Mùa hè ở thành phố A luôn tới rất sớm!Trong tiệm KFC, Thủy An Lạc ngồi cạnh cửa sổ cắn bút, chống cằm nhìn ra con đường đầy nắng."Giá mà không có mùa hè thì tốt biết mấy." Thủy An Lạc ai oán. Đây là nỗi oai oán của cô nàng khi sáng dậy từ năm giờ mà vẫn không tranh được chỗ trong phòng tự học của thư viện.Thủy An Lạc - sinh viên năm ba khoa Y đại học A. Hay nói cách khác, qua hai tuần nữa là cô sẽ kết thúc cuộc sống sinh viên năm ba của mình, chuẩn bị bước vào thời kỳ đi thực tập của đàn chị năm tư rồi.Ngồi cạnh cô là Kiều Nhã Nguyễn – trưởng phòng ký túc và cũng là một học bá có tiếng trong trường.Đồng thời cũng là người bạn thân nhất của cô thời đại học."Có thời gian lải nhải còn không bằng cố mà xem nhiều sách hơn đi. Lần này mày mà nợ môn nữa là giáo viên lại mời đi uống trà nữa đấy. Không hiểu sao mày lại thi đỗ đại học nữa?" Kiều Nhã Nguyễn khinh bỉ nói. Lý do cô nói vậy là vì kỳ thi cuối kỳ lần trước Thủy An Lạc thi có năm môn mà vinh quanh tạch hẳn bốn môn luôn.Thủy An Lạc…
Chương 1324: Sở Ninh Dực Vs Bạch Dạ Hàn 9
Môn Đăng Hộ Đối Vợ Cũ Đừng Chạy TrốnTác giả: Đậu TửTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMùa hè ở thành phố A luôn tới rất sớm!Trong tiệm KFC, Thủy An Lạc ngồi cạnh cửa sổ cắn bút, chống cằm nhìn ra con đường đầy nắng."Giá mà không có mùa hè thì tốt biết mấy." Thủy An Lạc ai oán. Đây là nỗi oai oán của cô nàng khi sáng dậy từ năm giờ mà vẫn không tranh được chỗ trong phòng tự học của thư viện.Thủy An Lạc - sinh viên năm ba khoa Y đại học A. Hay nói cách khác, qua hai tuần nữa là cô sẽ kết thúc cuộc sống sinh viên năm ba của mình, chuẩn bị bước vào thời kỳ đi thực tập của đàn chị năm tư rồi.Ngồi cạnh cô là Kiều Nhã Nguyễn – trưởng phòng ký túc và cũng là một học bá có tiếng trong trường.Đồng thời cũng là người bạn thân nhất của cô thời đại học."Có thời gian lải nhải còn không bằng cố mà xem nhiều sách hơn đi. Lần này mày mà nợ môn nữa là giáo viên lại mời đi uống trà nữa đấy. Không hiểu sao mày lại thi đỗ đại học nữa?" Kiều Nhã Nguyễn khinh bỉ nói. Lý do cô nói vậy là vì kỳ thi cuối kỳ lần trước Thủy An Lạc thi có năm môn mà vinh quanh tạch hẳn bốn môn luôn.Thủy An Lạc… Hai hàng lông mày của Sở Ninh Dực càng nhíu chặt lại.“Tôi không có hứng thú tiếp tục chơi ú tim với cậu, rốt cuộc cậu là ai?” SởNinh Dực trầm giọng nói.“Sở Ninh Dực, cậu có biết vì sao tôi muốn ngăn cản cậu với Thủy An Lạc không? Bởi vì cậu không thể có nhược điểm, tuyệt đối không thể!” Bạch Dạ Hàn mang theo vài phần kiên quyết nói, “Sở Ninh Dực là chiến thần, người như cậu sao có thể có nhược điểm được?” Bạch Dạ Hàn nói, chén rượu trong tay bị bóp đến vỡ vụn.Sở Ninh Dực hơi rũ mắt, nhìn vào bàn tay đang chảy máu của anh ta.“Rốt cuộc cậu là ai?” Sở Ninh Dực vẫn kiên trì với câu hỏi trước đó, “Tôi không tra được.Có lẽ thực sự đúng như lời Lạc Lạc nói, cậu là một kẻ giả chết.”“Sao cậu cứ phải ôm lấy vấn đề này mãi thế? Tôi chỉ muốn nói, có Thủy An Lạc bên cạnh, cuộc sống của cậu sẽ nhanh chóng không còn bình yên như trước nữa.Khoan hãy nói đến thân phận của Thủy An Lạc, cô ấy nhất định sẽ trở lại Long gia, chỉ nói đại...”“Đoàng đoàng...”Bạch Dạ Hàn còn chưa nói xong, tiếng súng đột nhiên vang lên.Bạch Dạ Hàn nhanh chóng núp sau sofa, tránh thoát viên đạn tập kích.Sở Ninh Dực cũng nhanh chóng đứng dậy, chờ đến khi anh đuổi ra đến cửa, quay đầu lại đã không thấy bóng dáng Bạch Dạ Hàn đâu.Đại?Đại cái gì?Sở Ninh Dực nhìn căn phòng trống trải, trên mặt đất còn sót lại mảnh vỡ của ly rượu và vết máu, thế nhưng Bạch Dạ Hàn lại không thấy đâu nữa cả.“Sở Đại?” Vào lúc Sở Ninh Dực đang nhíu mày, cửa phòng đối diện đột nhiên mở ra, hẳn là nghe được tiếng súng nên có người đã đi ra xem.Mà người đó, không ai khác, chính là Phong Phong.Sở Ninh Dực thu hồi lại biểu cảm trên mặt mình, chỉnh lại ống tay áo,“Sao cậu lại ở đây?”Phong Phong hơi nhún vai, quay đầu lại nhìn vào phòng: “Kiều Trì nói muốn gặp một đạo diễn, có quỷ mới biết tại sao lại ở chỗ này?”Sở Ninh Dực nhìn thoáng vào bên trong, “Đạo diễn nào?”“Là đạo diễn Amir người Pháp lần trước.” Phong Phong rõ ràng không có hứng thú gì lắm.“Nếu là công việc thì ứng đối cho tử tế, cậu với Kiều Nhã Nguyễn làm sao thế?” Sở Ninh Dực ít khi để tâm đến vấn đề tình cảm của anh em mình, có điều lần này liên quan đến bạn tốt của vợ anh, cho nên tiện thể anh vẫn hỏi một câu.“Nói sau đi.” Phong Phong rõ ràng có chút phiền muộn, giờ anh ta chẳng có cách nào để đối diện với Kiều Nhã Nguyễn được cả.Hai người bọn họ, gặp mặt ngoại trừ tan rã trong không vui ra thì không có kết cục gì khác.Sở Ninh Dực hơi hé miệng, lại không nói gì thêm nữa.Nói gì thì nói, Kiều Nhã Nguyễn cũng sắp đi mất rồi.Sở Ninh Dực vỗ vỗ lên vai Phong Phong, sau đó mới xoay người rời khỏi chỗ này.Lần này đổi thành Phong Phong nhíu mày.Sở Đại bắt đầu quan tâm đến đời sống tình cảm của anh ta từ khi nào vậy?“Xem ra, ảnh hưởng của Thủy An Lạc đối với cậu đúng là lớn đấy.” Phong Phong nói rồi, lại đi vào phòng, nhìn Kiều Trì tiếp tục nói chuyện phiếm với đạo diễn kia.Anh ta thấy thật nhàm chán, còn không bằng chơi game bị Kiều Nhã Nguyễn chém chơi.Tài khoản là acc QQ phụ của Kiều Nhã Nguyễn, mật mã anh ta biết, là sinh nhật và tên họ của cô viết thường, đây là thói quen của cô ấy.Phong Phong lên trò chơi, tên của Kiều Nhã Nguyễn không online, vừa hay anh ta có thể nhân cơ hội này đi luyện acc phụ một chút, như vậy có bị cô ấy chém cũng tương đối có cảm giác thành tựu.Một Ảnh Đế không gì không làm được như anh ta, hiện giờ lại vì một cô gái mà cố ý đi luyện acc phụ, chỉ để cho cô chém chơi.Chỉ có thể nói, Kiều Nhã Nguyễn, chính là độc dược của anh ta.Thứ độc dược không cách nào giải được.Thế nhưng, anh ta lại cảm thấy rất ngọt ngào.------oOo------.
Hai hàng lông mày của Sở Ninh Dực càng nhíu chặt lại.“Tôi không có hứng thú tiếp tục chơi ú tim với cậu, rốt cuộc cậu là ai?” SởNinh Dực trầm giọng nói.“Sở Ninh Dực, cậu có biết vì sao tôi muốn ngăn cản cậu với Thủy An Lạc không? Bởi vì cậu không thể có nhược điểm, tuyệt đối không thể!” Bạch Dạ Hàn mang theo vài phần kiên quyết nói, “Sở Ninh Dực là chiến thần, người như cậu sao có thể có nhược điểm được?” Bạch Dạ Hàn nói, chén rượu trong tay bị bóp đến vỡ vụn.Sở Ninh Dực hơi rũ mắt, nhìn vào bàn tay đang chảy máu của anh ta.“Rốt cuộc cậu là ai?” Sở Ninh Dực vẫn kiên trì với câu hỏi trước đó, “Tôi không tra được.
Có lẽ thực sự đúng như lời Lạc Lạc nói, cậu là một kẻ giả chết.”“Sao cậu cứ phải ôm lấy vấn đề này mãi thế? Tôi chỉ muốn nói, có Thủy An Lạc bên cạnh, cuộc sống của cậu sẽ nhanh chóng không còn bình yên như trước nữa.
Khoan hãy nói đến thân phận của Thủy An Lạc, cô ấy nhất định sẽ trở lại Long gia, chỉ nói đại...”“Đoàng đoàng...”Bạch Dạ Hàn còn chưa nói xong, tiếng súng đột nhiên vang lên.
Bạch Dạ Hàn nhanh chóng núp sau sofa, tránh thoát viên đạn tập kích.Sở Ninh Dực cũng nhanh chóng đứng dậy, chờ đến khi anh đuổi ra đến cửa, quay đầu lại đã không thấy bóng dáng Bạch Dạ Hàn đâu.Đại?Đại cái gì?Sở Ninh Dực nhìn căn phòng trống trải, trên mặt đất còn sót lại mảnh vỡ của ly rượu và vết máu, thế nhưng Bạch Dạ Hàn lại không thấy đâu nữa cả.“Sở Đại?” Vào lúc Sở Ninh Dực đang nhíu mày, cửa phòng đối diện đột nhiên mở ra, hẳn là nghe được tiếng súng nên có người đã đi ra xem.
Mà người đó, không ai khác, chính là Phong Phong.Sở Ninh Dực thu hồi lại biểu cảm trên mặt mình, chỉnh lại ống tay áo,“Sao cậu lại ở đây?”Phong Phong hơi nhún vai, quay đầu lại nhìn vào phòng: “Kiều Trì nói muốn gặp một đạo diễn, có quỷ mới biết tại sao lại ở chỗ này?”Sở Ninh Dực nhìn thoáng vào bên trong, “Đạo diễn nào?”“Là đạo diễn Amir người Pháp lần trước.” Phong Phong rõ ràng không có hứng thú gì lắm.“Nếu là công việc thì ứng đối cho tử tế, cậu với Kiều Nhã Nguyễn làm sao thế?” Sở Ninh Dực ít khi để tâm đến vấn đề tình cảm của anh em mình, có điều lần này liên quan đến bạn tốt của vợ anh, cho nên tiện thể anh vẫn hỏi một câu.“Nói sau đi.” Phong Phong rõ ràng có chút phiền muộn, giờ anh ta chẳng có cách nào để đối diện với Kiều Nhã Nguyễn được cả.
Hai người bọn họ, gặp mặt ngoại trừ tan rã trong không vui ra thì không có kết cục gì khác.Sở Ninh Dực hơi hé miệng, lại không nói gì thêm nữa.Nói gì thì nói, Kiều Nhã Nguyễn cũng sắp đi mất rồi.Sở Ninh Dực vỗ vỗ lên vai Phong Phong, sau đó mới xoay người rời khỏi chỗ này.Lần này đổi thành Phong Phong nhíu mày.
Sở Đại bắt đầu quan tâm đến đời sống tình cảm của anh ta từ khi nào vậy?“Xem ra, ảnh hưởng của Thủy An Lạc đối với cậu đúng là lớn đấy.” Phong Phong nói rồi, lại đi vào phòng, nhìn Kiều Trì tiếp tục nói chuyện phiếm với đạo diễn kia.
Anh ta thấy thật nhàm chán, còn không bằng chơi game bị Kiều Nhã Nguyễn chém chơi.Tài khoản là acc QQ phụ của Kiều Nhã Nguyễn, mật mã anh ta biết, là sinh nhật và tên họ của cô viết thường, đây là thói quen của cô ấy.Phong Phong lên trò chơi, tên của Kiều Nhã Nguyễn không online, vừa hay anh ta có thể nhân cơ hội này đi luyện acc phụ một chút, như vậy có bị cô ấy chém cũng tương đối có cảm giác thành tựu.Một Ảnh Đế không gì không làm được như anh ta, hiện giờ lại vì một cô gái mà cố ý đi luyện acc phụ, chỉ để cho cô chém chơi.Chỉ có thể nói, Kiều Nhã Nguyễn, chính là độc dược của anh ta.
Thứ độc dược không cách nào giải được.Thế nhưng, anh ta lại cảm thấy rất ngọt ngào.------oOo------.
Môn Đăng Hộ Đối Vợ Cũ Đừng Chạy TrốnTác giả: Đậu TửTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMùa hè ở thành phố A luôn tới rất sớm!Trong tiệm KFC, Thủy An Lạc ngồi cạnh cửa sổ cắn bút, chống cằm nhìn ra con đường đầy nắng."Giá mà không có mùa hè thì tốt biết mấy." Thủy An Lạc ai oán. Đây là nỗi oai oán của cô nàng khi sáng dậy từ năm giờ mà vẫn không tranh được chỗ trong phòng tự học của thư viện.Thủy An Lạc - sinh viên năm ba khoa Y đại học A. Hay nói cách khác, qua hai tuần nữa là cô sẽ kết thúc cuộc sống sinh viên năm ba của mình, chuẩn bị bước vào thời kỳ đi thực tập của đàn chị năm tư rồi.Ngồi cạnh cô là Kiều Nhã Nguyễn – trưởng phòng ký túc và cũng là một học bá có tiếng trong trường.Đồng thời cũng là người bạn thân nhất của cô thời đại học."Có thời gian lải nhải còn không bằng cố mà xem nhiều sách hơn đi. Lần này mày mà nợ môn nữa là giáo viên lại mời đi uống trà nữa đấy. Không hiểu sao mày lại thi đỗ đại học nữa?" Kiều Nhã Nguyễn khinh bỉ nói. Lý do cô nói vậy là vì kỳ thi cuối kỳ lần trước Thủy An Lạc thi có năm môn mà vinh quanh tạch hẳn bốn môn luôn.Thủy An Lạc… Hai hàng lông mày của Sở Ninh Dực càng nhíu chặt lại.“Tôi không có hứng thú tiếp tục chơi ú tim với cậu, rốt cuộc cậu là ai?” SởNinh Dực trầm giọng nói.“Sở Ninh Dực, cậu có biết vì sao tôi muốn ngăn cản cậu với Thủy An Lạc không? Bởi vì cậu không thể có nhược điểm, tuyệt đối không thể!” Bạch Dạ Hàn mang theo vài phần kiên quyết nói, “Sở Ninh Dực là chiến thần, người như cậu sao có thể có nhược điểm được?” Bạch Dạ Hàn nói, chén rượu trong tay bị bóp đến vỡ vụn.Sở Ninh Dực hơi rũ mắt, nhìn vào bàn tay đang chảy máu của anh ta.“Rốt cuộc cậu là ai?” Sở Ninh Dực vẫn kiên trì với câu hỏi trước đó, “Tôi không tra được.Có lẽ thực sự đúng như lời Lạc Lạc nói, cậu là một kẻ giả chết.”“Sao cậu cứ phải ôm lấy vấn đề này mãi thế? Tôi chỉ muốn nói, có Thủy An Lạc bên cạnh, cuộc sống của cậu sẽ nhanh chóng không còn bình yên như trước nữa.Khoan hãy nói đến thân phận của Thủy An Lạc, cô ấy nhất định sẽ trở lại Long gia, chỉ nói đại...”“Đoàng đoàng...”Bạch Dạ Hàn còn chưa nói xong, tiếng súng đột nhiên vang lên.Bạch Dạ Hàn nhanh chóng núp sau sofa, tránh thoát viên đạn tập kích.Sở Ninh Dực cũng nhanh chóng đứng dậy, chờ đến khi anh đuổi ra đến cửa, quay đầu lại đã không thấy bóng dáng Bạch Dạ Hàn đâu.Đại?Đại cái gì?Sở Ninh Dực nhìn căn phòng trống trải, trên mặt đất còn sót lại mảnh vỡ của ly rượu và vết máu, thế nhưng Bạch Dạ Hàn lại không thấy đâu nữa cả.“Sở Đại?” Vào lúc Sở Ninh Dực đang nhíu mày, cửa phòng đối diện đột nhiên mở ra, hẳn là nghe được tiếng súng nên có người đã đi ra xem.Mà người đó, không ai khác, chính là Phong Phong.Sở Ninh Dực thu hồi lại biểu cảm trên mặt mình, chỉnh lại ống tay áo,“Sao cậu lại ở đây?”Phong Phong hơi nhún vai, quay đầu lại nhìn vào phòng: “Kiều Trì nói muốn gặp một đạo diễn, có quỷ mới biết tại sao lại ở chỗ này?”Sở Ninh Dực nhìn thoáng vào bên trong, “Đạo diễn nào?”“Là đạo diễn Amir người Pháp lần trước.” Phong Phong rõ ràng không có hứng thú gì lắm.“Nếu là công việc thì ứng đối cho tử tế, cậu với Kiều Nhã Nguyễn làm sao thế?” Sở Ninh Dực ít khi để tâm đến vấn đề tình cảm của anh em mình, có điều lần này liên quan đến bạn tốt của vợ anh, cho nên tiện thể anh vẫn hỏi một câu.“Nói sau đi.” Phong Phong rõ ràng có chút phiền muộn, giờ anh ta chẳng có cách nào để đối diện với Kiều Nhã Nguyễn được cả.Hai người bọn họ, gặp mặt ngoại trừ tan rã trong không vui ra thì không có kết cục gì khác.Sở Ninh Dực hơi hé miệng, lại không nói gì thêm nữa.Nói gì thì nói, Kiều Nhã Nguyễn cũng sắp đi mất rồi.Sở Ninh Dực vỗ vỗ lên vai Phong Phong, sau đó mới xoay người rời khỏi chỗ này.Lần này đổi thành Phong Phong nhíu mày.Sở Đại bắt đầu quan tâm đến đời sống tình cảm của anh ta từ khi nào vậy?“Xem ra, ảnh hưởng của Thủy An Lạc đối với cậu đúng là lớn đấy.” Phong Phong nói rồi, lại đi vào phòng, nhìn Kiều Trì tiếp tục nói chuyện phiếm với đạo diễn kia.Anh ta thấy thật nhàm chán, còn không bằng chơi game bị Kiều Nhã Nguyễn chém chơi.Tài khoản là acc QQ phụ của Kiều Nhã Nguyễn, mật mã anh ta biết, là sinh nhật và tên họ của cô viết thường, đây là thói quen của cô ấy.Phong Phong lên trò chơi, tên của Kiều Nhã Nguyễn không online, vừa hay anh ta có thể nhân cơ hội này đi luyện acc phụ một chút, như vậy có bị cô ấy chém cũng tương đối có cảm giác thành tựu.Một Ảnh Đế không gì không làm được như anh ta, hiện giờ lại vì một cô gái mà cố ý đi luyện acc phụ, chỉ để cho cô chém chơi.Chỉ có thể nói, Kiều Nhã Nguyễn, chính là độc dược của anh ta.Thứ độc dược không cách nào giải được.Thế nhưng, anh ta lại cảm thấy rất ngọt ngào.------oOo------.