Tác giả:

“Trần Hạo, biết đây là đâu không?” Vẻ ngoài của Trần Hạo chỉ khoảng 20, gương mặt đứng đắn, đàng hoàng nhưng ánh mắt đờ đẫn, nét mặt khờ khạo, giống như bị thiểu năng trí tuệ. Lúc này, anh đang bị một đám du côn to cao bao vây, vẻ mặt bối rối trông càng ngốc nghếch. Anh mờ mịt nhìn chung quanh, hỏi một đằng lại trả lời một nẻo: “Tôi muốn về nhà!” “Ha ha! Cậu Trần của chúng ta muốn về nhà! Bọn mày mau giúp đi kìa!”, giọng giễu cợt không nể nang ai vang lên, nó phát ra từ một thanh niên ăn mặc đẹp đẽ ở sau lưng đám người. Đám lưu manh phía trước hắn ta cũng cười ha hả. Dường như Trần Hạo đã cảm nhận được sự ác ý từ họ, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, miệng vẫn chỉ lẩm bẩm câu: “Tôi muốn về nhà!”. ngôn tình sủng “Loại vô dụng ngu si này cũng xứng làm chồng Bạch Phi Nhi à?”, nhìn dáng vẻ ngu ngơ của Trần Hạo, thanh niên mặc quần áo đẹp đẽ bỗng nổi giận, tiến lên túm lấy cổ áo của anh rồi tát anh hai cái. Một tên bất tài như vậy mà lại là chồng đệ nhất mỹ nữ Hải Dương - Bạch Phi Nhi! Còn là chồng…

Chương 279: Ông Toàn Là Ai

Anh Chồng KhờTác giả: Tinh QuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Hạo, biết đây là đâu không?” Vẻ ngoài của Trần Hạo chỉ khoảng 20, gương mặt đứng đắn, đàng hoàng nhưng ánh mắt đờ đẫn, nét mặt khờ khạo, giống như bị thiểu năng trí tuệ. Lúc này, anh đang bị một đám du côn to cao bao vây, vẻ mặt bối rối trông càng ngốc nghếch. Anh mờ mịt nhìn chung quanh, hỏi một đằng lại trả lời một nẻo: “Tôi muốn về nhà!” “Ha ha! Cậu Trần của chúng ta muốn về nhà! Bọn mày mau giúp đi kìa!”, giọng giễu cợt không nể nang ai vang lên, nó phát ra từ một thanh niên ăn mặc đẹp đẽ ở sau lưng đám người. Đám lưu manh phía trước hắn ta cũng cười ha hả. Dường như Trần Hạo đã cảm nhận được sự ác ý từ họ, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, miệng vẫn chỉ lẩm bẩm câu: “Tôi muốn về nhà!”. ngôn tình sủng “Loại vô dụng ngu si này cũng xứng làm chồng Bạch Phi Nhi à?”, nhìn dáng vẻ ngu ngơ của Trần Hạo, thanh niên mặc quần áo đẹp đẽ bỗng nổi giận, tiến lên túm lấy cổ áo của anh rồi tát anh hai cái. Một tên bất tài như vậy mà lại là chồng đệ nhất mỹ nữ Hải Dương - Bạch Phi Nhi! Còn là chồng… "Lôi Cửu Chỉ mà anh cũng không nhận ra? Anh ta không chỉ là ông chủ của sòng bạc này, mà còn từng là Thiên Vương đỉnh cao của Âu Thành! Tròng thấy ngón tay bị cụt kia không? Đó là bị ông lớn cá độ của Âu Thành, ông Toàn chặt đứt!""Nghe nói năm đó anh ta đánh ngang tay với ông Toàn, chỉ là bị ông Toàn bắt được gian lận! Liền chặt một ngón tay! về sau anh ta rời khỏi vòng cá CƯỢC ở Âu Thành.Trước khi bị chặt mất ngón tay, anh ta có tiếng tăm lừng lẫy ở Âu Thành, thậmchí ông Toàn cũng muốn né tránh ba phần!"Khách đánh cược xung quanh nghe vậy thì thi nhau hít một hơi.Bọn họ không biết Lôi cửu Chỉ, nhưng ông Toàn, rất ít người nước Hoa không biết!Ông Toàn là ai? ông lớn lớn nhất Âu Thành! Nửa sòng bạc Âu Thành đều là của ông ta! Được người ta xưng là vua cờ bạc!Trong cả ngành cá độ của nước Hoa, chỗ nào không có cái bóng của ông Toàn?Lòi Cửu Chỉ có thể không phân thắng thua với ông Toàn, đủ để thấy Lôi Cửu Chỉ giỏi thế nào!Người chia bài thấy ông chủ đến, cả người buông lỏng, suýt nữa xỉu tại chỗ như quả bóng xì hơi.Lòi Cửu Chỉ mỉm cười dùng tay phải thiếu mất một ngón ấn lên cốc xúc xắc, cười hỏi: "Anh bạn, cậu chơi thật sao? Nhất định phải đặt cả?”Lòi Cửu Chỉ vừa nói xong, không ít người ngoan ngoãn lấy thẻ đánh bạc về, từ bỏ đặt theo.Tiền đặt cược trên bàn thiếu hơn trăm triệu trong nháy mắt!Ai cũng biết, thắng tiền rất thoải mái, nhưng mà thắng tiền cũng phải có mạng để tiêu mới thật sự sảng khoái.Trần Hạo cười tủm tỉm nhìn về phía Lòi Cửu Chỉ: "Sao thế, không cược nổi nữa à!"Lòi Cửu Chỉ cười ha ha: "Buồn cười, tôi mà không cược nối? Năm đó tôi có một cuộc chiến đánh bạc với ông Toàn ở Âu Thành, ngón tay tòi cũng dám CƯỢC, chỉ là mấy trăm triệu mà tòi không cược nổi? Ngược lại là cậu! Có hiếu quy củ không?Sòng bạc chào đón tất cả mọi người đến đánh bạc, nhưng không chào đón kẻ cố ý làm đèn sáng đến quấy rối! Làm hỏng quy định thì phải bị trừng phạt!"Lôi Cửu Chỉ vừa nói xong, người xung quanh liền xôn xao bàn tán.Đúng là Trần Hạo đã phá hỏng quy định, khách thắng cược cũng không có lời nào để nói, nhưng anh không chỉ thắng một mình, còn dẫn theo một đám khách đánh cược cùng thắng, đây chính là muốn chết cùng nhau.Đoạn này có hình ảnh

"Lôi Cửu Chỉ mà anh cũng không nhận ra? Anh ta không chỉ là ông chủ của sòng bạc này, mà còn từng là Thiên Vương đỉnh cao của Âu Thành! Tròng thấy ngón tay bị cụt kia không? Đó là bị ông lớn cá độ của Âu Thành, ông Toàn chặt đứt!"

"Nghe nói năm đó anh ta đánh ngang tay với ông Toàn, chỉ là bị ông Toàn bắt được gian lận! Liền chặt một ngón tay! về sau anh ta rời khỏi vòng cá CƯỢC ở Âu Thành.

Trước khi bị chặt mất ngón tay, anh ta có tiếng tăm lừng lẫy ở Âu Thành, thậm

chí ông Toàn cũng muốn né tránh ba phần!"

Khách đánh cược xung quanh nghe vậy thì thi nhau hít một hơi.

Bọn họ không biết Lôi cửu Chỉ, nhưng ông Toàn, rất ít người nước Hoa không biết!

Ông Toàn là ai? ông lớn lớn nhất Âu Thành! Nửa sòng bạc Âu Thành đều là của ông ta! Được người ta xưng là vua cờ bạc!

Trong cả ngành cá độ của nước Hoa, chỗ nào không có cái bóng của ông Toàn?

Lòi Cửu Chỉ có thể không phân thắng thua với ông Toàn, đủ để thấy Lôi Cửu Chỉ giỏi thế nào!

Người chia bài thấy ông chủ đến, cả người buông lỏng, suýt nữa xỉu tại chỗ như quả bóng xì hơi.

Lòi Cửu Chỉ mỉm cười dùng tay phải thiếu mất một ngón ấn lên cốc xúc xắc, cười hỏi: "Anh bạn, cậu chơi thật sao? Nhất định phải đặt cả?”

Lòi Cửu Chỉ vừa nói xong, không ít người ngoan ngoãn lấy thẻ đánh bạc về, từ bỏ đặt theo.

Tiền đặt cược trên bàn thiếu hơn trăm triệu trong nháy mắt!

Ai cũng biết, thắng tiền rất thoải mái, nhưng mà thắng tiền cũng phải có mạng để tiêu mới thật sự sảng khoái.

Trần Hạo cười tủm tỉm nhìn về phía Lòi Cửu Chỉ: "Sao thế, không cược nổi nữa à!"

Lòi Cửu Chỉ cười ha ha: "Buồn cười, tôi mà không cược nối? Năm đó tôi có một cuộc chiến đánh bạc với ông Toàn ở Âu Thành, ngón tay tòi cũng dám CƯỢC, chỉ là mấy trăm triệu mà tòi không cược nổi? Ngược lại là cậu! Có hiếu quy củ không?

Sòng bạc chào đón tất cả mọi người đến đánh bạc, nhưng không chào đón kẻ cố ý làm đèn sáng đến quấy rối! Làm hỏng quy định thì phải bị trừng phạt!"

Lôi Cửu Chỉ vừa nói xong, người xung quanh liền xôn xao bàn tán.

Đúng là Trần Hạo đã phá hỏng quy định, khách thắng cược cũng không có lời nào để nói, nhưng anh không chỉ thắng một mình, còn dẫn theo một đám khách đánh cược cùng thắng, đây chính là muốn chết cùng nhau.

Đoạn này có hình ảnh

Anh Chồng KhờTác giả: Tinh QuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Hạo, biết đây là đâu không?” Vẻ ngoài của Trần Hạo chỉ khoảng 20, gương mặt đứng đắn, đàng hoàng nhưng ánh mắt đờ đẫn, nét mặt khờ khạo, giống như bị thiểu năng trí tuệ. Lúc này, anh đang bị một đám du côn to cao bao vây, vẻ mặt bối rối trông càng ngốc nghếch. Anh mờ mịt nhìn chung quanh, hỏi một đằng lại trả lời một nẻo: “Tôi muốn về nhà!” “Ha ha! Cậu Trần của chúng ta muốn về nhà! Bọn mày mau giúp đi kìa!”, giọng giễu cợt không nể nang ai vang lên, nó phát ra từ một thanh niên ăn mặc đẹp đẽ ở sau lưng đám người. Đám lưu manh phía trước hắn ta cũng cười ha hả. Dường như Trần Hạo đã cảm nhận được sự ác ý từ họ, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, miệng vẫn chỉ lẩm bẩm câu: “Tôi muốn về nhà!”. ngôn tình sủng “Loại vô dụng ngu si này cũng xứng làm chồng Bạch Phi Nhi à?”, nhìn dáng vẻ ngu ngơ của Trần Hạo, thanh niên mặc quần áo đẹp đẽ bỗng nổi giận, tiến lên túm lấy cổ áo của anh rồi tát anh hai cái. Một tên bất tài như vậy mà lại là chồng đệ nhất mỹ nữ Hải Dương - Bạch Phi Nhi! Còn là chồng… "Lôi Cửu Chỉ mà anh cũng không nhận ra? Anh ta không chỉ là ông chủ của sòng bạc này, mà còn từng là Thiên Vương đỉnh cao của Âu Thành! Tròng thấy ngón tay bị cụt kia không? Đó là bị ông lớn cá độ của Âu Thành, ông Toàn chặt đứt!""Nghe nói năm đó anh ta đánh ngang tay với ông Toàn, chỉ là bị ông Toàn bắt được gian lận! Liền chặt một ngón tay! về sau anh ta rời khỏi vòng cá CƯỢC ở Âu Thành.Trước khi bị chặt mất ngón tay, anh ta có tiếng tăm lừng lẫy ở Âu Thành, thậmchí ông Toàn cũng muốn né tránh ba phần!"Khách đánh cược xung quanh nghe vậy thì thi nhau hít một hơi.Bọn họ không biết Lôi cửu Chỉ, nhưng ông Toàn, rất ít người nước Hoa không biết!Ông Toàn là ai? ông lớn lớn nhất Âu Thành! Nửa sòng bạc Âu Thành đều là của ông ta! Được người ta xưng là vua cờ bạc!Trong cả ngành cá độ của nước Hoa, chỗ nào không có cái bóng của ông Toàn?Lòi Cửu Chỉ có thể không phân thắng thua với ông Toàn, đủ để thấy Lôi Cửu Chỉ giỏi thế nào!Người chia bài thấy ông chủ đến, cả người buông lỏng, suýt nữa xỉu tại chỗ như quả bóng xì hơi.Lòi Cửu Chỉ mỉm cười dùng tay phải thiếu mất một ngón ấn lên cốc xúc xắc, cười hỏi: "Anh bạn, cậu chơi thật sao? Nhất định phải đặt cả?”Lòi Cửu Chỉ vừa nói xong, không ít người ngoan ngoãn lấy thẻ đánh bạc về, từ bỏ đặt theo.Tiền đặt cược trên bàn thiếu hơn trăm triệu trong nháy mắt!Ai cũng biết, thắng tiền rất thoải mái, nhưng mà thắng tiền cũng phải có mạng để tiêu mới thật sự sảng khoái.Trần Hạo cười tủm tỉm nhìn về phía Lòi Cửu Chỉ: "Sao thế, không cược nổi nữa à!"Lòi Cửu Chỉ cười ha ha: "Buồn cười, tôi mà không cược nối? Năm đó tôi có một cuộc chiến đánh bạc với ông Toàn ở Âu Thành, ngón tay tòi cũng dám CƯỢC, chỉ là mấy trăm triệu mà tòi không cược nổi? Ngược lại là cậu! Có hiếu quy củ không?Sòng bạc chào đón tất cả mọi người đến đánh bạc, nhưng không chào đón kẻ cố ý làm đèn sáng đến quấy rối! Làm hỏng quy định thì phải bị trừng phạt!"Lôi Cửu Chỉ vừa nói xong, người xung quanh liền xôn xao bàn tán.Đúng là Trần Hạo đã phá hỏng quy định, khách thắng cược cũng không có lời nào để nói, nhưng anh không chỉ thắng một mình, còn dẫn theo một đám khách đánh cược cùng thắng, đây chính là muốn chết cùng nhau.Đoạn này có hình ảnh

Chương 279: Ông Toàn Là Ai