“Trần Hạo, biết đây là đâu không?” Vẻ ngoài của Trần Hạo chỉ khoảng 20, gương mặt đứng đắn, đàng hoàng nhưng ánh mắt đờ đẫn, nét mặt khờ khạo, giống như bị thiểu năng trí tuệ. Lúc này, anh đang bị một đám du côn to cao bao vây, vẻ mặt bối rối trông càng ngốc nghếch. Anh mờ mịt nhìn chung quanh, hỏi một đằng lại trả lời một nẻo: “Tôi muốn về nhà!” “Ha ha! Cậu Trần của chúng ta muốn về nhà! Bọn mày mau giúp đi kìa!”, giọng giễu cợt không nể nang ai vang lên, nó phát ra từ một thanh niên ăn mặc đẹp đẽ ở sau lưng đám người. Đám lưu manh phía trước hắn ta cũng cười ha hả. Dường như Trần Hạo đã cảm nhận được sự ác ý từ họ, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, miệng vẫn chỉ lẩm bẩm câu: “Tôi muốn về nhà!”. ngôn tình sủng “Loại vô dụng ngu si này cũng xứng làm chồng Bạch Phi Nhi à?”, nhìn dáng vẻ ngu ngơ của Trần Hạo, thanh niên mặc quần áo đẹp đẽ bỗng nổi giận, tiến lên túm lấy cổ áo của anh rồi tát anh hai cái. Một tên bất tài như vậy mà lại là chồng đệ nhất mỹ nữ Hải Dương - Bạch Phi Nhi! Còn là chồng…
Chương 326: 326: Vợ À Có Phải Là Em Có Chuyện Gì Không
Anh Chồng KhờTác giả: Tinh QuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Hạo, biết đây là đâu không?” Vẻ ngoài của Trần Hạo chỉ khoảng 20, gương mặt đứng đắn, đàng hoàng nhưng ánh mắt đờ đẫn, nét mặt khờ khạo, giống như bị thiểu năng trí tuệ. Lúc này, anh đang bị một đám du côn to cao bao vây, vẻ mặt bối rối trông càng ngốc nghếch. Anh mờ mịt nhìn chung quanh, hỏi một đằng lại trả lời một nẻo: “Tôi muốn về nhà!” “Ha ha! Cậu Trần của chúng ta muốn về nhà! Bọn mày mau giúp đi kìa!”, giọng giễu cợt không nể nang ai vang lên, nó phát ra từ một thanh niên ăn mặc đẹp đẽ ở sau lưng đám người. Đám lưu manh phía trước hắn ta cũng cười ha hả. Dường như Trần Hạo đã cảm nhận được sự ác ý từ họ, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, miệng vẫn chỉ lẩm bẩm câu: “Tôi muốn về nhà!”. ngôn tình sủng “Loại vô dụng ngu si này cũng xứng làm chồng Bạch Phi Nhi à?”, nhìn dáng vẻ ngu ngơ của Trần Hạo, thanh niên mặc quần áo đẹp đẽ bỗng nổi giận, tiến lên túm lấy cổ áo của anh rồi tát anh hai cái. Một tên bất tài như vậy mà lại là chồng đệ nhất mỹ nữ Hải Dương - Bạch Phi Nhi! Còn là chồng… "Nhìn cái gì vậy? Em chỉ không muốn anh khó xử vì tiền thôi! Những nhà kia đều lấy thương nghiệp làm trụ cột, coi như có quan hệ tốt vời anh, thìvề lâu về dài cũng khó đám báo là không có suy nghĩ khác! Em sẽ không đế anh bị khó xử!", Bạch Phi Nhi nói.Trần Hạo cười ha ha: "Chút tiền ấy không quan trọng đâu! Cùng lắm thì cho bọn họ chút lợi ích là được, thực sự không ổn thì cho bọn họ ít cố phần đi? Hiện tại Bạch Thị cũng có Diệc Hiên làm chủ, nguồn năng lượng mới cũng đã ở trong tầm tay, chính là một miếng bánh thơm ngon! Trừ phi bọn họ bị ngốc thì mới vội vã đòi tiền!”Bạch Phi Nhi nghĩ cũng phải, nhưng cò nhanh chóng ý thức được điều gì đó khôngđúng.Không phải Trần Hạo không hiểu chuyện kinh doanh sao? Không phải là cho tới nay anh đều không muốn tham gia những chuyện này sao? Sao lại có thể nắm chuẩn được điểm mấu chốt trong làm ăn như vậy?Bạch Phi Nhi cứ như vậy mà nhìn chằm chằm Trần Hạo, dường như là muốn nhìn ra được điều gì đó trên mặt anh.Trần Hạo cười tủm tỉm nói: "Vợ à, tốt nhất là em đừng nhìn anh như vậy, ven đường có rất nhiều khu rừng nhỏ, cẩn thận anh lái xe vào trong rừng cây, sau đó! Ha ha!"Bạch Phi Nhi đỏ mặt không nói thêm gì nữa, không nhịn được mà lầu bầu: "Lưu manh!"Trần Hạo vui tươi hớn hở nói: "Cưới được một cô vợ xinh như hoa như ngọc giống em, không lưu manh mới là không bình thường!"Bạch Phi Nhi đỏ mặt không nói.Trần Hạo thì CƯỜI tủm tỉm lái xe, chẳng bao lâu sau xe đã đến biệt thự, anh đỗ xe yên vị vào bãi.Sau khi xuống xe, Bạch Phi Nhi không lập tức đi vào biệt thự mà đến gần Trần Hạo.Truyện Mạt Thế"Khụ khụ! Vợ à, có phải là em có chuyện gì không? Sao hõm nay cứ là lạ!", Trần Hạo hỏi."Trần Hạo, anh đi cùng em tới ven hồ dạo một lát được không?", Bạch Phi Nhi hỏi.Trần Hạo sững sờ, nhìn chằm chằm vào cô: "Là hẹn hò sao?”Khuôn mặt Bạch Phi Nhi đỏ lên, cũng không phủ nhận.Trần Hạo cười ha ha: "Xemra là anh có cơ hội rồi!"Xem biếu hiện của anh đã!”, Bạch Phi Nhi cảm thấy, cò nên thử tìm hiếu người đàn ông trước mắt này một chút.Trần Hạo vô cùng vui mừng, hai người cứ như vậy, một trước một sau đi từ trong biệt thự ra ven hồ."Chậc chậc, có phải anh chỉ còn kém việc lên chính thức một giây động lòng thôi không?”, Trần Hạo nói đến nghiện."Em không biết!”, gương mặt xinh đẹp của Bạch Phi Nhi hơi đỏ lên, vậy mà cô lại cảmthấy Trần Hạo nói rất đúng..
"Nhìn cái gì vậy? Em chỉ không muốn anh khó xử vì tiền thôi! Những nhà kia đều lấy thương nghiệp làm trụ cột, coi như có quan hệ tốt vời anh, thì
về lâu về dài cũng khó đám báo là không có suy nghĩ khác! Em sẽ không đế anh bị khó xử!", Bạch Phi Nhi nói.
Trần Hạo cười ha ha: "Chút tiền ấy không quan trọng đâu! Cùng lắm thì cho bọn họ chút lợi ích là được, thực sự không ổn thì cho bọn họ ít cố phần đi? Hiện tại Bạch Thị cũng có Diệc Hiên làm chủ, nguồn năng lượng mới cũng đã ở trong tầm tay, chính là một miếng bánh thơm ngon! Trừ phi bọn họ bị ngốc thì mới vội vã đòi tiền!”
Bạch Phi Nhi nghĩ cũng phải, nhưng cò nhanh chóng ý thức được điều gì đó không
đúng.
Không phải Trần Hạo không hiểu chuyện kinh doanh sao? Không phải là cho tới nay anh đều không muốn tham gia những chuyện này sao? Sao lại có thể nắm chuẩn được điểm mấu chốt trong làm ăn như vậy?
Bạch Phi Nhi cứ như vậy mà nhìn chằm chằm Trần Hạo, dường như là muốn nhìn ra được điều gì đó trên mặt anh.
Trần Hạo cười tủm tỉm nói: "Vợ à, tốt nhất là em đừng nhìn anh như vậy, ven đường có rất nhiều khu rừng nhỏ, cẩn thận anh lái xe vào trong rừng cây, sau đó! Ha ha!"
Bạch Phi Nhi đỏ mặt không nói thêm gì nữa, không nhịn được mà lầu bầu: "Lưu manh!"
Trần Hạo vui tươi hớn hở nói: "Cưới được một cô vợ xinh như hoa như ngọc giống em, không lưu manh mới là không bình thường!"
Bạch Phi Nhi đỏ mặt không nói.
Trần Hạo thì CƯỜI tủm tỉm lái xe, chẳng bao lâu sau xe đã đến biệt thự, anh đỗ xe yên vị vào bãi.
Sau khi xuống xe, Bạch Phi Nhi không lập tức đi vào biệt thự mà đến gần Trần Hạo.
Truyện Mạt Thế
"Khụ khụ! Vợ à, có phải là em có chuyện gì không? Sao hõm nay cứ là lạ!", Trần Hạo hỏi.
"Trần Hạo, anh đi cùng em tới ven hồ dạo một lát được không?", Bạch Phi Nhi hỏi.
Trần Hạo sững sờ, nhìn chằm chằm vào cô: "Là hẹn hò sao?”
Khuôn mặt Bạch Phi Nhi đỏ lên, cũng không phủ nhận.
Trần Hạo cười ha ha: "Xem
ra là anh có cơ hội rồi!
"Xem biếu hiện của anh đã!”, Bạch Phi Nhi cảm thấy, cò nên thử tìm hiếu người đàn ông trước mắt này một chút.
Trần Hạo vô cùng vui mừng, hai người cứ như vậy, một trước một sau đi từ trong biệt thự ra ven hồ.
"Chậc chậc, có phải anh chỉ còn kém việc lên chính thức một giây động lòng thôi không?”, Trần Hạo nói đến nghiện.
"Em không biết!”, gương mặt xinh đẹp của Bạch Phi Nhi hơi đỏ lên, vậy mà cô lại cảm
thấy Trần Hạo nói rất đúng.
.
Anh Chồng KhờTác giả: Tinh QuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Hạo, biết đây là đâu không?” Vẻ ngoài của Trần Hạo chỉ khoảng 20, gương mặt đứng đắn, đàng hoàng nhưng ánh mắt đờ đẫn, nét mặt khờ khạo, giống như bị thiểu năng trí tuệ. Lúc này, anh đang bị một đám du côn to cao bao vây, vẻ mặt bối rối trông càng ngốc nghếch. Anh mờ mịt nhìn chung quanh, hỏi một đằng lại trả lời một nẻo: “Tôi muốn về nhà!” “Ha ha! Cậu Trần của chúng ta muốn về nhà! Bọn mày mau giúp đi kìa!”, giọng giễu cợt không nể nang ai vang lên, nó phát ra từ một thanh niên ăn mặc đẹp đẽ ở sau lưng đám người. Đám lưu manh phía trước hắn ta cũng cười ha hả. Dường như Trần Hạo đã cảm nhận được sự ác ý từ họ, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, miệng vẫn chỉ lẩm bẩm câu: “Tôi muốn về nhà!”. ngôn tình sủng “Loại vô dụng ngu si này cũng xứng làm chồng Bạch Phi Nhi à?”, nhìn dáng vẻ ngu ngơ của Trần Hạo, thanh niên mặc quần áo đẹp đẽ bỗng nổi giận, tiến lên túm lấy cổ áo của anh rồi tát anh hai cái. Một tên bất tài như vậy mà lại là chồng đệ nhất mỹ nữ Hải Dương - Bạch Phi Nhi! Còn là chồng… "Nhìn cái gì vậy? Em chỉ không muốn anh khó xử vì tiền thôi! Những nhà kia đều lấy thương nghiệp làm trụ cột, coi như có quan hệ tốt vời anh, thìvề lâu về dài cũng khó đám báo là không có suy nghĩ khác! Em sẽ không đế anh bị khó xử!", Bạch Phi Nhi nói.Trần Hạo cười ha ha: "Chút tiền ấy không quan trọng đâu! Cùng lắm thì cho bọn họ chút lợi ích là được, thực sự không ổn thì cho bọn họ ít cố phần đi? Hiện tại Bạch Thị cũng có Diệc Hiên làm chủ, nguồn năng lượng mới cũng đã ở trong tầm tay, chính là một miếng bánh thơm ngon! Trừ phi bọn họ bị ngốc thì mới vội vã đòi tiền!”Bạch Phi Nhi nghĩ cũng phải, nhưng cò nhanh chóng ý thức được điều gì đó khôngđúng.Không phải Trần Hạo không hiểu chuyện kinh doanh sao? Không phải là cho tới nay anh đều không muốn tham gia những chuyện này sao? Sao lại có thể nắm chuẩn được điểm mấu chốt trong làm ăn như vậy?Bạch Phi Nhi cứ như vậy mà nhìn chằm chằm Trần Hạo, dường như là muốn nhìn ra được điều gì đó trên mặt anh.Trần Hạo cười tủm tỉm nói: "Vợ à, tốt nhất là em đừng nhìn anh như vậy, ven đường có rất nhiều khu rừng nhỏ, cẩn thận anh lái xe vào trong rừng cây, sau đó! Ha ha!"Bạch Phi Nhi đỏ mặt không nói thêm gì nữa, không nhịn được mà lầu bầu: "Lưu manh!"Trần Hạo vui tươi hớn hở nói: "Cưới được một cô vợ xinh như hoa như ngọc giống em, không lưu manh mới là không bình thường!"Bạch Phi Nhi đỏ mặt không nói.Trần Hạo thì CƯỜI tủm tỉm lái xe, chẳng bao lâu sau xe đã đến biệt thự, anh đỗ xe yên vị vào bãi.Sau khi xuống xe, Bạch Phi Nhi không lập tức đi vào biệt thự mà đến gần Trần Hạo.Truyện Mạt Thế"Khụ khụ! Vợ à, có phải là em có chuyện gì không? Sao hõm nay cứ là lạ!", Trần Hạo hỏi."Trần Hạo, anh đi cùng em tới ven hồ dạo một lát được không?", Bạch Phi Nhi hỏi.Trần Hạo sững sờ, nhìn chằm chằm vào cô: "Là hẹn hò sao?”Khuôn mặt Bạch Phi Nhi đỏ lên, cũng không phủ nhận.Trần Hạo cười ha ha: "Xemra là anh có cơ hội rồi!"Xem biếu hiện của anh đã!”, Bạch Phi Nhi cảm thấy, cò nên thử tìm hiếu người đàn ông trước mắt này một chút.Trần Hạo vô cùng vui mừng, hai người cứ như vậy, một trước một sau đi từ trong biệt thự ra ven hồ."Chậc chậc, có phải anh chỉ còn kém việc lên chính thức một giây động lòng thôi không?”, Trần Hạo nói đến nghiện."Em không biết!”, gương mặt xinh đẹp của Bạch Phi Nhi hơi đỏ lên, vậy mà cô lại cảmthấy Trần Hạo nói rất đúng..