Tác giả:

Mùa hè ở thành phố A luôn tới rất sớm!Trong tiệm KFC, Thủy An Lạc ngồi cạnh cửa sổ cắn bút, chống cằm nhìn ra con đường đầy nắng."Giá mà không có mùa hè thì tốt biết mấy." Thủy An Lạc ai oán. Đây là nỗi oai oán của cô nàng khi sáng dậy từ năm giờ mà vẫn không tranh được chỗ trong phòng tự học của thư viện.Thủy An Lạc - sinh viên năm ba khoa Y đại học A. Hay nói cách khác, qua hai tuần nữa là cô sẽ kết thúc cuộc sống sinh viên năm ba của mình, chuẩn bị bước vào thời kỳ đi thực tập của đàn chị năm tư rồi.Ngồi cạnh cô là Kiều Nhã Nguyễn – trưởng phòng ký túc và cũng là một học bá có tiếng trong trường.Đồng thời cũng là người bạn thân nhất của cô thời đại học."Có thời gian lải nhải còn không bằng cố mà xem nhiều sách hơn đi. Lần này mày mà nợ môn nữa là giáo viên lại mời đi uống trà nữa đấy. Không hiểu sao mày lại thi đỗ đại học nữa?" Kiều Nhã Nguyễn khinh bỉ nói. Lý do cô nói vậy là vì kỳ thi cuối kỳ lần trước Thủy An Lạc thi có năm môn mà vinh quanh tạch hẳn bốn môn luôn.Thủy An Lạc…

Chương 917: Để Em Giải Quyết - Nhờ Bạch Dạ Hàn 9

Môn Đăng Hộ Đối Vợ Cũ Đừng Chạy TrốnTác giả: Đậu TửTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMùa hè ở thành phố A luôn tới rất sớm!Trong tiệm KFC, Thủy An Lạc ngồi cạnh cửa sổ cắn bút, chống cằm nhìn ra con đường đầy nắng."Giá mà không có mùa hè thì tốt biết mấy." Thủy An Lạc ai oán. Đây là nỗi oai oán của cô nàng khi sáng dậy từ năm giờ mà vẫn không tranh được chỗ trong phòng tự học của thư viện.Thủy An Lạc - sinh viên năm ba khoa Y đại học A. Hay nói cách khác, qua hai tuần nữa là cô sẽ kết thúc cuộc sống sinh viên năm ba của mình, chuẩn bị bước vào thời kỳ đi thực tập của đàn chị năm tư rồi.Ngồi cạnh cô là Kiều Nhã Nguyễn – trưởng phòng ký túc và cũng là một học bá có tiếng trong trường.Đồng thời cũng là người bạn thân nhất của cô thời đại học."Có thời gian lải nhải còn không bằng cố mà xem nhiều sách hơn đi. Lần này mày mà nợ môn nữa là giáo viên lại mời đi uống trà nữa đấy. Không hiểu sao mày lại thi đỗ đại học nữa?" Kiều Nhã Nguyễn khinh bỉ nói. Lý do cô nói vậy là vì kỳ thi cuối kỳ lần trước Thủy An Lạc thi có năm môn mà vinh quanh tạch hẳn bốn môn luôn.Thủy An Lạc… Thủy An Lạc chờ bên kia đáp lại, nhưng bên đó lại cứ im lặng suốt.Thế có nghĩa là anh đang vì Kiều Nhã Nguyễn đúng không?Anh ta cũng không hề thờ ơ như Kiều Nhã Nguyễn nói.***Sau khi Thủy An Lạc ra khỏi tiệm cafe không lâu, Sở Ninh Dực đã biết được mọi hành động của cô.Trong phòng tổng giám đốc, anh cứ miết trán mãi.Anh biết ngay là sẽ như vậy mà.Cố Thanh Trần nói xong lại phát hiện ra Sở Ninh Dực đang cau mày.“Lão Đại, anh có nghe em nói không đấy? Dự án Provence sắp tiến hành bước tuyên truyền tiếp theo rồi, anh...”“Lý Tử bị kiện rồi.” Sở Ninh Dực ngẩng lên nhìn Cố Thanh Trần nói.Gì cơ?Rõ ràng Cố Thanh Trần nghe thấy rất rõ lời anh nói, nhưng lại có vẻ như không hiểu anh nói vậy là có ý gì.“Lý Tử bị kiện á?” Cố Thanh Trần hơi thất thần, lặp lại một lần nữa, “Tại sao?”Nhiều năm nay, cô vẫn luôn bài xích người nhà họ Lý, bài xích nghe thấy chuyện của Lý gia, nhưng nói gì thì nói Lý Tử vẫn là em trai của Lý Hạo.Sở Ninh Dực nhìn cô nhưng không nói gì.Cố Thanh Trần đặt tài liệu trên tay xuống quay người đi thẳng.“Cố Thanh Trần, em đứng lại cho anh.” Sở Ninh Dực bỗng gọi giật lại, giọng điệu rất nghiêm túc.Cố Thanh Trần quay lại, “Lại là Thủy An Lạc có đúng không?”“Em nói cái gì đấy?” Sở Ninh Dực nhíu mày, tuy chuyện này quả thật có liên quan đến cô nhóc nhà anh, nhưng cũng đừng có nói thẳng ra như thế chứ.“Thế anh nói đi, chuyện này là sao?” Nhất thời, Cố Thanh Trần không thể áp chế được cơn nóng giận của mình.“Cố Thanh Trần, em phải biết mục đích anh nói chuyện này cho em biết là gì.” Sở Ninh Dực trầm giọng, “Chuyện của Lý gia chẳng liên quan gì đến em cả.”“Nhưng anh ta là...”“Chính vì anh ta là em trai của Lý Hạo, cho nên mới không liên quan đến em.” Nói rồi, Sở Ninh Dực liền đứng dậy đi về phía Cố Thanh Trần, “Cố Thanh Trần.”Chân Cố Thanh Trần mềm nhũn.Mục đích của Sở Ninh Dực...!Anh muốn dùng chuyện này để nói cho cô biết, chuyện của Lý gia không có bất cứ liên quan gì đến cô cả.“Vậy anh nói cho em biết, chuyện này có phải là vì Thủy An Lạc không?” Cố Thanh Trần nghiêm túc hỏi.Sở Ninh Dực nheo mắt lại, “Em biết là anh không thích em nói gì rồi đấy.”Cố Thanh Trần mím môi, tránh đi ánh mắt của mình, nhưng không chịu thừa nhận là mình đã nói sai.Sở Ninh Dực quay lại chỗ mình ngồi, sau khi chú Sở vào liền nói: “Vụ kiện của Lý Tử lần này có chút rắc rối, nên nếu em muốn giúp cô ấy thì tìm Lạc Hiên sẽ tốt hơn đấy.”“Lạc Hiên?” Cố Thanh Trần nhìn ông anh họ của mình với vẻ nghi ngờ, sao cô có cảm giác mình lại bị lừa rồi thế nhỉ.“Ra ngoài đi.” Sở Ninh Dực trầm giọng cất tiếng.Cố Thanh Trần quay lại nhìn chú Sở.Cô không làm phiền Sở Ninh Dực nữa, quay người ra ngoài luôn.Khóe miệng Sở Ninh Dực khẽ cong lên.Anh vẫn cảm thấy, Lạc Hiên hợp với Cố Thanh Trần hơn.“Thiếu gia, cậu tìm tôi à?” Chú Sở lên tiếng.Sở Ninh Dực thu lại nụ cười trên môi, khẽ gật đầu với chú Sở.Anh đẩy tập tài liệu qua, “Chú tới Viễn Tường giao cái này cho Lưu tổng.”“Vâng.” Chú Sở nhận lấy rồi nhanh chóng rời khỏi đây.Sở Ninh Dực hơi nheo mắt.Anh cứ tưởng rằng mình hiểu Bạch Dạ Hàn, nhưng cách làm lần này của cậu ta lại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của anh.Sở Ninh Dực cúi đầu nhìn điện thoại.Anh không nhận được bất cứ cuộc gọi nào cả, ngay cả tin nhắn cũng không có.Cô nhóc nhà anh phá hỏng việc rồi cũng không muốn gọi điện cho anh à?Chẳng lẽ anh dung túng cô quá rồi sao?Đúng là con nhóc ngứa đòn.------oOo------.

Thủy An Lạc chờ bên kia đáp lại, nhưng bên đó lại cứ im lặng suốt.Thế có nghĩa là anh đang vì Kiều Nhã Nguyễn đúng không?Anh ta cũng không hề thờ ơ như Kiều Nhã Nguyễn nói.***Sau khi Thủy An Lạc ra khỏi tiệm cafe không lâu, Sở Ninh Dực đã biết được mọi hành động của cô.Trong phòng tổng giám đốc, anh cứ miết trán mãi.Anh biết ngay là sẽ như vậy mà.Cố Thanh Trần nói xong lại phát hiện ra Sở Ninh Dực đang cau mày.“Lão Đại, anh có nghe em nói không đấy? Dự án Provence sắp tiến hành bước tuyên truyền tiếp theo rồi, anh...”“Lý Tử bị kiện rồi.” Sở Ninh Dực ngẩng lên nhìn Cố Thanh Trần nói.Gì cơ?Rõ ràng Cố Thanh Trần nghe thấy rất rõ lời anh nói, nhưng lại có vẻ như không hiểu anh nói vậy là có ý gì.“Lý Tử bị kiện á?” Cố Thanh Trần hơi thất thần, lặp lại một lần nữa, “Tại sao?”Nhiều năm nay, cô vẫn luôn bài xích người nhà họ Lý, bài xích nghe thấy chuyện của Lý gia, nhưng nói gì thì nói Lý Tử vẫn là em trai của Lý Hạo.Sở Ninh Dực nhìn cô nhưng không nói gì.Cố Thanh Trần đặt tài liệu trên tay xuống quay người đi thẳng.“Cố Thanh Trần, em đứng lại cho anh.” Sở Ninh Dực bỗng gọi giật lại, giọng điệu rất nghiêm túc.Cố Thanh Trần quay lại, “Lại là Thủy An Lạc có đúng không?”“Em nói cái gì đấy?” Sở Ninh Dực nhíu mày, tuy chuyện này quả thật có liên quan đến cô nhóc nhà anh, nhưng cũng đừng có nói thẳng ra như thế chứ.“Thế anh nói đi, chuyện này là sao?” Nhất thời, Cố Thanh Trần không thể áp chế được cơn nóng giận của mình.“Cố Thanh Trần, em phải biết mục đích anh nói chuyện này cho em biết là gì.” Sở Ninh Dực trầm giọng, “Chuyện của Lý gia chẳng liên quan gì đến em cả.”“Nhưng anh ta là...”“Chính vì anh ta là em trai của Lý Hạo, cho nên mới không liên quan đến em.” Nói rồi, Sở Ninh Dực liền đứng dậy đi về phía Cố Thanh Trần, “Cố Thanh Trần.”Chân Cố Thanh Trần mềm nhũn.Mục đích của Sở Ninh Dực...!Anh muốn dùng chuyện này để nói cho cô biết, chuyện của Lý gia không có bất cứ liên quan gì đến cô cả.“Vậy anh nói cho em biết, chuyện này có phải là vì Thủy An Lạc không?” Cố Thanh Trần nghiêm túc hỏi.Sở Ninh Dực nheo mắt lại, “Em biết là anh không thích em nói gì rồi đấy.”Cố Thanh Trần mím môi, tránh đi ánh mắt của mình, nhưng không chịu thừa nhận là mình đã nói sai.Sở Ninh Dực quay lại chỗ mình ngồi, sau khi chú Sở vào liền nói: “Vụ kiện của Lý Tử lần này có chút rắc rối, nên nếu em muốn giúp cô ấy thì tìm Lạc Hiên sẽ tốt hơn đấy.”“Lạc Hiên?” Cố Thanh Trần nhìn ông anh họ của mình với vẻ nghi ngờ, sao cô có cảm giác mình lại bị lừa rồi thế nhỉ.“Ra ngoài đi.” Sở Ninh Dực trầm giọng cất tiếng.Cố Thanh Trần quay lại nhìn chú Sở.

Cô không làm phiền Sở Ninh Dực nữa, quay người ra ngoài luôn.Khóe miệng Sở Ninh Dực khẽ cong lên.

Anh vẫn cảm thấy, Lạc Hiên hợp với Cố Thanh Trần hơn.“Thiếu gia, cậu tìm tôi à?” Chú Sở lên tiếng.Sở Ninh Dực thu lại nụ cười trên môi, khẽ gật đầu với chú Sở.

Anh đẩy tập tài liệu qua, “Chú tới Viễn Tường giao cái này cho Lưu tổng.”“Vâng.” Chú Sở nhận lấy rồi nhanh chóng rời khỏi đây.Sở Ninh Dực hơi nheo mắt.

Anh cứ tưởng rằng mình hiểu Bạch Dạ Hàn, nhưng cách làm lần này của cậu ta lại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của anh.Sở Ninh Dực cúi đầu nhìn điện thoại.

Anh không nhận được bất cứ cuộc gọi nào cả, ngay cả tin nhắn cũng không có.Cô nhóc nhà anh phá hỏng việc rồi cũng không muốn gọi điện cho anh à?Chẳng lẽ anh dung túng cô quá rồi sao?Đúng là con nhóc ngứa đòn.------oOo------.

Môn Đăng Hộ Đối Vợ Cũ Đừng Chạy TrốnTác giả: Đậu TửTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMùa hè ở thành phố A luôn tới rất sớm!Trong tiệm KFC, Thủy An Lạc ngồi cạnh cửa sổ cắn bút, chống cằm nhìn ra con đường đầy nắng."Giá mà không có mùa hè thì tốt biết mấy." Thủy An Lạc ai oán. Đây là nỗi oai oán của cô nàng khi sáng dậy từ năm giờ mà vẫn không tranh được chỗ trong phòng tự học của thư viện.Thủy An Lạc - sinh viên năm ba khoa Y đại học A. Hay nói cách khác, qua hai tuần nữa là cô sẽ kết thúc cuộc sống sinh viên năm ba của mình, chuẩn bị bước vào thời kỳ đi thực tập của đàn chị năm tư rồi.Ngồi cạnh cô là Kiều Nhã Nguyễn – trưởng phòng ký túc và cũng là một học bá có tiếng trong trường.Đồng thời cũng là người bạn thân nhất của cô thời đại học."Có thời gian lải nhải còn không bằng cố mà xem nhiều sách hơn đi. Lần này mày mà nợ môn nữa là giáo viên lại mời đi uống trà nữa đấy. Không hiểu sao mày lại thi đỗ đại học nữa?" Kiều Nhã Nguyễn khinh bỉ nói. Lý do cô nói vậy là vì kỳ thi cuối kỳ lần trước Thủy An Lạc thi có năm môn mà vinh quanh tạch hẳn bốn môn luôn.Thủy An Lạc… Thủy An Lạc chờ bên kia đáp lại, nhưng bên đó lại cứ im lặng suốt.Thế có nghĩa là anh đang vì Kiều Nhã Nguyễn đúng không?Anh ta cũng không hề thờ ơ như Kiều Nhã Nguyễn nói.***Sau khi Thủy An Lạc ra khỏi tiệm cafe không lâu, Sở Ninh Dực đã biết được mọi hành động của cô.Trong phòng tổng giám đốc, anh cứ miết trán mãi.Anh biết ngay là sẽ như vậy mà.Cố Thanh Trần nói xong lại phát hiện ra Sở Ninh Dực đang cau mày.“Lão Đại, anh có nghe em nói không đấy? Dự án Provence sắp tiến hành bước tuyên truyền tiếp theo rồi, anh...”“Lý Tử bị kiện rồi.” Sở Ninh Dực ngẩng lên nhìn Cố Thanh Trần nói.Gì cơ?Rõ ràng Cố Thanh Trần nghe thấy rất rõ lời anh nói, nhưng lại có vẻ như không hiểu anh nói vậy là có ý gì.“Lý Tử bị kiện á?” Cố Thanh Trần hơi thất thần, lặp lại một lần nữa, “Tại sao?”Nhiều năm nay, cô vẫn luôn bài xích người nhà họ Lý, bài xích nghe thấy chuyện của Lý gia, nhưng nói gì thì nói Lý Tử vẫn là em trai của Lý Hạo.Sở Ninh Dực nhìn cô nhưng không nói gì.Cố Thanh Trần đặt tài liệu trên tay xuống quay người đi thẳng.“Cố Thanh Trần, em đứng lại cho anh.” Sở Ninh Dực bỗng gọi giật lại, giọng điệu rất nghiêm túc.Cố Thanh Trần quay lại, “Lại là Thủy An Lạc có đúng không?”“Em nói cái gì đấy?” Sở Ninh Dực nhíu mày, tuy chuyện này quả thật có liên quan đến cô nhóc nhà anh, nhưng cũng đừng có nói thẳng ra như thế chứ.“Thế anh nói đi, chuyện này là sao?” Nhất thời, Cố Thanh Trần không thể áp chế được cơn nóng giận của mình.“Cố Thanh Trần, em phải biết mục đích anh nói chuyện này cho em biết là gì.” Sở Ninh Dực trầm giọng, “Chuyện của Lý gia chẳng liên quan gì đến em cả.”“Nhưng anh ta là...”“Chính vì anh ta là em trai của Lý Hạo, cho nên mới không liên quan đến em.” Nói rồi, Sở Ninh Dực liền đứng dậy đi về phía Cố Thanh Trần, “Cố Thanh Trần.”Chân Cố Thanh Trần mềm nhũn.Mục đích của Sở Ninh Dực...!Anh muốn dùng chuyện này để nói cho cô biết, chuyện của Lý gia không có bất cứ liên quan gì đến cô cả.“Vậy anh nói cho em biết, chuyện này có phải là vì Thủy An Lạc không?” Cố Thanh Trần nghiêm túc hỏi.Sở Ninh Dực nheo mắt lại, “Em biết là anh không thích em nói gì rồi đấy.”Cố Thanh Trần mím môi, tránh đi ánh mắt của mình, nhưng không chịu thừa nhận là mình đã nói sai.Sở Ninh Dực quay lại chỗ mình ngồi, sau khi chú Sở vào liền nói: “Vụ kiện của Lý Tử lần này có chút rắc rối, nên nếu em muốn giúp cô ấy thì tìm Lạc Hiên sẽ tốt hơn đấy.”“Lạc Hiên?” Cố Thanh Trần nhìn ông anh họ của mình với vẻ nghi ngờ, sao cô có cảm giác mình lại bị lừa rồi thế nhỉ.“Ra ngoài đi.” Sở Ninh Dực trầm giọng cất tiếng.Cố Thanh Trần quay lại nhìn chú Sở.Cô không làm phiền Sở Ninh Dực nữa, quay người ra ngoài luôn.Khóe miệng Sở Ninh Dực khẽ cong lên.Anh vẫn cảm thấy, Lạc Hiên hợp với Cố Thanh Trần hơn.“Thiếu gia, cậu tìm tôi à?” Chú Sở lên tiếng.Sở Ninh Dực thu lại nụ cười trên môi, khẽ gật đầu với chú Sở.Anh đẩy tập tài liệu qua, “Chú tới Viễn Tường giao cái này cho Lưu tổng.”“Vâng.” Chú Sở nhận lấy rồi nhanh chóng rời khỏi đây.Sở Ninh Dực hơi nheo mắt.Anh cứ tưởng rằng mình hiểu Bạch Dạ Hàn, nhưng cách làm lần này của cậu ta lại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của anh.Sở Ninh Dực cúi đầu nhìn điện thoại.Anh không nhận được bất cứ cuộc gọi nào cả, ngay cả tin nhắn cũng không có.Cô nhóc nhà anh phá hỏng việc rồi cũng không muốn gọi điện cho anh à?Chẳng lẽ anh dung túng cô quá rồi sao?Đúng là con nhóc ngứa đòn.------oOo------.

Chương 917: Để Em Giải Quyết - Nhờ Bạch Dạ Hàn 9