Chào các bạn! Tôi tên là Lưu Linh - một con người không có gì đặc biệt cả, tính cách bình thường, học vấn bình thường, ngoại hình cũng bình thường ( Đó là theo cách nhìn của riêng tôi còn cách nhìn của người khác về tôi thì tôi không biết. Hầu như họ bảo tôi có ngoại hình xinh đẹp nhưng cá nhân tôi thì lại thấy bản thân vô cùng bình thường, chỉ là có chút ưa nhìn thôi...). Tôi không có bạn thân, cũng không có bố mẹ, chỉ có một chị gái tên Lưu Hà, hiện tại đang bỏ trốn vì nợ nần do cờ bạc. Gánh nợ của bà chị đã đổ hết lên vai tôi. Mà các bạn biết rồi đấy, sinh viên nghèo thì lấy đâu ra tiền, vậy nên tôi cũng đang chạy trốn khỏi bọn đòi nợ. Còn về việc học của tôi thì..... Trải qua gần 4 năm học hành miệt mài dưới mái trường đại học, còn khoảng ba tháng nữa là tôi sẽ chính thức tốt nghiệp và trở thành một nhà báo. Tôi học ngành báo chí, lúc đầu là do ước mơ sau này thì chính là vì cái chết của bố mẹ tôi. Có thể nói, bố và mẹ chính là hai người truyền lửa cho tôi để tôi quyết tâm trở…
Chương 19: TÌNH CẢNH NGÀN CÂN TREO SỢI TÓC CỦA NAM CUNG HÀN VÀ LƯU LINH
Tổng Tài Hắc Đạo Quấn Lấy TôiTác giả: Jack the RipperTruyện Ngôn TìnhChào các bạn! Tôi tên là Lưu Linh - một con người không có gì đặc biệt cả, tính cách bình thường, học vấn bình thường, ngoại hình cũng bình thường ( Đó là theo cách nhìn của riêng tôi còn cách nhìn của người khác về tôi thì tôi không biết. Hầu như họ bảo tôi có ngoại hình xinh đẹp nhưng cá nhân tôi thì lại thấy bản thân vô cùng bình thường, chỉ là có chút ưa nhìn thôi...). Tôi không có bạn thân, cũng không có bố mẹ, chỉ có một chị gái tên Lưu Hà, hiện tại đang bỏ trốn vì nợ nần do cờ bạc. Gánh nợ của bà chị đã đổ hết lên vai tôi. Mà các bạn biết rồi đấy, sinh viên nghèo thì lấy đâu ra tiền, vậy nên tôi cũng đang chạy trốn khỏi bọn đòi nợ. Còn về việc học của tôi thì..... Trải qua gần 4 năm học hành miệt mài dưới mái trường đại học, còn khoảng ba tháng nữa là tôi sẽ chính thức tốt nghiệp và trở thành một nhà báo. Tôi học ngành báo chí, lúc đầu là do ước mơ sau này thì chính là vì cái chết của bố mẹ tôi. Có thể nói, bố và mẹ chính là hai người truyền lửa cho tôi để tôi quyết tâm trở… Trong khi Lưu Linh đang dần hoàn thiện kế hoạch trả thù của mình thì ở bên dưới, tại tầng 3 của quán bar, nơi bữa tiệc của Nam Cung Hàn được tổ chức, mọi người đều đang vui vẻ ca hát.Âu Dương Đình không hề biết rằng bản thân hắn đang rơi vào tình trạng gì, hắn vẫn tỏ ra cái vẻ hống hách, cao cao tại thượng đi tán tỉnh những nhân viên nữ của tập đoàn Nam Cung. Trong khi đó, Nam Cung Hàn lại vô cùng lãnh đạm, anh ta ngồi lạnh lùng một chỗ ở một góc tối để cho nhân viên được vui vẻ thả ga.Anh ta ngồi nhìn điện thoại, vào phần hình ảnh để nhìn cái ảnh mà anh chụp lại ở vụ tai nạn giao thông lần trước. Đó là hình ảnh Lưu Linh bị xe của Nam Cung Hàn đâm phải ( đã nói tới ở chap 2 ) .Lúc đó, Lưu Linh đeo khẩu trang đen, mặc một bộ trang phục khá bụi đời nhưng vẫn rất cá tính. Nam Cung Hàn không hiểu vì sao, từ sau lần đó, anh ta luôn nhớ tới đến người con gái này.Nhưng vì trong ảnh, Lưu Linh đang đeo khẩu trang nên Nam Cung Hàn không thể nhìn rõ mặt.... Vì vậy mà anh ta rất tò mò...Lịch làm việc dày đặc khiến anh quên đi tấm ảnh này. Hôm nay mới có cơ hội rảnh rỗi mở ra xem.Lúc này, Âu Dương Đình bỗng tiến về phía Nam Cung Hàn, hắn ta muốn mời rượu anh.Nam Cung Hàn nhìn ly rượu, ánh mắt có chút nghi hoặc. Âu Dương Đình thấy vậy nói." Nam Cung tiên sinh nổi tiếng là người uống rượu giỏi... Sao hôm nay lại ngồi yên thế này?? Tôi kính ngài một ly chúc mừng! Ngài cũng nên nhận thành ý này của tôi mới phải chứ ạ !"Âu Dương Đình nói với giọng xảo quyệt. Nam Cung Hàn không quan tâm nhưng vẫn uống cho có lệ. Ai ngờ...Thấy Nam Cung Hàn uống rượu chúc mừng của Âu Dương Đình, những nhân viên khác cũng ra kính rượu Nam Cung Hàn.Anh từ trước đến nay, tửu lượng vô cùng tốt nhưng hôm nay cảm giác có chút mệt,... nên xin phép ra ngoài.Khi Nam Cung Hàn vừa bước ra ngoài, Âu Dương Đình liền cười nhếch mép. Hắn vì muốn trả thù vụ dự án kia mà đã hạ xuân dược trong ly rượu vừa rồi đồng thời còn cho tất cả các nữ phục vũ của quán bar One night nghỉ việc buổi tối. Hắn chính là muốn cho Nam Cung Hàn phải chịu cái cảm giác thèm khát nhưng không thể giải tỏa, khiến anh phải quằn quại trong h*m m**n về ɖu͙ƈ vọng....Còn 15 phút nữa, bữa tiệc mới kết thúc, Nam Cung Hàn vẫn chưa trở lại, Âu Dương Đình liền xin phép trở về nhà nhưng thực chất là lên tầng 4 vào phòng 69 và " ăn " Lưu Linh.Nhưng vừa lên tới phòng, hắn đã thấy có một dáng người nhỏ chạy từ đó ra. Đó chính là Lưu Linh.Vì cải trang có chút lâu nên mãi 15 phút sau cô mới xong, ai ngờ vừa chạy ra Âu Dương Đình đã đang đi gần tới phòng.Lưu Linh chạy thật nhanh để nhanh chóng thoát khỏi Âu Dương Đình. Còn Âu Dương Đình thì cũng nhanh chóng đuổi theo, thậm chí còn sai bảo vệ đuổi theo, truy lùng cô." **KẾ HOẠCH CHỈ CÒN 1 PHẦN TRĂM NỮA LÀ THÀNH CÔNG, KHÔNG THỂ THẤT BẠI NGAY LÚC NÀY!!! PHẢI NHANH CHÂN HƠN MỚI ĐƯỢC!!!! " Lưu Linh nghĩ**.
Trong khi Lưu Linh đang dần hoàn thiện kế hoạch trả thù của mình thì ở bên dưới, tại tầng 3 của quán bar, nơi bữa tiệc của Nam Cung Hàn được tổ chức, mọi người đều đang vui vẻ ca hát.
Âu Dương Đình không hề biết rằng bản thân hắn đang rơi vào tình trạng gì, hắn vẫn tỏ ra cái vẻ hống hách, cao cao tại thượng đi tán tỉnh những nhân viên nữ của tập đoàn Nam Cung. Trong khi đó, Nam Cung Hàn lại vô cùng lãnh đạm, anh ta ngồi lạnh lùng một chỗ ở một góc tối để cho nhân viên được vui vẻ thả ga.
Anh ta ngồi nhìn điện thoại, vào phần hình ảnh để nhìn cái ảnh mà anh chụp lại ở vụ tai nạn giao thông lần trước. Đó là hình ảnh Lưu Linh bị xe của Nam Cung Hàn đâm phải ( đã nói tới ở chap 2 ) .
Lúc đó, Lưu Linh đeo khẩu trang đen, mặc một bộ trang phục khá bụi đời nhưng vẫn rất cá tính. Nam Cung Hàn không hiểu vì sao, từ sau lần đó, anh ta luôn nhớ tới đến người con gái này.
Nhưng vì trong ảnh, Lưu Linh đang đeo khẩu trang nên Nam Cung Hàn không thể nhìn rõ mặt.... Vì vậy mà anh ta rất tò mò...Lịch làm việc dày đặc khiến anh quên đi tấm ảnh này. Hôm nay mới có cơ hội rảnh rỗi mở ra xem.
Lúc này, Âu Dương Đình bỗng tiến về phía Nam Cung Hàn, hắn ta muốn mời rượu anh.
Nam Cung Hàn nhìn ly rượu, ánh mắt có chút nghi hoặc. Âu Dương Đình thấy vậy nói.
" Nam Cung tiên sinh nổi tiếng là người uống rượu giỏi... Sao hôm nay lại ngồi yên thế này?? Tôi kính ngài một ly chúc mừng! Ngài cũng nên nhận thành ý này của tôi mới phải chứ ạ !"
Âu Dương Đình nói với giọng xảo quyệt. Nam Cung Hàn không quan tâm nhưng vẫn uống cho có lệ. Ai ngờ...
Thấy Nam Cung Hàn uống rượu chúc mừng của Âu Dương Đình, những nhân viên khác cũng ra kính rượu Nam Cung Hàn.
Anh từ trước đến nay, tửu lượng vô cùng tốt nhưng hôm nay cảm giác có chút mệt,... nên xin phép ra ngoài.
Khi Nam Cung Hàn vừa bước ra ngoài, Âu Dương Đình liền cười nhếch mép. Hắn vì muốn trả thù vụ dự án kia mà đã hạ xuân dược trong ly rượu vừa rồi đồng thời còn cho tất cả các nữ phục vũ của quán bar One night nghỉ việc buổi tối. Hắn chính là muốn cho Nam Cung Hàn phải chịu cái cảm giác thèm khát nhưng không thể giải tỏa, khiến anh phải quằn quại trong h*m m**n về ɖu͙ƈ vọng....
Còn 15 phút nữa, bữa tiệc mới kết thúc, Nam Cung Hàn vẫn chưa trở lại, Âu Dương Đình liền xin phép trở về nhà nhưng thực chất là lên tầng 4 vào phòng 69 và " ăn " Lưu Linh.
Nhưng vừa lên tới phòng, hắn đã thấy có một dáng người nhỏ chạy từ đó ra. Đó chính là Lưu Linh.
Vì cải trang có chút lâu nên mãi 15 phút sau cô mới xong, ai ngờ vừa chạy ra Âu Dương Đình đã đang đi gần tới phòng.
Lưu Linh chạy thật nhanh để nhanh chóng thoát khỏi Âu Dương Đình. Còn Âu Dương Đình thì cũng nhanh chóng đuổi theo, thậm chí còn sai bảo vệ đuổi theo, truy lùng cô.
" **KẾ HOẠCH CHỈ CÒN 1 PHẦN TRĂM NỮA LÀ THÀNH CÔNG, KHÔNG THỂ THẤT BẠI NGAY LÚC NÀY!!! PHẢI NHANH CHÂN HƠN MỚI ĐƯỢC!!!! " Lưu Linh nghĩ**.
Tổng Tài Hắc Đạo Quấn Lấy TôiTác giả: Jack the RipperTruyện Ngôn TìnhChào các bạn! Tôi tên là Lưu Linh - một con người không có gì đặc biệt cả, tính cách bình thường, học vấn bình thường, ngoại hình cũng bình thường ( Đó là theo cách nhìn của riêng tôi còn cách nhìn của người khác về tôi thì tôi không biết. Hầu như họ bảo tôi có ngoại hình xinh đẹp nhưng cá nhân tôi thì lại thấy bản thân vô cùng bình thường, chỉ là có chút ưa nhìn thôi...). Tôi không có bạn thân, cũng không có bố mẹ, chỉ có một chị gái tên Lưu Hà, hiện tại đang bỏ trốn vì nợ nần do cờ bạc. Gánh nợ của bà chị đã đổ hết lên vai tôi. Mà các bạn biết rồi đấy, sinh viên nghèo thì lấy đâu ra tiền, vậy nên tôi cũng đang chạy trốn khỏi bọn đòi nợ. Còn về việc học của tôi thì..... Trải qua gần 4 năm học hành miệt mài dưới mái trường đại học, còn khoảng ba tháng nữa là tôi sẽ chính thức tốt nghiệp và trở thành một nhà báo. Tôi học ngành báo chí, lúc đầu là do ước mơ sau này thì chính là vì cái chết của bố mẹ tôi. Có thể nói, bố và mẹ chính là hai người truyền lửa cho tôi để tôi quyết tâm trở… Trong khi Lưu Linh đang dần hoàn thiện kế hoạch trả thù của mình thì ở bên dưới, tại tầng 3 của quán bar, nơi bữa tiệc của Nam Cung Hàn được tổ chức, mọi người đều đang vui vẻ ca hát.Âu Dương Đình không hề biết rằng bản thân hắn đang rơi vào tình trạng gì, hắn vẫn tỏ ra cái vẻ hống hách, cao cao tại thượng đi tán tỉnh những nhân viên nữ của tập đoàn Nam Cung. Trong khi đó, Nam Cung Hàn lại vô cùng lãnh đạm, anh ta ngồi lạnh lùng một chỗ ở một góc tối để cho nhân viên được vui vẻ thả ga.Anh ta ngồi nhìn điện thoại, vào phần hình ảnh để nhìn cái ảnh mà anh chụp lại ở vụ tai nạn giao thông lần trước. Đó là hình ảnh Lưu Linh bị xe của Nam Cung Hàn đâm phải ( đã nói tới ở chap 2 ) .Lúc đó, Lưu Linh đeo khẩu trang đen, mặc một bộ trang phục khá bụi đời nhưng vẫn rất cá tính. Nam Cung Hàn không hiểu vì sao, từ sau lần đó, anh ta luôn nhớ tới đến người con gái này.Nhưng vì trong ảnh, Lưu Linh đang đeo khẩu trang nên Nam Cung Hàn không thể nhìn rõ mặt.... Vì vậy mà anh ta rất tò mò...Lịch làm việc dày đặc khiến anh quên đi tấm ảnh này. Hôm nay mới có cơ hội rảnh rỗi mở ra xem.Lúc này, Âu Dương Đình bỗng tiến về phía Nam Cung Hàn, hắn ta muốn mời rượu anh.Nam Cung Hàn nhìn ly rượu, ánh mắt có chút nghi hoặc. Âu Dương Đình thấy vậy nói." Nam Cung tiên sinh nổi tiếng là người uống rượu giỏi... Sao hôm nay lại ngồi yên thế này?? Tôi kính ngài một ly chúc mừng! Ngài cũng nên nhận thành ý này của tôi mới phải chứ ạ !"Âu Dương Đình nói với giọng xảo quyệt. Nam Cung Hàn không quan tâm nhưng vẫn uống cho có lệ. Ai ngờ...Thấy Nam Cung Hàn uống rượu chúc mừng của Âu Dương Đình, những nhân viên khác cũng ra kính rượu Nam Cung Hàn.Anh từ trước đến nay, tửu lượng vô cùng tốt nhưng hôm nay cảm giác có chút mệt,... nên xin phép ra ngoài.Khi Nam Cung Hàn vừa bước ra ngoài, Âu Dương Đình liền cười nhếch mép. Hắn vì muốn trả thù vụ dự án kia mà đã hạ xuân dược trong ly rượu vừa rồi đồng thời còn cho tất cả các nữ phục vũ của quán bar One night nghỉ việc buổi tối. Hắn chính là muốn cho Nam Cung Hàn phải chịu cái cảm giác thèm khát nhưng không thể giải tỏa, khiến anh phải quằn quại trong h*m m**n về ɖu͙ƈ vọng....Còn 15 phút nữa, bữa tiệc mới kết thúc, Nam Cung Hàn vẫn chưa trở lại, Âu Dương Đình liền xin phép trở về nhà nhưng thực chất là lên tầng 4 vào phòng 69 và " ăn " Lưu Linh.Nhưng vừa lên tới phòng, hắn đã thấy có một dáng người nhỏ chạy từ đó ra. Đó chính là Lưu Linh.Vì cải trang có chút lâu nên mãi 15 phút sau cô mới xong, ai ngờ vừa chạy ra Âu Dương Đình đã đang đi gần tới phòng.Lưu Linh chạy thật nhanh để nhanh chóng thoát khỏi Âu Dương Đình. Còn Âu Dương Đình thì cũng nhanh chóng đuổi theo, thậm chí còn sai bảo vệ đuổi theo, truy lùng cô." **KẾ HOẠCH CHỈ CÒN 1 PHẦN TRĂM NỮA LÀ THÀNH CÔNG, KHÔNG THỂ THẤT BẠI NGAY LÚC NÀY!!! PHẢI NHANH CHÂN HƠN MỚI ĐƯỢC!!!! " Lưu Linh nghĩ**.