Phượng Khương Trần thật không dám tin tưởng những gì mình nhìn thấy hôm nay không phải là ngày cưới của nàng sao? Làm sao mà nàng lại có thể tỉnh dậy ở cổng thành quần áo thì lại xốc xếch chứ. Cúi đầu nhìn dáng vẻ của mình nửa người dưới khá tốt còn có một cái quần mà nửa người trên thì trừ cái yếm bên ngoài cũng chỉ còn một dải lụa mỏng màu đỏ. Dải lụa mỏng trượt xuống da thịt trắng như tuyết ẩn hiện dấu vết tím bầm trên da thịt kia cũng hiện tương đối rõ ràng. Tình huống này nếu đặt ở hiện đại thì cũng chẳng có gì thậm chí có thể coi là bảo thủ nhưng nơi này là cổ đại đó! Đó là cái thời cổ đại phải bọc thân thể kín mít trừ mặt và tay thì chỗ nào cũng không được để lộ ra ngoài đó! Mà cái này còn không phải là thứ nghiêm trọng nhất nghiêm trọng nhất là cái bộ dạng này của nàng còn bị mọi người vây xem. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Phượng Khương Trần cố gắng nhớ lại những chuyện xảy ra gần đây trừ việc hôm nay nàng phải gả cho thất hoàng tử đương triều Đông Lăng Tử Lãng ra cũng không…
Tác giả: