Tác giả:

Chào các bạn! Tôi tên là Lưu Linh - một con người không có gì đặc biệt cả, tính cách bình thường, học vấn bình thường, ngoại hình cũng bình thường ( Đó là theo cách nhìn của riêng tôi còn cách nhìn của người khác về tôi thì tôi không biết. Hầu như họ bảo tôi có ngoại hình xinh đẹp nhưng cá nhân tôi thì lại thấy bản thân vô cùng bình thường, chỉ là có chút ưa nhìn thôi...). Tôi không có bạn thân, cũng không có bố mẹ, chỉ có một chị gái tên Lưu Hà, hiện tại đang bỏ trốn vì nợ nần do cờ bạc. Gánh nợ của bà chị đã đổ hết lên vai tôi. Mà các bạn biết rồi đấy, sinh viên nghèo thì lấy đâu ra tiền, vậy nên tôi cũng đang chạy trốn khỏi bọn đòi nợ. Còn về việc học của tôi thì..... Trải qua gần 4 năm học hành miệt mài dưới mái trường đại học, còn khoảng ba tháng nữa là tôi sẽ chính thức tốt nghiệp và trở thành một nhà báo. Tôi học ngành báo chí, lúc đầu là do ước mơ sau này thì chính là vì cái chết của bố mẹ tôi. Có thể nói, bố và mẹ chính là hai người truyền lửa cho tôi để tôi quyết tâm trở…

Chương 46: Để chị CHỈNH lại em mới được

Tổng Tài Hắc Đạo Quấn Lấy TôiTác giả: Jack the RipperTruyện Ngôn TìnhChào các bạn! Tôi tên là Lưu Linh - một con người không có gì đặc biệt cả, tính cách bình thường, học vấn bình thường, ngoại hình cũng bình thường ( Đó là theo cách nhìn của riêng tôi còn cách nhìn của người khác về tôi thì tôi không biết. Hầu như họ bảo tôi có ngoại hình xinh đẹp nhưng cá nhân tôi thì lại thấy bản thân vô cùng bình thường, chỉ là có chút ưa nhìn thôi...). Tôi không có bạn thân, cũng không có bố mẹ, chỉ có một chị gái tên Lưu Hà, hiện tại đang bỏ trốn vì nợ nần do cờ bạc. Gánh nợ của bà chị đã đổ hết lên vai tôi. Mà các bạn biết rồi đấy, sinh viên nghèo thì lấy đâu ra tiền, vậy nên tôi cũng đang chạy trốn khỏi bọn đòi nợ. Còn về việc học của tôi thì..... Trải qua gần 4 năm học hành miệt mài dưới mái trường đại học, còn khoảng ba tháng nữa là tôi sẽ chính thức tốt nghiệp và trở thành một nhà báo. Tôi học ngành báo chí, lúc đầu là do ước mơ sau này thì chính là vì cái chết của bố mẹ tôi. Có thể nói, bố và mẹ chính là hai người truyền lửa cho tôi để tôi quyết tâm trở… Sau 15 phút, Tố Tố đã đến con hẻm tối, nơi mà Lưu Linh hẹn " mở quà ". Hai cô gái gặp nhau, người láu cá, lém lỉnh, người nghiêm túc, tinh ranh... Bọn người kia coi như xong đời rồi." Chị! Lâu ngày không gặp, trông chị ngày càng già ha! " Lưu Linh khi vừa nhìn thấy Tố Tố bước đến, ngay lập tức trêu đùa.Nghe xong câu đó của Lưu Linh, Tố Tố có chút tức, cảm giác hơi cay, cô cố gắng giữ bình tĩnh nhưng dường như cảm xúc đã lấn át đi lý trí của Tố Tố... Cô bước nhanh về phía Lưu Linh, khoác vai bám cổ, cù léc Lưu Linh." Nhóc con, có phải lâu ngày không dạy dỗ nhóc nên nhóc nghĩ chị hiền phải không hả??!! Vừa rồi nói chuyện đùa cợt khi nghe điện thoại, chị đã tha cho rồi... thế mà bây giờ lại còn muốn cà khịa ngoại hình chị!! Để chị CHỈNH em lại mới được!! " Tố Tố hay tay nhanh nhẹn, cù léc Lưu Linh.Lưu Linh thì thân thể vốn nhỏ hơn Tố Tố nên không thể bật lại, cô cười đến chảy cả nước mắt " Chị ....chị...dừng lại đi mà...nhột quá....em ....em ha ha ha.. em biết sai ...rồi.. ha ha ha " Lưu Linh van xin Tố Tố, cơ thể cố gắng co rúm lại." Lần sau, đừng có mà cà khịa chị nhớ chưa hả?? " Tố Tố thị uy, miệng cười kɧօáϊ chí." Vâng....ha ha ha... em biết rồi... ha ha ha chị tha cho em đi...để còn " mở quà" nữa ...Ha ha ha " Lưu Linh nài nỉ, giọng run lên thì cơ thể cô vốn rất nhạy cảm, khi bị người khác cù léc liền không thể không chế được.Tố Tố nghe xong lời van xin, nài nỉ từ miệng người em kết nghĩa, trong lòng có chút vui... Coi như huề mà tha cho Lưu Linh.Tố Tố vừa dừng việc cù léc lại, Lưu Linh ngay lập tức thoát được, cô cố gắng điều hòa lại hơi thở của bản thân rồi sau đó dẫn Tố Tố đến góc tối của con hẻm " mở quà " ...Sau khi được Lưu Linh đưa đến góc tối của con hẻm, trước mắt Tố Tố là một đám đàn ông nằm la liệt dưới đất. Cô vẻ mặt ngạc nhiên, quay sang nhìn Lưu Linh, hỏi:" Quà này hả? Ý gì đây? " Tố Tố thắc mắc." Nói cho chị biết 1 tin, em vừa được nhận trở thành phóng viên " mật " của tòa soạn báo RH đấy! Bọn đàn ông kia đã theo dõi em từ khi em phỏng vấn xong...em đã dùng thuốc mê dạng hương để làm chúng ngất đi....Đêm nay, hẹn chị ra đây là để chung vui đó! " Lưu Linh tươi tỉnh nói." .... " Tố Tố bỗng lặng người khi nghe thấy những lời mà Lưu Linh vừa nói..." Tại sao em không làm một phóng viên bình thường mà lại làm phóng viên " mật " vậy Lưu Linh?? " Tố Tố liếc mắt nhìn sự ngây thơ trong nụ cười của Lưu Linh, nghĩ.

Sau 15 phút, Tố Tố đã đến con hẻm tối, nơi mà Lưu Linh hẹn " mở quà ". Hai cô gái gặp nhau, người láu cá, lém lỉnh, người nghiêm túc, tinh ranh... Bọn người kia coi như xong đời rồi.

" Chị! Lâu ngày không gặp, trông chị ngày càng già ha! " Lưu Linh khi vừa nhìn thấy Tố Tố bước đến, ngay lập tức trêu đùa.

Nghe xong câu đó của Lưu Linh, Tố Tố có chút tức, cảm giác hơi cay, cô cố gắng giữ bình tĩnh nhưng dường như cảm xúc đã lấn át đi lý trí của Tố Tố... Cô bước nhanh về phía Lưu Linh, khoác vai bám cổ, cù léc Lưu Linh.

" Nhóc con, có phải lâu ngày không dạy dỗ nhóc nên nhóc nghĩ chị hiền phải không hả??!! Vừa rồi nói chuyện đùa cợt khi nghe điện thoại, chị đã tha cho rồi... thế mà bây giờ lại còn muốn cà khịa ngoại hình chị!! Để chị CHỈNH em lại mới được!! " Tố Tố hay tay nhanh nhẹn, cù léc Lưu Linh.

Lưu Linh thì thân thể vốn nhỏ hơn Tố Tố nên không thể bật lại, cô cười đến chảy cả nước mắt " Chị ....chị...dừng lại đi mà...nhột quá....em ....em ha ha ha.. em biết sai ...rồi.. ha ha ha " Lưu Linh van xin Tố Tố, cơ thể cố gắng co rúm lại.

" Lần sau, đừng có mà cà khịa chị nhớ chưa hả?? " Tố Tố thị uy, miệng cười kɧօáϊ chí.

" Vâng....ha ha ha... em biết rồi... ha ha ha chị tha cho em đi...để còn " mở quà" nữa ...Ha ha ha " Lưu Linh nài nỉ, giọng run lên thì cơ thể cô vốn rất nhạy cảm, khi bị người khác cù léc liền không thể không chế được.

Tố Tố nghe xong lời van xin, nài nỉ từ miệng người em kết nghĩa, trong lòng có chút vui... Coi như huề mà tha cho Lưu Linh.

Tố Tố vừa dừng việc cù léc lại, Lưu Linh ngay lập tức thoát được, cô cố gắng điều hòa lại hơi thở của bản thân rồi sau đó dẫn Tố Tố đến góc tối của con hẻm " mở quà " ...

Sau khi được Lưu Linh đưa đến góc tối của con hẻm, trước mắt Tố Tố là một đám đàn ông nằm la liệt dưới đất. Cô vẻ mặt ngạc nhiên, quay sang nhìn Lưu Linh, hỏi:

" Quà này hả? Ý gì đây? " Tố Tố thắc mắc.

" Nói cho chị biết 1 tin, em vừa được nhận trở thành phóng viên " mật " của tòa soạn báo RH đấy! Bọn đàn ông kia đã theo dõi em từ khi em phỏng vấn xong...em đã dùng thuốc mê dạng hương để làm chúng ngất đi....Đêm nay, hẹn chị ra đây là để chung vui đó! " Lưu Linh tươi tỉnh nói.

" .... " Tố Tố bỗng lặng người khi nghe thấy những lời mà Lưu Linh vừa nói..." Tại sao em không làm một phóng viên bình thường mà lại làm phóng viên " mật " vậy Lưu Linh?? " Tố Tố liếc mắt nhìn sự ngây thơ trong nụ cười của Lưu Linh, nghĩ.

Tổng Tài Hắc Đạo Quấn Lấy TôiTác giả: Jack the RipperTruyện Ngôn TìnhChào các bạn! Tôi tên là Lưu Linh - một con người không có gì đặc biệt cả, tính cách bình thường, học vấn bình thường, ngoại hình cũng bình thường ( Đó là theo cách nhìn của riêng tôi còn cách nhìn của người khác về tôi thì tôi không biết. Hầu như họ bảo tôi có ngoại hình xinh đẹp nhưng cá nhân tôi thì lại thấy bản thân vô cùng bình thường, chỉ là có chút ưa nhìn thôi...). Tôi không có bạn thân, cũng không có bố mẹ, chỉ có một chị gái tên Lưu Hà, hiện tại đang bỏ trốn vì nợ nần do cờ bạc. Gánh nợ của bà chị đã đổ hết lên vai tôi. Mà các bạn biết rồi đấy, sinh viên nghèo thì lấy đâu ra tiền, vậy nên tôi cũng đang chạy trốn khỏi bọn đòi nợ. Còn về việc học của tôi thì..... Trải qua gần 4 năm học hành miệt mài dưới mái trường đại học, còn khoảng ba tháng nữa là tôi sẽ chính thức tốt nghiệp và trở thành một nhà báo. Tôi học ngành báo chí, lúc đầu là do ước mơ sau này thì chính là vì cái chết của bố mẹ tôi. Có thể nói, bố và mẹ chính là hai người truyền lửa cho tôi để tôi quyết tâm trở… Sau 15 phút, Tố Tố đã đến con hẻm tối, nơi mà Lưu Linh hẹn " mở quà ". Hai cô gái gặp nhau, người láu cá, lém lỉnh, người nghiêm túc, tinh ranh... Bọn người kia coi như xong đời rồi." Chị! Lâu ngày không gặp, trông chị ngày càng già ha! " Lưu Linh khi vừa nhìn thấy Tố Tố bước đến, ngay lập tức trêu đùa.Nghe xong câu đó của Lưu Linh, Tố Tố có chút tức, cảm giác hơi cay, cô cố gắng giữ bình tĩnh nhưng dường như cảm xúc đã lấn át đi lý trí của Tố Tố... Cô bước nhanh về phía Lưu Linh, khoác vai bám cổ, cù léc Lưu Linh." Nhóc con, có phải lâu ngày không dạy dỗ nhóc nên nhóc nghĩ chị hiền phải không hả??!! Vừa rồi nói chuyện đùa cợt khi nghe điện thoại, chị đã tha cho rồi... thế mà bây giờ lại còn muốn cà khịa ngoại hình chị!! Để chị CHỈNH em lại mới được!! " Tố Tố hay tay nhanh nhẹn, cù léc Lưu Linh.Lưu Linh thì thân thể vốn nhỏ hơn Tố Tố nên không thể bật lại, cô cười đến chảy cả nước mắt " Chị ....chị...dừng lại đi mà...nhột quá....em ....em ha ha ha.. em biết sai ...rồi.. ha ha ha " Lưu Linh van xin Tố Tố, cơ thể cố gắng co rúm lại." Lần sau, đừng có mà cà khịa chị nhớ chưa hả?? " Tố Tố thị uy, miệng cười kɧօáϊ chí." Vâng....ha ha ha... em biết rồi... ha ha ha chị tha cho em đi...để còn " mở quà" nữa ...Ha ha ha " Lưu Linh nài nỉ, giọng run lên thì cơ thể cô vốn rất nhạy cảm, khi bị người khác cù léc liền không thể không chế được.Tố Tố nghe xong lời van xin, nài nỉ từ miệng người em kết nghĩa, trong lòng có chút vui... Coi như huề mà tha cho Lưu Linh.Tố Tố vừa dừng việc cù léc lại, Lưu Linh ngay lập tức thoát được, cô cố gắng điều hòa lại hơi thở của bản thân rồi sau đó dẫn Tố Tố đến góc tối của con hẻm " mở quà " ...Sau khi được Lưu Linh đưa đến góc tối của con hẻm, trước mắt Tố Tố là một đám đàn ông nằm la liệt dưới đất. Cô vẻ mặt ngạc nhiên, quay sang nhìn Lưu Linh, hỏi:" Quà này hả? Ý gì đây? " Tố Tố thắc mắc." Nói cho chị biết 1 tin, em vừa được nhận trở thành phóng viên " mật " của tòa soạn báo RH đấy! Bọn đàn ông kia đã theo dõi em từ khi em phỏng vấn xong...em đã dùng thuốc mê dạng hương để làm chúng ngất đi....Đêm nay, hẹn chị ra đây là để chung vui đó! " Lưu Linh tươi tỉnh nói." .... " Tố Tố bỗng lặng người khi nghe thấy những lời mà Lưu Linh vừa nói..." Tại sao em không làm một phóng viên bình thường mà lại làm phóng viên " mật " vậy Lưu Linh?? " Tố Tố liếc mắt nhìn sự ngây thơ trong nụ cười của Lưu Linh, nghĩ.

Chương 46: Để chị CHỈNH lại em mới được