Tác giả:

“Trần Hạo, biết đây là đâu không?” Vẻ ngoài của Trần Hạo chỉ khoảng 20, gương mặt đứng đắn, đàng hoàng nhưng ánh mắt đờ đẫn, nét mặt khờ khạo, giống như bị thiểu năng trí tuệ. Lúc này, anh đang bị một đám du côn to cao bao vây, vẻ mặt bối rối trông càng ngốc nghếch. Anh mờ mịt nhìn chung quanh, hỏi một đằng lại trả lời một nẻo: “Tôi muốn về nhà!” “Ha ha! Cậu Trần của chúng ta muốn về nhà! Bọn mày mau giúp đi kìa!”, giọng giễu cợt không nể nang ai vang lên, nó phát ra từ một thanh niên ăn mặc đẹp đẽ ở sau lưng đám người. Đám lưu manh phía trước hắn ta cũng cười ha hả. Dường như Trần Hạo đã cảm nhận được sự ác ý từ họ, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, miệng vẫn chỉ lẩm bẩm câu: “Tôi muốn về nhà!”. ngôn tình sủng “Loại vô dụng ngu si này cũng xứng làm chồng Bạch Phi Nhi à?”, nhìn dáng vẻ ngu ngơ của Trần Hạo, thanh niên mặc quần áo đẹp đẽ bỗng nổi giận, tiến lên túm lấy cổ áo của anh rồi tát anh hai cái. Một tên bất tài như vậy mà lại là chồng đệ nhất mỹ nữ Hải Dương - Bạch Phi Nhi! Còn là chồng…

Chương 319: 319: Xin Lồi Nhưng Những Gì Cháu Vừa Nói Là Thật!

Anh Chồng KhờTác giả: Tinh QuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Hạo, biết đây là đâu không?” Vẻ ngoài của Trần Hạo chỉ khoảng 20, gương mặt đứng đắn, đàng hoàng nhưng ánh mắt đờ đẫn, nét mặt khờ khạo, giống như bị thiểu năng trí tuệ. Lúc này, anh đang bị một đám du côn to cao bao vây, vẻ mặt bối rối trông càng ngốc nghếch. Anh mờ mịt nhìn chung quanh, hỏi một đằng lại trả lời một nẻo: “Tôi muốn về nhà!” “Ha ha! Cậu Trần của chúng ta muốn về nhà! Bọn mày mau giúp đi kìa!”, giọng giễu cợt không nể nang ai vang lên, nó phát ra từ một thanh niên ăn mặc đẹp đẽ ở sau lưng đám người. Đám lưu manh phía trước hắn ta cũng cười ha hả. Dường như Trần Hạo đã cảm nhận được sự ác ý từ họ, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, miệng vẫn chỉ lẩm bẩm câu: “Tôi muốn về nhà!”. ngôn tình sủng “Loại vô dụng ngu si này cũng xứng làm chồng Bạch Phi Nhi à?”, nhìn dáng vẻ ngu ngơ của Trần Hạo, thanh niên mặc quần áo đẹp đẽ bỗng nổi giận, tiến lên túm lấy cổ áo của anh rồi tát anh hai cái. Một tên bất tài như vậy mà lại là chồng đệ nhất mỹ nữ Hải Dương - Bạch Phi Nhi! Còn là chồng… Tuy Bạch Minh Hợp và Bạch Trình Viễn đều biết được chút ít nhưng hai người vẫn lừa mình dối người, đây chính là cái bẫy mà ông Bạch, ông Mễ và những nhà khác cùng nhau bày ra để nhằm vào nhà họ Lưu!Đã đến lúc này rồi, ông Bạch cũng ngầm thừa nhận lời của Bạch Phi Nhi là sự thật.Người mà họ cho là rác rưởi, là sỉ nhục của gia tộc, làm họ phải mất mặt đã đi đến một tầng cao mà họ không thể với tới.CỔ phần thuộc về nhà họ Bạch mà lại nằm trên tay một người ngoài."Đây không phải sự thật!", Bạch Chân Chân như hóa điên.Lư Diễm Linh cũng không tin, hốt hoảng lắc đầu: "Phi Nhi, thím biết việc thu hồi cổ phần của chúng ta đã làm cháu tốn rất nhiều công sức nhưng cháu cũng không thế ăn nói linh tinh thế chứ? Sao có thể là tiền của Trần Hạo được!"Bạch Lệ Vân cũng lên tiếng: "Không thể nào, sao cố phần nhà chúng ta có thể mang họ Trần được? cả đời đều không, vĩnh viễn không!"Bạch Phi Nhi đưa mắt nhìn tất cả mọi người xung quanh:"Xin lồi, nhưng những gì cháu vừa nói là thật! Dù mọi người không tin thì đó cũng là sự thật!"Bạch Minh Hợp phẫn nộ, cả tâm trí ông ta chìm trong lửa giận, sao họ có thể nhường cổ phần của nhà họ Bạch cho một người ngoài nắm giữ được chứ!Không được, tuyệt đối không thể được, cái tên ở rế từng mắc bệnh khờ này có tư cách gì để làm thân thích của nhà họ Bạch? Đáng lẽ Trần Hạo nên nằm sấp dưới chân ông ta, quỳ l**m chân ông ta mới đúng, anh không có tư cách đó!Bạch Minh Hợp vừa định lêntiếng bao biện cho chuyện cổ phần thì Trần Hạo lấy giấy tờ chuyển nhượng cổ phần ra, ném lên bàn.Mọi người không tự chủ được truyền tay nhau để xem, tuy cổ phần được chuyển nhượng dưới danh nghĩa của Bạch Phi Nhi nhưng lại có thêm một điều kiện!Nếu Bạch Thị không thể trả nợ thì số cố phần này sẽ bị đem đi trừ nợ!Nói cách khác, mặc dù cổ phần còn nằm trên tay cò nhưng chỉ cần Trần Hạo không vui, anh có thể bắt họ trả tiền bất cứ lúcnào, Bạch Thị có thế sẽ bị đối tên bất cứ lúc nào!Anh cười híp mắt, nói: "Tòi nghĩ mọi người đều đã đọc kỹ rồi nhỉ? Có điều, cổ phần nằm trong tay tôi là không sai, nhưng Bạch Thị vẫn thuộc về nhà họ Bạch, là của riêng Bạch Phi Nhi!"Lúc anh nói xong, hai chân Bạch Chân Chân mềm nhũn, ngồi phịch xuống ghế.Bạch Lệ Vân cũng sững sờ, không dám tin.Lư Diễm Linh đột nhiên muốn xông lên cào Trần Hạo như một con sư tử cái đang nổicơn thịnh nộ!

Tuy Bạch Minh Hợp và Bạch Trình Viễn đều biết được chút ít nhưng hai người vẫn lừa mình dối người, đây chính là cái bẫy mà ông Bạch, ông Mễ và những nhà khác cùng nhau bày ra để nhằm vào nhà họ Lưu!

Đã đến lúc này rồi, ông Bạch cũng ngầm thừa nhận lời của Bạch Phi Nhi là sự thật.

Người mà họ cho là rác rưởi, là sỉ nhục của gia tộc, làm họ phải mất mặt đã đi đến một tầng cao mà họ không thể với tới.

CỔ phần thuộc về nhà họ Bạch mà lại nằm trên tay một người ngoài.

"Đây không phải sự thật!", Bạch Chân Chân như hóa điên.

Lư Diễm Linh cũng không tin, hốt hoảng lắc đầu: "Phi Nhi, thím biết việc thu hồi cổ phần của chúng ta đã làm cháu tốn rất nhiều công sức nhưng cháu cũng không thế ăn nói linh tinh thế chứ? Sao có thể là tiền của Trần Hạo được!"

Bạch Lệ Vân cũng lên tiếng: "Không thể nào, sao cố phần nhà chúng ta có thể mang họ Trần được? cả đời đều không, vĩnh viễn không!"

Bạch Phi Nhi đưa mắt nhìn tất cả mọi người xung quanh:

"Xin lồi, nhưng những gì cháu vừa nói là thật! Dù mọi người không tin thì đó cũng là sự thật!"

Bạch Minh Hợp phẫn nộ, cả tâm trí ông ta chìm trong lửa giận, sao họ có thể nhường cổ phần của nhà họ Bạch cho một người ngoài nắm giữ được chứ!

Không được, tuyệt đối không thể được, cái tên ở rế từng mắc bệnh khờ này có tư cách gì để làm thân thích của nhà họ Bạch? Đáng lẽ Trần Hạo nên nằm sấp dưới chân ông ta, quỳ l**m chân ông ta mới đúng, anh không có tư cách đó!

Bạch Minh Hợp vừa định lên

tiếng bao biện cho chuyện cổ phần thì Trần Hạo lấy giấy tờ chuyển nhượng cổ phần ra, ném lên bàn.

Mọi người không tự chủ được truyền tay nhau để xem, tuy cổ phần được chuyển nhượng dưới danh nghĩa của Bạch Phi Nhi nhưng lại có thêm một điều kiện!

Nếu Bạch Thị không thể trả nợ thì số cố phần này sẽ bị đem đi trừ nợ!

Nói cách khác, mặc dù cổ phần còn nằm trên tay cò nhưng chỉ cần Trần Hạo không vui, anh có thể bắt họ trả tiền bất cứ lúc

nào, Bạch Thị có thế sẽ bị đối tên bất cứ lúc nào!

Anh cười híp mắt, nói: "Tòi nghĩ mọi người đều đã đọc kỹ rồi nhỉ? Có điều, cổ phần nằm trong tay tôi là không sai, nhưng Bạch Thị vẫn thuộc về nhà họ Bạch, là của riêng Bạch Phi Nhi!"

Lúc anh nói xong, hai chân Bạch Chân Chân mềm nhũn, ngồi phịch xuống ghế.

Bạch Lệ Vân cũng sững sờ, không dám tin.

Lư Diễm Linh đột nhiên muốn xông lên cào Trần Hạo như một con sư tử cái đang nổi

cơn thịnh nộ!

Anh Chồng KhờTác giả: Tinh QuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Hạo, biết đây là đâu không?” Vẻ ngoài của Trần Hạo chỉ khoảng 20, gương mặt đứng đắn, đàng hoàng nhưng ánh mắt đờ đẫn, nét mặt khờ khạo, giống như bị thiểu năng trí tuệ. Lúc này, anh đang bị một đám du côn to cao bao vây, vẻ mặt bối rối trông càng ngốc nghếch. Anh mờ mịt nhìn chung quanh, hỏi một đằng lại trả lời một nẻo: “Tôi muốn về nhà!” “Ha ha! Cậu Trần của chúng ta muốn về nhà! Bọn mày mau giúp đi kìa!”, giọng giễu cợt không nể nang ai vang lên, nó phát ra từ một thanh niên ăn mặc đẹp đẽ ở sau lưng đám người. Đám lưu manh phía trước hắn ta cũng cười ha hả. Dường như Trần Hạo đã cảm nhận được sự ác ý từ họ, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, miệng vẫn chỉ lẩm bẩm câu: “Tôi muốn về nhà!”. ngôn tình sủng “Loại vô dụng ngu si này cũng xứng làm chồng Bạch Phi Nhi à?”, nhìn dáng vẻ ngu ngơ của Trần Hạo, thanh niên mặc quần áo đẹp đẽ bỗng nổi giận, tiến lên túm lấy cổ áo của anh rồi tát anh hai cái. Một tên bất tài như vậy mà lại là chồng đệ nhất mỹ nữ Hải Dương - Bạch Phi Nhi! Còn là chồng… Tuy Bạch Minh Hợp và Bạch Trình Viễn đều biết được chút ít nhưng hai người vẫn lừa mình dối người, đây chính là cái bẫy mà ông Bạch, ông Mễ và những nhà khác cùng nhau bày ra để nhằm vào nhà họ Lưu!Đã đến lúc này rồi, ông Bạch cũng ngầm thừa nhận lời của Bạch Phi Nhi là sự thật.Người mà họ cho là rác rưởi, là sỉ nhục của gia tộc, làm họ phải mất mặt đã đi đến một tầng cao mà họ không thể với tới.CỔ phần thuộc về nhà họ Bạch mà lại nằm trên tay một người ngoài."Đây không phải sự thật!", Bạch Chân Chân như hóa điên.Lư Diễm Linh cũng không tin, hốt hoảng lắc đầu: "Phi Nhi, thím biết việc thu hồi cổ phần của chúng ta đã làm cháu tốn rất nhiều công sức nhưng cháu cũng không thế ăn nói linh tinh thế chứ? Sao có thể là tiền của Trần Hạo được!"Bạch Lệ Vân cũng lên tiếng: "Không thể nào, sao cố phần nhà chúng ta có thể mang họ Trần được? cả đời đều không, vĩnh viễn không!"Bạch Phi Nhi đưa mắt nhìn tất cả mọi người xung quanh:"Xin lồi, nhưng những gì cháu vừa nói là thật! Dù mọi người không tin thì đó cũng là sự thật!"Bạch Minh Hợp phẫn nộ, cả tâm trí ông ta chìm trong lửa giận, sao họ có thể nhường cổ phần của nhà họ Bạch cho một người ngoài nắm giữ được chứ!Không được, tuyệt đối không thể được, cái tên ở rế từng mắc bệnh khờ này có tư cách gì để làm thân thích của nhà họ Bạch? Đáng lẽ Trần Hạo nên nằm sấp dưới chân ông ta, quỳ l**m chân ông ta mới đúng, anh không có tư cách đó!Bạch Minh Hợp vừa định lêntiếng bao biện cho chuyện cổ phần thì Trần Hạo lấy giấy tờ chuyển nhượng cổ phần ra, ném lên bàn.Mọi người không tự chủ được truyền tay nhau để xem, tuy cổ phần được chuyển nhượng dưới danh nghĩa của Bạch Phi Nhi nhưng lại có thêm một điều kiện!Nếu Bạch Thị không thể trả nợ thì số cố phần này sẽ bị đem đi trừ nợ!Nói cách khác, mặc dù cổ phần còn nằm trên tay cò nhưng chỉ cần Trần Hạo không vui, anh có thể bắt họ trả tiền bất cứ lúcnào, Bạch Thị có thế sẽ bị đối tên bất cứ lúc nào!Anh cười híp mắt, nói: "Tòi nghĩ mọi người đều đã đọc kỹ rồi nhỉ? Có điều, cổ phần nằm trong tay tôi là không sai, nhưng Bạch Thị vẫn thuộc về nhà họ Bạch, là của riêng Bạch Phi Nhi!"Lúc anh nói xong, hai chân Bạch Chân Chân mềm nhũn, ngồi phịch xuống ghế.Bạch Lệ Vân cũng sững sờ, không dám tin.Lư Diễm Linh đột nhiên muốn xông lên cào Trần Hạo như một con sư tử cái đang nổicơn thịnh nộ!

Chương 319: 319: Xin Lồi Nhưng Những Gì Cháu Vừa Nói Là Thật!