chịu thành hôn.”Mộ Dung Bắc Uyên bắt được vấn đề không bình thường: “Bà nói, sau khi Phương Tú Yên chết, Phương gia từng nói cho với các ngươi, nguyên nhân cái chết của Phương Tú Yên không có liên quan đến con bà sao?”“Đúng vậy. Chẳng những thế người ta còn là một cô nương tốt, mắt nhìn thôi đã muốn gả cho nhà chúng ta, cũng vì chuyện trì hoãn thành hôn nên mới tự sát, sao chúng ta có thể an tâm được… nếu Phương gia thật sự tố cáo ta, thì ta cũng không cần quá áy náy, đằng này lại không chịu nói rõ.”Sau khi trò chuyện cùng bà lão một chút, bà ta đã nói ra tất cả mọi chuyện.Mộ Dung Bắc Hải và Mộ Dung Bắc Uyên cùng đứng dậy cáo từ.Mộ Dung Bắc Uyên nhắc nhở: “Tam ca, ta cảm thấy thái độ Phương gia năm đó có hơi kỳ quái. Bà lão này hiển nhiên không biết rõ tại sao con của mình lại chết, bị ai g**t ch*t, mọi chuyện lại qua lâu như vậy rồi, người cũng đã mồ yên mã đẹp, không còn quyết đoán được. Chỉ có ra tay từ phía Phương gia, mới có thể tìm ra được một chút manh mối.” Mộ Dung Bắc Hải gật đầu đồng ý, hai người lại cùng nhau đi đến Phương gia.Đến lúc đó, bọn hắn mới để ý Phương gia là hộ gia đình kinh doanh tơ lụa, gia cảnh coi như cũng không tệ.Mộ Dung Bắc Uyên cố ý đến gần những nhà hàng xóm xung quanh hỏi thăm, ba năm trước đây điều kiện của Phương gia cũng không kém hơn bây giờ bao nhiêu.Như thế xem ra, có không ít nhà trai giàu có để mắt đến con gái nhà này. Nhìn thấy người của quan phủ người đến cửa, ai nấy trong Phương gia đều trở nên căng thẳng.“Không biết mấy vị đại nhân đến nhà tiểu nhân để làm gì vậy?”Mộ Dung Bắc Hải mở miệng trước: “Bọn ta đến đây vì chuyện ba năm trước, tiểu thư Phương Tú Yên trong phủ của các ngươi nhảy núi tự tử, trong chuyện này vẫn còn nghi vấn, bọn ta cố ý đến điều tra rõ ràng.”Nghe bọn hắn nói như vậy, sắc mặt Phương lão gia thay đổi.“Con bé đã đi rất nhiều năm rồi, không hề có người tìm tới cửa qua. Vì sao lúc này đại nhân lại đến, thật sự làm chúng ta khó hiểu.”Mộ Dung Bắc Hải đáp: “Không cần căng thẳng. Chỉ là hỏi một vài vấn đề, các ngươi không cần giấu diếm, thành thật trả lời chính là được.” Phương lão gia đành phải cung kính nói: “Được, xin ngài cứ hỏi.”“Phương Tú Yên là con gái của ngươi sao?”“Đúng vậy.”“Ngày đầu xuân nàng ta nhảy núi, ngươi cũng đã biết nguyên nhân chuyện này đúng không? Chẳng lẽ là bởi vì chuyện trì hoãn ngày thành hôn với Hoàng Tần Minh, trong lòng nàng ta khó chịu mới nghĩ quẩn sao?”Phương lão gia nhịn không được từ trong tay áo móc khăn ra lau mồ hôi: “Đại nhân, thật xin lỗi. Vấn đề này người trong nhà của chúng ta cũng không rõ… chuyện này, dù sao con cái cũng luôn thích che giấu tâm sự của mình, rất nhiều chuyện thà để ở trong lòng cũng không chịu nói với người bên ngoài, chúng ta cũng thật sự không biết rõ.”

Chương 1834

Bà ta che mặt khóc ồ lên: “Ai ngờ cách đây không lâu, con ta cũng bị người ta hại chết!”

Mộ Dung Bắc Hải và Mộ Dung Bắc Uyên cùng liếc nhìn nhau một cái, Mộ Dung Bắc Uyên nhịn không được hỏi: “Vậy lúc còn sống, tình cảm bọn hắn như thế nào? Những người bình thường nếu như đã có hôn ước, chắc chắn sẽ không dễ dàng kéo dài thời gian, vậy mà hai người bọn hắn lại kéo dài thời gian hơn nửa năm, cái này có hơi kỳ lại.”

Bà lão lại rơi nước mắt lần nữa: “Cụ thể tại sao lại muốn kéo dài thời gian, ta cũng không rõ lắm. Nhưng ta còn nhớ đến lúc kéo dài thời gian chuyện thành hôn, trong lòng con ta rất đau khổ. Sau khi về nhà nó còn khóc rống lên một hồi, nói là không nghĩ Phương cô nương sẽ trở nên như thế này, nhưng nó lại không từ bỏ Phương cô nương được.”

Bà ta chậm rãi rơi vào trong hồi ức: “Ta suy đoán, hai đứa trẻ này có thể có mâu thuẫn gì đó nên mới cãi nhau. Nhưng cho dù ta hỏi Minh Nhi như thế nào, nó đều không muốn nói cụ thể cho ta biết. Khi đó ta nóng vội, còn thúc giục nó, nhưng rõ ràng trong lòng Minh Nhi có Phương cô nương, vậy mà sao đầu xuân rồi còn không chịu thành hôn.”

Mộ Dung Bắc Uyên bắt được vấn đề không bình thường: “Bà nói, sau khi Phương Tú Yên chết, Phương gia từng nói cho với các ngươi, nguyên nhân cái chết của Phương Tú Yên không có liên quan đến con bà sao?”

“Đúng vậy. Chẳng những thế người ta còn là một cô nương tốt, mắt nhìn thôi đã muốn gả cho nhà chúng ta, cũng vì chuyện trì hoãn thành hôn nên mới tự sát, sao chúng ta có thể an tâm được… nếu Phương gia thật sự tố cáo ta, thì ta cũng không cần quá áy náy, đằng này lại không chịu nói rõ.”

Sau khi trò chuyện cùng bà lão một chút, bà ta đã nói ra tất cả mọi chuyện.

Mộ Dung Bắc Hải và Mộ Dung Bắc Uyên cùng đứng dậy cáo từ.

Mộ Dung Bắc Uyên nhắc nhở: “Tam ca, ta cảm thấy thái độ Phương gia năm đó có hơi kỳ quái. Bà lão này hiển nhiên không biết rõ tại sao con của mình lại chết, bị ai g**t ch*t, mọi chuyện lại qua lâu như vậy rồi, người cũng đã mồ yên mã đẹp, không còn quyết đoán được. Chỉ có ra tay từ phía Phương gia, mới có thể tìm ra được một chút manh mối.” Mộ Dung Bắc Hải gật đầu đồng ý, hai người lại cùng nhau đi đến Phương gia.

Đến lúc đó, bọn hắn mới để ý Phương gia là hộ gia đình kinh doanh tơ lụa, gia cảnh coi như cũng không tệ.

Mộ Dung Bắc Uyên cố ý đến gần những nhà hàng xóm xung quanh hỏi thăm, ba năm trước đây điều kiện của Phương gia cũng không kém hơn bây giờ bao nhiêu.

Như thế xem ra, có không ít nhà trai giàu có để mắt đến con gái nhà này. Nhìn thấy người của quan phủ người đến cửa, ai nấy trong Phương gia đều trở nên căng thẳng.

“Không biết mấy vị đại nhân đến nhà tiểu nhân để làm gì vậy?”

Mộ Dung Bắc Hải mở miệng trước: “Bọn ta đến đây vì chuyện ba năm trước, tiểu thư Phương Tú Yên trong phủ của các ngươi nhảy núi tự tử, trong chuyện này vẫn còn nghi vấn, bọn ta cố ý đến điều tra rõ ràng.”

Nghe bọn hắn nói như vậy, sắc mặt Phương lão gia thay đổi.

“Con bé đã đi rất nhiều năm rồi, không hề có người tìm tới cửa qua. Vì sao lúc này đại nhân lại đến, thật sự làm chúng ta khó hiểu.”

Mộ Dung Bắc Hải đáp: “Không cần căng thẳng. Chỉ là hỏi một vài vấn đề, các ngươi không cần giấu diếm, thành thật trả lời chính là được.” Phương lão gia đành phải cung kính nói: “Được, xin ngài cứ hỏi.”

“Phương Tú Yên là con gái của ngươi sao?”

“Đúng vậy.”

“Ngày đầu xuân nàng ta nhảy núi, ngươi cũng đã biết nguyên nhân chuyện này đúng không? Chẳng lẽ là bởi vì chuyện trì hoãn ngày thành hôn với Hoàng Tần Minh, trong lòng nàng ta khó chịu mới nghĩ quẩn sao?”

Phương lão gia nhịn không được từ trong tay áo móc khăn ra lau mồ hôi: “Đại nhân, thật xin lỗi. Vấn đề này người trong nhà của chúng ta cũng không rõ… chuyện này, dù sao con cái cũng luôn thích che giấu tâm sự của mình, rất nhiều chuyện thà để ở trong lòng cũng không chịu nói với người bên ngoài, chúng ta cũng thật sự không biết rõ.”

Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần YTác giả: Mục YTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngVân Quán Ninh bị đau mà tỉnh lại. Tiếng th* d*c của một nam nhân vang lên bên tai, nàng cố gắng mở mắt ra... Đúng lúc đối diện trực tiếp với đôi mắt màu đỏ tươi của nam nhân, trong ánh mắt đó chỉ có sự chán ghét và căm hận. Nàng! Xuyên không rồi? Nàng vốn là một nhân viên công tác của Viện bảo tàng Quốc gia, đêm nay là ca trực đêm của nàng. Chỉ vừa mấy phút trước thôi, nàng còn đang lau chùi một chiếc vòng tay bạch ngọc. Đột nhiên, trên tay truyền đến cảm giác đau nhói, một giọt máu từ đầu ngón tay chảy ra. Chiếc vòng tay bạch ngọc kia nhanh chóng hấp thụ giọt máu của nàng, ngay sau đó phát ra một tia sáng chói mắt. Nàng bị bao phủ bởi ánh sáng ấy, trong nháy mắt thì biến mất trong viện bảo tàng. Sau khi tỉnh lại, thế nhưng nàng lại bị một nam nhân thối đè trên giường làm vận động? Hơn nữa, tư thế này nhục nhã quá...!Nàng giống như một công cụ để nam nhân này phát tiết, hoàn toàn không giống một thê tử vừa mới cưới của hắn. Quả thực là một ngày chó chết! Vân Quán Ninh sửng sốt một… Chương 1834Bà ta che mặt khóc ồ lên: “Ai ngờ cách đây không lâu, con ta cũng bị người ta hại chết!”Mộ Dung Bắc Hải và Mộ Dung Bắc Uyên cùng liếc nhìn nhau một cái, Mộ Dung Bắc Uyên nhịn không được hỏi: “Vậy lúc còn sống, tình cảm bọn hắn như thế nào? Những người bình thường nếu như đã có hôn ước, chắc chắn sẽ không dễ dàng kéo dài thời gian, vậy mà hai người bọn hắn lại kéo dài thời gian hơn nửa năm, cái này có hơi kỳ lại.”Bà lão lại rơi nước mắt lần nữa: “Cụ thể tại sao lại muốn kéo dài thời gian, ta cũng không rõ lắm. Nhưng ta còn nhớ đến lúc kéo dài thời gian chuyện thành hôn, trong lòng con ta rất đau khổ. Sau khi về nhà nó còn khóc rống lên một hồi, nói là không nghĩ Phương cô nương sẽ trở nên như thế này, nhưng nó lại không từ bỏ Phương cô nương được.”Bà ta chậm rãi rơi vào trong hồi ức: “Ta suy đoán, hai đứa trẻ này có thể có mâu thuẫn gì đó nên mới cãi nhau. Nhưng cho dù ta hỏi Minh Nhi như thế nào, nó đều không muốn nói cụ thể cho ta biết. Khi đó ta nóng vội, còn thúc giục nó, nhưng rõ ràng trong lòng Minh Nhi có Phương cô nương, vậy mà sao đầu xuân rồi còn không chịu thành hôn.”Mộ Dung Bắc Uyên bắt được vấn đề không bình thường: “Bà nói, sau khi Phương Tú Yên chết, Phương gia từng nói cho với các ngươi, nguyên nhân cái chết của Phương Tú Yên không có liên quan đến con bà sao?”“Đúng vậy. Chẳng những thế người ta còn là một cô nương tốt, mắt nhìn thôi đã muốn gả cho nhà chúng ta, cũng vì chuyện trì hoãn thành hôn nên mới tự sát, sao chúng ta có thể an tâm được… nếu Phương gia thật sự tố cáo ta, thì ta cũng không cần quá áy náy, đằng này lại không chịu nói rõ.”Sau khi trò chuyện cùng bà lão một chút, bà ta đã nói ra tất cả mọi chuyện.Mộ Dung Bắc Hải và Mộ Dung Bắc Uyên cùng đứng dậy cáo từ.Mộ Dung Bắc Uyên nhắc nhở: “Tam ca, ta cảm thấy thái độ Phương gia năm đó có hơi kỳ quái. Bà lão này hiển nhiên không biết rõ tại sao con của mình lại chết, bị ai g**t ch*t, mọi chuyện lại qua lâu như vậy rồi, người cũng đã mồ yên mã đẹp, không còn quyết đoán được. Chỉ có ra tay từ phía Phương gia, mới có thể tìm ra được một chút manh mối.” Mộ Dung Bắc Hải gật đầu đồng ý, hai người lại cùng nhau đi đến Phương gia.Đến lúc đó, bọn hắn mới để ý Phương gia là hộ gia đình kinh doanh tơ lụa, gia cảnh coi như cũng không tệ.Mộ Dung Bắc Uyên cố ý đến gần những nhà hàng xóm xung quanh hỏi thăm, ba năm trước đây điều kiện của Phương gia cũng không kém hơn bây giờ bao nhiêu.Như thế xem ra, có không ít nhà trai giàu có để mắt đến con gái nhà này. Nhìn thấy người của quan phủ người đến cửa, ai nấy trong Phương gia đều trở nên căng thẳng.“Không biết mấy vị đại nhân đến nhà tiểu nhân để làm gì vậy?”Mộ Dung Bắc Hải mở miệng trước: “Bọn ta đến đây vì chuyện ba năm trước, tiểu thư Phương Tú Yên trong phủ của các ngươi nhảy núi tự tử, trong chuyện này vẫn còn nghi vấn, bọn ta cố ý đến điều tra rõ ràng.”Nghe bọn hắn nói như vậy, sắc mặt Phương lão gia thay đổi.“Con bé đã đi rất nhiều năm rồi, không hề có người tìm tới cửa qua. Vì sao lúc này đại nhân lại đến, thật sự làm chúng ta khó hiểu.”Mộ Dung Bắc Hải đáp: “Không cần căng thẳng. Chỉ là hỏi một vài vấn đề, các ngươi không cần giấu diếm, thành thật trả lời chính là được.” Phương lão gia đành phải cung kính nói: “Được, xin ngài cứ hỏi.”“Phương Tú Yên là con gái của ngươi sao?”“Đúng vậy.”“Ngày đầu xuân nàng ta nhảy núi, ngươi cũng đã biết nguyên nhân chuyện này đúng không? Chẳng lẽ là bởi vì chuyện trì hoãn ngày thành hôn với Hoàng Tần Minh, trong lòng nàng ta khó chịu mới nghĩ quẩn sao?”Phương lão gia nhịn không được từ trong tay áo móc khăn ra lau mồ hôi: “Đại nhân, thật xin lỗi. Vấn đề này người trong nhà của chúng ta cũng không rõ… chuyện này, dù sao con cái cũng luôn thích che giấu tâm sự của mình, rất nhiều chuyện thà để ở trong lòng cũng không chịu nói với người bên ngoài, chúng ta cũng thật sự không biết rõ.”

Chương 1834