Mùa hè ở thành phố A luôn tới rất sớm!Trong tiệm KFC, Thủy An Lạc ngồi cạnh cửa sổ cắn bút, chống cằm nhìn ra con đường đầy nắng."Giá mà không có mùa hè thì tốt biết mấy." Thủy An Lạc ai oán. Đây là nỗi oai oán của cô nàng khi sáng dậy từ năm giờ mà vẫn không tranh được chỗ trong phòng tự học của thư viện.Thủy An Lạc - sinh viên năm ba khoa Y đại học A. Hay nói cách khác, qua hai tuần nữa là cô sẽ kết thúc cuộc sống sinh viên năm ba của mình, chuẩn bị bước vào thời kỳ đi thực tập của đàn chị năm tư rồi.Ngồi cạnh cô là Kiều Nhã Nguyễn – trưởng phòng ký túc và cũng là một học bá có tiếng trong trường.Đồng thời cũng là người bạn thân nhất của cô thời đại học."Có thời gian lải nhải còn không bằng cố mà xem nhiều sách hơn đi. Lần này mày mà nợ môn nữa là giáo viên lại mời đi uống trà nữa đấy. Không hiểu sao mày lại thi đỗ đại học nữa?" Kiều Nhã Nguyễn khinh bỉ nói. Lý do cô nói vậy là vì kỳ thi cuối kỳ lần trước Thủy An Lạc thi có năm môn mà vinh quanh tạch hẳn bốn môn luôn.Thủy An Lạc…
Chương 1004: Phá Giải Mật Mã 5
Môn Đăng Hộ Đối Vợ Cũ Đừng Chạy TrốnTác giả: Đậu TửTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMùa hè ở thành phố A luôn tới rất sớm!Trong tiệm KFC, Thủy An Lạc ngồi cạnh cửa sổ cắn bút, chống cằm nhìn ra con đường đầy nắng."Giá mà không có mùa hè thì tốt biết mấy." Thủy An Lạc ai oán. Đây là nỗi oai oán của cô nàng khi sáng dậy từ năm giờ mà vẫn không tranh được chỗ trong phòng tự học của thư viện.Thủy An Lạc - sinh viên năm ba khoa Y đại học A. Hay nói cách khác, qua hai tuần nữa là cô sẽ kết thúc cuộc sống sinh viên năm ba của mình, chuẩn bị bước vào thời kỳ đi thực tập của đàn chị năm tư rồi.Ngồi cạnh cô là Kiều Nhã Nguyễn – trưởng phòng ký túc và cũng là một học bá có tiếng trong trường.Đồng thời cũng là người bạn thân nhất của cô thời đại học."Có thời gian lải nhải còn không bằng cố mà xem nhiều sách hơn đi. Lần này mày mà nợ môn nữa là giáo viên lại mời đi uống trà nữa đấy. Không hiểu sao mày lại thi đỗ đại học nữa?" Kiều Nhã Nguyễn khinh bỉ nói. Lý do cô nói vậy là vì kỳ thi cuối kỳ lần trước Thủy An Lạc thi có năm môn mà vinh quanh tạch hẳn bốn môn luôn.Thủy An Lạc… Tiểu Bảo Bối bật cười, cầm lấy móc rồi lại muốn treo lên.Thủy An Lạc: “! ”Vậy ra, con trai cô không có việc gì làm nên chạy đến để đùa với mẹ nó đấy hả?Tiểu Bảo Bối chơi đến nghiện, nhóc đem quần áo treo lên hạ xuống rồi lại treo lên, chơi đến là vui.Thủy An Lạc câm nín ôm con trai của mình: “May mà mẹ là mẹ ruột của con đấy, thử là mẹ kế khác xem có đá con ra ngoài không?Mẹ kế?Thủy An Lạc đột nhiện nghĩ đến một chuyện, nếu như cô không trở về thì mẹ kế của Tiểu Bảo Bối rất có thể sẽ là! Viên Giai Di!Viên Giai Di?Ba?Quan hệ của Viên Giai Di và Viên Hải - cha, con gái!Một mớ những từ ghép hiện lên trong đầu, Thủy An Lạc bỗng ngẩng phắt lên, chính là nó!Thủy An Lạc vội vội vàng vàng cầm lấy quần áo trong tay Tiểu Bảo Bối rồi giúp nhóc treo lên: “Mẹ có việc, lát nữa mình lại chơi nhé!” Thủy An Lạc nói xong lập tức bế Tiểu Bảo Bối đến phòng của Thủy Mặc Vân, sauđó đặt con trai vào lòng Sở Ninh Dực, còn mình thì lại nhanh chóng chạy ra ngooài.Sở Ninh Dực với Thủy Mặc Vân quay ra nhìn nhau, lại lên cơn động kinh đấy à?Thủy An Lạc đi ra ngoài rồi quay về rất nhanh còn cầm theo giấy bút.Cô đẩy bàn cờ ra, đặt tờ giấy xuống rồi viết tên của Viên Giai Di lên trên đó, sau đó lại viết từng chữ cái trong tên của cô ta ra.Sở Ninh Dực nhíu mày, Thủy Mặc Vân cũng nhíu mày.“Hai người nhìn xem đây là tên ghép vần của Viên Giai Di, đối chiếu với số chữ thử đi!” Thủy An Lạc cuống cuồng nói.Sở Ninh Dực cúi đầu nhìn, thầm tính nhẩm trong lòng.Yuan, y là 25, u là 21, a là 1, n là 14“25, 21, 1, 14.” Sở Ninh Dực nói.Thủy An Lạc gật đầu rồi lôi tờ giấy thấm vết máu ra cho anh xem.Chữ số 25 là tứ, thứ 21 là hoàn, thứ 1 là xa, thứ 14 là họa.Tứ hoàn xa họa! (Tai nạn xe ngoài vanh đai bốn)Chính là chuyện ngày hôm qua.Sở Ninh Dực cả Thủy Mặc Vân kinh hãi, mật mã này là như vậy sao?Thủy An Lạc vội vàng vươn tay lấy thêm 1 tờ giấy: “Chữ thứ hai là Giai - j, i, a!” Thủy Mặc Vân cúi nhìn rồi tìm những chữ cái tương ứng, đây chính là chuyện sắp xảy ra vào ngày mai.“10, 9, 1” Sở Ninh Dực nói,“Công, giao xa!” Thủy Mặc Vân đọc ra.Tại nạn xe bus?Thủy An Lạc không nhịn được nhíu mày, đây là cái quỷ gì vậy?Xe bus trong thành phố A này có rất nhiều, bọn họ phải tìm kiểu gì đây?Ngón tay của Sở Ninh Dực gõ nhẹ lên bàn, từ xe bus này chắc chắn không có nghĩa đơn giản chỉ là xe bus như vậy, chí ít Viên Hải sẽ không làm như thế.“Còn một chữ cuối cùng thì sao?” Thủy An Lạc vội nói.Thủy Mặc Vân cúi đầu nhìn, sau đó lắc đầu: “Cái cuối hình hẳn là không đúng, tứ giao, đây không phải là một từ.”Thủy An Lạc dùng tay vò loạn đầu mình, xe bus, ông ta có ý gì đây?Chẳng lẽ cho xe bus nổ bom sao?Chân mày của Sở Ninh Dực cũng nhíu chặt lại, một lát sau mới thả lỏng ra.“Năm đó Kiều Nhã Nguyễn gặp chuyện là ở trên xe bus!”“Anh nói là! ” Thủy An Lạc lập tức ngẩng đầu lên, đó là lần mà chị Kỳ Nhu xảy ra chuyện, nhưng mà chị Kỳ Nhu lại là em gái của An Phong Dương.Chuyện này là để đối phó với An Phong Dương!Sở Ninh Dực vội vàng đứng dậy rồi vỗ một cái lên vai của Thủy An Lạc:“Anh đi ra ngoài một chuyến đã!”Thủy An Lạc gật đầu, trong đầu cô hoàn toàn trống rỗng, rốt cuộc Viên Hải định làm gì đây?Lợi dụng chuyện năm đó sao.Nhưng mà nếu chuyện ấy bị khơi lại thì Lão Phật Gia phải làm sao bây giờ?Thủy An Lạc nghĩ vậy lại cảm thấy sống lưng rét run.Cô cúi đầu nhìn trang giấy trên mặt bàn.Viên Hải, rốt cuộc ông ta muốn làm gì?Bàn tay của Thủy An Lạc bất ngờ bị nắm lấy.Thủy An Lạc cúi đầu nhìn ba của mình rồi tâm tư đang hỗn loạn mới từ từ bình tĩnh lại.------oOo------.
Tiểu Bảo Bối bật cười, cầm lấy móc rồi lại muốn treo lên.
Thủy An Lạc: “! ”Vậy ra, con trai cô không có việc gì làm nên chạy đến để đùa với mẹ nó đấy hả?Tiểu Bảo Bối chơi đến nghiện, nhóc đem quần áo treo lên hạ xuống rồi lại treo lên, chơi đến là vui.
Thủy An Lạc câm nín ôm con trai của mình: “May mà mẹ là mẹ ruột của con đấy, thử là mẹ kế khác xem có đá con ra ngoài không?Mẹ kế?Thủy An Lạc đột nhiện nghĩ đến một chuyện, nếu như cô không trở về thì mẹ kế của Tiểu Bảo Bối rất có thể sẽ là! Viên Giai Di!Viên Giai Di?Ba?Quan hệ của Viên Giai Di và Viên Hải - cha, con gái!Một mớ những từ ghép hiện lên trong đầu, Thủy An Lạc bỗng ngẩng phắt lên, chính là nó!Thủy An Lạc vội vội vàng vàng cầm lấy quần áo trong tay Tiểu Bảo Bối rồi giúp nhóc treo lên: “Mẹ có việc, lát nữa mình lại chơi nhé!” Thủy An Lạc nói xong lập tức bế Tiểu Bảo Bối đến phòng của Thủy Mặc Vân, sauđó đặt con trai vào lòng Sở Ninh Dực, còn mình thì lại nhanh chóng chạy ra ngooài.
Sở Ninh Dực với Thủy Mặc Vân quay ra nhìn nhau, lại lên cơn động kinh đấy à?Thủy An Lạc đi ra ngoài rồi quay về rất nhanh còn cầm theo giấy bút.
Cô đẩy bàn cờ ra, đặt tờ giấy xuống rồi viết tên của Viên Giai Di lên trên đó, sau đó lại viết từng chữ cái trong tên của cô ta ra.
Sở Ninh Dực nhíu mày, Thủy Mặc Vân cũng nhíu mày.
“Hai người nhìn xem đây là tên ghép vần của Viên Giai Di, đối chiếu với số chữ thử đi!” Thủy An Lạc cuống cuồng nói.
Sở Ninh Dực cúi đầu nhìn, thầm tính nhẩm trong lòng.
Yuan, y là 25, u là 21, a là 1, n là 14“25, 21, 1, 14.
” Sở Ninh Dực nói.
Thủy An Lạc gật đầu rồi lôi tờ giấy thấm vết máu ra cho anh xem.
Chữ số 25 là tứ, thứ 21 là hoàn, thứ 1 là xa, thứ 14 là họa.
Tứ hoàn xa họa! (Tai nạn xe ngoài vanh đai bốn)Chính là chuyện ngày hôm qua.
Sở Ninh Dực cả Thủy Mặc Vân kinh hãi, mật mã này là như vậy sao?Thủy An Lạc vội vàng vươn tay lấy thêm 1 tờ giấy: “Chữ thứ hai là Giai - j, i, a!” Thủy Mặc Vân cúi nhìn rồi tìm những chữ cái tương ứng, đây chính là chuyện sắp xảy ra vào ngày mai.
“10, 9, 1” Sở Ninh Dực nói,“Công, giao xa!” Thủy Mặc Vân đọc ra.
Tại nạn xe bus?Thủy An Lạc không nhịn được nhíu mày, đây là cái quỷ gì vậy?Xe bus trong thành phố A này có rất nhiều, bọn họ phải tìm kiểu gì đây?Ngón tay của Sở Ninh Dực gõ nhẹ lên bàn, từ xe bus này chắc chắn không có nghĩa đơn giản chỉ là xe bus như vậy, chí ít Viên Hải sẽ không làm như thế.
“Còn một chữ cuối cùng thì sao?” Thủy An Lạc vội nói.
Thủy Mặc Vân cúi đầu nhìn, sau đó lắc đầu: “Cái cuối hình hẳn là không đúng, tứ giao, đây không phải là một từ.
”Thủy An Lạc dùng tay vò loạn đầu mình, xe bus, ông ta có ý gì đây?Chẳng lẽ cho xe bus nổ bom sao?Chân mày của Sở Ninh Dực cũng nhíu chặt lại, một lát sau mới thả lỏng ra.
“Năm đó Kiều Nhã Nguyễn gặp chuyện là ở trên xe bus!”“Anh nói là! ” Thủy An Lạc lập tức ngẩng đầu lên, đó là lần mà chị Kỳ Nhu xảy ra chuyện, nhưng mà chị Kỳ Nhu lại là em gái của An Phong Dương.
Chuyện này là để đối phó với An Phong Dương!Sở Ninh Dực vội vàng đứng dậy rồi vỗ một cái lên vai của Thủy An Lạc:“Anh đi ra ngoài một chuyến đã!”Thủy An Lạc gật đầu, trong đầu cô hoàn toàn trống rỗng, rốt cuộc Viên Hải định làm gì đây?Lợi dụng chuyện năm đó sao.
Nhưng mà nếu chuyện ấy bị khơi lại thì Lão Phật Gia phải làm sao bây giờ?Thủy An Lạc nghĩ vậy lại cảm thấy sống lưng rét run.
Cô cúi đầu nhìn trang giấy trên mặt bàn.
Viên Hải, rốt cuộc ông ta muốn làm gì?Bàn tay của Thủy An Lạc bất ngờ bị nắm lấy.
Thủy An Lạc cúi đầu nhìn ba của mình rồi tâm tư đang hỗn loạn mới từ từ bình tĩnh lại.
------oOo------.
Môn Đăng Hộ Đối Vợ Cũ Đừng Chạy TrốnTác giả: Đậu TửTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMùa hè ở thành phố A luôn tới rất sớm!Trong tiệm KFC, Thủy An Lạc ngồi cạnh cửa sổ cắn bút, chống cằm nhìn ra con đường đầy nắng."Giá mà không có mùa hè thì tốt biết mấy." Thủy An Lạc ai oán. Đây là nỗi oai oán của cô nàng khi sáng dậy từ năm giờ mà vẫn không tranh được chỗ trong phòng tự học của thư viện.Thủy An Lạc - sinh viên năm ba khoa Y đại học A. Hay nói cách khác, qua hai tuần nữa là cô sẽ kết thúc cuộc sống sinh viên năm ba của mình, chuẩn bị bước vào thời kỳ đi thực tập của đàn chị năm tư rồi.Ngồi cạnh cô là Kiều Nhã Nguyễn – trưởng phòng ký túc và cũng là một học bá có tiếng trong trường.Đồng thời cũng là người bạn thân nhất của cô thời đại học."Có thời gian lải nhải còn không bằng cố mà xem nhiều sách hơn đi. Lần này mày mà nợ môn nữa là giáo viên lại mời đi uống trà nữa đấy. Không hiểu sao mày lại thi đỗ đại học nữa?" Kiều Nhã Nguyễn khinh bỉ nói. Lý do cô nói vậy là vì kỳ thi cuối kỳ lần trước Thủy An Lạc thi có năm môn mà vinh quanh tạch hẳn bốn môn luôn.Thủy An Lạc… Tiểu Bảo Bối bật cười, cầm lấy móc rồi lại muốn treo lên.Thủy An Lạc: “! ”Vậy ra, con trai cô không có việc gì làm nên chạy đến để đùa với mẹ nó đấy hả?Tiểu Bảo Bối chơi đến nghiện, nhóc đem quần áo treo lên hạ xuống rồi lại treo lên, chơi đến là vui.Thủy An Lạc câm nín ôm con trai của mình: “May mà mẹ là mẹ ruột của con đấy, thử là mẹ kế khác xem có đá con ra ngoài không?Mẹ kế?Thủy An Lạc đột nhiện nghĩ đến một chuyện, nếu như cô không trở về thì mẹ kế của Tiểu Bảo Bối rất có thể sẽ là! Viên Giai Di!Viên Giai Di?Ba?Quan hệ của Viên Giai Di và Viên Hải - cha, con gái!Một mớ những từ ghép hiện lên trong đầu, Thủy An Lạc bỗng ngẩng phắt lên, chính là nó!Thủy An Lạc vội vội vàng vàng cầm lấy quần áo trong tay Tiểu Bảo Bối rồi giúp nhóc treo lên: “Mẹ có việc, lát nữa mình lại chơi nhé!” Thủy An Lạc nói xong lập tức bế Tiểu Bảo Bối đến phòng của Thủy Mặc Vân, sauđó đặt con trai vào lòng Sở Ninh Dực, còn mình thì lại nhanh chóng chạy ra ngooài.Sở Ninh Dực với Thủy Mặc Vân quay ra nhìn nhau, lại lên cơn động kinh đấy à?Thủy An Lạc đi ra ngoài rồi quay về rất nhanh còn cầm theo giấy bút.Cô đẩy bàn cờ ra, đặt tờ giấy xuống rồi viết tên của Viên Giai Di lên trên đó, sau đó lại viết từng chữ cái trong tên của cô ta ra.Sở Ninh Dực nhíu mày, Thủy Mặc Vân cũng nhíu mày.“Hai người nhìn xem đây là tên ghép vần của Viên Giai Di, đối chiếu với số chữ thử đi!” Thủy An Lạc cuống cuồng nói.Sở Ninh Dực cúi đầu nhìn, thầm tính nhẩm trong lòng.Yuan, y là 25, u là 21, a là 1, n là 14“25, 21, 1, 14.” Sở Ninh Dực nói.Thủy An Lạc gật đầu rồi lôi tờ giấy thấm vết máu ra cho anh xem.Chữ số 25 là tứ, thứ 21 là hoàn, thứ 1 là xa, thứ 14 là họa.Tứ hoàn xa họa! (Tai nạn xe ngoài vanh đai bốn)Chính là chuyện ngày hôm qua.Sở Ninh Dực cả Thủy Mặc Vân kinh hãi, mật mã này là như vậy sao?Thủy An Lạc vội vàng vươn tay lấy thêm 1 tờ giấy: “Chữ thứ hai là Giai - j, i, a!” Thủy Mặc Vân cúi nhìn rồi tìm những chữ cái tương ứng, đây chính là chuyện sắp xảy ra vào ngày mai.“10, 9, 1” Sở Ninh Dực nói,“Công, giao xa!” Thủy Mặc Vân đọc ra.Tại nạn xe bus?Thủy An Lạc không nhịn được nhíu mày, đây là cái quỷ gì vậy?Xe bus trong thành phố A này có rất nhiều, bọn họ phải tìm kiểu gì đây?Ngón tay của Sở Ninh Dực gõ nhẹ lên bàn, từ xe bus này chắc chắn không có nghĩa đơn giản chỉ là xe bus như vậy, chí ít Viên Hải sẽ không làm như thế.“Còn một chữ cuối cùng thì sao?” Thủy An Lạc vội nói.Thủy Mặc Vân cúi đầu nhìn, sau đó lắc đầu: “Cái cuối hình hẳn là không đúng, tứ giao, đây không phải là một từ.”Thủy An Lạc dùng tay vò loạn đầu mình, xe bus, ông ta có ý gì đây?Chẳng lẽ cho xe bus nổ bom sao?Chân mày của Sở Ninh Dực cũng nhíu chặt lại, một lát sau mới thả lỏng ra.“Năm đó Kiều Nhã Nguyễn gặp chuyện là ở trên xe bus!”“Anh nói là! ” Thủy An Lạc lập tức ngẩng đầu lên, đó là lần mà chị Kỳ Nhu xảy ra chuyện, nhưng mà chị Kỳ Nhu lại là em gái của An Phong Dương.Chuyện này là để đối phó với An Phong Dương!Sở Ninh Dực vội vàng đứng dậy rồi vỗ một cái lên vai của Thủy An Lạc:“Anh đi ra ngoài một chuyến đã!”Thủy An Lạc gật đầu, trong đầu cô hoàn toàn trống rỗng, rốt cuộc Viên Hải định làm gì đây?Lợi dụng chuyện năm đó sao.Nhưng mà nếu chuyện ấy bị khơi lại thì Lão Phật Gia phải làm sao bây giờ?Thủy An Lạc nghĩ vậy lại cảm thấy sống lưng rét run.Cô cúi đầu nhìn trang giấy trên mặt bàn.Viên Hải, rốt cuộc ông ta muốn làm gì?Bàn tay của Thủy An Lạc bất ngờ bị nắm lấy.Thủy An Lạc cúi đầu nhìn ba của mình rồi tâm tư đang hỗn loạn mới từ từ bình tĩnh lại.------oOo------.